The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

chương 11: cuộc đột kích đã từng hoàn hảo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Con golem từ từ giơ cây chùy phủ trong sương đen lên. Trông thì có vẻ chậm nhưng đấy là vì cái kích thước khổng lồ của cây chuỳ mà thôi, thực ra con golem nhanh đến mức đáng ngạc nhiên đấy chứ

Mặt đất rung chuyển mỗi khi cây chùy đập xuống.

Tuy nhiên Lucella đã nhanh chóng nhìn nhận lại tình hình và dễ dàng né được nó.

Còn nếu mà sinh vật đó nhắm đến cô gái đằng sau thì Lucella sẽ cố chặn nó lại bằng mọi giá.

Nhưng con golem có vẻ chỉ tập trung vào việc cố gắng nghiền nát Lucella mà thôi.

-Hmm? Có lẽ nào nó đang cố gắng tránh để cô gái kia cuốn vào cuộc chiến?

Lucella cũng không chắc cái lý do tại sao con golem lại chùn tay nhưng với các đòn tấn công nửa vời này thì cô sẽ có cơ hội phản công lại.

Cô nhanh nhẹn nhảy lên cây chùy rồi dùng chính nó làm bàn đạp.

“Yah!”

Cô chạy trên cánh tay con golem rồi tung một cú đá vào cằm khiến cơ thể nó có lùi ra sau chút, tiếng kim loại va đập lại vang lên.

Cô có ý định đá gãy cổ nó nhưng con golem vẫn tiếp tục di chuyển dù mặt nó còn đang ngửa lên trời.

“Kikiki…gigigigi……”

“Nào! Đến đây!”

Cái cổ nó kêu cót két trong khi quay đầu về phía của Lucella.

Lúc này, con golem đã hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của cô gái và chỉ tập trung đến Lucella.

Và lần này, nó dùng cả hai tay vung chiếc chùy theo chiều ngang, cố gắng hạ gục toàn bộ mọi thứ đang đứng trước mặt.

Lucella nhảy qua né cái cú vung đó một cách rất dễ dàng nhưng mọi chuyện không dừng ở đó.

“Gigaa!”

Bỗng con golem mở miệng ra rồi phun một quả cầu lửa khổng lồ.

Có vẻ như nó hoạt động giống như một khẩu pháo ma thuật, quả cầu lửa phóng thẳng đến chỗ Lucella đang nhảy trên không trung, và trúng.

“Uwah!” Lucella kêu lên khi bị dính phải vụ nổ dữ dội.

Lucella hứng toàn bộ sóng xung kích và ngọn lửa dữ dội, cô bay lên không trung như một quả bóng kemari và để lại một vệt khói.

Cô dùng chân bật lên khỏi mặt đất một lần trước khi lấy lại được tư thế rồi dùng chân làm giảm tốc độ lại.

“Tí thì chết…. May nó là hỏa thuật đấy! Hiểu rồi… Không được nhảy lung tung khi biết đối thủ có khả năng ra đòn tầm xa.”

Nghe thì có vẻ to tát nhưng thật sự Lucella còn chả dính một vết thương nào.

Cơ thể Lucella sở hữu khả năng kháng lửa và phép cao đến mức bất thường, nên cô sẽ không nhận một vết xước nếu chỉ có vậy. Không một sợi tóc nào có dấu hiệu bị cháy sém luôn ấy chứ.

Mặt khác thì con golem không hề tỏ ra bối rối trước khả năng hồi phục của Lucella, cũng không hề biểu lộ bất cứ sự bất ngờ hay cảm xúc nào cả.

Có vẻ con golem có khả năng đánh giá tình hình và và biết đòn tấn công bằng hỏa thuật của mình không hiệu quả. Thay vào đó nó lại tiếp tục giương cao cây chùy lên chuẩn bị tung ra một đòn tấn công khác.

“Này, cậu mạo hiểm quá rồi đấy!”

Ivar hét lên sau khi đến được nơi cỗ xe của tấn công sau khi băng qua được con sông bằng cách nào đó.

“Ivar-san, ở đây nguy hiểm lắm đó!” Lucella cảnh báo.

“Đừng có lo lắng cho tôi, tôi không dễ chết thế đâu! Quan trọng hơn thì, tôi cần phải tự mắt mình chứng kiến việc này.”

