Dione đẹp tuyệt vời vào đêm hôm nay. Cô ấy mặc một chiếc váy ren và trên mái tóc màu xám hồng của cô có những đồ trang trí bằng ngọc trai. Đôi hoa tai cũng được làm bằng ngọc trai. Cô ấy chỉ trang điểm nhẹ, cả má và môi đều mang màu hồng của hoa anh đào.
Tuy không biết nhiều về thời trang, nhưng Kleio có thể chắc rằng cô ấy rất biết cách ăn mặc. Khi đi trên phố, không chỉ đàn ông mà cả những người phụ nữ cũng không thể rời mắt khỏi cô ấy.
'Mình chỉ muốn ăn mặc bình thường, tại sao cô ấy lại...'
Một tiếng rưỡi trước khi buổi tiệc bắt đầu, Dione bắt đầu dự án 'Chỉnh chu lại Kleio Asel'
Trước mặt những người khác, cô ấy lại đổi xưng hô với cậu là 'Thiếu gia' và trang điểm, chọn đồng phục cho cậu ấy một cách nghiêm khắc.
Cổ áo sơ mi thì quá chặt, và áo vest thì còn ngột ngạt hơn cả đồng phục đi học. Kleio chán ngấy với những bộ quần áo không thoải mái mà cậu ấy chưa từng mặc trước đây bao giờ, nhưng người phục vụ không thèm quan tâm đến lời phản đối cậu mà chỉ nghe lời của Dione.
"Cậu không biết tôi đã yêu cầu người thợ may hoàn thành bộ đồ tối nay nghiêm túc và cấp tốc như thế nào đâu. Tôi đã phải vất vả làm nó mà không nhờ tới Gabon."
"...Không phải cô đã quyết định không lấy tư cách là gia sư riêng của tôi sao?"
"Đúng. Tuy nhiên, tôi không thể để 'bạn đồng hành' của mình xuất hiện trước mặt công chúng với bộ dạng khó coi."
Cuối dùng, thời gian đau khổ của cậu ấy cũng qua đi khi Dione đội một cái mũ lên đầu cậu ấy. Những người phục vụ khen ngợi phong cách của Dione.
"Đúng như mong đợi từ đôi mắt thẩm mỹ quý cô Dione. Ngài đây trông như một người khác hẳn."
"Ngài giờ trông hệt như một quý ông!"
Một người phục vụ dẫn Kleio đến trước một cái gương, và cậu ấy khá ngạc nhiên với hình ảnh trước mắt.
'...Làm sao mà việc này có thể...?'
Ngoại hình thiếu sức sống đã được che giấu bằng bộ đồ có những đường nét hoàn hảo, cậu ấy bây giờ trông hệt như một thương nhân trẻ. Dù trẻ tuổi hơn và thân hình cũng nhỏ con hơn, nhưng nếu nhìn từ bên cạnh, cậu ấy trông cũng khá giống Gideon Asel.
Dione nhìn vào Kleio trong gương, chống tay lên cằm suy nghĩ.
"Cô Dione... nhiêu đây vẫn chưa đủ sao..."
"Chà, tôi vẫn thấy thiếu gì đó- Ồ, hoa cài áo! Tôi quên thứ đó."
'Đó là cái quái gì...'
Dione bước đến chỗ bình hoa được đặt trên bàn và lấy một bông hoa màu trắng rồi cài nó lên cổ áo của Kleio. Hương thơm nhẹ nhàng của bông hoa thoảng qua mũi Kleio.
"Xong. Với thứ này, mọi người đều sẽ xem cậu là một đối tượng tốt để bắt chuyện."
"Việc này có bắt buộc trong việc kinh doanh không?"
"Để có thể kinh doanh tốt, mọi người đều chọn cho mình một đối tác kinh doanh tốt, và ngoại hình chính là yếu tố đầu tiên mà mọi người dùng để đánh giá người kia. Tin tôi đi, tôi là chuyên gia trong lĩnh vực này."
"Haizz..."
"Bên cạnh đó, câu có thể sử dụng ngoại hình ưa nhìn của mình như một vũ khí để đối phó với những người khác giới."
"Tôi không nghĩ mình có thể làm được việc đó."
"Ôi, Thiếu gia. Không phải cô gái nào cũng thích những người đàn ông đẹp trai và cứng rắn đâu. Cũng sẽ có những người hứng thú với kiểu hình của cậu. Tôi tin rằng Dione này, người đã ra xã hội vào năm 16 tuổi, hiểu rất rõ về thủ đô."
'Mình chắc chắn người phụ nữ này có một gu đàn ông kỳ lạ. Trước đó cô ta từng khen ngợi Gideon Asel có ngoại hình ưa nhìn...'
