Trans lạc trong rừng, đăng muộn hơn dự kiến.
.
.
.
Khi Theo tỉnh lại, cảnh vật xung quanh cậu đang chuyển động với tốc độ chóng mặt. Không phải, sẽ chính xác hơn nếu nói rằng cậu đang di chuyển qua nó. Theo, người vẫn nhận ra hoàn cảnh của mình, quay người lại khi tiếng hét của ai đó lọt vào tai cậu.
“Thưa tướng quân! Lực lượng của kẻ địch đã xuất hiện trước mặt phe ta!”
Tướng quân ư? Lực lượng của kẻ địch xuất hiện…? Đây là những lời thường được nghe thấy trên chiến trường mà.
Theo thử làm bộ mặt bối rối, nhưng tầm nhìn của cậu lại tự chuyển động trái với ý muốn. Rồi cậu nhìn vào khuôn mặt của người hiệp sĩ đang cưỡi ngựa kế bên cậu. Không lâu ngay sau đó, cậu nhận ra miệng của mình cũng đang tự chuyện động.
“Hmm, nhanh hơn so với dự đoán của ta.”
Giọng nói trầm và có phần nghiêm trọng của một người đàn ông.
Đầu ngón tay của cậu chạm vào cằm và cảm nhận được một cảm giác thô ráp. Theo chưa được 20 tuổi, thế nên chắc chắn đây không phải râu của cậu. Thế nên, chỉ còn một khả năng.
‘Giọng của mình… Không, đây không phải là cơ thể của mình?’
Có lẽ đây chính là câu trả lời đúng. Theo tự tin nghĩ.
Chuyện này xảy ra ngay sau khi cậu hấp thụ [Ma pháp đạn đạo] của Alfred Bellontes. Vậy, Theo có đoán được hiện tượng này có liên quan đến việc cậu hấp thụ một phần kinh nghiệm của Alfred.
Cậu không biết đồng bộ hóa nghĩa là gì, nhưng nếu cậu đang hấp thụ kinh nghiệm của Alfred thì—
“Thưa hoàng tử! Thần xin được làm tiên phong! Bộ binh của kẻ địch chắc chắn không thể đánh bại được những hiệp sĩ phe ta. Thần, Vince, sẽ bảo vệ hoàng tử với thanh kiếm này bằng bất cứ giá nào!”
Tiếng thét đó vang vọng như ngọn lửa rực cháy. Sự nhiệt huyết trong giọng nói của người đang di chuyển trước cậu thật đáng kinh ngạc. Người này có lẽ là đội trưởng đội hiệp sĩ. Hơn nữa, ánh mắt rạo rực của anh ta càng chứng tỏ thêm rằng những lời nói ấy không chỉ là những từ ngữ vớ vẩn.
Tuy nhiên, vị hoàng tử, Alfred, không chấp nhận yêu cầu của Vince.
“Không được, ta sẽ làm tiên phong! Ngươi nhất định phải đi theo phía sau ta!” Người quyền quý nhất khẳng định rằng anh ta sẽ đứng ở trong vị trí nguy hiểm nhất.
Bất chấp việc nhìn thấy kẻ địch đang tiến lại gần, Alfred Bellontes không hề kiềm chế con ngựa của ông. Alfred gạt bỏ bàn tay của Vince và thúc ngựa phóng lên phía trước. Hai đội quân sớm chạm trán nhau ngay sau đó.
Kukwakwakwang!
Những tiếng gầm lớn xuất hiện khi những con chiến mã va chạm với bộ binh. Chúng càn quét qua chiến trường cùng với sức mạnh khủng khiếp của cuộc tiến công góp phần nghiền nát cơ thể con người. Đội hình của quân địch sụp đổ từ đòn tấn công bất ngờ, và quân đội Bellontes tạm thời chiếm thế thượng phong khi họ đẩy lùi quân địch.
Alfred hoang dại gầm lên giữa đoàn quân tiên phong.
“Tam hoàng tử, Alfred, đang ở đây! Hãy bước lên nếu các ngươi muốn đoạt lấy thủ cấp của ta!”
Một lời khiêu khích rõ ràng. Vừa là hoàng tử và là một người anh hùng chiến tranh, Alfred thực sự được treo thưởng đến vài nghìn xu vàng. Nếu ông bị giết, thì cuộc chiến này có thể sẽ kết thúc.
Một hiệp sĩ di chuyển qua những người lính đang bối rối trước lời khiêu khích của Alfred.
“Ta là Richard, con trai cả của Bá tước Jason!”
Mỗi lần thanh kiếm của ông ta vung lên, sẽ có vài người lính ngã xuống. Việc chém người như chém rơm rạ không hề hiếm chút nào, bởi vì bất cứ hiệp sĩ nào cũng ít nhất phải có được kĩ năng như vậy. Một ma pháp sư chắc chắn sẽ chết trước lưỡi gươm đó.
