"Shia... Em đã làm tốt lắm…"
Tôi nhẹ nhàng nói với Shia sau cuộc nói chuyện với Sophia.
Cô ấy đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ thế nhưng mà tay cô ấy lại đang run rẩy.
Tuy nhiên... Shia cuối cùng đã đứng lên chiến đấu chống lại Sophia, kẻ đã gây ra nhiều đau khổ cho cô tới tận bây giờ.
Tất nhiên, một khi phần chính của cuốn tiểu thuyết bắt đầu, khi mà Shia và Gilbert tham dự Học viện Hoàng gia thì cô ấy sẽ có cơ hội chiến thắng Sophia một cách hoành tráng.
Nhưng... Shia đã có một bước tiến sớm hơn hai năm, và khiến lòng cô ấy vững vàng hơn ...
"Gil... em đã nói với Sophia. Em đã cho cô ta thấy rõ ràng rằng em đã khác rồi,… không còn là con người yếu đuối trước đó nữa…!"
"Ừm... Đúng vậy...! Em thực sự đã làm hết sức mình! Em đã rất tuyệt vời lắm đó!"
Shia lao vào vòng tay của tôi khi những giọt nước mắt tuôn ra từ đôi mắt màu ngọc bích đó.
Tôi ôm cô ấy thật chặt.
Những gì Shia nói với con ả đó có thể không quan trọng.
Nếu một độc giả của cuốn tiểu thuyết đánh giá, họ có thể sẽ nói rằng: "Chỉ vậy thôi sao?"
Nhưng... Shia thực sự đã thu hết can đảm của mình và đứng lên chống lại Sophia.
Mặc dù cô ấy đã rất sợ Sophia.
Mặc dù Sophia là một kẻ đã đem lại những đau khổ cho Shia.
Tôi muốn là người duy nhất khen ngợi sự dũng cảm của cô ấy... Không, tôi là người duy nhất có thể ca ngợi cô ấy...
“Hức... Fufu, em có thể làm được những việc như vậy là nhờ Gil đấy. Bởi vì ngài đã chấp nhận con người thật của em, công nhận em và luôn ủng hộ em hết mình..."
"Tất nhiên, ta chấp nhận mọi thứ về em và luôn ủng hộ em. Tuy nhiên, việc em đứng lên chống lại Sophia ngày hôm nay chắc chắn là một minh chứng cho sự mạnh mẽ từ trái tim của em."
"Ah..."
"Ta thực sự tự hào về em lắm... Và từ tận đáy lòng, ta rất hạnh phúc khi có em là người mình yêu thương, là hôn thê của ta và là người vợ tương lai của ta."
"Ah... Gil... Gil...!"
"Shia...”
Giữa những giọt nước mắt hạnh phúc, Shia và tôi ôm nhau, bất chấp sự hiện diện của nhiều quý tộc xung quanh.
Tuy nhiên...
"Tiểu Công tước-dono và Felicia. Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Cắt ngang giữa bầu không khí thân mật của hai chúng tôi là phụ thân của Shia, Hầu tước Pleisted.
"...Không có gì. Đi thôi, Shia."
"Vâng..."
Vì những gì đã xảy ra với Sophia, tôi không thể để cho trái tim của Shia phải chịu thêm nhiều gánh nặng nữa.
Tôi chỉ liếc nhẹ ông ta và rồi nhanh chóng khoác vai cô ấy rời khỏi chỗ đó.
Haha, nếu ông muốn biết, hãy đi mà hỏi...con gái duy nhất của ông ấy.
◇
"Fufu... Em thấy ổn rồi, Gil."
Shia mỉm cười và nhìn tôi.
Sau khi tránh xa khỏi Hầu tước Pleisted, chúng tôi nghỉ ngơi trong Salon (Phòng tiếp khách) và nhấm nháp nước trái cây.
"Shia, em không cần phải ép buộc bản thân đâu, em biết không?
Em đã cố gắng hết sức rồi. Đôi khi, em thậm chí còn không nhận ra điều đó, nhưng thực sự em đang rất mệt đúng không?"
"Fufu... Gil, ngài thực sự bảo vệ em quá mức đó. Em có thể hiểu rõ những cảm xúc của ngài dành cho em từ ngay kiếp sống đầu tiên của em."
"Tất nhiên rồi. Những tình cảm ta dành cho em, không có bất kì ai trên thế gian này có thể sánh được."
Tôi ôm chặt lấy Shia khi cô ấy dựa vào tôi trong niềm hạnh phúc, và đáp lại một cách đầy tự tin.
