Chương
Phượng Khương Trần không có ý định truyền bá quá trình phẫu thuật ra bên ngoài, hút được máu tụ ra ngoài xong, nàng vẫn chưa được thoải mái, nàng đặt lại hộp sọ, sau đó khâu miệng vết thương ở não, sau đó nữa lại khâu vết mổ sau gáy, khâu xong thì mang những thiết bị, dụng cụ y tế làm phẫu thuật đi khử trùng sạch.
Phượng Khương Trần hoàn thành ca phẫu thuật xong thì vừa đúng lúc trời sáng, Đồng Dao theo phân phó của nàng đã cùng với thầy kiện nhà họ Vương đến chùa Đại Lý để khởi kiện Huyết Y Vệ và Thuận Ninh hầu phủ.
Mà Tả Ngạn còn đến sớm hơn cả bọn họ, lúc Phượng Khương Trần đang đặt lại hộp sọ cho Tôn Tư Hành, hắn đã đem theo hai chồng giấy, đi tản bộ loanh quanh vài nơi náo nhiệt trong thành rồi.
Quán trà, quán trọ, thái học viện, các con đường chính, nơi ở của quan viên Ngự Sử, quốc công và hầu gia, các thế gia cao sang quyền quý, tất cả những nơi Tả Ngạn có thể nghĩ đến đều không dễ thoát khỏi hắn.
Tuy rằng Tả Ngạn tài cao to gan lớn mật, cơ mà không phải loại liều lĩnh, hắn rải hết tất thảy những tờ giấy ghi lại toàn bộ tội trạng của Huyết Y Vệ và Thuận Ninh hầu phủ đến tận cửa hoàng cung.
Những tờ giấy ghi đầy tội trạng được rải khắp hang cùng ngõ hẻm và mọi ngóc ngách trong thành, sáng sớm hôm sau, bất luận là học tử hay quan viên, dân thường hay thiếu gia công tử đều sẽ đọc được những tờ giấy ghi đầy tội trạng của Huyết Y Vệ và Thuận Ninh hầu phủ.
“Thì ra các đại lão gia của hầu phủ đều loạn như vậy, khuê nữ nhà bọn họ còn có người lấy nữa không?”
“Thuận Ninh hầu phủ cũng thật đáng ghê tởm, khuê nữ nhà mình không đứng đắn còn đi giá hoạ cho người khác, đáng chết, đáng chết mà, chỉ tội cho Tôn tiểu thần y bị làm con cừu thế tội.
“Tôn tiểu thần y nào cơ? Có phải là Tôn tiểu thần y mà hồi trước làm thuốc ấy hả?” Một người dân thường không biết chữ nghe mọi người bàn tán xôn xao thì dừng lại hỏi.
“Chính là người đó, ngoài hắn ra còn ai là Tôn tiểu thần y nữa chứ? Thuân Ninh hầu phủ này cũng ác ôn quá cơ, đến ngay cả Tôn tiểu thần y cũng bị hãm hại, ta nguyền rủa cho cả dòng tộc nhà đó chết không toàn thây, sinh con ra không có lỗ đít!”
Người dân trong hoàng thành Đông Lăng cứ đồn đại ầm ĩ lên, càng ngày càng nhiều người nguyền rủa Thuận Ninh hầu phủ…
Bình thường dân chúng rất sợ quan phủ, gan lớn lắm cũng chỉ dám ngầm bàn tán về Thuận Ninh Hầu phủ thôi, bọn họ tuyệt không dám nói gì đến Huyết Y Vệ. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bình thường trong mắt dân chúng, Huyết Y Vệ giống như một sự tồn tại của ác quỷ, mỗi lần Huyết Y Vệ đi ra ngoài đều sẽ dọa không ít hài tử, mấy người kia cũng tuyệt đối không dám nói với nửa câu không đúng với Huyết Y, sợ Huyết Y Vệ người đột nhiên xuất hiện sẽ bắt mình đến đại lao lập tức.
Dân chúng thường chỉ mắng Thuận Ninh Hầu phủ hoặc tiểu thư của Thuận Ninh Hầu phủ, còn những chuyện xì xào liên quan đến Huyết Y Vệ, ngay cả một câu cũng không dám nói, nhưng những công tử thế gia, học trò của Thái Học, và những học trò lần đầu tiên vào kinh chuẩn bị tham gia Đông Lăng khoa cử lại không giống thế, bọn họ đọc sách là để làm quan, để đưa lại lợi ích cho bá tánh, vậy chuyện này tất nhiên phải bàn luận với nhau rồi.
Đặc biệt là những chuyện liên quan đến Huyết Y Vệ lạm dụng tư hình, mọi người đều sôi nổi thảo luận về tư hình là gì, rồi lạm dụng thế nào, thanh danh của Huyết Y Vệ kém bao nhiêu, từ những giọng nói bàn luận của những học trò này cũng có thể suy luận ra được, chúng học trò và thiếu gia này thậm chí đang chuẩn bị cùng viết một lá thư tố cáo Huyết Y Vệ.
Từ lúc xảy ra chuyện này đã khoảng một canh giờ, vậy mà vẫn chưa có người nào nói giúp cho Huyết Y Vệ, còn về Thuận Ninh Hầu phủ, đã sớm bị bá tánh cùng học trò mắng thành không đáng một đồng, những người có quan hệ thông gia với Thuận Ninh Hầu chỉ cúi đầu không dám nói lời nào, thậm chí còn muốn về nhà hưu thê ngay.
Trời vừa sáng, quan viên còn chưa tỉnh, bọn họ vẫn chưa biết hoàng thành xảy ra chuyện gì, đến khi biết được thì đã chậm.