Thần Y Vương Phi Quá Kiều Mị

chương 284

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phủ Thất vương và phủ Tam vương cách nhau cũng không xa lắm.

Nhị phu nhân đã đuổi hai nha hoàn xuống xe rồi dặn dò người đánh xe đi vòng qua Phủ Tam vương.

Bà ta kéo kín rèm lại, ngay cả cửa sổ cũng che kín, lúc này bà ta cẩn thận từng ly từng tí lấy gói đồ ra.

Bảo bối vô giá đang ở ngay trước mặt khiến bà ta thích đến mức không muốn buông tay.

Bà ta xem những thứ này như bảo bối mà cọ lên mặt mình vài lần, sau đó đặt nó ở bên người, lâu lâu lại chạm vào một lần, chỉ sợ những thứ bảo bối này sẽ không cánh mà bay mất thôi.

“Nương” Tần Tuyết Nguyệt thấy xe ngựa của nhị phu nhân đến thì vội vàng ra đón: “Người về rồi sao, người đi đâu mà lâu quá vậy?”

Nhị phu nhân vui mừng bước xuống xe rồi nắm lấy cánh tay của Tần Tuyết Nguyệt: “Nữ nhi của ta, trời lạnh vậy sao ngươi không ở trong nhà đợi đi?”

“Nữ nhi thấy người mãi vẫn chưa về nên hơi lo lắng, có chuyện gì xảy ra sao?”

Sau khi vào trong, bà ta tự rót trà rồi uống vài hớp thật mạnh nói: “Đừng nhắc nữa, người của Phủ Thất vương gặp ta thì đều phớt lờ.

Ngay cả người bưng trà rót nước cũng không có, bắt ta chờ tận nửa giờ đồng hồ, nói đến mà tức.

Tần Tuyết Nguyệt rót thêm trà, khẽ nhíu mày nói: “Phủ Thất vương thật quá đáng, tiếp khách như vậy mà cũng gọi là tiếp à.”

“Nương, nhất định là do con tiện nhân Tần Lam Nguyệt kia đã giở trò.

“Việc này không thể trách nàng ta được.” Nhị phu nhân nói: “Ở Phủ Thất vương nàng ta sống thê thảm lắm, lúc gặp mặt, ta thấy trên đầu nàng ta không có bất cứ loại trang sức nào cả, hơn nữa vải vóc quần áo cũng rẻ tiền.

Nhìn bên ngoài thôi đã thấy nghèo kiết xác, thậm chí không bằng một nha hoàn hạng trung trong nhà chúng ta nữa là.”

“Do người của Phủ Thất vương ghét nàng ta nên mới liên lụy đến chúng ta.

Đáng đời lắm”

Ánh mắt Tần Tuyết Nguyệt lóe lên vài tia hung ác và không cam tâm.

Từ sau chuyện của Minh Hồng, nàng ta luôn phải chịu sự giám sát dưới tầm mắt của Phủ Thất vương, những hạ nhân bị mua chuộc cũng đã được xử lý, vì vậy nàng ta không còn cách nào để liên lạc và tiếp cận với Phủ Thất vương nữa.

“Nương, sau khi người gặp nàng ta, người có thấy nàng ta khác trước kia không?” Nàng ta hỏi.

Nhị phu nhân nhíu mày: “Ta thấy chẳng có gì khác biệt cả.”

“Không thể nào.” Tần Tuyết Nguyệt nắm chặt tay: “Lúc trước ta gặp nàng, nàng giống như biến thành một người khác vậy, khí chất đó giống như vừa từ trong địa ngục bước ra, thật đáng sợ quá đi.

Chỉ cần nghĩ đến cảnh Tần Lam Nguyệt cắt đứt ngón tay của Trần ma ma mà nàng ta đã không khỏi run rẩy rồi.

Tần Lam Nguyệt này tuyệt đối không phải Tần Lam Nguyệt của trước kia đâu.

Giống như nàng đã bị quỷ dạ xoa nhập nên mới báo thù đòi mạng vậy.

“Tuyết Nguyệt, ngươi nghĩ nhiều rồi” Nhị phu nhân xoa viên trân châu trong tay, thầm giễu cợt, Tần Lam Nguyệt càng ngốc hơn trước đây thì sẽ càng dễ dàng mà lừa nàng ta hơn mới đúng.

“Bộ dạng của Tần Lam Nguyệt không giống như người được nhận ân sủng.

Thúy Mai và Thúy Cúc cũng đã gặp Lục Bảo rồi.

Con nha đầu Lục Bảo đó, sắc mặt vàng như nến, gầy yếu đến không chịu nổi, nhìn cứ như vừa mới gặp đại nạn xong vậy.

Mà bộ dạng đó chắc chắn không thể nào giả mạo được, hai người bọn họ, một chủ một tớ, có vẻ sống không được tốt lắm đâu”

Tần Tuyết Nguyệt không tin: “Nương, nàng ta không lừa người đấy chứ? Nữ nhân đó lòng dạ độc ác lại xảo.

quyệt như vậy, không chừng chỉ là giả vờ thôi đấy”

“Tuyết Nguyệt!” Nhị phu nhân ngắt lời nàng ta: “Chắc chắn là ta không nhìn lầm.

Còn ngươi đấy, cũng đã xuất giá rồi mà sao còn đến chọc tức cái loại chết tiệt đó làm gì hå?”

Bà ta kéo tay Tần Tuyết Nguyệt, tình ý sâu xa nói: “Cho dù nàng ta có giỏi giang đến đâu nhưng không thể có được trái tim của phu quân mình thì cũng vô dụng thôi.

Ngươi đừng cứ nhìn chằm chằm mãi như thế, Tần Lam Nguyệt không thể trở mình được đâu, ta đảm bảo với ngươi đấy.

Tuyết nhi, ngươi thành hôn với Tam Vương gia cũng được một tháng rồi mà sao bụng vẫn chưa có động tĩnh gì vậy?”

Tần Tuyết Nguyệt ngay lập tức đỏ mặt, cúi thấp đầu, giọng nói yếu ớt: “Nương, người đang nói cái gì vậy?”

“Chuyện này có gì đâu mà xấu hổ? Khi ta nói chuyện phiếm với các phu nhân khác, ta nghe nói rằng có rất nhiều người muốn gả cô nương nhà bọn họ đến phủ Tam vương, Nhưng hiện tại trong phủ chỉ có một phi, e rằng không bao lâu nữa sẽ có thêm nhiều cô nương trẻ đẹp hơn đến đấy, vì vậy ngươi nhất định phải có một hoàng trưởng tôn ở bên cạnh đó.

Nhị phu nhân nói: “Nương sẽ không làm hại ngươi đâu?

Trong mắt Tần Tuyết Nguyệt vụt qua một tia hiu quạnh.

Tam Vương gia phong lưu phóng khoáng, diện mạo lại phi phàm, hơn nữa hắn còn là một trong những người có khả năng ngồi vào ngôi vị Thái tử, vậy nên thật sự có rất nhiều nữ nhân muốn kết hôn với hắn.

Thê thiếp trong nhà cộng lại cũng phải hơn chục người ấy chứ.

“Mấy ngày trước ta mới hành kinh, vì vậy sợ rằng trong thời gian tới sẽ không thể có thai được đâu.

Nàng ta nói: “Công việc của Tam vương gia rất bận nên gần đây người rất ít khi ngủ ở nhà”

Truyện Chữ Hay