I/Mọi người không cần phải phục tùng tôi, và nếu muốn quay trở về Vùng đất bóng tối thì chúng tôi sẽ giúp mọi người quay về đó.
Sau khi nhờ Airi chuyển lời của tôi đến các tù nhân, tôi đã mở một cuộc họp với Sarkegaar, Eleris và Loyar ở một nơi vắng vẻ.
“Mọi người đã làm rất tốt. Không ai bị thương, vậy nên có thể coi đây là kết quả tốt nhất.”
“Tất cả là nhờ vào thông minh tuyệt vời và lòng dũng cảm của điện hạ.”
Sarkegaar lại lần nữa tâng bốc tôi, trong khi Eleris chỉ mỉm cười.
“Thành thật mà nói, chúng thần khá may mắn. Bọn chúng đều đứng hình sau khi nhìn thấy con rồng xuất hiện giữa cuộc chiến.”
“Chuyện đó đúng là ngạc nhiên thật.”
Sarkegaar đã biến thân thành một con rồng, vậy nên đó không phải là một con rồng thật.
Rồng là sinh vật trong truyền thuyết, vậy nên không có bất kỳ ai từng chứng kiến nó. Anh ta chỉ đơn giản là biến thân thành hình dạng của con rồng trong trí tưởng tượng của loài người. Rồng không hề tồn tại, và ngay cả khi chúng tồn tại, không ai biết liệu chúng có trông giống với loài sinh vật trong trí tưởng tượng của mọi người hay không.
Nếu các Thánh Hiệp sĩ lấy lại nhận thức nhanh hơn dù chỉ một chút, một vài tù nhân có lẽ đã không thể trốn thoát, hoặc tệ hơn là Loyar hoặc Eleris có thể đã bị thương nặng hoặc bị giết.
Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra nếu tôi không sử dụng ‘Sửa đổi’ để chắc rằng mọi người đều trốn thoát an toàn. Dù sao thì, tôi rất vui vì mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.
“Thần nghe Điện hạ nói rằng sẽ để các tù nhân tự quyết định nơi họ muốn đến?”
Tôi gật đầu trước câu hỏi của Loyar.
“Sẽ rất tốt nếu để họ quay về Vùng đất bóng tối và sống trong yên bình. Chúng ta không cần làm quá mọi chuyện lên.”
Bí mật đưa 100 người thâm nhập vào Thủ đô, đó không phải là chuyện mà bây giờ tôi có thể làm. Họ đã mất đi khả năng sử dụng ma thuật. Bảo vệ bản thân đã đủ khó rồi, vậy nên chúng tôi không thể bảo vệ thêm cả bọn họ.
Do đó, tốt nhất là nên đưa họ về Vùng đất bóng tối, nơi tương đối hoang tàn so với thế giới của loài người.
* * *
Một lúc sau.
Sau khi Airi nói lại với tôi rằng họ đã bàn bạc xong, tôi quay trở lại nơi các tù nhân quỷ tập trung.
Họ đều mang một biểu cảm buồn bã. Có lẽ họ đã nghe Eleris và Sarkegaar nói về những gì tôi đang làm ở đây. Tôi thâm nhập vào Thủ đô Đế Quốc và nhập học vào Temple để phục hưng lại Vương quốc Quỷ.
Hoàng tử của họ đang thực hiện một kế hoạch khổng lồ như vậy ngay giữa trung tâm của quân địch và họ thì lại thảm hại đến mức chẳng giúp ích được gì. Họ cảm thấy tình trạng hiện tại của bản thân chẳng khác gì gánh nặng.
“Mọi người đã quyết định xong rồi chứ?”
Airi gật đầu trước câu hỏi của tôi.
“Hầu hết mọi người đã quyết định quay trở lại Vùng đất bóng tối.…”
Chúng tôi đã mạo hiểm để cứu Airi và các tù nhân, vậy nên họ cảm thấy có lỗi vì không thể làm gì để trả ơn cho chúng tôi. Trong quá khứ có lẽ Airi rất ghét tôi, nhưng bây giờ dường như cô ấy đang cảm thấy có lỗi vì đã từng trêu chọc và bắt nạt tôi.
"Không cần phải xin lỗi. Hãy cứ quên hết chiến tranh và sống một cuộc đời bình yên.”
