Bầu không khí có chút ái ngại, cả đứng như trời trồng hết vài chục giây, Isbel khẽ dùng tay lau nước mắt trên viền mắt , có chút do dự , lí nhí hỏi : “ anh …. Anh không sao chứ ???”
Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , gượng cười nói : “ không sao , may là có đấu khí hộ thể , nên không bị chấn thương gì cả .”
nghe tới từ “ đấu khí hộ thể” , Isbel lập tức bừng tỉnh , quay đầu lại , dùng ánh mắt dò xét nhìn vào Tiền Thế Kiệt , thận trọng hỏi : “ lúc nãy …. Lúc nãy anh đã sử dụng đấu khí của thánh giới , chẳng lẽ là …..”
Tiền Thế Kiệt gượng cười nói : “ cái này ….. cô cũng biết rồi đấy .do tác dụng của “ bộ giáp của thiên thần” đấy mà !!”
Isbel díu mày nói : “ cái này thì tôi biết , nhưng …. Nhưng chẳng phải chú Pole nói rằng không bao giờ cho phép mình đụng vào bộ giáp đó sao ???”
” cái này thì ……”
…..
Lúc này , trong tiệm buôn bán vũ khí của thành Katanga . lão Pole đang mang theo vẻ mặt như bị kẻ khác cướp mất vợ mình . tâm trạng vô cùng bực bội , tựa như vừa ăn xong vài kg thuốc nổ vậy . Cortina chỉ đứng ở bên ,không dám mở miệng hỏi lão đã xảy ra chuyện gì .
mấy hôm trứơc , sau khi xuất viện trở về nhà , trong lúc rảnh rỗi không có gì làm . lão ung dung bước tới chiếc tủ đã được khoá bằng lớp khoá , dùng chìa khoá mở tủ ra , định mang bộ giáp trong tủ ra lau chùi lại .
Ai ngờ khi mở chiếc tủ ra , cảnh tượng ở trước mắt đã khiến cho lão giận tới nỗi suýt chút ngất xỉu tại chỗ . chỉ thấy trong tủ hoàn toàn trống rỗng , bộ giáp quý báu mà lão xem như mạng sống của mình đã không cánh mà bay đi mất , chỉ thấy trong tủ có để lại tờ giấy .
Lão cố gắng kềm nén cơn giận dữ của mình cầm tờ giấy lên xem . sau khi đọc xong nội dung trên tờ giấy , khuôn mặt của lão đỏ như con tôm tươi , nghiến răng nghiến lợi xé nát tờ giấy trên tay , nhe nanh múa vuốt , trong miệng không ngừng thót ra những câu rủa cay độc đối với Tiền Thế Kiệt .
“ &^^%$! Thằng ranh chết tiệt đó ! dám lấy trộm bộ giáp của ta hả ??? hãy đợi đấy ! khi nào mi về ta sẽ xé xác mi thành trăm mảnh mới hả giận !! &^!!”
việc đó đã khiến cho lão ăn không ngon , ngủ không yên suốt nhiều ngày trời . cũng may là lão không biết Tiền Thế Kiệt hiện đang ở lãnh thổ của tinh linh tộc . nếu không thì , e rằng lúc này lão đã xách cây chổi phóng ngựa đi tìm Tiền Thế Kiệt để ăn thua đủ với anh ta rồi …….
……….
“ sao ???!!! anh dám lấy trộm của chú Pole à ??” Isbel giương to đôi mắt ra nhìn Tiền Thế Kiệt .
“ cái này không phải là lấy trộm , mà là mượn tạm đó thôi …” Tiền Thế Kiệt gượng cười nhún vai nói .
Isbel không hài lòng bĩu môi nói : “ mượn tạm ?? anh đã hỏi qua chú Pole chưa ???”
Tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn, cười khẩy nói : “ hỏi ổng ?? nếu trực tiếp hỏi thì còn lâu ổng mới ượn á ! tranh thủ lúc ổng đang nằm viện , không mượn sài đỡ vài ngày quả thật có lỗi với bản thân ! vả lại , chuyến đi này vô cùng khó khăn và đầy rủi ro , mang theo bộ giáp này để đề phòng bất trắc không đúng sao ?? ví dụ như hôm nay nè , nếu như không có mang theo bộ giáp này ,e rằng lúc này cả chúng ta đã trở thành bữa điểm tâm của con ma thú mất tiêu rồi !!”