Eleris không đặt bất kỳ ma thuật bảo vệ nào lên cánh cửa, vậy nên nó rất dễ bị phá hủy.
Tuy nhiên, nếu cô ấy có đặt bất kỳ ma thuật bảo vệ nào lên cánh cửa, thì bản thân điều đó đã có thể được coi như một bằng chứng rồi. Dù cho có phá được cánh cửa này hay không cũng đều mang đến rắc rối khác nhau.
Khoảnh khắc nơi này lọt vào tầm mắt Charlotte, mọi chuyện đã kết thúc.
Tình huống này đã không thể dừng lại được nữa. Tôi cũng không thể làm điều gì đó điên rồ như đánh ngất Charlotte từ phía sau được. Mặc kệ những lời bàn tán bên ngoài, Charlotte bước vào cửa hàng.
“Hmm…. Các tủ đựng đều bị khóa”
Các tủ chứa cuộn phép được đặt khắp cửa hàng này đều bị khóa theo đúng nghĩa đen. Charlotte đi tới quầy và cẩn thận kiểm tra từng ngăn tủ đựng các cuộn phép.
“Chúng được cài đặt ổ khóa ma thuật. Nhưng đây đều là loại ổ khóa mọi người thường dùng,…"
Tài sản đắt giá nhất của các cửa hàng cuộn phép chính là những cuộn phép. Vậy nên, cài đặt các ổ khóa ma thuật cho các tủ đựng cuộn phép để chống trộm là điều đương nhiên. Charlotte gõ nhẹ lên một chiếc tủ bị khóa nằm trong góc tường.
“Reinhardt, nếu có bất kỳ cuộn ‘Hỏa cầu’ nào trong đây, cậu nghĩ khả năng đó là cuộn phép từ cửa hàng kia là bao nhiêu?”
"Chà…. Tôi nghĩ khá thấp, chắc vậy?”
“Hm…. Cũng đúng? Dù khá đắt, nhưng nó không phải một cuộn phép thuộc loại hiếm. Ngay cả khi có bất kỳ cuộn ‘Hỏa cầu’ nào trong đống này, có khả năng chúng chỉ là hàng dùng để bán...”
Charlotte biết rằng ngay cả khi có một cuộn 'Hỏa cầu' trong số những cuộn phép ở đây, thì nó vẫn không phải là một bằng chứng có thể sử dụng.
Cô ấy lấy một cuốn sách ra khỏi túi. Đó là một cuốn sách cuộn phép. Sau khi lật qua vài trang, cô ấy rút ra một cuộn phép duy nhất ra.
“Dù vậy, kiểm tra cũng không mất gì. Có lẽ chúng ta sẽ tìm thấy những cuộn phép của quỷ tộc mà cậu ấy đem theo bên người.”
Eleris đã cướp lấy những cuộn phép đó và giết tôi. Có khả năng là cô ấy đang nghĩ như vậy.
Chẳng cần phải nhìn cũng biết được cuộn phép Charlotte vừa lấy ra là gì.
Đó có thể là cuộn phép ‘Mở khóa’ hoặc ‘Giải phép’. Khoảnh khắc Charlotte chuẩn bị xé cuộn phép để sử dụng.
"Huh…? Mớ hỗn độn này là sao?”
Eleris, người đáng lẽ không nên ở đây, xuất hiện từ phía cầu thang dẫn lên tầng trên.
“M, mấy người! Mấy người là ai...?”
Cô ấy đang nhìn luân phiên giữa tôi và Charlotte đang cầm trên tay cuộn ‘Giải phép’ bằng một thái độ hoảng hốt.
Cô ấy chỉ đơn giản hỏi chúng tôi là ai.
Nhờ những lời này, tôi nhận ra rằng cô ấy hoàn toàn biết mọi chuyện đang diễn ra ở đây. Tôi không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, nhưng Eleris đã quay về cửa hàng và cô ấy biết toàn bộ mọi chuyện.
Cô ấy đang giả vờ không quen biết tôi. Đó là bằng chứng.
“Ah... Vậy ra cô ở đó?”
Sau một lúc bối rối, Charlotte cởi áo choàng ra.
“Tên tôi là Charlotte de Gardias. Với tư cách là Công chúa Đế quốc, tôi có vài câu hỏi muốn hỏi cô.”
Charlotte nhận thấy rằng bây giờ không phải là lúc để cô ấy tiếp tục che giấu thân phận của mình.
* * *
Mặc kệ sự hỗn loạn bên ngoài, Eleris tỏ ra bối rối và ngay lập tức cúi đầu trước Công chúa.
