"Gil, ngài thấy sao…?"
"Ohhhhh…!"
Shia chậm rãi bước vào phòng tôi, mặc chiếc váy xanh do Phu nhân Avril may, đeo đôi bông tai sapphire và viên ngọc "Nước Mắt Nữ Thần" trước ngực. Cô ấy rụt rè hỏi ý kiến của tôi.
Còn về phần tôi á? Tôi không còn lời một lời nào có thể diễn tả khác ngoài sự kinh ngạc. Khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Shia đã khiến ngôn từ của tôi bay biến đi đâu từ lúc nào mất rồi.
Nhưng Shia vẫn đang chờ đợi phản ứng từ tôi. Thôi được, ngắm nghía như vậy đủ rồi…
"Ah…"
"Shia… Quả nhiên, em thực sự là người con gái xinh đẹp và tuyệt vời hơn tất cả những cô gái khác trên thế gian này đó. Ngay cả Bệ hạ thâm chí cũng sẽ không thể thốt nên lời trước vẻ đẹp của em."
"Fuaa… C-cảm ơn ngài ạ…"
Tôi nhẹ nhàng ôm Shia và rót những lời đường mật đó vào tai cô ấy. Ngay lập tức, khuôn mặt của Shia đỏ bừng và bẽn lẽn vùi mặt vào ngực tôi. Thật là đáng yêu đến mức tim tôi như muốn rớt ra ngoài vậy.
"C-cả hai người, đã đến giờ rồi ạ."
Ồ, đã đến giờ rồi sao. Nhưng mà sao Liza lại phồng má như vậy nhỉ?
Mà thôi kệ.
"Vậy thì, Shia, chúng ta đi thôi nào."
"Vâng ạ."
Tôi nắm tay Shia và bước ra cửa. Nhưng… sao Shia lại có vẻ mặt tự mãn như vậy nhỉ?
Tôi không khỏi nghiêng đầu suy nghĩ về biểu hiện của Shia.
… Mà sao cũng được à.
◇
"Hãy ngẩng mặt lên."
Trong phòng yết kiến, theo lời của Bệ hạ, tôi và Shia ngẩng mặt lên.
"Nghe nói Tiểu Công tước có điều gì muốn yết kiến lên với ta…"
"Thưa Bệ hạ, như ngài cũng đã biết, giáo phái Hecateia đang can thiệp sâu vào trung tâm Đế quốc Bryussen."
"Đúng vậy. Đây là điều khiến Quốc Vương ta lo lắng. Vậy ngươi có đề xuất gì liên quan đến chuyện này?"
Bệ hạ hỏi với vẻ quan tâm. Nhưng tôi đoán rằng, chuyện gả Đệ Nhất Hoàng tử sang Đế quốc Bryussen thì chắc hẳn ngài cũng đã nghe qua Công chúa Claris rồi, nên phản ứng này chắc cũng là diễn xuất.
"Đúng vậy. May mắn thay, Đế quốc Bryussen chỉ có Công chúa Claudia là người kế vị duy nhất. Nếu chúng ta có thể gả ai đó từ Vương quốc ta để kết nối với họ, chúng ta có thể cắt đứt liên hệ với giáo phái Hecateia và lôi kéo họ về phía chúng ta."
"Nhưng ai sẽ là người gả đi?"
"Thưa ngài, Hoàng tử Nicholas thì sao?"
"Nicholas à…"
Quốc vương vuốt cằm suy nghĩ khi nghe đề xuất của tôi. Có vẻ như ngài không muốn gả Đệ Nhất Hoàng tử đi.
"Hoàng tử Nicholas là Đệ Nhất Hoàng tử của Vương quốc này. Kết hôn với Đệ Nhất Công chúa thì rất xứng đôi vừa lứa, và sau khi kết hôn, chúng ta cũng có thể dễ dàng nắm quyền kiểm soát hơn."
"Hửm … chỉ có thể là vậy sao."
"Ngài có gì không ổn sao?"
Dù đã giải thích rõ ràng nhưng Bệ hã vẫn không lấy gì là hào hứng cho lắm nên tôi đã cẩn trọng hỏi lại.
"Mà… tính cách và những sai lầm của tên đó trong quá khứ khiến ta lo lắng rằng hắn có thể bị lợi dụng khi mà chúng ta gả sang bên đó. Tiểu Công tước, cậu có giải pháp nào không?"
"Giải pháp à, thưa ngài…"
Đúng là như Bệ hạ nói, Đệ Nhất Hoàng tử có thể dễ dàng bị giáo phái Hecateia lợi dụng. Trong tiểu thuyết, dù là một trong những nhân vật chính diện, hắn ta cũng đã từng bị lừa bởi con ả Thánh nữ giả mạo Sophia.
"Nếu vậy thì chắc là chúng ta sẽ cần kiếm một trợ lý xuất sắc cho Đệ Nhất Hoàng tử."
"Đúng vậy. Nhưng ta thấy không ai phù hợp cho việc đó cả. Nếu Tiểu Công tước có thể làm trợ lý thì sẽ thật là tốt."
"Thứ lỗi cho thần, thần không thể đảm nhận việc đó được."
"Ta hiểu. Chính vì biết ngươi không thể, nên ta mới đau đầu như vậy."
Quốc vương thở dài.
Nhưng trợ lý… trợ lý… à.
"Ahh… Thần có nghĩ đến một người."
"Thật sao? Ai vậy?"
Nghe tôi nói, Bệ hạ lập tức nghiêng người về phía trước và chăm chú lắng nghe. Có lẽ ngài đã đi tìm kiếm người thích hợp nhưng không tìm ra. Vì thế, Bệ hạ ngạc nhiên khi thấy tôi có đề xuất.
Dĩ nhiên, ngài không thể nghĩ ra người này. Không có cách nào khác.
"Tuy nhiên, việc đưa người này về đây có thể rất khó khăn."
"Thế à…"
Đó là một người có thù với Vương quốc. Là cháu của một Bá tước đã bị vu oan, hiện đang sống ở khu ổ chuột, nuôi dưỡng lòng căm thù với Vương quốc. Là một trong những nhân vật chính trong tiểu thuyết, và là cố vấn của Shia.
—“Craig Anderson.”