Ivar đáp lại với một giọng khẩn trương.

“Cậu không thấy à? Đó chắc chắn là một con golem đấy. Nó sắp làm gì kìa!!”

Có như Ivar cũng đã nhận ra. Chắc chắn phải có một người đang điều khiển con golem ở một nơi nào đó gần đây.

Đây phải là một kế hoạch đã được chuẩn bị một cách kỹ lưỡng chứ không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay là một tai nạn gặp quái vật trên đường đó, có khi đây lại là một phần của một âm mưu gì đó còn lớn hơn nhiều.

Đối với một người như Ivar, việc tìm ra sự thật đằng sau những sự việc như này rất quan trọng.

“Vậy thì hãy ở gần cô gái kia! Nhiều khả năng con golem sẽ không tấn công vào chỗ đó nữa!” Lucella nói trong khi chỉ tay về phía cô gái đang trốn ở trong đống đổ nát từng là một chiếc xe ngựa.

“Tôi hiểu rồi! Ivar lên tiếng đáp lại rồi nhanh chóng chạy về phía đó.

Sau khi chắc chắn Ivar đã an toàn, Lucella một lần nữa quay trở lại đối mặt với con golem.

Cô hít một hơi thật sâu rồi tập trung truyền toàn bộ sức mạnh của rồng cô có xuống mặt đất bên dưới.

“Cháy đi!” Cô hét lên một cách mạnh mẽ và một ngọn lửa bùng lên. Từ chân cô, mặt đất nứt ra, một làn sóng lửa màu đỏ thẫm tiến đến chỗ con golem.

Sinh vật khổng lồ kia cố gắng chống chọi nhưng nhanh chóng bị ngọn lửa nhấn chìm.

Tuy vậy, dựa trên chuyển động của nó thì Lucella vẫn chưa thấy thiệt hại nào đáng kể cả. Dù khung kim loại của nó đã từ những kẽ hở giữa bộ lông và da bị cháy.

Shhh…..

“... Yếu quá,” Lucella lẩm bẩm với chính mình. “Sử dụng Hơi thở Lửa ở nơi như thế này khó quá.”

Dù đã cố hết sức để cố gắng đốt cháy các cơ quan nằm ở phía bên trong con golem nhưng nó lại quá yếu nên chả gây được thiệt hại nào đáng kể.

Không như những con rồng thật, Lucella không có cơ quan nào có thể giải phóng các đòn tấn công giống như Hơi thở Lửa. Tuy nhiên cô vẫn có thể thao túng các yếu tố trong môi trường để tạo ra một đòn tấn công giống như thế.

Nhưng đáng tiếc rằng, Setulev là một Thủy quốc - nói cách khác sức mạnh của lửa ở đây là yếu nhất.

Ngoại lệ duy nhất chính là ngọn núi Kuguse, một ngọn núi lửa không hoạt động, nơi Lucella có thể phát huy hết tiềm năng sức mạnh của ngọn lửa.

Nhưng ở vị trí hiện tại, khả năng của cô chỉ giới hạn giống như các phép thuật thông thường mà thôi.

“Gigigi-gi…”

“Kya!” Cô gái trẻ kia hét lên một tiếng khi đang quan sát trận chiến.

Dù vẫn bị nhấn chìm trong ngợn lửa, con golem vẫn cố gắng lao về phía Lucella với cây chùy giương cao. Ai ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này cũng sẽ nghĩ rằng Lucella sẽ bị nghiền nát bởi cái sức mạnh tàn bạo của sinh vật kia mà thôi.

Tuy nhiên, ngay lúc đó thì Lucella, nhảy lại gần con golem và lướt qua háng nó. Với phản xạ nhanh như chớp, cô đưa tay ra thọc tay vào một khe hở nhỏ nằm ở phía sau cái khớp gối phải.

“Doryaaa!” Cô hét lên một tiếng đắc thắng khi nắm được cái gì đó bên trong rồi dùng hết sức kéo ra.

Một âm thanh của một cái gì đó bị xé toạc ra, một cái gì đó hình trụ xuất hiện từ chỗ khe hở đó. Và những sợi dây làm bằng Mythril bị phá hủy, con golem đột nhiên mất tư thế rồi trở nên chậm chạp.