“H, hoang nghênh Công chúa Điện hạ đến nơi tồi tàn này...”
“Tôi không có ý định kéo dài cuộc trò chuyện này quá mức cần thiết. Tôi muốn cô trả lời một vài câu hỏi.”
Sau khi tiết lộ danh tính của mình, Charlotte bắt đầu nói chuyện một cách ép buộc và lạnh lùng. Hành động của Eleris giống hệt như một người dân bình thường của Đế Quốc.
Tôi không rõ chuyện này sẽ đi đến đâu, nhưng tôi mong nó sẽ kết thúc êm đẹp. Tôi cực kỳ hy vọng Eleris đã chuẩn bị sẵn một cái cớ hợp lý. Tôi không thể làm gì để giúp cô ấy vào thời điểm này.
Tôi thậm chí còn không tưởng tượng được rằng mình sẽ cùng Charlotte bước chân vào nơi này và thậm chí còn gặp được Eleris, nên lúc này đầu óc hoàn toàn rối bời.
“Cô hẳn đã biết rằng quanh khu vực này đang tìm kiếm một cậu bé.”
“Vâng, thần biết điều đó, thưa Công chúa.”
“Tôi nghe nói rằng cô chưa từng nhìn thấy cậu bé đó. Cô chắc chắn chứ?”
Charlotte vẫn giữ một chút tôn trọng sau khi tiết hoàn toàn tiết lộ danh tính của mình, nhưng với tư cách là một thành viên của Hoàng tộc Đế Quốc, thái độ của cô ấy như thể bản thân sẽ nhận được câu trả lời là điều đương nhiên.
“Vâng, thưa Công chúa. Thần chắc chắn. Thần chưa bao giờ trông thấy một đứa trẻ như thế ở bất cứ nơi nào quanh đây.”
"Nhìn vào mắt tôi."
"……Vâng?"
“Nhìn thẳng vào mắt tôi và trả lời.”
Như thể cô ấy đang muốn xem liệu Eleris có đang nói dối hay không. Charlotte nhìn thẳng vào mắt Eleris bằng một ánh mắt trống rỗng. Eleris cũng cố ngẩn đầu lên nhìn Charlotte.
"Cô thật sự chưa từng nhìn thấy cậu ấy?”
"Vâng. Chưa bao giờ."
Tôi tự hỏi cô ấy nhìn thấy gì qua đôi mắt Eleris, vì Eleris rõ ràng đang nói dối. Charlotte cứ nhìn cô ấy như vậy một lúc lâu, rồi hất cằm về một hướng.
“Mở khóa tủ.”
Cuộn 'Hỏa cầu'.
Charlotte đang muốn xem thử cô ấy có cuộn phép ấy không.
Tôi thậm chí còn không biết cô ấy đặt nó ở đâu. Chỉ có Eleris biết. Cô ấy run rẩy như đang sợ hãi và mất một lúc để mở được chiếc ổ khóa ma thuật.
“Vui lòng cho tôi xem ID của cô.”
“Ah, vâng…. Của ngài đây.”
Charlotte kiểm tra thẻ ID mà Eleris đã đưa cho cô ấy, và lập tức không còn hứng thú, sau đó cô ấy mở tủ đựng cuộn phép ra và bắt đầu lục lọi.
Trong khi lục lọi, Charlotte hỏi thêm.
“Bá tước Pergia có phải là một lãnh chúa tử tế không?”
Câu hỏi này khá vô nghĩa. Cô ấy muốn lấy được thông tin gì từ câu hỏi đó chứ?
"Ch, chuyện đó…. Bá tước Pergia…. Người nắm quyền của vùng đất đó là Giám mục Rendry. Bá tước Pergia không phải là một lãnh chúa…”
“Ồ, là vậy sao?”
Và, khi tôi nghe câu trả lời của Eleris, tôi cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Charlotte đang hỏi Eleris về xuất thân của cô ấy.
Tôi không biết đó là đâu, nhưng có vẻ như Eleris đã chọn một Pergia làm nơi xuất thân của mình.
Nếu Eleris trả lời rằng Bá tước Pergia là một lãnh chúa khá tử tế, thì Charlotte sẽ đáp lại rằng nơi đó thực ra được cai trị bởi Giám mục Rendry. Đây là một cái bẫy. Nếu không phải là người đến từ nơi đó, họ sẽ không thể biết được sự thật rằng nơi đó được cai trị bởi một người của nhà thờ.
Nếu Eleris không xuất thân từ nơi đó, thì không có cách nào để cô ấy biết được thông tin này. Tuy nhiên, Eleris đã trả lời đúng.