Richard cười trong khi tiến lại gần Alfred. Theo trở nên hoảng sợ đối mặt với luồng sát khí trước mặt cậu.
‘Nguy hiểm quá. Với khoảng cách này, mình không thể sống sót nếu không phải là ma pháp sư 6th Circle!’
Ở bất kì thời đại nào, hiệp sĩ sẽ luôn khắc chế pháp sư. Họ là bậc thầy thống trị vũ khí cận chiến. Một hiệp sĩ có thể hạ gục một pháp sư trước khi họ kịp niệm bất cứ ma pháp nào. Chính vì vậy, pháp sư luôn thuê cận vệ.
Tuy vậy, không có bất cứ ai ở gần Alfred lúc này cả. Đây là một cơ hội quý giá dành cho Richard Jason, người rất tự hào với độ cơ động của anh ta.
Richard nhanh chóng xử lý thêm 30 người nữa, rồi thét lên,
“Hỡi người hùng của Bellontes! Ta thừa nhận lòng dũng cảm của ngươi khi dám đối đầu với ta bằng cơ thể ma pháp sư yếu đuối đó. Nhưng…”
‘Nhưng mọi chuyện sẽ kết thúc tại đây!’ là điều mà anh ta muốn nói. Tuy nhiên, một khối cầu với áp lực kinh khủng đâm xuyên người anh ta.
Paang!
“…Vậy ta xin tỏ lòng tôn kính cho sự ngốc nghếch của nhà ngươi.” Alfred buông lời chế giễu trong khi ngắm vào kẻ địch.
Sau một nhịp trễ, cơ thể của người hiệp sĩ dũng cảm, Richard Jason, còn đang lao vào Alfred chỉ một lúc trước, đổ sụp xuống.
Đầu của anh ta đã bị đục thủng. Bất cứ con người nào cũng không thể sống sót nổi với tình trạng như vậy, dù cho họ có dòng máu của loài orge. Một khi bộ não đã bị tổn hại, dù có là orge cũng không thể tái tạo.
Trong lúc đó, Theo trở nên kinh ngạc bởi tình huống ảo không thể tưởng này.
‘Đây là hỏa tiễn ma pháp sao?! Ảo vãi!’
Một tia sáng màu lục, chỉ vậy thôi. Nếu Theo không ở trong cơ thể của Alfred, thì cậu đã không thể phát hiện ra sự kích hoạt ma pháp.
Mặc dù chỉ là ma pháp bậc 1, quá trình niệm phép đã được lược bỏ và sát thương của nó cũng vượt ra ngoài thường thức. Có vẻ như ma pháp bậc 5 ‘Xung Lực’, cũng yếu hơn nó.
Paang!
Một lần nữa, ánh sáng thoát ra khỏi ngón tay của Alfred.
“Ặcc!” Đồng thời, một người ngã xuống.
Mỗi lần ánh sáng lóe lên, từng người từng người một lần lượt ngã xuống. Tất cả đều chịu chung số phận dù có là pháp sư với ma pháp phòng hộ hay hiệp sĩ với giáp toàn thân. Hỏa tiễn ma pháp không để con mồi trốn thoát với tốc độ của nó, trong khi sức mạnh của nó xuyên qua lớp phòng ngự và tàn sát tất cả. Mỗi phát bắn tung ra đều là những đòn trí mạng.
Và sau vài trăm phát bắn…
‘…Quả nhiên, hỏa tiễn ma pháp của Alfred hoạt động theo cách này. Cho dù ai có bắt chước y hệt đi chăng nữa, chắc chắn nó cũng sẽ thất bại.’
Ngạc nhiên thay, Theo đã thành công trong việc tìm ra nguyên lý của phép hỏa tiễn ma pháp đó. Từ trước đến giờ, các học giả luôn cố gắng tìm hiểu về nó trong hơn 30 năm mà vẫn thất bại. Điều khiến Theo làm được không phải là tài năng của cậu.
Mà chính hiện tượng ‘đồng bộ hóa’, thứ cho phép cậu cảm nhận được các giác quan của Alfred Bellontes, là câu trả lời cho việc này.
‘Cả quá trình xử lý được thực hiện hoàn toàn trong cơ thể của ông ta.’
Thông thường, ma pháp là kĩ thuật xử lý năng lượng ma thuật bên ngoài cơ thể. Khái niệm tính nhạy cảm chỉ độ hiệu quả trong việc chiết xuất năng lượng ra khỏi sức mạnh ma thuật của một cá thể. Tuy nhiên, sự cải tiến mà Alfred đã làm với Hỏa tiễn ma pháp đi ngược lại hoàn toàn với khái niệm này.
Ông ấy hoàn thiện việc triển khai phép từ phía trong cơ thể rồi giải phóng nó ra ngoài.
Phương pháp này quả thực rất khó. Cơ thể con người không được tạo nên để làm những chuyện như vậy. Alfred đã phải từ bỏ mọi ma pháp khác để có thể học được Hỏa tiễn ma pháp. Bằng phương pháp luyện tập đặc biệt, từ đầu chí cuối cơ thể của ông ta đã trở thành một pháp trận chuyên dụng cho ma pháp đó.
