Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran
Gia đình tôi bắt đầu ‘dọn dẹp’ con tàu cướp biển.
“Hoi! Ei! Oriya!”
“Gou! Nua! Aare~!”
Tôi túm cổ và lẳng đi từng tên cướp biển dám sấn tới.
Tôi quăng chúng xuống biển như thể quăng rác đi vậy. Mà thực ra thì chúng cũng khá là bẩn bụi.
“Ki~~n”
“Hiiii!”
“Con bé tới kìa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
“Chạy maaaaauuuuuuu!!!!!!!!!!!”
Người làm cho lũ cướp biển kinh hoàng bạt vía chính là cô con gái Filia đang chạy quanh boong tàu của tôi.
Trái ngược với vẻ ngoài đáng yêu, con bé đá văng đi những tên đàn ông to xác hơn gấp nhiều lần bằng sức mạnh phi thường của mình.
“Coi bộ mình không cần rút kiếm ra rồi.”
“Con ả khốn khiếp!”
“Cô ta chặn kiếm bằng tay không ư?!”
“Gubo!?”
Dù sức mạnh nguyên thể không bằng Filia, số lượng cướp biển mà nàng Công Chúa Phá Hoại của chúng ta tiêu diệt vẫn không hề kém cạnh cô nhóc.
Sau khi lãnh trọn cú thụi của Ellen, lũ cướp biển được bay tự do vài mét trong không khí rồi hạ cánh xuống mặt biển.
“Mẹ kiếp, bọn này không phải dạng vừa!”
“Tấn công con nhỏ elf!!”
“Ooo!!”
“Ui………... hôi hám quá…. mấy người làm ơn tránh xa tôi giùm được không?”
“Nó nói tao hôôôôôiiiiiiiiiii!!!!!”
“Đã vậy thì cho nó biết mùi đê!!!!”
“Ê….. coi chừng….. ma thuật……… gyaaaaaa”
Lời hăm dọa của Tira làm tổn thương bọn cướp biển, xong rồi ẻm dùng Phong ma thuật Cao Cấp thổi bay cả đám luôn.
“Suu~ suu~”
Shiro nghĩ là bọn tôi không cần tới ẻm, thế là bé rồng nằm xuống boong tàu rồi ngủ thẳng cẳng luôn. Đánh nhau ỳ xèo như vầy mà cũng ngủ được thì quả là thánh.
“Lũ khốn thảm hại các ngươi! Có hai con đàn bà với một đứa con nít mà cũng xử lý không xong!”
Cô nàng thuyền trưởng phát khùng và chửi đám thuộc hạ.
“Tsk, chịu rồi. Mình đành phải tự ra tay thôi.”
Cô ta tiến về phía trước.
“Ê, nhóc, đừng có mà ngạc nhiên nghe chưa? Ta đây chính là hậu duệ của huyền thoại cướp biển vĩ đại Marie Jaw――――Ặc!?”
“Wa~a!”
Trong khi đang cao hứng phát biểu, cô nàng thuyền trưởng bị Filia đâm vào từ phía sau và lả người đi vì đau đớn.
Filia của ba thiệt là. Lần sau đừng có phá bĩnh bầu không khí vậy nữa nghe con.
◇ ◇ ◇
“Đủ lắm rồi………… ta muốn về đất liền cơ………. *sụt sùi*”
“Thuyền……. thuyền trưởnggggggggggggggg! Còn ước mơ trở thành vua hải tặc của ngài thì sao*???” (Edit: OP parody ~ :v)
“Không thể nào…… bởi vì….. cái kiểu quái vật như vậy……….”
“Vị thuyền trưởng lúc nào cũng ngầu lòi của em đâu rồiiiiiiiiiii???”
“Thôi xong……. thuyền trưởng đã trở lại thành con nít mất rồi……….. sự nghiệp của băng hải tặc Soil tới đây là chấm hết.”
Sau khi chúng tôi dọn xong đám cướp biển Soil, cô nàng thuyền trưởng khi đã lập tức chạy biến khỏi tàu và băng cướp biển Soil cũng bị giải thể ngay tức khắc.
Mà thôi, kệ bà nó đi.
Trên tàu có vài người phụ nữ bị bắt, và tôi đã giải thoát cho họ.
“Cám ơn anh rất nhiều vì đã cứu chúng tôi.”
Ừ thì ở trên tôi có nói là ‘phụ nữ’, nhưng thật ra nửa thân dưới của họ lại là cá.
Nói cách khác, họ là tiên cá.
Có vẻ như bọn cướp biển đã bắt họ và định sẽ bán cho bọn buôn nô lệ.
Đa phần các nàng tiên cá ở đây đều rất đẹp, vậy nên giá của họ rất cao. Nói cho đúng thì từng người một trong số họ đều là những phụ nữ hoặc cô gái xinh đẹp.
Có điều, mấy cô bé nhân ngư kia………………………. không mặc gì để che ngực lại hết, haa~haa.
[Web Novel này được dịch và đăng tại
và
Những web khác đăng bản dịch này đều là trái phép]
Có tổng cộng bảy nàng tiên cá, và cả bảy người đều ngực trần. Dường như họ chẳng quan tâm cũng chẳng ghét bỏ gì khi tôi nhìn chằm chằm vào đó, vậy nên chuyện họ không che ngực cũng là đương nhiên thôi.
Một chủng loài tuyệt hảo!
“Sao anh cứ nhìn chằm chằm vào một chỗ vậy?”
“Đâu có!”
“Cái bản mặt như vậy mà còn dám chối hả?”
Tira lấy cây trượng của ẻm chọc vào lỗ mũi tôi.
“Ê, đừng có lấy cây trượng của em chọc lỗ mũi anh chứ! Rách mũi anh đó!”
“Anh có muốn đến thăm thành phố của chúng tôi không?”
Một nàng tiên cá lên tiếng mời. Đó là cô gái mang trên mình bộ ngực gợi cảm nhất cả bọn…… chuyện gì sẽ xảy ra khi tôi sờ vào nhỉ?
“Thành phố?”
“Vâng. Đó là một nơi nằm ở dưới đáy biển, nhưng con người có thể thở được dưới nước nhờ ma thuật của chúng tôi. Tôi thật sự muốn bày tỏ lòng biết ơn đến anh vì đã ra tay cứu chúng tôi.”
Ra vậy. Cô nàng tiên cá này đúng là người ngay thẳng.
Nhưng trước tiên, tôi phải hỏi điều cần hỏi.
“Sẵn cho tôi hỏi, tất cả tiên cá ở đó đều ăn mặc như cô à?”
“Hể? À vâng. Khác với con người, chúng tôi không có thói quen mặc áo quần để che thân.”
“Đi liền.”
Tôi trả lời tức khắc.
Không đi không được.
“Sao mà động cơ của anh đen tối quá vậy???”
“Không phải vậy. Dẫu sao thì ta cũng không nên coi thường lòng tốt của họ.”
“Vậy sao cái mặt anh lại dâm tà vậy hả?”
“Mặt anh lúc nào cũng vậy mà.”
“...................”
Ôi Tira của anh, hóa ra trong mắt em mặt anh lúc nào cũng dâm tà ư?
Vậy là cả bọn đã quyết định sẽ tới thăm thiên đường của ngực! yahoo~
Còn lục địa quỷ á? Để sau đi.