Như thể cảm động trước lời quan tâm của tôi, họ không thể kìm được dòng lệ của mình. Chúng tôi sẽ gửi họ tới một vị trí ở sâu trong Vùng đất bóng tối, nơi mà con người không thể đặt chân đến.
Niềm tự hào của chủng tộc quỷ cao quý cũng đã biến mất cùng với cặp sừng của họ. Cũng có một vài chủng tộc khác ở đây, nhưng dường như họ cũng nhận thức rằng họ không thể giúp ích được gì cho tôi.
Đối với họ, thà có một cuộc sống vô lo tại Vùng đất bóng tối còn tốt hơn nhiều so với sống như một nô lệ của con người.
“Vậy tôi sẽ chuẩn bị câu thần chú.”
Eleris bắt đầu thực hiện ma thuật dịch chuyển hàng loạt. Giờ đang là ban đêm và số lượng tù nhân cũng khá nhiều. Vậy nên cô ấy cần sử dụng ma thuật dịch chuyển hai lần để có thể gửi tất cả bọn họ về Vùng đất bóng tối. Sau khoảng một giờ, Eleris đã dịch chuyển gần như toàn bộ các tù nhân về Vùng đất bóng tối.
“…….”
“…….”
Tôi nhìn những người vẫn còn ở lại đây.
“Các cô không trở về cùng sao?”
Khoảng 11 succubus, bao gồm cả Airi, vẫn ở lại đây. Họ cứ đứng đó và nhìn tôi.
Khoan.
Cô ấy từng nói hầu hết mọi người muốn quay về. Vậy có nghĩa là vẫn có một số người muốn ở lại?
“...Chúng tôi không muốn về.”
Airi lên tiếng thay cho bọn họ.
“...Nếu cô không muốn quay trở về, thì cô tính ở đây làm gì?”
“Chúng tôi không thể giúp được gì nhiều và chúng tôi cũng không có ích gì trong chiến đấu, nhưng dù gì tôi vẫn là Hoàng tộc của Vương quốc Quỷ. Cậu đang cố hết sức mình, vậy nên tôi không thể cứ quay trở về Vùng đất bóng tối, quên hết mọi thứ và sống thoải mái, Valier à.”
Có vẻ như Airi nghĩ rằng tôi, một kẻ chẳng khác gì một tên điên trong quá khứ, đang nỗ lực ẩn náu ngay giữa Đế Quốc, vậy nên cô ấy muốn tìm cách giúp tôi với tư cách là Hoàng tộc của Vương quốc Quỷ. Mười người kia cũng nghĩ như vậy.
Có vẻ như đó là quyết định của họ.
Tôi biết họ đều là những người trung thành với tôi và muốn trả ơn tôi, nhưng họ có thể giúp được gì cho tôi cơ chứ?
“Chúng tôi đã mất toàn bộ sức mạnh. Tôi biết chúng tôi không thể giúp được gì nhiều, thứ vũ khí duy nhất chúng tôi còn chính là cơ thể này.”
"……Vậy cô tính làm gì?"
Một sự quyết tâm toát lên trên khuôn mặt của Airi.
“Cậu cần phải có tiền để sống ở thế giới loài người.”
"Đúng vậy."
“Và tôi biết đôi khi sỡ hữu một lượng tiền khổng lồ sẽ gây ra một cuộc khủng hoảng cho chính thế giới loài người.”
Tôi không biết trong tương lai liệu Đế Quốc có thể xảy ra một cuộc khủng hoảng tài chính hay không, nhưng chẳng có luật nào cấm mấy thứ đó cả. Vậy rốt cuộc cô ấy đang muốn nói gì?
“Làm kinh doanh đi, Valier.”
Cô ấy nói vậy là có ý gì?
“Nếu ta thành công về mặt thương mại và nắm giữ một lượng tiền vàng lớn của Đế Quốc trong tay, vậy sẽ giúp ích rất nhiều trong việc phục hưng Vương quốc Quỷ.”
“Ồ, đó là một kế hoạch tuyệt vời. Không hổ danh là Công chúa điện hạ. Thần không thể không ngưỡng mộ trí tuệ thông thái của ngài.”
