Về được tới nhà.
Tôi đã ăn tối xong, và bây giờ là đang là 8h30.
Tôi vừa gặp phải Kuchisake-onna, nhưng mà kệ đi.
Vấn đề bây giờ là… tôi nên nhắn gì với Abeno-senpai đây?
Tôi cảm thấy thật may mắn.
Được làm quen với Abeno-senpai, một trong những cô gái nổi tiếng nhất trường…
Nhưng tôi không nghĩ là mình có thể hẹn hò với cô ấy được.
Cô ấy là một người nổi tiếng, cực kì xinh đẹp và còn có cả một fanclub cho riêng mình.
Nhưng… có một hi vọng nhỏ nhoi để hai người chúng tôi làm bạn.
Bởi vì cô ấy đã cho tôi địa chỉ mail.
Cô ấy sẽ không đưa địa chỉ mail của mình cho người mà cô ấy ghét.
Nếu chúng tôi trở thành bạn… có lẽ cô ấy sẽ giới thiệu tôi với những miko khác.
Bởi vì cô ấy đến từ một gia đình Thần Đạo nên hẳn sẽ có quen rất nhiều miko.
Nếu điều đó xảy ra, ước mơ có một dàn harem toàn miko sẽ không còn xa vời nữa.
Đây đúng như kiểu trận chiến quyết định sự thịnh suy của một triều đại vậy.
Bây giờ, tôi sẽ nhắn một tin nhắn chào hỏi đơn giản cho Abeno-senpai.
‘Xin chào, Morishita Daiki đây ạ. Xin hãy đối xử tốt với em từ bây giờ!’
Ok, hoàn hảo. Tôi đã gõ được mà không bị lỗi gì.
“Gửi!”
Sau năm giây tôi nhận được thông báo.
Là của Abeno-senpai.
“Nhanh vậy!”
Tôi vô tình hét lớn.
Để xem cô ấy nhắn lại gì nào.
Tôi mở tin nhắn khi tim đang đập mạnh.
【Kĩ năng: Kháng Lời Nguyền (Sơ cấp) đã kích hoạt】
Hả?
Sao một cái kĩ năng đáng sợ như vậy lại kích hoạt vào lúc này?
Từ khi tôi trở lại Nhật Bản, giọng nói của Chúa trở nên kì lạ. Nó cũ kĩ quá rồi chăng?
Tôi nhìn vào tin nhắn Abeno-senpai vừa gửi…
‘Tôi sẽ vào thằng vấn đề luôn. Cậu hay người thân của cậu có liên quan đến Binh lính của Cung điện, Hoàng Gia hay pháp sư trừ tà nào không?’
Tôi đơ ra một lúc. Tôi không hiểu ý nghĩa của câu hỏi cho lắm.
Ồ, giờ thì tôi hiểu rồi.
“Cô ấy là con của gia đình quyền quý. Có phải cô ấy đang hỏi về gia thế của nhà mình không?”
Làm một tiểu thư thật là khổ, luôn phải để ý tới những vấn đề này.
Nghĩ lại thì đúng là giữa Thần Đạo và Âm Dương có một mối liên kết khá là chặt chẽ… Chà, có nhiều thứ phải để ý thật.
Giờ thì, tôi phải trả lời tin nhắn thôi nhỉ?
‘Không đâu. Bố em làm trong một công ty về tín dụng còn mẹ em thì làm nội trợ thôi. Có vẻ hơi đường đột nhưng senpai thích thể loại nhạc nào thế?’
Ok, tôi đã nhắn được không có chút sai sót.
Tôi vừa hỏi về sở thích của cô ấy để có thể kéo dài cuộc trò chuyện.
Nếu là một người có nhiều kinh nghiệm thì có thể làm được nhiều hơn như này, nhưng tôi chỉ là một đứa trai tân nên đây là giới hạn của tôi.
Ok, gửi…
Ba giây sau khi gửi, điện thoại của tôi lại rung lên.
Người gửi đương nhiên vẫn là Abeno-senpai.
