The Book Eating Magician

chương 32: bắt kịp thiên tài #3

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vẫn chưa có gái nhá :v

.

.

.

Sau khi hấp thụ hết một số lượng lớn tạo vật, Theodore lựa chọn việc đọc sách tiếp theo. Để đạt tới bậc 4 thì chỉ tích luỹ sức mạnh ma thuật không thôi là chưa đủ. Dưới tư cách là ma pháp sư bậc 4, Theo cần phải sử dụng được những ma pháp bậc 4. Cậu chỉ có chút thời gian ngắn ngủi còn lại, vì vậy nên cậu cần phải lựa ra những ma pháp hữu ích trước và mở rộng tầm hiểu biết của mình.

Vince, người vẫn còn dư dả khá nhiều thời gian trước khi cuộc thi ma pháp bắt đầu, cũng tham gia cùng cậu. Là một ma pháp sư chiến đấu dày dặn kinh nghiệm, ông có thể đưa ra nhiều thông tin chi tiết về những chiến thuật được các ma pháp sư thuộc Toà tháp xanh sử dụng.

Và sau hai tiếng ngồi đọc sách…

“Ah…!”

Sức mạnh ma thuật trong người Theo đột nhiên dâng trào lên. Lần cuối cùng sức mạnh ma thuật của cậu gia tăng nhiều như vậy là khi cậu đã ăn ‘Roaring Flames’. Luồng chảy sức mạnh ma thuật tràn ra từ bàn tay trái của cậu lan ra khắp cơ thể, cuốn quanh người Theo, hình thành nên một lớp vòng ngoài cùng mờ nhạt bên ngoài ba lớp thuật thức có sẵn.

‘Lớp thuật thức thứ 4…!’

Nó vẫn chưa ở trong trạng thái hoàn thiện. Đã có một lớp khung, nhưng cậu cần phải có thêm sức mạnh ma thuật để lấp đầy nó.

Tuy nhiên, chỉ vậy thôi đã là một thành tựu lớn rồi, so với những ngày tháng khi lớp thuật thức thứ 3 chỉ là điều xa đối với cậu. Theodore bình tĩnh rải đều lượng sưc mạnh ma thuật còn lại ra toàn thân và mở mắt ra khi phần viền của lớp thuật thức thứ 4 đã hoàn thành. Cậu chắc chắn cảm nhận được nhiều sức mạnh ma thuật hơn xưa.

Vince nhận thấy lượng sức mạnh ma thuật đang khuấy động trong cậu, rồi mở lời chúc mừng, “Chúc mừng em. Em bây giờ đã là một đồng ma pháp sư và cũng đang bước trên cùng con đường với ta. Đừng bao giờ quên điều này trong tương lai, và ta hi vọng rằng em sẽ tiếp tục cống hiến hết mình.”

“Vâng, thưa giáo sư,” Theo trả lời với giọng run rẩy.

Lớp thuật thức thứ 4 mới chỉ là bước khởi đầu trong hành trình ma pháp đạo. Với sự ra đời của những viên thuốc tăng cường, rất nhiều người đã bước qua được ngưỡng cửa thứ 4. Nhưng mặc dù vậy, những người bước lên được bậc thứ 5 lại rất ít. Một số người đổ lỗi cho tài năng của họ, và chỉ ở lại mãi tại bậc 4 cho đến cuối đời, trong khi những người khác lại cảm thấy tuyệt vọng và ức chế trước sự hiện diện của ‘bức tường’ ngăn cản họ tiến xa hơn lớp thuật thức thứ 5.

Thực chất, ngay cả những ma pháp sư hàng đầu trong lục địa cũng không thể vượt qua nổi bức tường của lớp thuật thức thứ 7. Những tháp chủ, trừ Chủ nhân của Toà tháp xanh và Toà tháp đỏ, đều kẹt lại ở lớp thuật thức thứ 7.

Bậc 9, được coi là đỉnh cao của nhân loại, từ lâu đã chỉ còn tồn tại trong những câu chuyện thần thoại.

