Chương
Anh sợ rằng nếu như còn nghe tiếp anh sẽ không khống chế được bản thân mà không muốn ký vào đơn ly hôn.
Thật ra, với vị trí của anh hiện tại, chỉ cần nói ra Lục Thạc sẽ không quyết định ly hôn sao?
Chỉ là anh từng nói nhưng cô không tin anh.
Quả thực lòng tin là thứ mất đi mãi mãi không thể lấy lại được, dù cho anh có dùng quyền thế ép cô ở bên anh, đó chỉ là miễn cưỡng.
Có lẽ cuộc hôn nhân này đến đây đã tận duyên.
Hồ Cửu thở dài.
“Cứ xem như là ông trời muốn tôi đi khỏi đây.” Hồ Cửu tự nói với bản thân.
Anh quyết tâm dù có đi khỏi nơi đây, dù Lục Thạc không còn là vợ anh, thì anh vẫn phải đảm bảo đây là nơi an toàn cho cô vùng vẫy.
Chí ít đây là thứ cuối cùng anh có thể làm được cho cô.
Hữu Thủ ở bên ngoài, cũng chờ sẵn.
“Đi thôi, về biệt thự Nhật Hạ.” Anh nói ngắn gọn.
Nhìn vẻ mặt Hồ Cửu, Hữu Thủ cũng hiểu ra vài phần, cũng không nhiều lời nhanh chóng lái xe.
“Anh Hồ, cũng là lâu năm cùng nhau… Có một số chuyện thực sự muốn nói…” Hữu Thủ mở lời.
Hồ Cửu vẫn lạnh nhạt nhìn ra cửa sổ xe, không nói gì.
Thấy vậy Hữu Thủ thở dài.
“Thật ra… Bạch Thố cũng rất tốt. Cũng rất hiểu chuyện.” Hữu Thủ cảm thấy ấm ức thay cho cả Bạch Thố lẫn Hồ Cửu.
Lục Thạc có gì tốt chứ?
Nhiều lần Hồ Cửu vì cô mà làm mọi thứ, kể cả chuyện nhúng chàm uy danh Chiến thần.
Muốn trở thành một ông trùm thực thụ, xây lên một đế chế vững chắc đủ bảo vệ cô một đời an yên.
Vậy mà…
“Có nhiều chuyện không phải cậu nghĩ đúng là sẽ đúng.” Hồ Cửu vẫn lạnh nhạt đáp.”
“Cũng có những chuyện người ngoài cuộc sáng tỏ.” Hữu Thủ vẫn là muốn vì Bạch Thố mà nói một chút.
Anh ta hơi thở dài một chút!
Hồ Cửu cũng không nói gì, dù sao đối với anh bây giờ thời gian này có lẽ quá mức khó khăn.
“Long chủ, tới nơi.” Hữu Thủ đổi xưng hô.
Hồ Cửu hơi nhìn anh ta một chút.
Sau đó đi vào trong biệt thự Nhật Hạ.
Lục Thạc dường như đã chuẩn bị sẵn, cả Lục Chỉ cũng ngồi chờ anh ở phòng khách.
“Anh về rồi.” Lục Thạc gượng cười nói.
“Nào! Ăn cơm đi, lâu rồi không cùng ăn cơm.” Lục Chỉ lên tiếng.
Thật ra ông là cha của Lục Thạc, vẫn luôn giữ thế trung lập trong mọi chuyện
Ngẫm đi ngẫm lại thì Hồ Cửu cũng khá tốt, tuy không tiền đồ, nhưng có gì tốt nhất đều dành cho cha con ông.