Chương 15: Lần đầu nâng ly chúc mừng.
Bản hợp đồng ma thuật đã phát huy hiệu lực của nó sau khi đánh dấu lên nó bằng mực máu, Đội trưởng Dick và Phó đội trưởng Marlowe, những con người đại diện cho Quân đoàn vận tải Sắt đen cũng đã khởi động bản hợp đồng. Họ quyết định là sẽ chọn nơi đây làm nơi cung cấp dược phẩm nội trong hai ngày tới đây.
Khi Mariela và Sieg chuẩn bị tiến đến nhà ăn ở tầng một, Đội trưởng Dick bám theo sau. Phó đội trưởng Marlowe liền ngăn ông ta lại và hỏi, "Sao ông lại cố rời đi cùng với bọn họ đến vậy cơ chứ? Chẳng phải tôi đã từng nói là chúng ta không nên rời khỏi đây cùng một lúc sau, Dick?."
Mariela cảm thấy ' cuộc trò chuyện thân mật' sắp đến và gấp rút rời khỏi phòng cùng với Sieg.
Giờ ăn tối cuối cùng cũng đã đến. Mariela tự hỏi là hôm nay thực đơn của quán sẽ có gì.
Mặc dù trời chỉ vừa mới lặn và còn hơi quá sớm cho bữa tối, các chổ ngồi vẫn đông đúc như ngày nào. Những thực khách đã lác đác xung quanh rồi nhưng các thành viên của Quân đoàn vận tải Sắt đen vẫn không thấy đâu.
Cô nàng Amber xuất hiện, hướng dẫn Mariela và Sieg tiến đến quầy ăn của mình. Có lẽ là do đêm chưa tàn hẳn, nhưng cô nàng hiện đang quàng một chiếc khăn trên cổ, khoác trên người bộ váy đỏ, làm bật lên cái thung lũng của nàng ta.
Hôm nay thực đơn bao gồm thịt hầm với thịt được làm từ một con quỷ giống bò và bánh bao nhân thịt kẹp với rau được rưới lên xung quanh bằng một lớp đường. Khi Mariela hỏi nó là thứ thịt gì, Amber trả lời lại với một âm thanh đơn giản, "Ufufu."
Thứ thịt này là gì vậy chứ?
Mariela lo ngại.
Cô gọi một phần thịt bò hầm và bánh bao nhân thịt cho mình và Sieg.
Mariela cho là cô sẽ thử mạo hiểm với món bánh bao nhân thịt bí ẩn kia.
"Anh muốn gì nào, Sieg? Anh có thể gọi bất cứ thứ gì mình muốn."
Anh nghĩ về câu hỏi đó trước khi kêu thêm một phần bánh bao nhân thịt khác. Thật táo bạo.
"Cậu trai, ý tôi là, ngài Sieg. Em rất vui vì ngài đã khá hơn trước. Oh? Ngài có muốn nâng ly chúc mừng cho tình trạng sức khỏe hoàn toàn bình phục đó của mình không~."
Cô nàng Amber mời Sieg uống nước trong khi ép hai trái bom đó vào người Sieg. Khi hai cánh tay quàng qua người anh, hai cái bánh bao nhân thịt đó (ngực của cô ta) nâng lên và dây đeo cổ có khả năng bị lệch. Ôi chúa ơi! Nếu cái dây đeo đó rơi ra thật, nó thậm chí còn thu hút sự chú ý còn hơn cả thế này nữa! Amber đang làm rất tốt trong việc cố gắng quyến rũ Sieg của mình.
"Không, vậy là được rồi."
Sieg quay lưng lại trước sự mê hoặc của Amber trước khi liếc nhìn Mariela.
(Oh~? Sieg thật sự có thể chịu đựng được dưới sự tấn công dồn dập của Amber à?)
"Umm, Sieg, thế một ly thì sao? Tôi muốn nâng ly với cậu."
Mặc dù các vết thương của anh đã lành, thể lực của Sieg vẫn chưa hoàn toàn hồi phục hẳn. Tuy nhiên, Mariela không nghĩ là chỉ một ly sẽ gây nên một vấn đề quá nghiêm trọng và cô quan niệm là một ly rượu có thể hổ trợ trong việc xoa dịu cảm xúc.
"Mariela-sama, tôi là một nô lệ. Tôi thậm chí còn không được phép ngồi vào bàn này. Làm ơn, đừng bắt tôi làm bất cứ thứ gì khác..."
Sieg, dường như đang gặp rắc rối, giọng anh đứt quãng giữa chừng.
