"Cơ mà, còn về Hoàng tử Nicholas thì sao? Đặc biệt là… giữa các phe phái của Frederica Vương Phi Điện hạ…"
"Hiện tại, họ không có bất kỳ động thái nào cả. Hơn nữa, những quý tộc từng ủng hộ mẫu thân đều đã quay sang ủng hộ ta rồi, và bây giờ hoàng huynh cũng chỉ có vài kẻ hầu theo huynh ấy vì nghĩa vụ mà thôi."
Khi mà nói vậy, Công chúa Claris bộc lộ một chút biểu cảm phức tạp xen lẫn vẻ buồn bã trên khuôn mặt. Có lẽ, khác với Đệ Nhị Hoàng tử, cô ấy có những cảm xúc phức tạp đối với anh trai ruột của mình.
Nhưng dù sao, tôi sẽ không bao giờ quên những gì hắn ta đã làm với Shia.
Cơ mà, nghĩ lại thì... có lẽ chúng ta nên lợi dụng tình thế này một chút.
"Nói mới nhớ... Chẳng phải Hoàng tử Nicholas bây giờ đã không còn chút tình cảm nào với Sophia nữa sao? Còn nhớ ở đại hội săn bắn – thời điểm mà ngài ấy[note59166] bị tước ngôi mất ngôi vị Thái tử, hoàng tử đã chiếm đoạt con rồng mà thần đã hạ gục chỉ để gây ấn tượng với cô ta."
"Đó chính là điều khiến ta đau đầu."
Công chúa Claris lắc đầu với vẻ mặt khó tả.
Àa… Cho đến tận bây giờ có vẻ như hắn ta vẫn còn yêu thầm cô ta à… Nếu vậy thì càng nên lợi dụng tình thế này.
"Khi nào có cơ hội gặp Bệ hạ, thần sẽ đề nghị việc mai mối[note59167] cho ngài sang quốc gia khác."
"Cái gì! Thật sao!"
Nghe tôi nói vậy, Công chúa Claris ngay lập tức nghiêng người về phía trước. Có vẻ như cô ấy cũng nghĩ rằng đó là điều tốt nhất.
"Vâng... Tình cờ là nước láng giềng chỉ có một nàng công chúa duy nhất."
"Ồ… chẳng lẽ là..."
Nhìn vào ánh mắt mở to của Công chúa Claris, tôi gật đầu chậm rãi. Đúng vậy, đó chính là quốc gia láng giềng, nơi mà hiện tại đang gặp phải nhiều rắc rối từ những ảnh hưởng của giáo phái Hecateia.
— Đệ Nhất Công chúa của Đế quốc Bryussen, “Claudia Von Bryussen.”
Hiện tại, gia tộc Brooksbank và Hầu tước Sampson đang điều tra về Đế quốc Bryussen mặc dù vẫn chưa biết rõ mức độ ảnh hưởng của giáo phái Hecateia. Nhưng nếu chúng ta mai mối được Đệ Nhất Hoàng tử, ít nhất Vương quốc Margangle và Đế quốc Bryussen có thể kết nối với nhau.
Nếu chúng ta có thể loại bỏ sự bành trướng của giáo phái Hecateia ra khỏi đó, Đế quốc Bryussen có thể sẽ trở thành lá chắn bảo vệ Vương quốc, và thậm chí cả các quốc gia phương Tây.
Quan trọng hơn, Đệ Nhất Hoàng tử đã không còn hy vọng kế vị ngai vàng ở quốc gia này, và với vai trò là phò mã của quốc láng giềng, đó sẽ là điều tốt đẹp nhất ở thời điểm hiện tại cho Vương phi Frederica, người mà hết mực yêu quý tên quý tử ngu ngốc của mình.
"Vì vậy, thần sẽ cố gắng gặp Bệ hạ vào cuối tuần này. Mặc dù mọi thứ hoàn toàn là phụ thuộc vào cách bên quốc gia họ tiếp nhận đề xuất của chúng ta, nhưng thần nghĩ rất đáng để thử."