"Chà, cậu có thể khiêu vũ được những điệu nào?"
"Khiêu vũ? Ý cô là sao?"
"Còn có ý nào nữa? Khiêu vũ tại bữa tiệc."
"Tôi không thể khiêu vũ, chưa học bao giờ."
"... Ha. Chắc tôi điên mất. Làm sao mà có thể được chứ?"
Bầu không khí dịu nhẹ đã tan vỡ ngay lập tức. Dione liên tục than thở khi họ đi xuống sảnh.
~~~
Bữa tiệc phải đến tận 9 giờ mới bắt đầu.
Hội trường đầy ắp những người người phụ nữ và đàn ông trong những bộ trang phục sang trọng, lộng lẫy. Khi được Dione dẫn dắt, cậu ấy đi chào hỏi mọi người với thái độ hòa nhã và luôn chú ý phát triển bầu không khí.
Khi Kleio đã quen với bữa tiệc ở một mức độ nào đó, Dione biến mất vào trung đâm hội trường cùng với một nhóm người.
Khi bị bỏ lại một mình, Kleio chỉ cầm ly sâm panh đứng một góc và nhìn xung quanh.
Vào lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên giữa tiếng nhạc. Đó là Cel.
"Cậu tới rồi, Kleio! Tôi thật vinh dự khi cậu chấp nhận lời mời của tôi!"
"Tôi cũng vậy. Cảm ơn đã mời."
'Khoan đã, tại sao cô lại mặc trang phục nam ở một nơi như thế này?'
Mặc một chiếc áo đuôi tôm màu kem, Celeste trông như một diễn viên Hollywood kỳ cựu mà những diễn viên trẻ yêu thích. Khi cười, gò má của cô ấy nổi bật lên, tạo một bầu không khí gợi cảm và nguy hiểm.
"Kleio!"
"Chào, Kleio! Hôm nay trông cậu ngầu lắm."
"Cậu trông như một người trưởng thành vậy."
Vì mãi chú ý đến Cel nên cậu ấy không để ý đến sự hiện diện của cặp song sinh Angellium ở hai bên.
"Lippy, Leticia. Cả hai đều rất xinh."
Cặp chị em đều diện váy hạ eo, xếp tầng rộng. Với chiếc vòng hoa trên đầu, trông họ như đang tham dự một lễ cưới.
Cả hai chạy đến hai bên và quàng tay với Kleio. Dù họ là nhưng bé gái dễ thương, nhưng Kleio không dám có bất kỳ ý định nào với những cô gái đã được học kiếm thuật từ năm 4 tuổi này.
'Ah... Mình thậm chí còn không thể thắng nổi mấy đứa trẻ.'
"Này các cậu, hãy thả Kleio ra đi. Cậu ấy đã diện đồ rất đẹp. Đừng để bộ đồ bị nhăn."
"Ồ, xin lỗi."
"Xin lỗi."
"Chúng tôi có phục vụ sherbet và pudding ở đằng đó, các cậu có muốn thử không?"
" "Được!" "
Cel sau khi chuyển sự chú ý của cặp song sinh bằng đồ ngọt, quay lại nhìn Kleio.
"Tôi đã nghe một vài lời đồn về quý cô Dione, nhưng tôi không ngờ cô ấy có thẩm mỹ tuyệt vời đến mức này. Cậu cần phải thưởng cho cô ấy vì đã phát huy hết tiềm năng ngoại hình của cậu cho đến hiện tại."
"Nếu cô nói điều đó với khuôn mặt như vậy, chẳng khác nào cô đang chế giễu tôi."
"Haha. Có phải Dione muốn cậu thu hút sự chú ý của những người tầm tuổi? Thật dễ thương, Kleio!"
Kleio không trả lời mà chỉ nhấp một ngụm sâm panh. Đúng như Cel từng nói, rượu ở đây có hương vị thật tuyệt vời.
"Tôi nghe nói có vài sự kiện diễn ra ở nhà đấu giá Trinity. Có phải cậu từng đến đó?"
"Đúng vậy."
"Và sau lần đó, Novantes như bị đảo lộn. Liên tục có những lời đồn về việc cậu tranh giành cây đàn lira với quý bà Sileum trong buổi đấu giá."
'Mình nghĩ đó là người phụ nữ đã ra giá trước khi mình đấu giá thắng cây đàn. Mình có nên cảm ơn bà ấy vì đã giúp mình quảng cáo miễn phí?'
"Nhờ vụ đó, những người ở đây chủ yếu đều nói về cậu. Thậm chí bây giờ họ cũng đang liếc nhìn chỗ này."