Nhân tiện đây, Sieg nói chuyện không được trôi chảy cho lắm. Mariela nghĩ đó là do anh đã không giao tiếp với người khác trong một quãng thời gian dài rồi.
(Mình muốn làm gì đó...)
Khi Mariela ra quyết định mua Sieg, ban đầu, cô chỉ muốn biết thêm thông tin về 200 năm mà cô đã ngủ qua. Tuy nhiên, giờ đây cô nhận ra là mình đã có được một người có thể xem là bạn. Cô không muốn làm chủ nhân của anh; cô không phải là dạng người đó và nghĩ về nó khiến cô cảm thấy khó chịu.
(Anh ta vẫn còn trong hợp đồng nô lệ, do vậy nó có thể là bất khả thi để cho bọn mình trở thành những người bạn đúng nghĩa.)
Mariela dần dà kết bạn được với những người khác, cô nghĩ là sẽ rất tuyệt nếu chúng ta gần gũi hơn với nhau dù chỉ là một chút. Vì lẽ đó, ly rượu chúc mừng có vẻ như sẽ là một khởi đầu tốt. Mariela đặt tay lên vai Sieg và yêu cầu Amber lấy rượu ra cho sự kiện này.
"Đây là lần đầu tiên chúng tôi nâng ly chúc mừng. Việc này có gì hay à?"
Amber với lấy cái chai từ phía bên kia quầy.
(Đúng vậy, mình thực sự không biết chúng là gì.)
Sư phụ của Mariela uống nó thường xuyên nhưng cô thậm chí còn chưa bao giờ nếm thử qua chúng nữa ấy chứ.
"Cái nào tốt hơn, Sieg?"
Cô nhận ra là đây quả là một câu hỏi ngớ ngẩn sau khi cô hỏi Sieg.
(Whoops. Mình không hy vọng là anh ta sẽ biết được cái nào mới là tốt hơn. Anh ta trở thành nô lệ phạm pháp từ nô lệ nợ nần. Mình không nghĩ là anh ta có dư dả tiền bạc để mua thứ rượu đắt tiền như này.)
"Mariela-sama, cô đã bao giờ uống rượu trước đây chưa?"
Tuy nhiên, khi Sieg đáp lại, khuôn mặt anh tĩnh lặng như mặt hồ.
"Eh? Umm...Tôi chưa từng uống rượu trước đây..."
"Vậy, tôi sẽ đề cử [Felis] hoặc [Mellow Moskart], chúng ngọt và dễ uống cho lần đầu," Sieg nói.
"Cô thích thứ nào, Sieg?"
Khi hỏi, Sieg có một gương mặt lo lắng và đáp lại, "[Felis] nghe có vẻ hay đấy, tôi đoán vậy."
"Hiiee! Cậu trai, cậu thực sự là người biết rõ nhất về chúng! tôi nghĩ tôi có thể bắt đầu khóc đấy!" Amber cố làm dịu cảm xúc lại.
Mariela phát hiện ra một khía cạnh mới không ngờ tới của Sieg. Cô chỉ muốn hòa đồng với những người ở đây, nhưng không hiểu sao cuối cùng lại thấy được khía cạnh tuyệt vời này của Sieg.
Sau đó, Amber đặt chai [Felis] lên bàn, cô nàng khui chai và rót một ly.
Đó là một loại thức uống lên men nhẹ với đầy ắp bọt trên miệng ly.
"Các người đang ăn mừng cho gì vậy? Nhảy vào thôi nào, Marlowe!!!"
Đội trưởng Dick tham gia, mạnh mẽ kéo Phó đội trưởng Marlowe ngồi vào bàn. Với nụ cười cay đắng, Phó đội trưởng Marllowe lấy một ly.
Ba người họ nâng ly lên và quay về phía Mariela.
"Đây là để chúc mừng cho sự hồi phục của Sieg và cho sự có mặt của tất cả chúng ta ở đây!"
Ba con người hét lên, "Cạn ly!" sau những lời của Mariela, tất cả họ chạm những chiếc ly của mình lại với nhau.
Lần đầu tiên uống rượu của cô rất ngọt ngào và dễ chịu, trôi xuống nhẹ nhàng với một chút mùi dâu hoang dã bốc lên. Sau buổi nâng ly, thức ăn ngay lập tức được mang ra. Dường như là được kèm thêm quà từ chủ quán; các món ăn vẫn tiếp tục đến không ngừng.
