” nhưng mà …..” Isbel có chút lo lắng .
“ cô sợ lão nổi giận à ??” Tiền Thế Kiệt cười nói : “ đừng lo , tôi chỉ là mượn tạm thôi mà , có lấy luôn của lão đâu . cùng lắm sau này trước khi trở về katanga, săn cho lão vài con ma thú . xem như là phí thuê giáp , với cái tính gian thương của lão , chỉ sợ tới lúc nhìn thấy từng con từng con ma thú để ngay trước mặt lão . e rằng lão cừơi tới nỗi không ngậm miệng lại được đấy chứ ,hơi đâu mà giận tôi nữa ???”
nghe Tiền Thế Kiệt nói thế , Isbel cũng thở dài tiếng , không còn cách nào khác . không lấy cũng đã lấy rồi , đành cầu mong khi ổng nhìn thấy những con ma thú để ở trước mặt , ổng sẽ tha thứ cho anh ta .
Isbel đưa mắt liếc nhìn toàn thân của Tiền Thế Kiệt , nói nhỏ : “ bộ giáp đó ….”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười vỗ vỗ bộ giáp trên người , nói : “ đang mặc ở trong . cô biết rồi đấy , bộ giáp này lợi hại như thế . khi để cho những người có đôi mắt tinh tường , nhận ra nó thì sẽ rắc rối to đấy . nên tôi đã mặc bộ giáp đó ở trong , bên ngoài mặc thêm bộ giáp của mình để che mắt thiên hạ đấy mà .”
Isbel ắt xì cười nói : “ mặc bộ giáp trên người ,anh không cảm thấy nóng nực sao ???”
Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , cười nói : “ cũng phải chịu thôi chứ biết sao bây giờ . thà nóng nực chút còn hơn gặp phải những rắc rối ngoài mong muốn , đúng không nè ?”
Isbel tươi cười không nói thêm gì nữa .
Bỗng nhiên , Lioles nhảy bật lên , hô hoan tiếng , nhào tới trước mặt Tiền Thế Kiệt . trong lúc Tiền Thế Kiệt và Isbel chưa kịp hiểu gì cả , chỉ thấy hắn vội vã quỳ xuống , mang theo bộ mặt hớn hở , ôm lấy chân của Tiền Thế Kiệt , nói lớn : “ cái này …. Cái này ….. cậu có thể nhận tôi làm đệ tử không ???”
Đệ …. Đệ tử ???
Chương : đệ tử của Tiền Thế Kiệt
Nhận hắn làm đệ tử ???
Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được .
Anh ta không phải là dạng người thích giấu nghề hay xem thường người khác . thế nhưng , thực lực của mình bản thân anh ta tự hiểu rõ . tuy vẫn chưa thể thi triễn đấu khí như những kỵ sĩ bình thường , nhưng kỹ năng chiến đấu của anh ta lúc này chỉ có thể sánh ngang với kỵ sĩ cấp . như Gongro từng nói , con đường tu luyện mà anh ta đang theo đuổi . khi có thể tự mình thi triễn đấu khí, lập tức có thể sánh ngang với kỵ sĩ cấp .nhưng vào thời điểm này , anh ta còn lâu mới làm được điều đó ! lúc nãy anh ta lợi hại như thế , chẳng qua là nhờ vào bộ giáp của thiên thần mà thôi .
Nhưng Lioles lại không biết điều đó . hắn chỉ tưởng rằng đó chính là thực lực đáng gờm của Tiền Thế Kiệt . vả lại , với người sống trong rừng núi từ lúc mới ra đời cho tới hiện giờ . hắn cũng chẳng biết gì về sự mạnh yếu hơn kém của kỵ sĩ hay pháp sư gì cả , chỉ là lúc nãy tận mắt nhìn thấy Tiền Thế Kiệt thể hiện bản lãnh cao cường . vô dùng dễ dàng dứt điểm con ma thú lợi hại kia . nên lúc này hắn đã xem Tiền Thế Kiệt như thần tượng của mình ,không vội quỳ xuống bái sư mới là lạ á .
Còn Tiền Thế Kiệt , anh ta hiểu rõ thực lực của bản thân . vả lại phương pháp mà anh ta đang tu luyện chỉ dành cho những người có bộ xương cốt đặc biệt . nên anh ta cũng chẳng có gì để chỉ dạy cho người khác cả , vậy thì làm sao để nhận đệ tử đây ? chẳng lẽ đi dạy hắn những động tác thể dục kỳ lạ giống như mình sao . chỉ sợ xương cốt của hắn bị gãy hết trở thành người tàn phế thì có .