Ý tôi là, cô ấy không sai. Sarkegaar thì đang gật đầu và thể hiện sự đồng ý với những lời của cô ấy.
“Nếu có một nguồn tiền đủ lớn, ta có thể thiết lập lại sự phân chia quyền lực ở thế giới loài người, khi đó ta có thể chiến thắng bọn loài người mà không cần đến một cuộc chiến tranh. Chúng ta cũng có thể chia rẽ Đế Quốc và khiến nó rơi vào hỗn loạn. Từ trước đến nay ta chỉ sử dụng vũ lực để gây chiến, nhưng lần này chúng ta sẽ sử dụng bất cứ thủ đoạn nào mà ta có thể dùng.”
Nghe bài phát biểu của Airi, biểu cảm của Eleris dần trở nên phức tạp.
Cái biểu cảm như muốn nói lên rằng “Cái con nhóc này đang tiêm nhiễm thứ gì vào đầu đứa con trai đáng yêu của tôi vậy?”
Nữ hoàng Succubus đồng thời cũng là một quỷ tộc cấp cao, đang khuyên tôi rằng trước hết hãy nắm lấy nguồn tiền của Đế Quốc và dùng số tiền đó để khiến Đế Quốc sụp đổ. Tôi biết là cô ấy muốn lật đổ Đế Quốc, nhưng chẳng phải lời khuyên của cô ấy hơi bị lú sao? Thay vì nói “Hãy sử dụng vũ lực và ma thuật!”, thì cô ấy lại nói “Hãy gây ra một cuộc suy thoái kinh tế cho Đế Quốc!”
Nhưng dù vậy, cô ấy nói rất đúng.
Tuy nhiên, vậy thì có liên quan gì đến việc họ không muốn quay về?
“Erm... Cô nói đúng. Cô nói hoàn toàn chính xác, nhưng tôi lại không phải là một người giỏi về thương nghiệp và tài chính. Tôi vẫn còn đang học tại Temple... Và theo như tôi biết, nếu muốn chen chân vào thương trường thì ta cần một số vốn cực lớn. Nhưng bọn tôi lại không có nhiều tiền đến vậy.”
Chúng tôi có thể làm vài phi vụ phạm pháp hoặc sử dụng ma thuật Eleris để hộ trợ, nhưng tôi lại không muốn làm những chuyện đó.
“Cậu không phải lo lắng về điều đó.”
Airi chỉ vào mình và những succubus còn lại, như thể cô ấy đã tính trước về vấn đề tiền vốn.
“…Ý cô là sao?”
“Nếu cậu bán chúng tôi làm nô lệ cho loài người, cậu sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Số tiền đó chắc đủ để làm vốn...”
"Hả? Cái éo gì cơ?!”
Tôi vừa mới cứu mấy người khỏi làm nô lệ, thế quái nào mấy người lại bảo tôi đi bán mấy người làm nô lệ để lấy tiền?
Khi tôi ngắt lời cô ấy, Airi đã la lớn lên.
“Dù vậy, đây là điều duy nhất chúng tôi có thể làm cho cậu lúc này! Đây là cách duy nhất để cậu có thể sử dụng chúng tôi trong tình huống này. Nếu không thì chúng tôi chỉ là những kẻ vô dụng! Nếu vứt bỏ niềm kiêu hãnh nhỏ nhen của mình có thể giúp tôi trả thù bọn loài người, tôi sẵn sàng làm nó cả trăm ngàn lần!”
“Chết tiệt!”
Có lẽ vì tôi đã nói với cô ấy rằng tôi hoàn toàn quên mất tôi là người như thế nào trong quá khứ, Airi cũng sẵn sàng để hi sinh bản thân.
“Valier à, chúng tôi đã quyết định rồi. Cậu không cần phải lo lắng. Nếu là để phục hưng Vương quốc Quỷ, thì cái giá này là quá rẻ. Vì thế...”
-Thưa Điện hạ!
-Thưa Điện hạ!
Các succubus đứng sau lưng cô ấy gọi tôi như thể đang đọc một bài tụng kinh.
“Mấy người, im mồm lại!”
Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn.
Bất chấp việc tôi la hét vào mặt họ, đám succubus vẫn khóc lóc và cầu xin tôi bán họ đi.