Sieg liếc nhìn chiếc ly của mình trước khi nhấm nháp từng ngụm nhỏ, và anh từ từ đưa chúng vào miệng, đắm mình trong hương vị tinh tế của rượu. Anh không nuốt vội, mà đảo chất lỏng đó qua lại bằng lưỡi của mình. Anh thưởng thức hương vị. Mặc dù anh ta đã ăn khá là nhiều vào đêm hôm qua và vào lúc sáng nay, anh ta vẫn với tay lấy một cái nĩa gần đó bằng tay phải và bắt đầu ăn món ăn trước mặt của anh ta.
"Ngon tuyệt..."
Sieg lẩm bẩm với chính mình. Sieg, người vẫn chưa biết thứ thịt gì có trong món ăn của mình, đã ăn nó với một vẻ biết ơn hiện rõ trên mặt. Mariela nghĩ Sieg có thể thú vị đến mức nào nữa đây. Có lẽ là do rượu mà nhịp tim của cô đập nhanh và mặt của cô đỏ ửng cả lên.
(Mình đảm bảo là nó chẳng là gì cả...)
"Bánh bao nhân thịt này, loại thịt nào bên trong nó vậy? Vị của nó có ổn không?"
Mariela bắt đầu nghi ngờ trong đầu. Điều này hẳn là do rượu. Sư phụ của cô đã từng nói rằng rượu khiến cho mọi người trở nên trung thực hơn.
Đội trưởng Dick nói, "Chiếc khăn quàng đó hợp với em lắm," và ông ta đã bị Amber véo tay khi ông ta cố tháo chiếc khăn choàng của cô ra. Liệu hành động của ông ta lúc này là do rượu chăng? không, có lẽ đó là do sự hấp dẫn của Amber.
"Ah, gì đây!? Mấy người đang tiệc tùng à?! Thật không công bằng! Tôi đã phải kẹt với việc lau dọn xe hàng suốt cả buổi đấy!"
Lynx đến.
Lynx nhìn chằm chằm vào bữa tiệc thịt bò hầm, bánh bao nhân thịt và nước sốt rau củ đang bày sẵn sàng ra trước mắt. Có vẻ như chúng đang nói, "Đen, ngươi là đen...."
Đó hoàn toàn là do tưởng tưởng của bọn họ.
Ulrike, người phụ trách việc dọn dẹp (cùng với Lynx), cũng như Donnino và Franz, người sửa chữa cho những chiếc xe hàng, đều mang vẻ tươi cười trên mặt.
"Uwaa, mày có bao giờ cảm thấy no không vậy?"
Như ngày hôm qua, Lynx đã gọi cả hai bữa cùng một lúc.
Bánh bao nhân thịt, một sự hoàn quyện ngon lành giữa thịt bò và thịt Orc, có nước sốt ngọt lịm chảy ra.
Sieg nhanh chóng hoàn thành bữa ăn của mình, vì vậy Mariela đưa cho anh món thịt của loài quỷ giống bò còn sót lại của cô cho anh.
Thịt hầm được ninh nhừ đến mức nó tan chảy ra một cách ngon lành trong miệng mà không để dư lại một chút mùi nào ra ngoài cả, nhưng loại quỷ gì đây? Đây cũng có thể là một loại thịt bí ẩn.
Bữa tiệc rất vui.
Cô mơ hồ nhớ lại Đội trưởng Dick quấn quanh cổ của mình thật chặt chiếc khăn quàng cổ chung với Amber trong khi Phó đội trưởng Marlowe đang có một cuộc nói chuyện thú vị với quản lí của nhà trọ. Lynx và Ulrike cãi nhau khi đang ăn, Donnino và Franz thảo luận với nhau về những chiếc xe bọc thép. Mariela sẽ nhớ mãi cảnh Sieg nhìn cô với một nụ cười trên môi trong nhiều năm tới.
Sau đó, Mariela không nhớ gì sau đó cả; màn đêm đã buông xuống từ lúc nào rồi.
Tuy nhiên, vì cô đã cởi quần áo và ngủ đúng tư thế trên giường, Mariela đoán là tất cả đều ổn!
(Đầu mình đau quá.)
Mariela dậy sớm.
Trong khi cô đang điều chế một lọ dược phẩm giải độc cấp thấp, Sieg tỉnh dậy.
"Tôi làm anh tỉnh giấc à? Anh có muốn một lọ giải độc không? Nó không được điều chế để làm giảm cái dư vị khó chịu của nó ở trong miệng, nhưng nó sẽ có hiệu quả đấy."
"Không, tôi không uống nhiều lắm."