Tất nhiên, Charlotte cũng biết chi tiết về các vấn đề như vậy bên trong Đế Quốc. Eleris đã nghiên cứu sơ bộ về nơi đó để có thể trả lời khi ai đó hỏi về xuất thân của cô ấy.
Theo tôi thấy, cả hai người họ đều đáng sợ như nhau.
Trong lúc kiểm tra từng ngăn tủ, Charlotte không ngừng đặt câu hỏi.
“Cô có phải là một pháp sư không?”
“Không, thưa Công chúa. Nhưng thần có thể dùng ma thuật để xử lý sơ một vài công cụ ma thuật đơn giản.”
“Hmm, các pháp sư không có lý do gì để mở một cửa hàng cuộn phép. Nhưng không phải là chưa từng có trường hợp như vậy.”
Sau khi kiểm tra toàn bộ chiếc tủ, Charlotte lặng lẽ đứng khoanh tay và nhìn nó.
“Không có bất kỳ cuộn ‘Hỏa cầu’…”
Có vẻ như cuộn ‘Hỏa cầu’ đó đã được xử lý.
“Cửa hàng của cô có một điểm độc lạ. Cô không bán bất kỳ cuộn phép tấn công nào.”
Charlotte nhận thấy một điểm đặc thù khiến cửa hàng của Eleris khác với những cửa hàng còn lại.
“Lấy sổ ghi chép ra.”
Có vẻ như Charlotte sẽ không rời khỏi nơi này cho đến khi mọi nghi ngờ của cô ấy
được giải đáp.
* * *
Tôi lần nữa nhận ra Eleris thận trọng đến mức nào. Dù việc kinh doanh có diễn ra suôn sẻ hay không, Eleris vẫn quản lý sổ sách ghi chép của mình một cách kỹ lưỡng.
Cô ấy có nhiệm vụ thâm nhập vào Thủ đô Đế Quốc với tư cách gián điệp của Vương quốc Quỷ, nhưng chẳng ai biết được khi nào cô ấy có thể bị phát hiện. Vậy nên, có vẻ như cô ấy đã chuẩn bị tỉ mỉ mọi thứ để không ai có thể phát hiện ra điều khả nghi.
“Tại sao cô không bán cuộn phép tấn công?”
“Chuyện đó... Là vì ma thuật tấn công có thể bị lạm dụng vào các tội ác bạo lực. Sẽ không sao nếu chúng được dùng để tấn công quái vật, nhưng thần biết có khá nhiều trường hợp chúng không được dùng đúng mục đích ban đầu...”
Eleris luôn giữ quan niệm rằng những cuộn phép cô ấy bán có thể được sử dụng cho các hành vi bạo lực. Đó là lý do tại sao cô ấy không bán cuộn phép tấn công.
Eleris là người chắc chắn sẽ làm vậy.
Tuy nhiên, cuối cùng khía cạnh này lại trở thành một điểm yếu của cô ấy. Cô ấy đã thiếu sót khi tính đến điểm này.
“Nhưng không phải các cuộn phép tấn công đang có nhu cầu rất cao sao?”
"Vâng…."
Đó là lý do tại sao công việc kinh doanh của cô không được suôn sẻ cho lắm. Tuy nhiên, không thể đổ lỗi cho một thương gia vì họ từ chối bán một số mặt hàng nhất định.
“Hmm….”
Sau khi Charlotte xem qua toàn bộ sổ sách, cô ấy đóng cuốn sổ lại.
“Có vẻ như cô thật sự không liên quan gì đến cậu bé mà tôi đang tìm kiếm.”
Charlotte đoán rằng một người nào đó đã nhận ra giá trị thật sự của những cuộn phép của quỷ tộc đã tấn công và cướp chúng đi. Tuy nhiên, Eleris không có bất kỳ cuộn phép tấn công nào, và theo những người xung quanh, cô ấy không có giác ngộ của một thương nhân hay một người buôn bán,
Chẳng cần phải nói cũng biết cô ấy thậm chí còn không cân nhắc đến việc lấy trộm bất cứ thứ gì từ người khác.
Nhờ đó, toàn bộ những nghi ngờ theo hướng đó đều đã được giải trừ. Tuy nhiên, Charlotte vẫn chỉ vào sổ ghi chép.
“Nhưng có vẻ như cô không viết phí bảo trì của cửa hàng vào đây.”
"Ah……."
Sau khi quan sát cửa hàng của Eleris, dường như Charlotte đã có thêm một vài nghi ngờ khác. Cô ấy hẳn đã nhận thấy rằng doanh số bán hàng của Eleris thật sự rất ít ỏi.
