Bé gái Hình nhân Ma thuật mở mắt ra.
Rồi, em ấy từ từ ngồi dậy. Những chuyển động mượt đến nỗi khó mà tưởng tượng được đây lại là một con hình nhân.
{O, oooh! C, con bé cử động rồi! Cuối cùng, cuối cùng con bé cũng cử động rồồồồi!}
Đại hiền nhân, người đã ra ma, hét lên kích động.
“……?”
Kyton, bé nhẹ nghiêng đầu.
Mái tóc đen pha chút xanh lam tập trung nơi bím tóc nhẹ nhàng đu đưa.
Tình cờ, tóc hai bím là khẩu vị của đại hiền nhân.
{Uooooooooooooh! Kyawaiiiiiii [note3258] ! Cử chỉ đáng yêu quá đi mất jaaaaaa!}
Đại hiền nhân sướng phọt nước mắt.
Nói thật nhé, lão này nguy hiểm vkl.
Bé gái hiếu kỳ nhìn chằm chằm lão ta.
{Đúng rồi, Mireille! Ta là Chủ nhân của con đây ja! Saa, hãy tới đây và nhảy vào lòng ta nào!}
Nhân tiện, Tira hiện đang nhìn đại hiền nhân như nhìn một cục sh*t.
Chẳng còn một chút lòng kính trọng đối với bậc thầy phép thuật nào còn sót lại nữa.
Ngay lúc đó.
Bé gái đột nhiên quay đầu khỏi đại hiền nhân.
Và rồi, với một nụ cười rạng rỡ,
“Papaa~”
Em ấy nũng nịu trong khi nói vậy-----------với tôi.
“Oh~ Yosh, yosh, Papa đây~”
“Nfuu!”
Được tôi xoa đầu, con bé vặn vẹo người thỏa mãn. Và, tôi cũng thấy sướng khi xoa đầu nó. Mái tóc mềm mại và óng ả này đúng là hạng nhất.
Em ấy thắc mắc về lão đại hiền nhân đang ‘dừng hình’.
“Nee, Papa, Ojii-chan đó là ai vậy? Sao ông ấy lại khóc?”
{Cá…… i, quái gì…..?}
(Katsu: rất tiếc, thím đã bị NTR)
Đại hiền nhân mở to mắt vì sốc.
“Chắc ông ấy đang gặp chuyện buồn. Hơn thế, con tốt bụng thật đấy, Filia.”
“Filia, tuyệt vời sao?”
“Yeah, rất tuyệt vời, Filia!”
{F, Filia, mi đã……? M, mi, dám……}
“Tôi thay đổi con bé một chút cho hợp với khẩu vị của mình thôi, có vấn đề gì không?”
Phải.
Trong quá trình hoàn thiện Hình nhân Ma thuật, tôi đã thay đổi hệ thống trí tuệ của cô bé!
“Cá, anh đã làm cái quái---------!?”
Tira chèn lời tsukkomi vô.
“Xin lỗi Jii-san…… Vì hạnh phúc của bé gái này, sẽ tốt hơn nếu em ấy là con gái tôi thay vì là con gái của một hồn ma.”
[Vậy ra Chủ nhân là lolicon sau khi đã đứng trên đỉnh của kẻ đồi trụy. Có lẽ tống giam ngài sẽ là cách tốt nhất cho thế giới này?]
Không, không, Naviko-san.
Ta thực sự không phải lolicon hay gì cả.
Hành động của ta thực sự là vì đứa trẻ này mà.
{T, tên khốn kiếếếếp! Mi lừa ta!}
Đại hiền nhân gầm lên giận dữ.
Không khí xung quanh rung động.
Tuy nhiên, tôi nói rõ ràng không chút sợ hãi.
“Ông nên thăng đi. Một pháp sư ở trình độ của ông phải hiểu là thần chú này nguy hiểm đến thế nào chứ.”
{M, mi đang thuyết giáo ta mặc dù chỉ là một tên nghiệp dư ư!?}
“Yeah. Mà có lẽ, Đức Phật cũng sẽ chẳng đưa tay ra với lão Jiisan già khọm từng sử dụng thần chú cấm kỵ cho một việc thế này đâu.”
{Thằng khốn! Ta sẽ giết mi! Ta sẽ thiến miiiiii!}
“Ông nghĩ vậy ư?”
Tôi nhanh chóng niệm và ngay lập tức tạo một vòng tròn phép thuật.
{Cái! Đ, đây là-----!?}
“Như ông thấy đấy, một phép thanh tẩy.”
Tôi sở hữu skill . Cái tên nói lên tất cả, đó là một ma thuật cho phép điều khiển cái chết, nhưng phép thuật thanh tẩy quỷ dữ cũng được bao gồm trong đó.
{Kh, khoan đã, ta chưa muốn biến mấ-------}
“Gặp sau, Jiisan!”
{-----thằng chóóóóó!}
Được bao bọc trong luồng sáng thanh tẩy, cơ thể đại hiền nhân tan biến.
Chẳng còn lại gì.
Hoàn toàn tan biến.
“K, kết thúc ….. rồi sao?”