Nó dùng tay quơ lung tung, cố gắng xua Lucella đi như một con ruồi nhưng những chuyển động linh hoạt của cô khiến con golem trông thật buồn tẻ và chậm chạp khi mà so sánh.

Rồi Lucella nhảy lên phần thân trên rồi thọc tay vào một chỗ khớp khác rồi lại rút ra ra và phá hủy nó trước sự kinh ngạc của cô gái trẻ và Ivar.

“T-Tuyệt quá…”

“Cô ấy thật sự mạnh một cách vô lý mà.”

Tuy nhiên bất chấp tất cả chuyện đó, Lucella lại thấy thất vọng.

-Nó mạnh thật đấy… Mình vẫn có thể phá hủy bất cứ thứ gì mình chạm tới được nhưng vì cái kích thước quá lớn mà mình vẫn không thể tìm ra cách chạm đến cái lõi của nó nữa.

Do những đòn tấn công của Lucella mà con golem đã di chuyển rất vụng về, nhưng bằng cách nào đó nó vẫn có thể di chuyển.

Dù có thể chất siêu phàm vượt xa người thường, việc cố gắng xuyên thủng bộ giáp nặng nề của một con golem khổng lồ vẫn là một chuyện gì đó rất khó khăn.

Một phần là do cô cũng không đủ nặng để sử dụng cơ thể để tấn công được. Trong tay cô cũng không hề có vũ khí nào để có thể sử dụng cái sức mạnh này một cách hiệu quả luôn.

-Bên trong! Nếu mình có thể tìm ra cách nào đó có thể phá hủy nó từ bên trong thì…!

Với suy nghĩ đó, Lucella lướt đi trên cánh tay khổng lồ của con golem đang tuyệt vọng cố gắng tóm lấy cơ thể nhỏ bé của cô. Sau đó cô nhảy lên vai nó rồi ngồi trên đấy như không vậy.

“Hỡi tia sáng của tri thức// Nhân danh người sẽ dập tắt sự nổi loạn// Đạt tới đỉnh cao của sự hoàn mỹ/ theo dòng sông lấp lánh ánh thủy tinh/ vượt qua khỏi cả ánh hoàng kim của vòng luân hồi//…! Đột nhiên Lucella bắt đầu niệm một câu chú.

“Gự… Này cô nương, sẽ nguy hiểm lắm đấy, cúi xuống!” Ivar đột nhiên lên tiếng rồi thúc giục cô gái.

“Ể ể, gì gì cơ?” Cô gái trẻ đáp lại.

“Bịt tai, che mắt lại, mở miệng ra!” Ivar nhanh chóng đưa ra lời hướng dẫn, vừa chuẩn bị cho những gì sắp xảy ra.

Trước khi khởi hành, Lucella đã nghiên cứu kỹ lưỡng một số phép thuật và trong đó một một phép thuật sẽ hữu ích trong tình huống này.

Với phản xạ của mình, Lucella đẩy lùi cái bàn tay con golem đang cố gắng đè bẹp cô. Sau đó cô thọc một cánh tay vào miệng nó ngay khi niệm xong câu chú.

“Hãy gào thét đi, đứa con được sủng ái!... Ground Zero!!”

Trong một khoảnh khắc, cả thế giới như mất đi trọng lượng rồi một tiếng gầm chói tai vang lên.

Phép bộc phá Lucella vừa thi triển đã được giải phóng bên trong con golem, thổi bay cả lớp giáp, các bánh răng, bộ phận máy móc bị cháy rải rác khắp nơi, tạo ra một miệng núi lửa nơi con golem vừa đứng.

Vụ nổ còn khiến Lucella bay lên không trung trước khi hạ cánh xuống đất một cách an toàn mà không hề có một thương tích nào.

“À rế?” Cô gái trẻ bối rối khi xem xong cảnh đó.

“Đồ ngốc này!” Ivar đột nhiên hét lên rồi lao ra từ một gốc cây ven đường.

“Cô là chính là người lải nhải về độ nguy hiểm của nó đấy rồi rốt cuộc lại làm như thế! Đừng có sử dụng một phép mạnh như thế khi có người không thể chiến đấu ở gần chứ!”

