The Academy’s Barbarian

bá tước dermore (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngay khi vừa đặt chân đến kinh đô, hai người liền tìm đến dinh thự của Bá tước Dermore.

Ban đầu, họ bị chặn lại ngay trước cửa, có thể là do vẻ ngoài luộm thuộm và hành vi khác thường; nhưng thái độ của lính canh hoàn toàn thay đổi khi Noah đưa ra lá thư của Azur.

Chính Bá tước Dermore đã đến đón hai người. Sau đó, họ được xem như những vị khách quý của Bá tước. Họ được phục vụ những món ngon hàng ngày, tắm bằng nước ấm và cả một chiếc giường êm ái, nhẹ tênh.

Trong căn phòng tựa như chốn thiên đường, Noah thả mình và thư giãn. Cô còn tận hưởng một giấc ngủ trưa yên tĩnh, điều mà trước đây chỉ là thứ xa hoa hiếm có.

Ngáp ngắn ngáp dài, Noah tỉnh giấc, lẩm bẩm một tiếng "Hầm..." kéo dài.

Bầu trời bắt đầu nhuốm màu đỏ thẫm, cô nhận ra rằng mình đã ngủ thiếp đi đến chiều tối. Noah vươn vai, vẫn cảm thấy hơi ê ẩm.

Ba ngày đã trôi qua kể từ khi hai người đến đây, cô như bị cuốn vào một trạng thái mơ màng. Một phần cô mong ước được ở lại đây mãi mãi.

Nhưng Noah không thể làm vậy được.

"Phù, thứ xa hoa này sẽ kết thúc vào ngày mai."

Ngày mười hai của tháng Song Nguyệt.

Kỳ thi tuyển sinh của Học viện Arsene sẽ bắt đầu vào sáng mai, và kết quả sẽ được công bố vào buổi chiều muộn. Học sinh sẽ không được phép rời khỏi Học viện cho đến khi có kết quả.

Sau khi công bố kết quả, những thí sinh trúng tuyển sẽ ngay lập tức được chuyển đến ký túc xá của học viện.

"Ugh, ước gì mình có thể ở lại đây lâu hơn," Noah ôm chặt chiếc gối, mặt hơi buồn, như thể không muốn rời khỏi nơi này.

Bỗng nhiên, tai cô vểnh lên, nghe thấy tiếng xào xạc quen thuộc bên ngoài cửa sổ.

Noah nhìn ra ngoài, đập vào mắt cô là một chàng trai trẻ thân quen.

'Ulan.'

Người bạn đồng hành của cô trong hai tháng qua.

Ulan đang trong giờ tập luyện. Đây không phải lần đầu; trong suốt thời gian ở đây, cậu ấy chưa bao giờ lơ là một hôm nào.

Bao giờ cậu ta mới dừng lại?

Cậu ta luôn đọc sách trong những quãng nghỉ sau buổi tập. Ngấu nghiến đọc là đằng khác.

Một cuộc sống chỉ có luyện tập, học hành, và cả ngủ nghê.

"Cậu ta chăm chỉ quá mức."

Thành thật mà nói, cô tưởng rằng, hắn sẽ xả hơi ít nhất một lần. Nhưng dù trời mưa hay nắng, thói quen sinh hoạt hàng ngày của Ulan không bao giờ thay đổi.

Hắn đứng hiên ngang, thẳng tắp, giống như một cây đại thụ.

Quan sát Ulan, cảm giác bứt rứt mà cô cảm thấy trong hai tháng qua đột nhiên bùng lên.

'Không giống như trong game chút nào.'

Giai đoạn đầu của .

Sau khi vượt qua Thử thách Anh Hùng, Ulan được khắc họa là một chiến binh hung dữ; một man di có tính khí nóng nảy, sẵn sàng giải quyết mọi thứ bằng nắm đấm.

'Nhưng Ulan của bây giờ…'

Hắn lạnh lùng và cực kỳ lý trí.

Hắn thận trọng, từng cử chỉ và lời nói đều toát lên sự từng trải, như thể hắn đã sống hàng thập kỷ.

Tất nhiên, cũng có những hành vi man rợ, ví dụ như chặt đầu không thương tiếc bọn cướp và bọn quái vật. Mặc dù vậy, Ulan vẫn giữ được sự bình tĩnh.

Tại sao nhỉ?

Noah chớp mắt trái ba lần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ulan, và ngay sau đó, thông tin chỉ mình cô mới nhìn thấy xuất hiện.