Nói đúng ra thì, ma pháp sư bậc 4, Theodore, đã bước vào sa mạc nơi hằng hà sa số những người hành hương khác đã bỏ mạng.

Rồi Theo nhìn vào giường nơi ba món đồ xếp hạng ‘bảo vật’ đang nằm tại. Chúng đều có giá đắt như món đồ ‘Sự bảo hộ từ ngọn gió phương Tây’, được mua với giá 144 vàng tại cửa hàng đầu tiên. Mỗi cái trong số chúng đều có công năng xứng đáng với cái giá của chúng.

[+7 Hawk’s Skull (Giáp)]

[Chiếc mũ trụ này, làm từ thép và adamantium, thực sự rất hoa mỹ và có hình dáng như một chú chim ưng. Người thợ rèn đã tạo ra chiếc mũ này dành cho ma pháp sư, thêm vào khả năng cho phép nó hoạt động như một chú chim ưng thực sự. Kết quả là, ma pháp ‘Insight’ được ban cho người sử dụng chiếc mũ này. Người nò đeo nó sẽ lập tức nhận được Insight.]

*Xếp hạng của chiếc mũ trụ này là ‘bảo vật’.

*Sau khi ăn, một lượng sức mạnh ma thuật đáng kể sẽ được hấp thụ.

*Thời gian tiêu hoá là 1 giờ 32 phút.

*Sau khi ăn, sẽ nhận được thuật thức ma pháp ‘Capture’.

*Khi trang bị, kĩ năng ‘Ưng nhãn’ sẽ được áp dụng.]

[+8 Night Prowler’s Mirage (Giày)]

[Đây là đôi giày làm từ chất liệu da thuộc cao cấp với những vòng tròn ma thuật được sâu từ chỉ mithril. Có lý do tại sao tên trộm Orwell đã không bị tóm cho đến cuối cùng. Những người lính đã tiếp tục truy đuổi bản thể ảo mà Orwell để lại phía sau, và bí mật chỉ lộ ra khi hắn ta bị sát hại tại sòng bạc. Những người đi đôi giày này có thể tạo ra những ảo ảnh giống hệt bản thân.

*Xếp hạng của đôi giày này là ‘bảo vật’.

*Sau khi ăn, một lượng đáng kể sưc mạnh ma thuật sẽ được hấp thụ.

*Thời gian tiêu hoá là 1 giờ 41 phút.

*Sau khi hấp thụ, sẽ nhận được thuật thức ma pháp ‘Illution’.

*Khi trang bị, kĩ năng ‘Illusion Track’ sẽ vào trong trạng thái sẵn sàng sử dụng.]

‘Hawk’s Skull’ từng được đeo bởi một người lĩnh đánh thuê nổi tiếng, và ‘Night Prowler’s Mirage’ lại là biểu tượng của tên trộm huyền thoại Orwell. Cả hai đều rất đắt đỏ và hiếm có để có thể sử dụng làm vật hy sinh cho lượng sức mạnh ma thuật của cậu. Nếu những người thợ rèn tạo ra chúng đang ở đây, họ có lẽ đã bẻ gãy cổ Theo.

Đối với một Theo đang lưỡng lự, Vince nói, “Đừng chần chừ nữa.”

“Huh?”

“Hãy dùng bất cứ cách nào có thể để chuẩn bị đầy đủ. Một khi em đã quyết tâm, đừng dừng lại. Ta sẽ gánh chịu mọi chi phí, nên em không cần phải cảm thấy có lỗi.”

“…Em hiểu rồi.”

Chút cuối cùng lưỡng lự trong lòng Theo hoàn toàn biến mất trước những lời nói của Vince

Việc cậu cần dùng mọi phương pháp có thể là đúng. Dựa theo dự đoán của hai người, những món tạo vật xếp hạng ‘bảo vật’ sẽ không chỉ kết thúc với việc gia tăng sức mạnh ma thuật. Sau khi hấp thụ ‘Roaring Flames’, cậu đã có thể tiếp nhận được thêm hai khả năng cùng với sức mạnh ma thuật.

