Minh Thư cả người nóng ran không nhịn được mà một tay vòng qua chân bế Như Ý lên.
- Thư...., tớ tự đi...
- Xưng em, em đã là vợ tôi. - Minh Thư khàn giọng ánh mắt hiện lên tia cưng chiều.
- Vâng...Thư..em tự đi được.
- Ngoan. - Minh Thư nhẹ nhàng hôn phớt lên môi Như Ý.
Chưa được vui vẻ bao lâu thì bên tai truyền tới âm thanh...
Ý à dậy mau!!! Con trễ học rồi kìa.
_________________( Khúc đầu hơi nhạt xíu: