Tensei Tantou Megami ga 100 Hito Itanode Chiitosukiru 100-ko Moraeta

chương 43: giết thời gian với cướp biển.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Nhật Nguyên - Edit: Shauran

Chúng tôi đang làm tiệc thịt nướng trên nóc chiếc RV.

Nguyên liệu là thịt con cá ngừ hôm qua tôi ‘câu’ được.

Hôm qua bọn tôi đã ăn sushi như dự định, nhưng vì bé rồng của tôi, tuy sức ăn rất khỏe, không thể ăn hết được chỗ thịt đó nên tôi đã cất phần còn dư vào 〈Kho Chứa Tối Thượng〉.

Vì trong kho chứa thời gian bị ngưng lại nên tới giờ thịt vẫn tươi nguyên.

“Un, ngon quá.”

Có vài chỗ trên con cá quá nhiều mỡ, đem nấu lên là nó nhờn nhợt ra, vậy nên tôi quyết định ăn sống luôn.

Dù bản thân là một con rồng nhưng Shiro vẫn cứ lặng lẽ ăn, và không ngừng nghỉ, bé rồng này rất ý tứ khi ăn uống. Tuy vậy nhưng tôi vẫn có cảm giác phần lớn thịt của con cá ngừ 50m này đã tan biến vào trong cái bao tử của ẻm trong hai ngày qua.

Lục Địa Quỷ vẫn còn rất xa, mặt biển trải dài đến hút tầm mắt.

Trong suốt khoảng thời gian qua, tiết trời vẫn rất đẹp, vậy nên những cơn sóng cũng trở nên hiền hòa.

Chúng tôi đánh chén đến no bụng rồi dựng mấy cái ghế tắm nắng ra trên nóc chiếc RV để thư giản.

“Gefu. Sướng. Ngủ.”

Sau khi nuốt trọn mười phần ăn, Shiro lẩm bẩm hài lòng rồi đến nằm cùng tôi như một đứa con nít. Lại nữa rồi. Con bé đã thoát y lúc nào không hay, nhưng tới giờ thì đây đã là một chuyện hết sức bình thường nên Tira không tsukkomi nữa.

“Bơi~!”

“Nè, có quái vật đó, coi chừng!”

Filia đã đổi sang đồ tắm và nhảy xuống biển khiến cho Ellen hốt hoảng hét lên.

Chỉ mới vừa nãy thôi, một con Gillman, quái vật thuộc loài Nhân Ngư xuất hiện, nhưng Filia chỉ việc đạp nó văng đi mà chả thèm để tâm.

Thật là yên bình.

Nhưng chúng tôi chỉ có thể tận hưởng sự yên bình tới buổi trưa mà thôi.

“Ủa? Phải tàu không ta?”

Tira chỉ về hướng Đông Bắc.

“Tàu là cái chắc rồi.”

Một con tàu cực lớn đang dong buồn vượt biển.

Nếu cứ thẳng tiến theo hướng này thì nó sẽ đâm trực diện vào xe chúng tôi.

Sẵn tiện thì con tàu đang dong cao một lá cờ có vẽ hình đầu lâu.

Un, tới con nít nhìn vô cũng biết đó là tàu hải tặc.

Dựa theo 〈Thông Tin Tối Thượng〉, con tàu này thuộc về bọn hải tặc Soil, một nhóm hải tặc khá nổi tiếng.

Tôi đã tìm thứ để giết thời gian từ lâu lắm rồi.

◇ ◇ ◇

“Đám con gái nhìn được ghê đó chứ.”

Chúng tôi bị trói bằng dây thừng và bị dẫn lên con tàu cướp biển.

“Hou, đống này đem bán được bộn tiền đây. Nhưng thế quái nào mà cái nhóm đa số toàn nữ này lại xâm nhập vào lãnh hải của chúng ta vậy?”

Kẻ đang đánh giá chúng tôi bằng những lời thô lỗ chính là tên thuyền trưởng của bọn cướp biển. Bất ngờ nằm ở chỗ, ‘hắn’ lại là một phụ nữ đang độ hai mươi.

Cô nàng này có nước da rám nắng nhưng vẫn toát lên một vẻ quyến rũ hoang dại. Nói chung là đẹp.