“Cô lấy đâu ra tiền để để duy trì cửa hàng này? Cô không chịu bán những cuộn phép tấn công, thứ đang có nhu cầu rất cao. Dường như cô không có ý định kiếm tiền bằng công việc buôn bán này...”
Phí bảo trì được trả bởi băng Rotary. Nếu Charlotte có thể tìm đến được cả những thông tin này, rất có thể cô ấy sẽ kết luận rằng tôi cũng có liên quan đến chuyện này.
Tôi nổi da gà.
Liệu cô ấy có thể tìm ra được nhiều đến mức đó?
"Chuyện đó…. Thực ra thần đang thiếu tiền…”
Tất nhiên, Eleris nói rằng cô ấy đang vừa kinh doanh vừa gặm nhấm chút vốn liếng cuối cùng của mình. Sau cùng cô ấy vẫn chọn cái cớ đơn giản này vì cô ấy không có khả năng kinh doanh. Cô ấy nhảy vào giới kinh doanh một cách nửa vời, nhưng vì sự bướng bỉnh của bản thân, nên giờ cô ấy đã rỗng túi.
“Và cô đã đi du lịch trong suốt cả Lễ hội Chiến thắng?”
"Ah…. Đó là….”
"Cô đã đi đâu?"
“Thần chỉ... đi cắm trại gần Thủ đô... Sau đó thần nghe nói có một cuộc khủng bố, nên thần quyết định ở lại đó thêm một thời gian, và thần chỉ vừa trở về vào ngày hôm nay...”
Nếu cô ấy nói rằng cô ấy đã đi đâu đó bằng Cổng Dịch Chuyển, cô ấy dễ bị điều tra bằng cách xem lại lịch sử sử dụng Cổng, vậy nên cô ấy đã cố tránh những lý do như vậy.
“Cắm trại…. Cắm trại, phải không…?”
‘Hẳn là cô đã có một khoảng thời gian vui vẻ?’, biểu cảm của Charlotte như đang muốn nói vậy.
Tại sao?
Có vẻ như cảm giác của Charlotte dành cho Eleris đã có chút thay đổi, chắc vậy?
Charlotte cảm thấy cô ấy thật đáng thương.
“Tôi nghe nói tất cả thương nhân ở quận Aligar đều là những kẻ man rợ bẩn thỉu. Nhưng giờ tôi đoán không phải tất cả bọn họ đều như vậy.”
Như thể đây là lần đầu tiên Charlotte nghe thấy có người chấp nhận phá sản chỉ vì nguyên tắc của bản thân, cô ấy trông có vẻ vui theo theo một cách nào đó. Có vẻ như mọi nghi ngờ của cô ấy đều đã được giải đáp.
Đó là những gì tôi nghĩ cho đến khi cô ấy chỉ về phía cầu thang.
“Tôi có thể lên đó không?”
Charlotte chỉ về phía cầu thang dẫn lên tầng hai.
* * *
Phía trên là nơi Eleris sống.
Chỉ có một phòng khách và một phòng ngủ.
“……Có vẻ không giống phòng khách cho lắm.”
Charlotte đã nói như vậy sau khi nhìn thấy căn phòng được trang bị tối thiểu này. Ở đây chỉ có một cái bàn và vài cái ghế, còn giường và nệm được đặt trong căn phòng còn lại.
“Đó là…. bởi vì thần không đủ khả năng để chi trả thêm...”
Đúng là cuộc sống của cô ấy cực kỳ nghèo khổ.
Có vẻ như Charlotte không tìm thấy manh mối nào khác ngoài cuộc sống của một ‘con đổ nghèo khỉ’ trong căn phòng đơn sơ này. Eleris buộc phải dẫn Charlotte đi xung quanh trong khi tim tôi như muốn nổ tung vì căng thẳng.
Thực tế, đây chẳng khác phòng của một gia đinh bình thường là bao, chỉ là có một vài chỗ còn tồi tệ hơn.
Trong phòng bếp của cô ấy chỉ có một chiếc tủ lạnh đơn giản và vài dụng cụ nấu ăn.
-Cạch
“Hmm….”
Charlotte lúc này đang xem xét tủ lạnh của Eleris, kiểm tra từng món ăn đông lạnh trong đó và chậm rãi gật đầu.
Eleris có chuẩn bị một vài món ăn đơn giản trong trường hợp tôi đến đây ở ké. Tôi không biết trong thế giới này tủ lạnh có được xem là đắt hay không, nhưng nhờ có nó, cô ấy có thể biện minh cho việc cô ấy chưa từng đi ăn cùng bất kỳ ai.