"Ở đây thì có gì để nhìn cơ chứ?"
Có những lời thì thầm như "Đó là con trai thứ hai của Gideon Asel" hay "Thái độ của cậu ta không giống với cha mình."
'Đây có phải là xã hội mà con người chỉ nhìn vào lời đồn để đánh giá một người khác? Chính xác là vậy.'
Nếu thả một miếng mồi ngon, đàn cá sẽ ngay lập tức tranh giành nó.
Sau khi uống hết ly sâm panh của mình, Kleio cầm lấy một ly khác với vẻ mặt vô cảm.
"Vì vậy, mẹ tôi muốn được gặp cậu."
"Liệu đó có phải vinh dự của tôi?"
Môi của Kleio khẽ nhếch lên khi cậu ấy đang nhấm nháp ly sâm panh mới. Một con cá lớn đang chờ đợi cậu ấy.
Nguồn lực lớn nhất có thể thu được khi trở thành bạn cùng lớp với Celeste chính là mối liên hệ giữa cô ấy với Katarina.
'Bởi đã nhận được nguồn vốn từ tác giả, vậy nên mình sẽ sử dụng toàn bộ chúng để kiếm lợi nhuận cho chính bản thân. Thế giới này sẽ sớm bị đảo lộn khi chiến tranh bắt đầu, vậy nên mình cần phải nhanh lên.'
"Đó đúng là một vinh dự. Không dễ để gặp được mẹ tôi. Cậu có thể thấy hiện tại bà ấy đang được vây quanh bởi rất nhiều cận thần."
Cách đó vài mét, có một người phụ nữ đang bước đi trước ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ cả những người đàn ông và phụ nữ.
'Trong bản thảo viết rằng bà ấy đã ngoài 40 tuổi, nhưng trông không có vẻ gì là vậy.'
Giống với Cel, Katarina có một mái tóc xoăn màu xanh chàm, và đội trên đầu một chiếc mũ như làm từ hàng chục viên kim cương. Đôi mắt màu ánh bạc của bà ấy càng được tô điểm bởi những viên kim cương, khiến đôi mắt ấy trông càng sống động hơn.
Đôi mắt ấy có thể khiến một người đàn ông hóa đá khi nhìn phải, đang nhìn thẳng về phía Kleio. Đột nhiên, những người đàn ông xung quanh bà ấy lần lượt bỏ đi.
"Cháu là Kleio, bạn của Cel? Cha cháu dạo này thế nào rồi?"
"Xin chào dì, cháu chính là Kleio Asel. Và cháu nghĩ thật vô dụng khi nói về cha cháu."
"Ha."
Lời nói của cậu ấy đã đẩy cha cậu sang một bên. Với ngón tay đặt dưới cằm, Katarina hơi nghiêng đầu. Cuộc trò chuyện bắt đầu.
Ý thức được việc này, Kleio ngồi thẳng lưng dậy, gác hai chân lại và hơi nâng cằm lên.
Từ lúc này, cuộc chiến mới thực sự bắt đầu.
Nếu có thể hoàn thành tốt công việc của ngày hôm nay, kế hoạch cuối cùng của cậu ấy sẽ có thể thành công.
~~~
Một ban công đóng kín cửa và kéo rèm che, thường là nơi để các cặp tình nhân gặp gỡ, nhưng cuộc trò chuyện giữa Katarina và Kleio lại rất khô khan.
Đối với Katarina, Kleio chẳng khác gì một đứa trẻ khi vừa mới gặp. Nhưng ngay khoảng khắc cậu ấy mở lời, bà ấy đã biết rằng cậu ấy không phải là một đứa trẻ đơn giản.
Bây giờ bà ấy đang áp chế cậu ấy bằng một nụ cười. Đến cả Chủ tịch cố vấn Hoàng gia cũng hơi nhún nhường trước áp lực của bà. Tuy nhiên, cậu bé này, người được nói rằng không thể vung nổi một thanh kiếm đúng cách, lại có thể nhìn thẳng vào mắt bà mà không hề nao núng.
"Sự phát triển của Thủ đô sẽ sớm thay đổi. Địa điểm để xây khách sạn mới nên ở phía đông."
"Tiếp tục đi."
"Sẽ càng tốt nếu đó là loại khách sạn hiện đại mà dì đang nghiên cứu, đó cần phải là một nơi có thể dễ dàng sử dụng để tổ chức các cuộc họp thương mại và đón tiếp khách."