Lucella cúi đầu xấu hổ.

“X-Xin lỗi, tôi đã không suy nghĩ kỹ và để mất kiềm chế.”

“Mà, ít ra thì cô đã hạ được nó,” Ivar miễn cưỡng thừa nhận trước khi bực bội đá vào cánh ta đã bị đứt lìa của con golem.

Sau đó anh ta kiểm tra các mảnh vỡ xung quanh rồi lắc đầu thất vọng.

“Nhìn đống này xem. Giờ làm sao xác định được chúng đã được tạo ra ở đâu khi tất cả đã trở thành đống phế thải bây giờ?”

“Tôi đã sử dụng đường dây của mình để liên lạc với Hội mạo hiểm giả rồi”, Ivar nói một cách dứt khoát.

“Chúng ta thật sự phải điều tra chuyện này càng sớm càng tốt.”

“Cảm ơn…” Lucella lặng lẽ thì thầm nhìn những gì còn sót lại của con golem mạnh mẽ trước đó và nhận ra rằng mọi chuyện mới chỉ là màn mở đầu.

================

Trên một ngọn đồi cách khá xa nơi trận chiến diễn ra, Julian đang nằm trên mặt đất thở hổn hển.

“Haa… haaaa… Cái quái gì vậy! Tại sao lại có một con quái vật như thế ở đây?! Chết tiệt, chết tiệt! Chuyện này không thể nào là thật được!”

Trong cơn tức giận, Julian đứng dậy ném chiếc ống nhòm ma thuật xuống đất rồi giẫm nát nó.

Nhóm của Hầu tước đã bí mật tiến vào lãnh thổ Setulev và hẹn trước một cuộc gặp với cung điện hoàng gia và chúng đang cải trang thành những du khách và tiến về phía thủ đô hoàng gia.

Và đương nhiên mọi sự việc diễn ra ở đây đều là bí mật.

Chiến lược của tên thừa kế đã diễn ra rất suôn sẻ cho đến khi một thứ cản đường đã bất ngờ xuất hiện và phá hỏng mọi thứ.

Julian đã chứng kiến một cô gái một mình biến một con golem có sức mạnh bằng cả trăm quân lính thành từng mảnh, khiến mọi nỗ lực trước đó trở nên hoàn toàn vô nghĩa.

“H-Hầu tước, xin ngài hãy bình tĩnh lại!” Một cận vệ đang ăn vận giống như một du khách lên tiếng khuyên Julian bình tĩnh lại.

“Câm miệng lại cho ta!” Nhưng Julian thì hét lại vào mặt rồi giận dữ đấm người cận vệ đó một phát.

“Gyaa!” Người đàn ông kêu lên đau đớn rồi ngã xuống đất.

Julian thở gấp cố gắng làm dịu cái đầu của mình lại.

“Fuu…haa… Kế hoạch đã rất hoàn hảo mà,” hắn ta lẩm bẩm.

“Nó đã rất hoàn hảo…. không giống như người cha ngu ngốc của ta.” Rồi hắn ta lắc đầu chán nản.

“Ai có thể đoán trước được một sự trùng hợp như này chứ? Chết tiệt…”

Tên Hầu tước trẻ điên cuồng gãi đầu trong khi giận dữ đến mức nghiến chặt răng hàm của mình.

Tất cả sự tức giận của hắn giờ đều hướng đến Lucella, hắn muốn giết cô bằng mọi giá nhưng ít nhất bây giờ hắn vẫn đủ tỉnh táo để giữ mình không hành động quá vội vàng.

“Haa… Ta rất hoàn hảo.” Sau một hồi im lặng thì hắn đưa ra một tuyên bố, sự quyết tâm lóe lên trong đôi mắt của hắn.

“Thay đổi kế hoạch… Lần sau ta chắc chắn sẽ thành công! Ngươi cứ nhớ đấy! Fu, fufu. FUFUFUFU….”

Một nụ cười méo mó nở trên khuôn mặt Julian.

Hắn còn không nhận ra rằng những người hầu đi theo mình đang run rẩy sợ hãi đến nhường nào trước sự điên loạn của người chủ nhân đang phục vụ.

~*~

Edit: Hú hú, hàng về nhưng trans thì chưa <(")

Truyện Chữ Hay