Chương 729 – Lời hứa với Shuen (Góc nhìn từ Mộc quái)
“Cô không thể nào thu hút được sự chú ý của nó. Hay kéo dài thời gian. Các người xem thường con thú khổng lồ ấy rồi.”
Shuen nói.
“Như ta đã nói trước đó – nó rất bền bỉ. Chẳng bị chút thương tích gì sau tất cả nỗ lực bọn ta đã làm. Nó không hề phản ứng gì cả. Một thứ khó lường. Ngoài ra… còn rất nhiều sinh vật bốn mắt đáng sợ vây quanh nó. Chúng cứ tiếp tục được sinh ra.”
“Nhưng nếu chúng ta cứ để mặc thì khu rừng chỉ có bị tàn phá. Có cách thì phải thử xem.”
Aro không do dự.
“Một kế hoạch đột phá tốt. Nhưng cô không làm nó quan tâm được đâu… Đây chỉ là sự cố chấp. Thật điên rồ.”
Shuen có vẻ không chấp nhận lời đề nghị.
“Aooh…”
Một cậu khỉ đỏ lên tiếng với anh ta, rồi liếc nhìn Aro sau đó.
“Không phải là tôi ác ý. Cô ấy sẽ chết một cách vô ích.”
“Aoh.”
Cậu ấy đưa cái xô trên tay cho Shuen… chiếc mũ có chạm khắc hình đầu rồng bên trên.
“…Đúng vậy, đại ca. Để bảo vệ ngôi làng… Ngài từng chiến đấu với một đối thủ lớn hơn mình rất nhiều. Đại ca đã làm được. Bọn ta nghe chuyện đó từ Anego.”
Shuen lưỡng lự một hồi với miệng mím chặt.
Sau đó anh ta quay về phía Aro.
“Hai người thật kiên cường. Ta có thể thấy điều đó từ núi xác chết của lũ bốn mắt. Quái thú khổng lồ kia… mạnh hơn cô nghĩ rất nhiều. Nhưng với việc khu rừng liên tục bị phá hoại, nếu chúng ta không may thì sẽ mất tất cả… Đúng là chúng ta cần lên một kế hoạch.”
“Vậy thì…!”
“Có loài bốn mắt nhanh nhẹn. Ngoài ra còn lũ bốn mắt có cánh. Một khi con thú khổng lồ gầm lên, chúng sẽ xuất hiện không ngừng. Cô có đủ tự tin để thu hút sự chú ý của nó và thoát thân không?”
"Được."
Aro trả lời dứt khoát.
"…Ta hiểu rồi. Đối với khu rừng, đây là một trận chiến cần thiết… nhưng vẫn là ván cược liều lĩnh. Ta rất xem trọng danh dự. Hai người đang đặt mạng sống của mình. Ít nhất ta cũng phải đền đáp xứng đáng… Khi cô đi, bọn ta sẽ bảo vệ bộ tộc. Bất kể cô có thành công hay không, bọn ta vẫn sẽ che chở cho con người.”
"Cảm kích rất nhiều."
Cô chủ cúi đầu với Shuen.
Chúng tôi vô cùng biết ơn đề xuất của anh ta.
Tuy nhiên, ẩn sau đó cũng là hàm ý rằng chúng tôi có khả năng cao sẽ chết một cách bất lực.
“…Tôi xin lỗi vì đã tự ý quyết định mà không thảo luận với cậu, Mộc quái.”
『Không sao ạ. Đúng là em đã bị sốc, nhưng… xét về quan điểm của cô, em có thể hiểu đây là lựa chọn duy nhất』
“Mộc quái, hãy bảo vệ bộ tộc Lithovar cùng với nhóm của Shuen. Cậu dễ dàng được họ đón nhận hơn vì giống với các Vị thần dữ tợn. Với lại… chúng ta cần biết liệu Shuen và nhóm của anh ta có thực hiện đúng lời hứa hay không.”
Aro nhắc, liếc nhìn khuôn mặt của Shuen.
Anh ta khịt mũi.
“Đừng lấy cớ với ta, cô gái. Vị thần dữ tợn có ý thức về danh dự mạnh mẽ hơn cả ta. Nếu ta phá vỡ thỏa thuận giữa đôi bên, mối quan hệ của bọn ta sẽ tan vỡ. Khu rừng sẽ mất đi sự thống nhất.”
『Rất nguy hiểm cô chủ. Đã đi đến nước này, hãy để em sát cánh cùng cô hơn nữa』
Tôi chống hông và ưỡn ngực ra.
『Sẽ là một trận chiến dài đấy. Cô không đủ sức chịu đựng hay khả năng phòng thủ để làm điều đó một mình』
“Mộc quái… Tôi xin lỗi. Cuối cùng cậu vẫn bị liên lụy bởi sự ích kỷ của tôi.”