“Nhanh kinh khủng!”
Không phải cô ấy trả lời hơi nhanh sao?
Có một loại năng lực đặc biệt nào đó giúp con người nhắn tin nhanh như vậy à?
【Kĩ năng: Kháng Lời Nguyền (Trung cấp) đã kích hoạt】
Lại nữa!
Sao cái kĩ năng nguy hiểm này cứ tự kích hoạt lúc này vậy?
Mà từ đã, hình như lần này nó còn tăng level.
Giọng nói của Chúa hỏng quá rồi.
Gạt nó sang một bên, tôi đọc tin nhắn…
‘Tôi không có hứng thú để trả lời câu hỏi của cậu. Để tôi hỏi tiếp, cậu có quan hệ máu mủ gì với những người như Oda Nobunaga, Taira no Masakado hay Amakusa Shirou không?’
Cô ấy nhắn là không có hứng thú để trả lời câu hỏi của mình…
Tôi bắt đầu cảm thấy khó chịu.
Vì câu hỏi là về quan hệ máu mủ của mình… Có vẻ đó là một trong những vấn đề mà một cô gái từ một gia đình danh giá phải để ý tới.
Mà hai người đang nhắn tin cho nhau nên không phải sẽ tốt hơn nếu cô ấy trả lời câu hỏi của tôi sao?
‘Không phải sáng nay em đã nói là em chỉ muốn làm bạn với chị rồi sao? Em thực sự chỉ muốn trở nên gần gũi với chị hơn thôi. Chị không thể cứ hỏi về gia đình của em nhiều như vậy được... Xin chị hãy xem lại!’
Ok, gửi.
Và.
Tôi nghĩ tin nhắn sẽ tới nhanh như hai cái trước nhưng lần này, đã ba tiếng trôi qua và tôi vẫn chưa nhận được tin gì.
“Aah, mình khiến cho Abeno-senpai giận rồi sao? Chết thật, mình phải làm gì bây giờ?”
Tôi gục xuống trên giường và đá chiếc giường với cả hai chân của mình.
.
.
.
.
.
POV: Abeno Kaguya
Tên tôi là Abeno Kaguya.
Mọi người biết tới gia đình tôi là một gia đình Thần Đạo, nhưng thực ra còn một điều mà họ không biết.
Nói đơn giản thì… gia đình tôi là một gia đình pháp sư trừ tà.
Chúng tôi tìm kiếm và tiêu diệt những vong linh trên toàn bộ Nhật Bản trong bóng tối với sự giúp đỡ từ chính phủ.
Nhân tiện, tôi được xếp vào hàng những pháp sư trừ tà trẻ tuổi có sức mạnh vượt trội nhất.
Đặt điều đó qua một bên, sáng nay tôi đã gặp được một người rất kì lạ.
Tôi có thể nhìn thấy được sức mạnh của một ai đó khi nhìn vào mắt họ.
Dựa vào trực giác của mình, tôi có thể xác định xem một người có sức mạnh phép thuật hay không bằng cách nhìn vào mắt họ. Con người dù ở bất kỳ lứa tuổi nào hay được sinh ra ở đâu, sức mạnh phép thuật đều bắt nguồn từ đôi mắt.
Và, tôi cảm nhận được một luồng sức mạnh phép thuật từ cậu trai ấy… Cậu ấy tỏa ra một thứ hào quang tôi chưa từng thấy bao giờ.
Nhưng kỳ lạ là tôi không cảm nhận được sức mạnh trong mắt của cậu ta.
Tôi không biết cậu ta là kẻ thù hay đồng minh, có một vài yếu tố mà tôi không hiểu được khi nhìn vào cậu ta… và từ đó, tôi kết luận rằng đây không phải là một người mà tôi có thể làm ngơ.
Bởi vì tấn công trực diện sẽ khiến cho cậu ta nghi ngờ, tôi nên thu thập thông tin bằng cách làm quen.
Bây giờ là 8h30 tối.