━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━

Tên: Ulan Bator

Tuổi: 17

Cấp độ: SS+

Thuộc tính: Bảo Hộ của Chiến Thần

Đặc tính: Mạnh mẽ, Dũng cảm, Danh dự, Niềm tin, Đức tin vững chắc, Cuồng chiến, Sức bền, Gan dạ, Ham học hỏi.

━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━

Có hai điều đã thay đổi.

Thứ nhất, tuổi của hắn đã thay đổi. Một sự thay đổi tự nhiên, vì vậy nó không có gì bất thường.

Thứ hai, bảng thông tin nhân vật có thêm phần ‘Đặc tính’. Đây là tính năng sẵn có, chỉ được mở sau khi đạt được mức độ thân thuộc nhất định với mục tiêu.

'Thật ra, nếu nhìn vào bảng này, thì không có nhiều khác biệt so với trò chơi.'

Nhưng không phải là không có.

Ham học hỏi. Đây là một đặc tích hiếm thấy từ một người ở lớp chiến binh như Ulan. Thường thì chỉ những nhân vật say mê học hỏi, chẳng hạn như pháp sư hoặc nhà hiền triết, mới có đặc tính này.

'Tại sao đột nhiên có thêm Ham học hỏi?'

Cô đã đau đầu suy nghĩ kể từ khi nhìn thấy đặc tính này trên người Ulan.

Nhưng cô chưa bao giờ tìm được câu trả lời.

Nên Noah quyết định bỏ cuộc.

Mọi việc đã chuyển biến như thế này, thì câu trả lời không còn quan trọng nữa; điều quan trọng là làm sao tận dụng triệt để những biến số này để tạo lợi thế.

'Mục tiêu của Ulan là học hỏi một loạt kiến thức, và cậu ta cũng muốn được biết thêm về học thuật.'

Do đó, Noah có ý định dạy Ulan những gì hắn muốn biết.

Giống như một gia sư.

Đổi lại cho những bài học của mình, cô sẽ mượn sức mạnh của Ulan.

Bởi những điều sẽ xảy ra tại học viện rất cần đến sức mạnh của hắn.

'Có rất nhiều sự kiện ở Học viện'

Trong số đó, có những sự kiện chỉ có thể giải quyết vũ lực.

Hơn nữa, Học viện Arsene chứa vô vàn phần thưởng và vật phẩm ẩn, với sự hỗ trợ của Ulan, Noah sẽ nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.

'Và nếu có cơ hội, phải kết nạp thêm nhiều đồng minh khác.'

Để hoàn thành mục tiêu của - chống lại Kẻ Thống Lĩnh Vực Sâu, cô cần những đồng minh tầm cỡ Ulan.

'Kiếm Nữ và Phù Thủy Ánh Sao đã theo học tại Học viện Arsene, phải không nhỉ?'

Hai trong số các nhân vật chính, Kiếm Nữ và Phù Thủy Ánh Sao.

Nếu có hai người này làm đồng minh, một số boss sẽ trở nên dễ thở hơn nhiều.

Không hại gì khi kết bạn với họ.

'Chỉ có một vấn đề là…...'

Noah, Yoo Min-ha, chưa bao giờ có một người bạn thân nào trong đời.

Ngoài ra, cô đã bỏ học từ năm cấp ba, quên đi cách kết bạn.

"Nhưng nếu mình có đủ quyết tâm thì chắc chắn sẽ thành công."

Vì vậy, tạm thời cô cần phải ở gần Ulan.

Cho cậu ấy học và mượn sức mạnh của cậu ta.

Quyết tâm vững chắc, Noah nhìn chằm chằm vào Ulan trên sân tập, đôi mắt sáng như sao.

Ngay lúc đó, Ulan đứng bất động tại chỗ.

Hắn cảm thấy một ánh nhìn không xa. Ánh mắt hắn chạm vào cô gái đang nhìn ra cửa sổ trên tầng hai của dinh thự.

".......!"

Cô gái tóc đen hốt hoảng quay đi. Ulan nheo mắt, khuôn mặt cô in hằn trong tâm trí cậu.

'Noah Darshen.'

Đi từ vùng thảo nguyên đến kinh đô.

Là một cô gái bằng tuổi hắn, một người bạn học đồng hành cùng hắn trong hai tháng đằng đẵng. Và sau hai tháng quan sát cô, Ulan đã đi đến một kết luận.

'Một người bí ẩn.'

Khoảng một tháng trước, vào thời điểm họ vượt qua dãy núi để đến kinh đô, Ulan và Noah tình cờ gặp một nhóm lâm tặc. Sau khi chế ngự được chúng, Noah lên tiếng, "Chúng ta phải đến hang ổ của bọn cướp."