Aro cúi đầu.
『Em thấy biết ơn hơn là xin lỗi. Chúng ta đang phối hợp với nhau cơ mà. Ngoài ra, em… em chưa muốn chết. Sẽ ổn thôi nếu chúng ta cứ tránh mặt cho tới khi sếp đến đây, hoặc cắt đuôi nó rồi lẩn trốn. Không chừng nó chỉ là một tên đần độn trong thân hình quá khổ mà thôi. Chúng ta cũng có khả năng hạ gục nó ngay lúc đó』
Tôi phất cánh vào không khí.
『Thần ngôn chẳng để tâm đến bất kỳ ai trong chúng ta ngoài sếp. Cô Miia còn nói rằng sếp sẽ mạnh hơn nếu giết bỏ chúng ta luôn mà. Nhưng… buồn phiền thì đã sao? Ngoan cố thì đã sao? Có gì sai khi muốn chống lại kẻ thù siêu đẳng vì những gì quý giá đối với bản thân cô? Hãy cho hắn thấy sự cứng đầu của những kẻ sống trên thế giới này』
Vào lúc đó, Aro đã giữ vẻ mặt lo lắng trong một thời gian dài, vô tình nở một nụ cười.
“Cảm ơn… Mộc quái.”
Cô ấy ôm tôi vào lòng.
Đôi mắt hơi long lanh với những giọt nước mắt.
Khi bị bao vây bởi vô số quái thú, tốt hơn hết là nên tung ra nhiều đòn tấn công.
MP của Aro có vẻ cao, nhưng nó cũng đồng thời là HP của cô ấy.
Bằng cách nhân ba sức mạnh bằng kỹ năng 〖Kính vạn hoa hắc ám〗, mức tiêu thụ MP của cô chủ trở nên nghiêm trọng.
Tôi không tin một người chuyên kết thúc trận chiến một cách chóng vánh như Aro có thể kéo dài đủ thời gian chống lại Ma thú vương.
Ngoài ra, nó không hề có bất kỳ phản ứng nào trước mọi đòn tấn công.
Đương nhiên chưa xét tới trường hợp với hỏa lực của Aro, nhưng cô ấy đang gián tiếp gây tổn thương cho chính mình với từng đòn công kích từ các bản thể và bản thân.
Nếu Ma thú vương không chịu sát thương thì xem như kế hoạch này vô dụng.
Tôi sở hữu kỹ năng 〖Thất thủ〗 để làm giảm khả năng phòng ngự của đối tượng và 〖Xuyên giáp〗 có thể xuyên thủng cả những mục tiêu có sức chống chịu cao.
Nếu thực sự nghĩ đến biện pháp câu giờ với Ma thú vương, kế hoạch sẽ không thể thiếu tôi.
Tôi biết quá rõ đây là một cuộc chiến mạo hiểm.
Bao gồm cả tôi cũng chỉ có thể tăng tỷ lệ thành công từ 2% đến khoảng 3%.
Do Aro hành động vội vàng, đáng lẽ tôi phải có trách nhiệm kiên quyết ngăn cô ấy lại, ngay cả khi bị ghét bỏ.
Vậy theo hiện giờ, có lẽ tôi nên đề ra một số nhận xét vô trách nhiệm để chọc giận Shuen và khiến sự hợp tác giữa chúng tôi chấm dứt.
Thế nhưng Aro hiện đang đặt cược mạng sống của mình.
Hơn thế nữa, cô sẽ bảo vệ những gì quý giá nhất đối với bản thân.
Nhìn vào gương mặt của cô ấy…
Thay vì ngăn cản, tôi muốn giúp cô chủ, dù chỉ một chút.
Đó là những gì tôi nghĩ đến.
Ngoài ra, với hai người, ngay cả trong trường hợp xấu nhất, một trong hai chúng tôi đánh lạc hướng thì vẫn có thể cứu được người còn lại.
Tôi có kỹ năng 〖Mồi nhử〗.
Với tác dụng đơn giản là thu hút sự chú ý vào tôi, nó đã không được sử dụng nhiều trong thời gian qua.
Khi có được nó, tôi đã nghĩ mình lại chịu thiệt thòi bởi một kỹ năng dở hơi khác.
Nhưng nếu có thể dùng nó để bảo vệ Aro thì không còn gì tuyệt vời hơn thế này.
Tôi không nghĩ nó sẽ có tác dụng với Ma thú vương mạnh nhất lịch sử, nhưng ít nhất vẫn có hiệu quả với những con thú bốn mắt xung quanh nó.