Và thế là, ông ta có thể thực hiện Hỏa tiễn ma pháp mạnh nhất.
‘Một ma pháp sư chỉ có thể dùng Hỏa tiễn ma pháp… Có thể gọi ông ta là ma pháp sư sao?’
Điều gì đã khiến Alfred nảy ra ý tưởng này? Ông đã từ bỏ sự tự do như một pháp sư, và chỉ ưu tiên cải thiện sát thương của Hỏa tiễn ma pháp. Theo không thể đồng cảm với Alfred. Cậu gán nó cho cái bóng trên khuôn mặt của Alfred khi ông bình thản bắn thêm một người nữa.[note21355]
Không lâu sau, tên lính cuối cùng cũng được giải đến.
“Kuh, thả ta ra! Hãy thả ta ra! Ta là Hầu tước Belford Astro. Đừng có mà đùa với ta!”
Y bận chiếc áo choàng màu đỏ tía bên trên lớp áo giáp sáng loáng. Những hoa văn phức tạp được thêu trên nó càng thể hiện việc hắn không chỉ là một tên lính quèn. Trang phục bắt mắt như vậy chứng tỏ hắn cũng có chút địa vị.
Những người lính đá hắn, khiến hắn quỳ xuống. Alfred nhìn xuống hắn với ánh mắt lạnh lẽo và nói, “Hầu tước Astro thấp hèn hơn cả một con chó, đó chính là ngươi.”
Giọng nói đến lạnh cả gáy vang vọng, Alfred tiếp tục, “Chẳng phải chính ngươi đã tàn phá, cướp bóc các làng mạc gần biên giới hay sao, và còn bán những người phụ nữ ở đó làm nô lệ? Ta không có bất cứ ý định nào để giữ ngươi làm tù nhân cả.”
“Nào, hãy chờ đã, hoàng tử Alfred!”
“Tiếng hó sủa khó chịu quá. Ngươi sẽ chết ở đây.”
Alfred đưa ngón tay của mình nhắm vào hắn, kết án hắn với cái chết. Tên này không xứng đáng để được bắt giam. Ánh sáng xanh lục thoát ra khỏi đầu ngón tay Alfred.
Paang!
Cái xác ngã xuống với một cái lỗ được đục.
“…Tiêu hủy cái xác đi.” Alfred nói trong khi quay đi.
Thường thì cái xác sẽ được gửi trả lại cho vương quốc đối địch. Tuy nhiên, đây là một tên khốn đã phá hủy rất nhiều làng mạc, khiến cho vô số người dân vô tội phải chết. Thế nên, thật không cần thiết khi bảo quản cơ thể của tên khốn này.
Theo rời khỏi cơ thể Alfred ngay sau đó.
‘Ah, nó kết thúc rồi.’
Trải nghiệm vừa rồi của cậu thật sự đáng kinh ngạc. Theo nhìn xuống mặt đất đang dần xa rời cậu. Một chiến trường phủ đầy với máu, cái chết, rồi những hiệp sĩ đang đánh bóng bộ giáp của họ, những pháp sư nôn mửa, những người lính cầu cứu lực lượng quân y…
Và cuối cùng, cậu nhìn thấy Alfred Bellontes. Vào khoảnh khắc đó, dường như Alfred cũng nhìn lại cậu.
“C-cái gì?”
Theo trở nên bối rối khi cậu nhìn thấy miệng của Alfred mấp máy.
–Hỡi ma pháp sư trẻ tuổi, người kiếm tìm sức mạnh của ta.
Giọng nói trầm vang vọng.
Alfred không hề nói với chính bản thân ông ta. Đó là lời khuyên của Alfred Bellontes dành cho Theodore Miller. Nó là một món quà từ người đàn ông đã từ bỏ sự tự do sức mạnh của mình, chọn cách sống như một anh hùng chiến tranh thay vì làm một ma pháp sư.
–Đừng từ bỏ con đường làm ma pháp sư của cậu.
Kết nối với Alfred cuối cùng đã bị cắt đứt.
[Quá trình đồng bộ hóa với Alfred Bellontes đã kết thúc.]
[Tỉ lệ đồng bộ là 85.7%, trải nghiệm sẽ được giữ lại.]
[Ma pháp 1st Circle ‘Hỏa tiễn ma thuật’ đã thăng cấp thành ‘Hỏa tiễn ma thuật – Alfred’. Kinh nghiệm nhận được từ Alfred Bellontes sẽ được chuyển thành độ thông thạo của ma pháp trên.]
[Gluttony đã hài lòng với thức ăn của nó. Bạn có thể hỏi một câu hoặc hấp thụ thêm một quyển sách.]
* * *
Phía đông vương quốc Meltor, trong thư viện của học viện Bergen…
Theodore đã lấy lại được ý thức.