"Nếu là khu vực phía đông, chỉ có quận Schola là nơi đặt trường phòng thủ thủ đô. Ngoài ra, nơi đó không hề có các nhà ga, các phân khu phức tạp, hoặc các quan hệ sở hữu rối rắm. Vậy cháu nghĩ yếu tố nào đáng để xây dựng một khách sạn hạng sang tại nơi đó?"
"Những gì diễn ra hiện tại có giống với quá khứ không? Và những gì diễn ra ở hiện tại, liệu trong tương lai sẽ không có gì thay đổi sao?"
"Nghe vô lý nhưng lại rất thuyết phục. Nhưng ta không có ý định lãng phí vào những dự đoán không có bằng chứng cụ thể."
Katarina uống hết phần còn lại trong ly rượu của mình và đặt nó xuống lan can. Có vẻ sắp hết thời gian nên bà ấy đang tính đưa ra quyết định.
"Các nhà ga xe lửa có thể được xây ở bất cứ đâu, miễn là chúng ta chịu bỏ tiền và công sức."
Katarina chớp mắt. Bà ấy cũng là một thương nhân có liên hệ với chính phủ và hoàng gia, nhưng bà ấy chưa từng nghe được những thông tin như vậy từ bất cứ nguồn nào.
"Đó có phải thông tin từ Nam tước Asel?"
"Không, việc này không hề liên quan đến cha của cháu. Cháu chỉ muốn dì biết rằng cháu có dự định và hướng đi khác hoàn toàn với ông ấy."
"Vậy thì cháu muốn ta tin vào những dự đoán vô căn cứ đó của cháu? Kleio, hãy nhớ rằng nếu bỏ đi họ của cháu, thì cháu chỉ là một học sinh bình thường."
"Hoàng tử Melchior cũng đã được công nhận bởi mọi người khi chỉ mới 17 tuổi. Liệu ngài ấy chỉ có mỗi cái tên?"
Cậu ấy đã chọn câu trả lời có càng nhiều tính khiêu khích càng tốt. Katarina đánh giá rất cao tính cách táo bạo và liều lĩnh... đó là điều được viết trong bản thảo gốc.
Thực ra, Kleio đang cực kỳ lo lắng đến mức toàn lưng ướt đấm mồ hôi. Bất cứ khi nào cử động, cơ thể đều trở nên căng cứng. Cậu ấy đã cố đánh lạc hướng bản thân bằng cách nhớ đến chiếc bụng mềm mại của Behemoth.
Katarina Tanpet de Neju trước nay chưa bao giờ tiến hành một cuộc kinh doanh với một người mà bà ấy không quen biết. Hầu hết các quý tộc trong lĩnh vực kinh doanh từ lúc sinh ra đã có sẵn một mạng lưới liên kết vững chắc.
[note32283]
Dù chỉ là một người mỏng manh, nhưng cậu ấy vẫn phải thể hiện ra một thái độ cứng rắn. Nếu không, bà ấy sẽ không bao giờ chấp nhận làm hợp tác cùng một đứa trẻ 17 tuổi.
'Dù biết rằng hiện tại mình giống như một kẻ lừa đảo đang cố kêu gọi đầu tư, nhưng thật sự mình cũng không muốn như này đâu.'
Vì không thể tiết lộ toàn bộ những gì bản thân biết, nên tình hình có thể sẽ tệ đi nếu Katarina yêu cầu cậu ấy cung cấp bằng chứng.
"Cháu có bằng chứng nào để chứng minh không?"
"Mọi thứ sẽ sớm được tiết lộ thôi. Dì cũng biết rõ rằng khi mà thông tin đó xuất hiện trên báo chí thì đã là quá muộn rồi. Hiện tại có rất ít thông tin mà cháu có thể tiết lộ cho dì, nhưng cháu khuyên rằng từ giờ dì hãy theo dõi động thái của cục khai thác mỏ kể từ giờ."
Cục khai thác mỏ, phía đông của sông Tempus, trạm tàu,... Đột nhiên, đầu óc Katarina bắt đầu xâu chuỗi những từ khóa đó.
"Nếu ta có thể tìm thấy những bằng chứng hợp lệ cho những dự đoán của cháu, ta sẽ sớm gửi thư đến chỗ cháu."
"Hẹn gặp lại dì sớm. Cháu nói trước là cháu chỉ muốn một cuộc hợp tác mà cả đôi bên cùng có lợi."
Kleio, theo những gì được dạy từ Dione, hôn lên mu bàn tay của Katarina.
~~
Khi trở về khán đại sảnh và nghe kể lại nội dung cuộc nói chuyện, Dione có vẻ rất ngạc nhiên.
"Nghe có vẻ cậu vừa thả một miếng mồi cho một con cá lớn như Katarina."