Việc này càng khiến tôi phát điên.
* * *
Sau khi dùng toàn bộ những gì chúng tôi có để giải cứu các succubus khỏi chợ đen, họ lại quyết định bán thân làm nô lệ với hy vọng phục hưng lại Vương quốc Quỷ.
Hầu hết các tù nhân đã quay trở về, nhưng lại có 11 người, bao gồm cả Airi, vẫn muốn ở lại trả ơn ngay cả khi họ phải làm cả những việc bẩn thỉu như này để làm bước đệm đầu cho công cuộc chiếm đoạt nguồn tài chính của Đế Quốc và tái thiết Vương quốc Quỷ .
Chẳng phải đây đúng là một tình huống kỳ lạ ngay cả trong cái cốt truyện điên rồ của cuốn tiểu thuyết này sao? Họ nói muốn tạo nguồn vốn cho tôi bằng cách bán thân với giá cao, giúp tôi chiếm lĩnh trị trường thương nghiệp của Đế Quốc và tạo ra một sự hỗn loạn trước khi khai chiến lần nữa.
Tất nhiên, điều này là hoàn toàn không thể chấp nhận được. Sarkegaar đã nói rằng đó sẽ là một ý kiến hay, nhưng anh ta nhanh chóng ngậm miệng lại khi thấy vẻ mặt tức giận của tôi.
Hiển nhiên, họ hẳn đang cảm thấy rất tuyệt vọng sau khi mất toàn bộ sức mạnh, và dường như họ nghĩ rằng đây là cách duy nhất để họ có thể giúp ích cho chúng tôi.
Xét theo những lời Airi nói, chúng tôi nên nắm lấy nguồn tiền của Đế Quốc trong tay và làm rung chuyển nền kinh tế của nó, đây là một kịch bản rất hợp lý. Hẳn cô ấy đánh giá rằng tôi là một người cực kỳ có năng khiếu trong lĩnh vực kinh tế. Nhưng tất nhiên, tôi chả biết cái mẹ gì cả.
Ý tôi là, kiếp trước tôi thậm chí còn chưa từng liếc nhìn thị trường chứng khoán dù chỉ một lần. Tôi chẳng biết tý gì về lĩnh vực này cả.
Nếu tôi nổi điên lên và nói với cô ẩy rằng kế hoạch đó sẽ không đời nào có thể thành công, Airi sẽ cố nghĩ ra những cách khác.
“Vậy chúng tôi sẽ đến làm việc tại nhà thổ và sẽ gửi tiền định kỳ cho cậu vào mỗi tháng thì sao? Dù không phải là một khoản tiền lớn, nhưng vẫn…”
“...Sao trong đầu cô toàn nghĩ về hướng đó vậy?”
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Có phải vì cô ấy là succubus không? Tôi thà chết còn hơn là bắt họ đi làm những công việc như vậy để gửi tiền bán thân cho tôi.
Nếu họ gửi tôi số tiền đó, tôi sẽ ngay lập tức trả chúng lại cho họ.
“Tôi rất tiếc vì các cô đã mất đi sừng và đuôi, nhưng như thế này thì cô sẽ không gặp quá nhiều khó khăn để hòa nhập vào xã hội loài người. Nếu cô thật sự muốn giúp tôi, vậy thì đừng làm những việc như vậy. Thủ đô Đế Quốc là nơi rất nguy hiểm, vậy nên cô cần tránh xa nơi này. Lúc này thì cô cần phải có một danh tính mới.”
Tất nhiên, tôi biết các succubus hấp thụ tinh lực thông qua ấy ấy để trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng không phải họ đã mất đi năng lực đó sao? Trong trường hợp đó thì chẳng có lý do gì để tôi phải kiếm tiền thông qua những việc như thế.
“Có phải chúng tôi…. Không đủ tốt?"
Tôi thở dài trước câu hỏi của cô ấy.