Tạo vật không được phép đem vào sử dụng trong Giải đấu học viên. Tuy nhiên, không có điều luật nào ngăn cấm việc sử dụng grimoire cả. Chính vì thế, Theo sẽ có thể dùng chức năng của grimoire, mà có lẽ cũng chả ai nhận ra nó cả. Grimoire khác với những tạo vật, nên không có cách nào để phát hiện ra sự tồn tại của nó. Chừng nào Theo không để lộ ra cái lưỡi trong lòng bàn tay cậu thì sẽ ổn cả thôi. Theo một cách nào đó, điều này thật hèn nhát, nhưng cậu chưa hề phá vỡ một điều luật nào cả.

Mặc dù ông đã chán ghét những cuộc chiến, Vince vẫn là một ma pháp chiến đấu sư thuộc Toà tháp đỏ. Những ma pháp sư chiến đấu không buồn quan tâm đến phương pháp và cách thức tấn công được sử dụng để giành lấy chiến thắng. Tương tự, Theodore, đã nhận được ký ức của Alfred, người cũng không hề phản đối nó.

“Gluttony.”

Rốt cuộc thì, Theo di chuyển bàn tay trái cậu hướng về phía ba cổ vật trị giá đến gần 500 vàng.

“Ăn đi.”

Cái lưỡi vẫn chưa cảm thấy thoả mãn và xông thẳng ra ngoài như thể nó đang chờ đợi lời ra lệnh này từ cậu vậy. Đôi găng, chiếc mũ trụ, và đôi giày đều bị hút vào trong. Đây chính là khoảnh khắc chỗ tài sản trị giá bằng cả một căn biệt thự trong Mana-vil bị hút vào trong cái bụng của grimoire.

.

* * *

.

Sau khi đạt tới lớp thuật thức thứ 4 với khả năng của Gluttony, Theo nhận được vài tiết học đặc biệt từ Vince mấy ngày qua.

Theo sở hữu một phần nhỏ kinh nghiệm của Alfred, nhưng nó vẫn chẳng là gì khi so với hằng nhiều năm trên chiến trường của Vince. Ông dò xét những ký ức trong quá khứ và chọn ra những thông tin có ích nhất sẽ giúp được Theo.

“Lợi thế lớn nhất của ma pháp hệ thuỷ là tính đa dạng của nó. Công kích, phòng thủ, dồn ép… những ứng dụng này không hề bất khả thi đối với ma pháp hệ thuỷ. Một ma pháp sư điêu luyện sử dụng nguyên tố nước sẽ là một đối thủ đáng gờm.”

Nếu cậu nghĩ về nước, sẽ chẳng có một nguyên tố nào so sánh được với nó về sự đa dạng. Đám mây đang lơ lửng trên bầu trời kia là nước, và dòng sông chảy trong lòng đất cũng là nước. Cả những đỉnh núi tuyết, và cả làn sương mỗi sáng sớm cũng vậy.

Có thể tự do chuyển đổi giữa dạng rắn, lỏng, và khí chính là điểm mạnh, cũng như là bản chất của thuỷ ma pháp.

“Thầy đang nói rằng nó không có điểm yếu riêng biệt sao?”

“Sức tấn công yếu hơn lửa, sức phòng thủ kém hơn đất, và tốc độ chậm hơn gió. Giới hạn của thuỷ ma pháp chính là việc nó không tập trung vào bất cứ thứ gì cụ thể cả.”

“…Nó chỉ là dừng lại tại mức trung bình ở rất nhiều khía cạnh.” Theo hiểu ý nghĩa của điều đó và gật đầu.

Nếu là vậy, sẽ có một vài giải pháp cho cậu. Ma phòng thủ pháp hệ thổ của cậu đã cải thiện rất nhiều nhờ vào giao ước với Mitra, nên cậu có thể chặn được ma pháp bậc 4 mà không gặp khó khăn gì. Cậu cũng có thể sử dụng kĩ năng nhận được từ ‘Roaring Flames’ để phá vỡ lớp phòng thủ của Sylvia.