Khi hắn hỏi lý do, cô nói với Ulan rằng có người bị giam giữ bên trong hang động.

'Ta đã vờ hùa theo và đi cùng cô, nhưng thực sự có người bị giam giữ.'

Trong số đó, còn có cả những thương gia hạng nhất. Như để trả ơn, họ nhận được một túi đầy bạc, còn được nghỉ ngơi thoải mái tại một khách sạn trên đỉnh núi.

Vẫn chưa phải tất cả.

Có lần, cô đi vào một khu rừng đầy sương mù và bất ngờ tìm thấy một túi bạc, hay có lần cô tấn công một tên móc túi cải trang thành người đi đường, cướp ngược từ hắn.

'Như thể cô ấy đã biết chuyện gì sẽ xảy ra.'

Hành động của Noah thật khiến hắn tò mò.

Mắt Ulan sáng lên.

'Hoặc là…..'

Có một điều khiến hắn băn khoăn.

Noah có nhiều bí mật. Noah đã làm gì 8 năm trước là một ví dụ, nhưng có nhiều điều khác mà cô giấu hắn.

Ulan gặng hỏi cô vài lần vì tò mò, nhưng Noah luôn miễn cưỡng trả lời với vẻ mặt khó xử.

Vì vậy, hắn quyết định không hỏi nữa.

Những bí mật ấy không gây hại gì, trái lại, Noah lại giúp hắn rất nhiều.

'Ta còn rất nhiều điều để học hỏi từ Noah.'

Noah rất uyên bác, và Ulan đã học được rất nhiều điều từ cô. Lịch sử, văn hóa, phong tục tập quán của Đế quốc Ruben - những điều mà hắn chưa học được từ Azur.

'Do đó……'

Hắn tạm thời sẽ không làm khó Noah. Có lẽ một ngày nào đó, cô sẽ cho hắn biết, khi hai người gần gũi hơn. Giống như những đồng đội của Ulan đã từng làm ở kiếp trước.

Trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên hắn cảm thấy có người đang tiến gần.

Đó là một ông lão, ăn mặc lịch thiệp trong bộ vest đen.

"Thưa cậu Ulan."

Quản gia của Bá tước Dermore, Alond.

Hàng ngày, ông phục vụ bữa ăn cho Ulan và Noah.

Ông lịch sự cúi đầu và tiết lộ mục đích của mình.

"Ngài Bá tước mời cậu dùng bữa tối nay. Nếu không quá phiền, cậu có thể để tôi hộ tống cậu không?"

Không có lý do gì để từ chối.

Ulan gật đầu, ngay lập tức đứng dậy khỏi ghế. Hắn đi theo Alond đến nơi Bá tước Dermore đang đợi.

Sau khi rời khỏi sân tập, Ulan bắt gặp một gương mặt quen thuộc.

"A, Ulan."

Chính là Noah.

Cô chạy đến, vẫy tay như thể rất vui mừng. Có lẽ cô cũng được mời đến dùng bữa với Bá tước.

Ulan nhìn Noah im lặng một lúc trước khi lên tiếng.

"Cô trông hệt như vừa mới ngủ dậy."

"Hả! Ờ, làm sao mà cậu biết?"

"Tóc cô rối tung lên."

Ulan chỉ tay ra sau đầu.

Noah vội vàng chải lại tóc. Tất nhiên, là tóc cô không thể thẳng nhanh vậy được.

Một lúc sau.

Họ nhanh chóng đến nơi.

"Thưa Ngài Bá tước. Tôi là Alond. Tôi đã đưa chiến binh Ulan và tiểu thư Noah đến," Vừa gõ cửa, Alond lịch sự nói.

Theo sau đó, một giọng trầm trầm vang lên từ phía bên kia cánh cửa, "Cho họ vào."

"Vâng, thưa ngài."

Alond nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Ánh mắt của họ trải dọc tấm thảm, dẫn đến cuối phòng ăn. Đến nơi, họ nhận ra người đàn ông khoảng giữa đến cuối tuổi 40 mà họ đã gặp ba ngày trước.

"Xin chào."

Mái tóc vàng sáng bóng cắt tỉa gọn gàng cùng đôi mắt nâu giống như màu của đất, người đàn ông nở một nụ cười nhẹ. Ông là một trong những đại quý tộc của Đế quốc, một pháp sư của Tháp Phép Thuật và là chủ của căn dinh thự này.

Demuel Ron Dermore.

Bá tước Dermore.

Truyện Chữ Hay