Lúc này, trông như Charlotte đang nghi ngờ Eleris là thủ phạm gây ra vụ mất tích của Valier nên đã kiểm tra toàn bộ nơi ở của cô ấy, nhưng thực ra Charlotte đang tra xét không gian sống của một vampire trà trộn vào Thủ đô Đế Quốc.
Nếu Charlotte nghi ngờ rằng Eleris là quỷ tộc, thì cô ấy có thể tìm thấy rất nhiều điều đáng ngờ ở nơi này, nhưng lúc này cô ấy chỉ muốn tìm được những dấu vết có liên quan đến Valier.
Rồi Charlotte đi vào phòng ngủ. Cả căn phòng chỉ có một cái giường đặt gần cửa sổ, một tấm chăn phủ trên giường và một tủ quần áo.
Thỉnh thoảng, tôi và Eleris đối mắt với nhau để tránh sự chú ý của Charlotte.
‘Cô chắc là sẽ ổn chứ?’
'Thần nghĩ vậy!'
Chúng tôi có những cuộc giao tiếp bằng mắt như vậy. Charlotte cứ nhìn chiếc giường và rồi cầm lên một thứ gì đó.
“Elena.”
“Vâng, thưa Công chúa.”
“Tóc này. Nó là của ai?”
“!”
“!”
Trên giường của cô ấy, là một sợi tóc màu vàng. Nó hoàn toàn khác với mái tóc nâu đỏ của Eleris.
Khi tôi giấu cặp sừng của mình và giả dạng thành loài người, tôi đã biến tóc mình thành màu vàng. Và cọng tóc trên tay Charlotte có cùng một màu.
Đó rõ ràng là tóc của tôi. Tôi đã ở đây vài ngày sau khi lễ hội bắt đầu.
Charlotte có lẽ sẽ nhầm đó với tóc của Valier.
Đúng rồi! Tóc của Valier cũng là tóc của tôi. Hiển nhiên là vậy rồi!
Tuy nhiên, liệu nó có được tính là tóc của tôi nếu cọng tóc đó rụng từ đầu của một tôi khác hay không? Không phải tóc của Valier, mà là tóc của Reinhardt?
Mà ngay từ đầu, tại sao tóc tôi lại rụng ngay chỗ đó? Không, à thì, ai mà chẳng có lúc rụng một hai cọng tóc, đúng không? Đấy là điều bình thường khi ngủ.
Miễn nó không có màu đen là được! Làm sao nó có thể biến thành màu đen được cơ chứ? Dù gì thì tóc của tôi lúc đó cũng là màu vàng mà.
Tôi nắm chặt tay để kìm chế lại mong muốn kiểm tra xem trên đầu mình còn bao nhiêu sợi tóc.
“Tôi hỏi đây là tóc của ai.”
Tất nhiên, Charlotte, người có quan điểm khác hoàn toàn với tôi, bắt đầu tra hỏi Eleris.
Mặt của Eleris trở nên đỏ bừng. Không ngờ sẽ có một ngày tôi trông thấy được mặt của vampire chuyển đỏ. Trong cơ thể của vampire có nhiều máu đến vậy à?
Charlotte đang muốn hỏi xem cọng tóc đó là của người nào.
“Cọ, cọng tóc đó…. L... là... của.... b, bạ... bạn trai...”
Eleris có thể dùng lý do nào khác nữa cơ chứ?
“Áaa!”
Charlotte hoảng sợ và ngay lập tức ném cọng tóc đó đi.
“Cái, cái đó…. Tôi hiểu rồi…."
"Vâng…. Thưa Công Chúa….”
Vì Charlotte vẫn còn khá trẻ, nên dường như cô ấy không đủ sức chịu đựng với những thứ này. Cả khuôn mặt của Eleris và Charlotte đều đỏ như cà chua vì những lý do khác nhau. Charlotte thậm chí còn không dám nhìn vào giường của Eleris thêm một lần nữa, như thể cô ấy vừa nhìn thấy thứ mà cô ấy không nên nhìn thấy.
Con nhóc này. Cô ấy đang tưởng tượng cái quái gì mà đến nổi cô ấy còn không thể ngẩn khuôn mặt đỏ chót của cô ấy lên? Huh?
“N, người... người bạn trai đó... Anh ta tên là gì?”
Tất nhiên, Charlotte vẫn tiếp tục cuộc tra hỏi của mình dù cô ấy đang trong trạng thái cực kỳ xấu hổ.
Vào thời điểm đó, tôi cảm thấy cô ấy thật tuyệt vời theo nhiều nghĩa khác nhau.