Hơn nữa là ở cự ly gần như vậy, bỗng chợt trông thấy từ trong bóng cây rừng có một bóng người bật vút lên phóng ra mãnh liệt liền vội vàng biến sắc.
- Ai!
Trong một tiếng chợt quát đột ngột, cả đám cao thủ Thái Bạch hoàng triều thúc giục khí tức, ánh mắt hung ác nhất tề quét lại đây.
- Lâm Hi!!
Trước kia đã biết đến Lâm Hi, trong đám người đệ tử hai phái Đâu Suất, Thái A có vài tên lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Nhưng những cao thủ Thái Bạch hoàng triều này đâu cần phải quản nhiều như vậy. Cho dù đột nhiên giật mình nhưng chúng không chút do dự, hơn mười đạo chân khí đủ mọi màu sắc, phô thiên cái địa, dời núi lấp biển đánh tới.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Chúng như những quả núi cao chèn ép lại đây.
- Vạn Kiếm Đại Pháp!
Lâm Hi cũng không nói nhiều lời, đan điền rung lên, đột nhiên hét lớn một tiếng. Bên ngoài cơ thể hắn có từng đạo kiếm khí trắng xóa rọi đến mây xanh. Nhưng còn thân hình thì nhoáng lên, cũng là trước khi hơn mười đạo công kích hướng tới thân thể hắn thì xoạt một cái. Hắn thi triển pháp môn Tiểu Na Di Pháp, thân hình ở trên không trung thoắt ẩn thoắt hiện, chỉ vừa chợt lóe liền đã chợt hiện ra công kích mọi người.
Xoẹt!
Từng đạo kiếm khí trắng xóa ở trên không trung chuyển dời lấp lánh. Chỉ một thoáng, năm sáu bóng người đã giống như thái rau cắt quả, lại phảng phất lá rụng trong gió cả lượt. Cả mấy người thân hình đều đã bị chém thành từng đoạn từng đoạn.
Thương thay cho những cao thủ Thái Bạch hoàng triều này. Họ đều là cao thủ không tồi, nhưng ngay cả thực lực chân chính cũng chưa kịp thi triển ra liền bị Lâm Hi lấy pháp môn Kiếm Đạo mà chặt đứt thân thể.
Cường giả Tiên Đạo có sức sống quá khủng bố, ngay cả là bị kiếm khí của Lâm Hi chém thành vài đoạn như vậy mà cũng còn chưa chết, chỉ là hoảng sợ kêu một câu:
- Thân thể của ta!...
Hai kẻ vươn tay ra chộp lấy chộp để, nhưng rồi cả tay cầm vài khúc thân thể đều rơi xuống, sau đó chúng mới lại ngã lịch bịch lịch bịch mà rơi trên mặt đất.
- Thanh Long Thôn Nguyệt! ( rồng xanh nuốt trăng) truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Theo sát sau đó, Nhị Quả Thánh Vương Nạp Hải phun ra một quả Đạo Quả. Nó đón gió nhoáng lên, hóa thành một bàn tay màu xanh to như núi non trùng điệp, hoa tay hiện rõ ràng mà nện một chưởng mãnh liệt. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, có một đám cao thủ Thái Bạch hoàng triều bị đánh trúng mà rớt đi xuống.
Một kích này đánh bất ngờ, mọi người vốn chỉ đề phòng Lâm Hi, nào đâu ngờ tới bên cạnh còn có người. Chỉ nghe sấm rền một tiếng đánh ầm, trong cả đám người này liền vang lên tiếng kêu thảm thiết liên tục. Rất nhiều người trực tiếp bị nổ thành phấn vụn.
- Nhiếp Khí Chi Thuật. Nhiếp! Nhiếp! Nhiếp!
Người thứ ba xuất thủ chính là Khí Thánh Vương. Hắn xuất thủ thì không có sắc bén như Lâm Hi, cũng không có khí thế động trời như Âu Dương Nạp Hải, chỉ thấy nguyên khí Chu Thiên đột nhiên sôi sùng sục một hồi. Vài tên cao thủ Thái Bạch hoàng triều còn lại liền bị một bàn tay vô hình cực lớn chụp cứng lấy cổ, phong bế chân khí, toàn thân không thể động đậy, phảng phất như những con rối cả lượt.
Còn Bạch Nguyên ở phía sau, thậm chí ngay cả cơ hội ra tay cũng không có. Cuộc chiến đấu đã liền kết thúc.
Nam Cung Thích dù sao chỉ là tu vi cấp Thánh Tử, làm sao so sánh được với đám người Lâm Hi. Chỉ riêng một mình Khí Thánh Vương chính là Lục Quả Thánh Vương danh chấn Tiên Đạo Đại Thế Giới. Mà Lâm Hi và Âu Dương Nạp Hải cũng có tu vi cấp Thập Trọng Thánh Vương.