Sieg trông có vẻ ổn. Thật tốt khi mà họ đã mua rất nhiều thảo dược. Mariela không mong đợi là sẽ tìm thấy những hiệu ứng như vật trong kho thảo dược rộng lớn của mình. Cô làm và uống nó. Dược phẩm hoạt động rất tốt, cơn đau đầu biến mất như thể đã trung hòa bởi dược phẩm, nhưng giờ đây Mariela muốn sử dụng nhà vệ sinh.
"Tôi vào nhà vệ sinh đây."
Mariela vội vã mặc áo và quần dài vào trước khi lao thẳng tới nhà vệ sinh.
Sau khi kết thúc, cô đi lên cầu thang để quay về phòng. Khi cô đi dọc hành lang, cô thấy cánh cửa phòng Đội trưởng Dick lẳng lặng mở ra và Amber bước ra từ đó.
Amber ngoáy đầu nhìn lại, có lẽ là nhìn Đội trưởng Dick, người rất có khả năng là vẫn đang ngủ say trong phòng. Amber mỉm cười dịu dàng. Ánh sáng yếu ớt chiếu qua khe cửa sổ nhỏ chỉ đủ để Mariela thoáng thấy khuôn mặt của Amber, nhưng nó trông đầy sự nuối tiếc. Amber đứng lặng ở đó trong vài giây, nhưng có cảm giác như thể thời gian đã ngưng lại hoàn toàn. Mariela có thể cảm thấy đau nhẹ khi ngực cô thắc lại.
Để không đánh thức Đội trưởng Dick, Amber lặng lẽ đóng cửa trước khi phát hiện ra Mariela.
Mỉm cười, cô thì thầm, "Nó là hơi sớm vào lúc này. Em nên cố ngủ lâu hơn chút," và bước xuống cầu thang.
(Đi-...điều đó có nghĩa là...)
Mariela cảm thấy một sự run lên bí ẩn xuyên qua sống lưng của mình trong con chuyến tàu suy nghĩ đó.
Khi Mariela quay trở về phòng, Sieg đã hoàn toàn tỉnh giấc. Mariela thay một bộ quần áo khác và thu dọn giường của họ.
"Nó là hơi sớm vào lúc này. Em nên cố ngủ lâu hơn chút," Mariela lặp đi lặp lại những gì mà Amber đã nói với cô.
"Tôi đã hoàn toàn tỉnh táo rồi," Sieg đáp lại với một nụ cười rộng.
Dù sao đi nữa, Mariela muốn tắm để làm cho bản thân tỉnh táo lại. Sieg nói là hôm qua anh đã tắm trước rồi.
"Tôi sẽ đi lấy chút đồ uống," Sieg nói vậy và rời đi. Một quý ông?
Mariela gần như ngã khỏi chổ cô ấy đang ngồi.
Nếu nó không quá rắc rối, Mariela tự hỏi liệu cô có thể mượn xẻng và rìu được không, vì cô muốn ra ngoài để thu thập thảo dược trong hôm nay.
Cô không muốn bắt Sieg phải chờ đợi, nên cô nhanh chóng tắm rửa.
Khi cô bước ra ngoài từ nhà tắm, Sieg đang đứng đợi ở hành lang, lịch sự không đợi ở trong phòng.
(Sau cuộc giao dịch ngày mai, có thể tốt hơn là thuê một căn phòng riêng với số tiền mình kiếm được. Sẽ tốt hơn, nếu bọn mình có thể tìm một nơi nào khác để ở riêng.)
Họ cùng nhau thảo luận về lịch trình trong ngày trong khi cô uống trà mà Sieg đã mang đến cho cô. Chủ nhà trọ vẫn chưa tỉnh dậy. Mariela nghe nói là bữa sáng và bữa trưa sẽ được đặt trong các hộp cơm trên quầy. Dường như có một cái xẻng và rìu gần cửa sau mà cô có thể mượn mà không cần phải xin phép. Nếu đúng là như vậy, bọn họ có thể rời đi ngay khi các cửa hàng mở cửa.
Sieg mang ra cái túi anh ta đã chuẩn bị trước từ ngày hôm qua, nó có chứa một số thành phần lấy từ hộp gỗ. Một số thứ khác được thêm vào túi như là đá muối, đá mana, một vài chiếc khăn và cốc gỗ từ phòng của họ. Túi của Mariela có một ít tiền và một vài vật dụng linh tinh khác lấy từ hộp gỗ. Cô ấy có mọi thứ cô ấy cần phòng trường hợp cô cần một lọ dược phẩm khẩn cấp.
Bầu trời vừa hửng sáng. Mariela chộp lấy một hộp cơm và rời đi với xẻng và rìu.
Hôm nay, là ngày cô thu thập nguyên liệu cho dược phẩm của mình.