Một tin nhắn đã được gửi đến tôi, người đang chuẩn bị để chiến đấu trong một căn phòng rộng 4 tatami.
Tôi sử dụng các kĩ thuật tăng cường thể chất và phản xạ.
Tôi gõ tin nhắn với tốc độ cực kì nhanh, đồng thời đưa một shikigami đã được từ hóa vào trong điện thoại.
Shikigami mà tôi sử dụng là những con được sản xuất dành cho thời kỳ hiện đại.
Công dụng của nó là bám đuôi và theo dõi. Nó sẽ bám vào lưng của mục tiêu và gửi thông tin về cho tôi.
“Đưa shikigami vào tin nhắn và gửi.”
Vài giây sau, tôi cứng họng lại.
“Shikigami của mình… đã bị phá hủy?”
Mặc dù chỉ là shikigami dùng để theo dõi, nhưng chúng đang mang trong mình sức mạnh nhà Abeno.
Chúng có thể dễ dàng lọt qua những lớp bảo vệ chắc chắn.
Những shikigami như vậy bị phá hủy trước cả khi gửi được thông tin về sao?
“Có vẻ như mình đã đánh giá thấp cậu này.”
Cái dáng vẻ ngu ngốc của cậu ta sáng nay… có thể chỉ là giả mạo.
Tôi đã nghĩ như vậy và kết luận rằng hắn chỉ là một tên vô dụng có vô tình có được sức mạnh phép thuật, không hề biết gì về mặt tối của thế giới này…
Mặc dù tôi chưa tung hết sức, cậu ta đã diệt shikigami của tôi nhanh như vậy, sức mạnh của cậu ta không phải là tầm thường.
Tôi lấy ra một vài lá bùa ra từ tủ đồ của mình.
Rồi sắp xếp chúng lại thành một hình ngôi sao năm cánh.
Fufu, sẵn sàng đi tên kia.
“Mình sẽ tung hết sức.”
Lần này tôi không lấy loại bình thường nữa. Tôi sẽ dùng loại đã được cường hóa.
Tôi sẽ gửi đi những con shikigami cao cấp mà những pháp sư trừ tà bình thường không bao giờ được sử dụng.
Vài phút sau.
Chúng lại bị phá hủy!?
Tôi đứng đơ ra đó khi đang bất ngờ về chuyện vừa diễn ra.
Shikigami cao cấp của nhà Abeno… trong tích tắc… đã bị tiêu diệt như những con đom đóm vào mùa hè vậy…
Tôi không nghĩ là người đứng đầu của gia đình tôi có thể làm được điều đó.
Gì thế này…
“Một pháp sư trừ tà… giống mình… nhưng ở một đẳng cấp khác biệt hoàn toàn!”
Tin nhắn của cậu ta được gửi đến cùng lúc đó.
‘Không phải sáng nay em đã nói là em chỉ muốn làm bạn với chị rồi sao? Em thực sự chỉ muốn trở nên gần gũi với chị hơn thôi. Chị không thể cứ hỏi về gia đình của em nhiều như vậy được... Xin chị hãy xem lại!’
Tôi cảm thấy hối hận.
Tôi không khỏi cảm thấy đau khổ khi tôi, một người khăng khăng rằng cậu ta chỉ là một tên nghiệp dư, vô tư gửi shikigami theo dõi cậu ta khi chưa có đủ thông tin.
Tôi run lên trước tin nhắn đó.
Thật tệ… có vẻ như tôi đã tấn công nhầm người.
‘Em cũng có ý định riêng của mình đấy chị biết không?’
Ý định của cậu ta là gì?
Nếu ý định đó là trả thù thì tôi sẽ không thể ngăn chặn được cậu ta.
Tôi sẽ phải nhờ tới gia đình, mặc dù tôi không biết họ có ngăn chặn được cậu ta không.
Nghĩ về những chuyện sẽ xảy ra khiến tôi cứng người lại.
Với một khuôn mặt như người mất hồn, tôi gục xuống sàn.