“Nhưng mà đó là cái thứ gì vậy? Nhìn không giống thuyền đánh cá tí nào.”

Cô nàng thuyền trưởng chỉ vào chiếc RV của tụi tôi và hỏi.

“Là Nhà Xe.”

“Nhà….. gì?”

Cô ta tò mò hỏi lại. Mà kệ, đó cũng là điều đương nhiên thôi.

“Tuy ta chả hiểu lắm nhưng nhìn có vẻ đáng tiền. Mấy đứa, xúc con hàng đó cho chụy.”

“Dạ!”

Một tên cướp biển hăng hái đáp lệnh của cô ta.

“Còn đám người này thì quăng hết vô nhà giam. Tụi này là hàng hiếm. Cấm không được làm chúng bị thương.”

“Dọa rõ!”

“...........chỉ có mỗi tên này nhìn không đáng giá thôi. Lát nữa ta sẽ chuyện trò với chú em sau.”

Cô nàng thuyền trưởng đưa cái mặt sát vào tôi rồi liếm môi.

Thiệt hả? Cha mẹ ơi, mong quá đi!

[Web Novel này được dịch và đăng tại

Những web khác đăng bản dịch này đều là trái phép]

Mới đầu thì tôi có hơi hồi hộp, nhưng sau khi dùng 〈Tiên Đoán Tối Thượng〉 để kiểm tra, tôi mới vỡ lẽ ra vụ đó chả hay ho gì, đành từ chối thôi.

“Nè papa~, tới lúc chưa vậy?”

Filia sắp hết chịu nổi rồi. Ellen cũng vậy nữa.

“Ừ, tới lúc rồi”

“Waaa~ Ei~”

Một tiếng hét đáng yêu vang lên, và ‘buchin’, Filia bứt đứt sợi dây trói của con bé.

““““É?””””

Bọn hải tặc chết lặng đi và nhìn chăm chăm vào sợi dây thừng đáng ra không thể nào đứt một cách dễ dàng như vậy.

“Thiệt tình, đứa nào lấy dây mục ra để trói con nhóc vậy hả?”

“Không… không thể nào, em dùng dây chắc để trói mà?”

“Vậy thì con nhỏ bứt dây kiểu gì hả? Ê, nhanh trói nó lại đi!”

“Dạ!”

Bọn hải tặc vội vàng chạy tới chỗ Filia để trói con bé lại.

“Ta~!”

「Bube!?」「Gya!?」「Guo!?」

Nhưng rồi bọn hải tặc lực lưỡng bị Filia đá cho bay xuống biển tựa như mấy con mèo.

“Yếu như sên.”

“Hừ, tụi bây đừng tưởng lấy dây trói ta mà được.”

“.........N”

Nối gót Filia, Ellen với Shiro cũng bứt đứt luôn dây trói của họ.

Chỉ còn lại mình Tira.

“.......mọi người ới ơi~ tôi chỉ là người thường thôi nên tôi không tự bứt dây được đâu…… ơ, à rế? Sao dây yếu dữ vậy cà……….? Nn…………”

Mặt Tira chuyển sang màu đỏ cùng một vẻ miễn cưỡng.

“Oh, vẻ mặt miễn cưỡng của em nhìn xinh tươi và dễ thương lắm đó. Nhưng đừng làm quá kẻo mặt em thành mặt ngu luôn đấy nhá.”

“Ei, đừng có ăn nói kỳ cục vậy chứ!”

Theo sau câu tsukkomi của Tira là một tiếng ‘buchi’, ẻm bứt sợi dây trói của mình. Đúng là nữ anh hùng tsukkomi của tôi có khác.

“Ê, tụi bây làm cái gì vậy hả? Tụi óc trâu kia, ta cho phép đánh nhẹ tay đó, mau bắt chúng lại!”

“““Ou!”””

Tụi cướp biển rút cây kiếm dắt bên hông của chúng ra. Tổng cộng hình như có khoảng… 200 tên.

Tới lúc rồi. Bọn tôi bắt đầu tập thể dục nhẹ để tiêu bớt đồ ăn.

Truyện Chữ Hay