"Nhưng kỳ thực cũng không có vấn đề gì. Em vẫn muốn cùng ngài thưởng thức buổi dạ hội."
"Ahaha, ta hiểu rồi. Chúng ta cùng đi thôi!"
"Vâng!"
Tôi nhẹ nhàng nắm lấy tay Shia, và chúng tôi rời phòng khách và quay trở lại đại sảnh... Haha, Hầu tước Pleisted đang trừng mắt nhìn Shia với Sophia bên cạnh.
Cô ta hẳn đã thì thầm điều gì đó với Hầu tước Pleisted?
"Ufufu, Tiểu Công tước-dono, Felicia-san, hai người có thấy buổi dạ hội này có vui không?"
Khi tôi quay lại để đáp lại giọng nói đó, và trước mắt tôi là Đệ Nhất Vương Phi, đang mỉm cười đằng sau chiếc quạt của cô ấy.
“Ôi chà, chẳng phải là Frederica Vương Phi Điện hạ đây sao! Nhờ ơn người, thần và Shia đã có những khoảng thời gian vui vẻ bên nhau.”
“Vậy thì thật tốt quá.”
Nói đến đó, Đệ Nhất Vương Phi mỉm cười.
“Mặc dù vậy… Ara ara, có vẻ như ‘Thánh nữ’ cũng đang ở đây nhỉ.”
Đệ Nhất Vương Phi nói điều đó với vẻ kiêu ngạo, hướng ánh nhìn về phía Hầu tước Pleisted và Sophia.
Không biết bà ấy đang nghĩ cái gì...?
“Thay vì thế… thực ra, ta có một việc muốn nhờ Tiểu Công tước-dono và Felicia-san.”
"Muốn nhờ...?"
Khi nghe những lời của Đệ Nhất Vương Phi, tôi đứng dậy như để bảo vệ Shia.
Có lẽ bà ấy muốn lợi dụng Shia trong cuộc chiến tranh giành quyền kế vị ngai vàng ...?
Nhưng Đệ Nhất Vương Phi là một người rất thông minh, bà ấy hẳn phải hiểu rằng việc bà ấy làm điều đó sẽ khiến tôi không hài lòng.
Vậy thì việc đó chính xác là cái gì thế...?
"Ufufu, không có gì đáng kể đâu. Ta đang định tổ chức một bữa tiệc trà vào lần tới, và ta rất muốn Felicia-san tham gia cùng chúng ta."
"Ah... L-là T-thần sao?"
Ngạc nhiên, Shia mở to đôi mắt Sapphire xinh đẹp của mình.
"Ừm. Vì Felicia-san là một cô gái trẻ đáng yêu như vậy, nên ta có nghĩ là chúng ta có thể sẽ hòa hợp với nhau trong tương lai ."
Tôi hiểu rồi... Có phải bà ấy đang cố gắng tiếp cận tôi thông qua Shia thay vì trực tiếp tiếp cận tôi?
Chắc chắn, nếu đó là yêu cầu của Shia, tôi sẽ cho cô ấy bất cứ điều gì.
Tuy nhiên, nếu nó có nghĩa là liên quan đến Shia trong các cuộc đấu tranh chính trị, thì đó là một câu chuyện khác.
"Fufu... Ta đảm bảo với cậu, Tiểu Công tước-dono, ta không làm bất cứ điều gì có thể khiến cậu phải lo lắng."
Đệ Nhất Vương Phi nói với một tiếng cười khúc khích.
Haha... Cô ấy dường như luôn đoán trước được suy nghĩ của tôi, khiến tôi gặp khó khăn...
"Nhưng ta hy vọng rằng những cô gái trẻ khác tham dự tiệc trà sẽ hiểu. Họ nên biết ta sẽ đứng về phía nào với tư cách là Đệ Nhất Vương Phi."
Ah hóa ra là vậy.
Đệ Nhất Vương Phi có ý định hỗ trợ Shia, thay vì hỗ trợ "Thánh nữ" Sophia.
"Shia... Việc em có tham gia tiệc trà hay không là tùy thuộc vào em. Tuy nhiên, ta đảm bảo rằng bữa tiệc trà này sẽ mang lại nhiều lợi ích cho em đó."
Khi nghe những lời của tôi, Shia nhìn tôi, và Đệ Nhất Vương Phi gật đầu hài lòng.
"Fufu... Cảm ơn ngài rất nhiều... Vậy thì... Có thể thần còn thiếu sót, nhưng thần rất vinh dự được tham gia."
"Ufufu, nghe vậy thì tốt rồi."
Quan sát Shia uyển chuyển nhún gối, Đệ nhất Nữ hoàng nở một nụ cười ấm áp.