"Ừm... đúng là vậy haaa..."
Khi nói vậy, Công chúa Claris bộc lộ một biểu cảm đôi chút nhẹ nhõm nhưng sâu trong đó lại ẩn chứa nỗi buồn.
◇
"Shia, chúng ta cùng về thôi... À khoan đã, nhân tiện đây thì chúng ta hãy cùng nhau ghé qua đâu đó trước khi về dinh thự nhé."
Sau khi buổi học kết thúc, tôi đã đề nghị với Shia như vậy. Thực lòng mà nói, tôi đã nhịn cả ngày hôm nay rồi. Tôi muốn tận hưởng những giây phút quý giá này của tôi với Shia trước khi về dinh thự.
"Fufu... Như thế này thì sẽ gây phiền hà cho Maurice-sama và mọi người đó ạ."
Shia mỉm cười gượng gạo. Nhưng nhìn thấy cô ấy không có vẻ gì là từ chối, tôi biết rằng cô ấy cũng muốn đi dạo với tôi.
"Vậy thì, đi thôi!"
"Fuaaa! Fufu... Mouuu"
Tôi nắm tay Shia và nhanh chóng bước về phía xe ngựa đang đợi chúng tôi... Nhưng...
"… Có chuyện gì thế ạ?"
"Onee-same, Tiểu Công tước, đã lâu không gặp. Vậy mà, thấy nhau mà không nói với nhau lời nào sao, thật là đáng buồn phải không."
Người xuất hiện trước mặt chúng tôi là Sophia, kẻ mang danh hiệu “Thánh nữ”(Giả mạo) và Đệ Nhị Hoàng tử.
Vẫn như mọi khi, trên khuôn mặt của Sophia vẫn là vẻ mặt với nụ cười đáng khinh bỉ đến cùng cực.
"Rất tiếc cho ngươi, nhưng ta và Shia không cảm thấy có gì đáng phải buồn khi không nói chuyện với các người. Thật ra, không phải nói với các người lại là điều tốt ấy chứ."
Tôi nhún vai và nói vậy. Giá mà bọn chúng biến mất luôn khỏi trên thế gian này, cơ mà chắc không được rồi.
"Fufu, theo như những gì mà Công chúa Claris nói thì… hình như bộ mặt thật của em[note59168] vẫn chưa bị lộ bên ngoài học viện phải không."
"Ý chị là sao?"
"Ồ? Chị cũng đã nói rồi mà. Hay là cần chị giải thích từ đầu?"
Trái ngược lại với ánh mắt hậm hực của Sophia, Shia cười khúc khích. Khi ở cùng tôi và mọi người ở dinh thự, cô ấy không bao giờ bộc lộ khuôn mặt thật này...
Trong tiểu thuyết, ở kiếp sống thứ hai của mình, Shia cũng có tương đối nhiều cảnh tương tự khi cô ấy đã dồn ép những kẻ này vào thế tiến thoái lưỡng nan như này. Câu nói của Shia bây giờ cũng là câu mà cô ấy đã dùng trong tiểu thuyết.
Chỉ khác là người đứng cạnh cô ấy không phải tôi mà là tên Đệ Nhị Hoàng tử trước mặt, và tôi là người đứng cạnh Sophia, một tình huống trái ngược hoàn toàn.
"Fufu... Chị rất mong chờ ngày khuôn mặt thật của em được phơi bày ra ánh sáng đó. Mình cùng đi thôi, Gil."
"Ừm..."
Tôi nắm lấy bàn tay mà Shia đưa ra và dẫn cô ấy về phía ngoài cổng, để lại tên Hoàng tử và Sophia với ánh mắt căm thù.
====================
Tôi đã trở lại với ae r đây :)
Một năm khá là khó khăn với tôi đã qua r nên tôi sẽ hồi sinh bộ này đây<3