Thập Bát hoàng tử mặc dù lợi hại, nhưng mà không chiêu mộ được nhiều Thánh Vương như vậy để làm thủ hạ. Vì thế trận chiến này, bọn chúng có thể nói không hề nghi ngờ ắt phải bị bại.
- Quác!
Đồng thời vào lúc Khí Thánh Vương kết thúc chiến đấu, âm thanh một tiếng rít như phượng như hạc, nhanh chóng mạnh mẽ vọt đi xa. Trong thời gian ngắn liền biến mất giữa không trung xa xa.
- Đáng tiếc.
Khí Thánh Vương nhìn xa xa thở dài một tiếng.
Bốn người vừa ra tay chính là một đòn sấm sét, tốc độ có thể nói là không thể không hài lòng. Chỉ tiếc, trong những người Thái Bạch hoàng triều này, có mấy người phản ứng đặc biệt nhanh. Gần như là trong nháy mắt bị tập kích tức thì phóng Pháp Phù bay vút lên cao đi ra xa xa.
Mọi người dẫu có lợi hại đến đâu, nhưng mà vẫn không có khả năng truy theo kịp Pháp Phù đã bay đi.
- Bọn người kia cũng tạm coi như là có chút khôn khéo.
Giữa không trung, Khí Thánh Vương mở áo bào ra, lập tức vài tên đệ tử Đâu Suất, Thái A cấp Thánh Tử mang theo rơi xuống từ không trung.
Pháp Phù chính là do mấy tên kia phát đi. Những tên khác thì không biết Lâm Hi và Khí Thánh Vương lợi hại đến đâu, còn mấy tên này cơ hồ là vừa thấy mặt đã biết rõ bản thân mình không phải đối thủ của Lâm Hi, nên chúng không chút do dự vung tay phát Pháp Phù ra, coi như đề phòng trường hợp xấu nhất.
- Đáng chết! Lâm Hi, các ngươi chết chắc rồi. Ngươi có biết nơi này là nơi nào không?
Đây là nơi nào?
Ba tên đệ tử Đâu Suất, Thái A kích động đến môi phát run, da mặt đỏ bừng:
- Các ngươi lại dám phục kích chúng ta ở chỗ này, các ngươi chính là tử tội. Thập Bát hoàng tử sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Thái Bạch hoàng triều sẽ không bỏ qua các ngươi.
Mấy người chỉ nhận ra được Lâm Hi, nhưng không nhận biết Khí Thánh Vương. Chỉ biết là thực lực của hắn cao cường.
Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông mặc dù lừng danh thiên hạ, nhưng cũng chỉ là danh tiếng lan xa, còn đã ra mắt gặp mặt thì cũng không có nhiều người. Hơn nữa Khí Thánh Vương bên ngoài khoác đạo bào Thần Tiêu Tông để che dấu pháp bào đặc trưng, cho nên là không ai nhận ra được.
- Giết đi! Lâm Hi, chúng ta cùng ngươi đã là tử thù. Quả đúng là mấy người các ngươi.
Tên đệ tử Thái A Tông kia quay đầu nhìn về phía đám người Âu Dương Nạp Hải:
- Mấy người các ngươi là đệ tử chánh tông của Thần Tiêu Tông. Lần này dám vô duyên vô cớ hạ thủ đối với chúng ta, giết nhiều người như vậy. Không chỉ là Thái Bạch hoàng triều sẽ đối phó với các ngươi, mà ngay cả là tông môn chúng ta cũng phải bắt bí chuyện này. Các ngươi là kẻ đầu tiên phá hoại quy củ, liền chớ trách ba phái chúng ta liên hợp đánh cho Thần Tiêu Tông các ngươi. Đến lúc đó cùng nhau san bằng Thần Tiêu Tông bọn ngươi.
- Hừ! Không sai. Nếu như không muốn mang đến đại họa ngập trời cho tông môn, hiện tại hãy mau mau giải khai huyệt đạo cho chúng ta. Bó tay chịu trói, đi theo chúng ta đi một chuyến đến Thái Bạch hoàng triều, ra mắt Thập Bát hoàng tử. Nói không chừng, Thập Bát hoàng tử bụng dạ khoan dung. Tha chúng ta. Chúng ta cũng có thể không truy cứu việc cũ. Nếu không như vậy, bốn người các ngươi hết thảy không trốn thoát, ai nấy đều đều phải chết!
Tên đệ tử Đâu Suất Cung thứ ba nói với giọng căm hận.
Ba người đã bị bắt, chẳng những không sợ hãi chút nào, ngược lại là ỷ vào tam Đại tông phái sau lưng cùng với Thái Bạch hoàng triều, vô cùng điên cuồng ngang ngược. Chẳng những không có ý định thần phục mà ngược lại còn muốn đám người Khí Thánh Vương bó tay chịu trói.
Bốn người nghe được những lời này, đều nở nụ cười.