Trong khi Theo đang suy nghĩ một hồi, Vince mở lời nói với cậu, “Đây chỉ là phỏng đoán của ta thôi nhưng… ta nghĩ em nên tránh việc giao đấu cận chiến với Sylvia nhiều nhất có thể.”

“Giáo đấu cận chiến sao ạ?” Theo cảm thấy bối rối trước những lời không ngờ ấy.

Tuy vậy, Vince chỉ gật đầu chắc chắn và giải thích, “Chủ nhân của Toà tháp xanh. Em có nhớ cây quyền trượng mà ông già đó đem theo không? Nó là một cây gậy phép thô kệch làm bằng gỗ.”

“Tất nhiên ạ.” Thật hiếm khi cậu gặp được một người để lại ấn tượng mạnh đến vậy. Nếu Blundell mà không mặc áo choàng, Theo có lã đã tưởng rằng ông là một chiến binh rồi. Sự hiện diện kinh hoàng của Blundell rất phù hợp với cây trượng của ông.

“Cây gậy phép đó quả thực rất lớn.”

“Nó không phải gậy phép đâu.”

“…Huh?”

Theo làm một vẻ mặt cạn lời, khiến Vince lắc đầu ngao ngán và thở dài.

“Nó chỉ đơn thuần là một cái gậy thôi.”

“………”

“Ông ta đã học phương cách chiến đấu bằng gậy từ phương Đông như một sở thích. Vấn đề là, ông ta đã tiến lên được hẳn hạng bậc thầy với nó.”

Mặt Theo tái đi sau khi nghe Vince kể thêm, “Ông ta có thể đập nát đầu của một vài hiệp sĩ chỉ với nó trên chiến trường.”

Sylvia cũng mang theo một cây trượng giống với thầy của cô. Cậu thà bị bắn trúng bởi Fireball còn hơn là bị đánh bởi một cô gái xinh đẹp cùng cây gậy thô ráp đó.

“Đừng thu hẹp khoảng cách nếu có thể. Đó là lời khuyên của ta.”

“Ah, em hiểu rồi.”

Hai người nghỉ giải lao một lúc trước khi họ tiếp tục cuộc trò chuyện.

Rất may mắn rằng, Vince là một thầy giáo giỏi, và Theo lại là một đệ tử xuất xắc. Vince giải thích thêm về những điểm yếu của Toà tháp xanh, và những thông tin đó dần được kết nối với nhau trong đầu của Theo cùng với sự giúp đỡ từ kinh nghiệm của Alfred. Mặc dù cậu chỉ được dạy một điều, Theo cũng sẽ được khai mở về ba điều nữa.

.

* * *

.

Khi thời điểm kết thúc Giải đấu học viên đang gần kề, Vince thuê một phòng huấn luyện cho lần kiểm tra cuối cùng.

Nếu khả năng của Theodore không đạt tới tiêu chuẩnông đặt ra, thì ông sẽ phản đối trận đấu giữa cậu và Sylvia. Ông không muốn Theo bị chế giễu trước mặt mọi người. Tuy nhiên, ông lại trở nên chắc chắn về điều gì đó. ‘Chừng này là đủ đề chiến thắng rồi!’

Vince không chuyên về thuỷ ma pháp, nhưng ông vẫn là một Superior từ Toà tháp đỏ và là một ma pháp chiến đấu sư. Ông mạnh hơn vài lần một Average từ Toà tháp xanh, nhưng Theo dã bất chấp đứng lên chiến đấu với ông mà không nhượng bộ. Theo thậm chí đã để dành một vài chức năng của grimoire.

Theo, người đang nằm liệt dưới sàn nhà của phòng đấu tập với một xe mặt mệt mỏi, hít những hơi thở thật sâu và nhìn lên Vince. “Giáo sư, em đã đậu chưa ạ?”

Vince mỉm cười gật đầu. “Ta sẽ cho em điểm tối đa.”

.

Truyện Chữ Hay