Tira sợ sệt hỏi.
“Ừ!”
“Dù sao thì, Karuna-san…… Anh có thể sử dụng phép thuật thanh tẩy…….?”
“Un!”
“Thế thì, làm ơn dùng nó ngay từ đầu đi chứ.”
“Iyaa, anh muốn thấy vẻ mặt tức giận của lão đại hiền nhân mà.”
“Cái lý do tàn nhẫn cùng cực gì vậy trời!?”
“Chỉ một chút thôi, nhưng anh muốn cho ông ta thấy được ước mơ của mình. Khát vọng ấp ủ bấy lâu của ông ta.”
“Anh đã hoàn toàn phá hủy cái ước mơ đó đấy, anh biết chứ!?”
Nhìn Tira và tôi đang trao đổi những lời lẽ ‘tốt đẹp’, bé gái Hình nhân Ma thuật-----Filia, dè dặt kéo áo tôi.
“Papa……”
Rồi, con bé nhìn qua lại giữa tôi và Tira.
“Filia. Người này là Mama của con.”
“Mama?..... Cô ấy là Mama?”
“Đúng vậy. Mama của Filia!”
“Mamaa!”
Filia ôm Tira với nụ cười rạng rỡ.
“Này, sao tôi lại trở thành mẹ chứ!?”
“Mama….. Mẹ không phải mama của Filia sao……?”
Filia nhìn Tira với đôi mắt ‘cún con bị bỏ rơi’.
“U…… N, nếu em cứ nhìn chị như vậy……”
“Filia, không có Mama……?”
“Uun, không phải đâu. Filia-chan. Mẹ là Mama của con đây.”
“Waa! Mama! Mama!”
Tira đổi thái độ ngay lập tức.
Như mong đợi về nước mắt thiên thần. Trẻ con ghê thật.
“Điều này khiến anh và Tira như một đôi mới cưới ấy!”
“Đó là do anh dựng chuyện-------!?”
Vợ tôi đang hét lên vì sốc kìa.
Fufufu.
Sự thật là, tôi đã đón đầu tiến triển này từ lúc chơi đùa với lão đại hiền nhân rồi.
[Chủ nhân, ngài đã sử dụng phải không?]
Chuẩn hơn Lê Duẩn.
[Chủ nhân + = tội phạm hoàn hảo. ……. Thế giới đang gặp hiểm họa.]
Sao lại lệch hướng sang việc trở thành tội phạm thế này?
Cứ chờ và xem đi, công-dung-ngôn-hạnh của ta.
Tôi ân cần hỏi Filia.
“Filia, con có muốn một đứa em trai không?
“Muốn!”
Filia cười ngây thơ. Đáng yêu qué.
“Cha hiểu rồi~ Con có muốn~ Mama sẽ cho con.”
“Anh đang nói cái quái gì vậy hả!? Còn lâu!?”
“Mama, không được ạ……?”
Filia thất vọng.
Nhìn con bé, Tira “Uu” khó xử.
“S, sử dụng một đứa trẻ như vậy thì thật hèn hạ!”
[…… Chủ nhân, đức hạnh của ngài ở đâu trong cuộc trao đổi này vậy?]
Tira thở dài sau khi mắng tôi.
“Rõ ràng là, boss cuối khiến ta phải mất quá nhiều tsukkomi để đánh bại.”
“Hơn một nửa trong số đó là do lỗi của anh đấy. Anh có nhận thức được không? Anh có nhận thức được không hả? Anh có, đúng không hả?”
“Wai, đừng chọc mũi anh bằng cây trượng của em mà. Nó được dùng để gọi phép thuật chứ đâu phải thứ để chọc mũi người khác.”
Tôi cảm giác là Tira đang mất dần nét thùy mị của em ấy.
Nghĩa là khoảng cách giữa trái tim hai chúng tôi đã ngắn lại.
[Chủ nhân luôn luôn suy nghĩ tích cực nhỉ? Không, đó hoàn toàn không phải lời khen đâu.]
Naviko-san khen ngợi tôi kìa. [Tôi đã bảo ngài đó không phải lời khen rồi mà.]
-----Gogogogogogo.
“Kya!”
Tira loạng choạng với cơn rung chấn mạnh bất ngờ.
Filia bám vào chân tôi với vẻ hoảng sợ.
“Cái gì?”
Động đất? Không, chỉ có tòa tháp đang chấn động.
Tôi xác nhận với .
…… tte, nghiêm túc đó hả?
Hình như tòa tháp này đang sụp đổ.
Rõ ràng là bởi đại hiền nhân, người kiến tạo nó, đã thăng thiên.
“Tira, chúng ta phải thoát ra ngay!”
“L, làm ơn chờ một chút!”
“Tira?”
“Tôi phải tìm ra những tài liệu của đại hiền nhân! Tôi đi xa đến thế này là vì chúng!”
Tira bắt đầu thu nhặt những tài liệu rải rác quanh phòng.
Ngọn tháp đang dần đổ sụp.
Mặc dù vậy, Tira vẫn liều mạng tiếp tục việc thu thập.
“Tôi không thể trở về làng elf nếu thiếu chúng……!”