“Này, tôi không biết nói thế này có bị coi là thô lỗ không, tuy các cô là succubus, nhưng tôi thực sự không muốn các cô làm công việc như vậy, hiểu chứ? Và tôi thậm chí còn không muốn chạm tay vào số tiền kiếm được thông qua công việc đó. Lòng trung thành và ý muốn phục hưng Vương quốc Quỷ của các cô là rất tuyệt vời, nhưng làm sao có thể gọi là Vương quốc Quỷ mà lại không có quỷ chứ? Nhưng quỷ tộc vẫn có thể tồn tại mà không cần để Vương quốc Quỷ. Tôi hoàn toàn không quan tâm nếu cô rời đi và sống cuộc sống của riêng cô. Nghe rồi chứ?”
“Nhưng, thưa Điện hạ! Nếu không có Vương quốc quỷ, quỷ tộc chỉ như….”
"Câm miệng!"
“Vâng, thưa Điện hạ…”
Sarkegaar cố gắng chen ngang, nhưng sau khi tôi hét vào mặt anh ta, anh ta chỉ đành ngậm miệng với vẻ mặt uất ức.
Các succubus lại bắt đầu rơi lệ khi tôi bảo họ hãy tự tìm con đường riêng để sống hạnh phúc, nhưng họ vẫn muốn tỏ lòng trung thành với tôi.
Tôi có làm gì thì cũng phản tác dụng.
Họ coi tôi chẳng khác gì một đấng cai trị nhân từ, nên dù tôi có nói gì đi chăng nữa thì mấy lời của tôi củng chỉ càng khiến lòng trung thành của họ tăng lên mà thôi.
Không! Tôi không phải là một đấng cai trị nhân từ nào đó, tôi chỉ muốn mấy người tự sống cho bản thân thôi! Khó chịu thật!
“Tôi không biết các cô có thể làm gì, nhưng tôi chắc các cô có thể làm tốt được một việc gì đó. Lái xe ngựa hay vận chuyển hàng thì sao?”
Tôi tưởng tượng ra cảnh Nữ hoàng Succubus làm các công việc lao động chân tay. Chẳng phải vậy còn tệ hơn cả việc bán dâm sao? Không, ý tôi là, đó là sự thật mà, phải không?
“Nhưng vậy thì sẽ rất khó để kiếm đủ vốn để nắm giữ nguồn tài chính của Đế Quốc...”
Tôi cạn lời rồi.
“Cô muốn làm gì cũng được, miễn không phải là việc đó. Cô có thể làm việc trong các quán nhậu, trong nhà trọ hoặc các công việc vận chuyển, gì cũng được.”
Tôi thậm chí còn suýt cười thành tiếng khi tưởng tượng ra cảnh các succubus thành lập một tập đoàn vận tải xuyên lục địa, nhưng tôi vẫn cố kiềm lại.
Airi không nói gì trong một lúc, như thể cô ấy đang suy nghĩ về vấn đề này.
Cô ấy nói rằng cô ấy muốn trở nên hữu ích nhất có thể, thậm chí cô ấy còn sẵn sàng đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm, nhưng cô ấy có vẻ buồn khi tôi từ chối cô ấy như vậy.
“…Hmm…. Được rồi, Valier. Tôi không biết làm việc gì khác, nhưng tôi sẽ không bao giờ làm những việc mà cậu không thích.”
Nếu tôi là Valier, tôi hẳn sẽ cảm thấy cực kỳ khoái chí khi nghe kẻ từng bắt nạt tôi trước đây nói mấy lời như này ngay trước mặt tôi.
Tuy nhiên, giờ tôi chỉ cảm thấy nặng nề bởi những gì Airi đang làm.
“Tôi chắc chắn sẽ trở thành một người có ích cho cậu bằng mọi cách có thể.”
Nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cô ấy, cô ấy nói sẽ làm bất cứ điều gì tôi muốn cô ấy làm. Điều này khiến tôi càng như có thêm một gánh nặng vì tôi cảm thấy cô ấy thật sự sẽ làm theo mọi yêu cầu của tôi.
Tôi không thể thay đổi quyết định của cô ấy bằng vũ lực, vậy nên tôi phải tìm một cách khác.
Nhưng.
Cô ấy là một succubus….
Và là Nữ hoàng succubus….
Về chuyện đó.
Cả hai chúng tôi đều được xem như hoàng tộc, nghĩa là chúng tôi có cùng địa vị...
Chà….
Ah, tôi không thể làm thế.
Ý tôi là, cơ thể này vẫn chưa đủ tuổi!