Tensei Oujo To Tensai Reijou No Mahou Kakumei

chương 05: cuộc hội kiến bốn bên của tiểu thư nhà công tước (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

transnote: cho những ai đang đọc dở chap 4 thì mình đã cập nhật nốt một nửa còn lại rồi nhé.

# # # # # # # # # #

「Bệ hạ. Chắc hẳn hoàng tử Algard cũng sẽ sớm đến trình bày chuyện này thôi, nhưng bất luận kết quả có ra sao, thần vẫn rất mong hôn ước của Euphyllia được hủy bỏ」

「Được rồi, ngẩng đầu lên đi. Grantz」

Tới khi Euphyllia lấy lại bình tĩnh, Grantz lại cúi đầu trước Orfans.

Bảo Grantz ngẩng đầu lên trong khi mang vẻ mặt đắng nghét, Orfans thở nhọc.

「......Rắc rối này đều là do Algard gây ra. Thật sự ta chẳng thể nói thêm bất kỳ lời nào nữa. Giờ đây ta chỉ còn biết cúi đầu với hai người thôi. Ta xin lỗi, Grantz, Euphyllia」

「Bệ hạ! Dù là trong bất kỳ trường hợp nào, người cũng đừng nên cúi đầu như vậy ạ……!」

「Đúng đó, Grantz. Chẳng phải Euphie đang gặp rắc rối sao」

「Lần này ta xin lỗi không phải dưới tư cách Quốc vương, mà là chỉ dưới tư cách của một người cha vô dụng mà thôi. Mà đúng thật là khó ưa. Đứa con gái của ta ấy」

Sau khi cùng tự hạ mình xuống, cả Orfans và Grantz cười đáp lại nhau. Bên cạnh Orfans hiện tại chính là Anisphia vẫn đang xoa nắn cái cổ mình.

Còn Euphyllia thì căng tròn mắt nhìn Grantz vừa mới bỏ hẳn kiểu nói trang trọng sang một bên. “Hôm nay chỉ toàn là bất ngờ về cha hết thôi”.

「Vậy thì công chúa Anisphia. Tôi hoàn toàn thấy ổn với việc để Euphyllia đi theo người. Nếu chính bản thân Euphyllia có mong muốn, tôi sẽ chấp thuận chuyện này, tất nhiên là với một số điều kiện

「Vâng!...... Hở? Điều kiện sao?」

Anisphia sung sướng cười thật tươi đáp lại khi biết mình được đồng thuận, nhưng rồi đâu đó kẹt vô từ “điều kiện” khiến cô phải nghiêng đầu.

Gương mặt Grantz trở nên đanh lại, nhanh chóng chuyện từ trạng thái người cha về lại Công tước. Vẻ mặt mang đôi phần ấm áp khi trước giờ đây lại chìm về trong vẻ lạnh lùng băng giá, ông nhìn thẳng vào Anisphia.

「Nếu người muốn Euphyllia theo dưới trướng mình, tôi muốn công chúa Anisphia khôi phục lại quyền kế vị của mình」

「............Hảーーーーー~!?」

Nghe Grantz nói khiến Anisphia phải căng mắt ra và hét lên. Cùng với cái miệng đang há hốc, cô nhìn về phía Grantz như thể đang không thể hiểu nổi ông nói gì.

Ngồi bên cạnh cô là Orfans cũng đang căng mắt ra, ông nhìn về phía Grantz cùng vẻ nhướn mày.

「Nói rõ ý định của cậu đi, Grantz」

「Nếu cứ tiếp tục để hoàng tủ Algard như vậy, có khả năng ngài ấy sẽ mất quyền kế vị trong tương lai」

「Tại sao!?」

Anisphia hỏi Grantz với vẻ như đang hơi hét lên. Hoàn toàn không bị giao động, Grantz khoanh tay lại và điềm tĩnh trả lời.

「Người ta sẽ đặt nghi vấn về tư cách làm vua của ngài ấy. Hơn nữa là công chúa Anisphia, người cũng có năng lực nữa. Chỉ cần người được tái giáo dục đúng cách thì sẽ cư xử như một hoàng tộc」

「Ấy không không, không thể được đâu! Mắt ngài có bị mờ không đó, Công tước Grantz!?」

「Thực sự thì đúng là cả hành vi lẫn lý trí của công chúa Anisphia đều thiếu chuẩn mực so với hoàng tộc thật. Dẫu vậy, nếu đó là bộ máy Vương quốc hiện tại, thì」

「Thực sự cậu đang suy tính chuyện gì hả Grantz」

「Orfans. Nếu ông để đứa con gái vô tiền khoáng hậu của mình lên làm vua thì chẳng phải sẽ có chuyện hay để xem sao?」

「HaaAẢーーーーーー~!?」

Lại hét lên thêm lần nữa. Anisphia lại nhìn chằm chằm về phía Grantz cùng vẻ mặt không thể tin nổi. Nghe thấy cha mình bất ngờ đề xuất như vậy khiến cả Euphyllia cũng phải mở căng mắt ra.

「Ngài có còn tỉnh táo không đó? Bộ ngài phát điên rồi sao? Tại sao? Tại sao? Công tước Grantz, bộ tôi đã làm gì đắc tội với ngài à!? Mà tại sao giờ đây ngài lại có ý định bắt tôi làm một điều khủng khiếp và tàn nhẫn như vậy!?」

「Tôi chỉ lo cho vận mệnh Vương quốc thôi」

「Để tôi lên làm vua thì sẽ chỉ tổ sớm vong quốc thôi đó!? Không không, chắc chắn là không thể được!?」

「Vì lẽ đó nên tôi mới để Euphyllia dưới trướng công chúa đấy. Nếu ở bên con bé, hiểu biết của công chúa Anisphia về ma học sẽ càng được mài dũa hơn nữa. Được giáo dục để trở thành hoàng hậu từ nhỏ đã giúp Euphyllia học cách điều hành Vương quốc rồi, con bé có thể tham gia điều hòa cùng thủ tướng để chăm lo việc chính sự」

「Ngài đang nói những chuyện vô lý lắm đó!?」

Không thể hợp lý nổi. Ngay cả khi chính bản thân cô chính là hình mẫu của sự vô lý, cô vẫn không thấy Grantz nói có lý chút nào. Mặc dù vậy, Grantz vẫn tiếp tục không hề giao động

「À, đây vốn đã chẳng phải là lý do rồi nhỉ.」

「......A~. Có lẽ nào ngài định khích tướng Al-kun sao?」

Anisphia đấm ngang nắm tay này sang lòng bàn tay kia tỏ vẻ như mình vừa mới hiểu ra chuyện gì. Grantz gật đầu với Anisphia đã hiểu ra vấn đề.

「Mặc dù tôi có nói là công chúa Anisphia khôi phục quyền kế vị, người vẫn chỉ đang xếp thứ hai thôi. Ưu tiên số một đối với đệ nhất hoàng tử Algard vẫn sẽ không đổi」

「Mà, ra là vậy nhỉ. Nếu theo quy ước trước giờ thì đó là lẽ thường ha」

「Tuy nhiên, nếu là bản thân công chúa Anisphia thì hoàn toàn có thể đánh bay sự vô lý đó」

「Không không, kỳ thực là không thể được đâu !? Chắc chắn là vô lý đó!?」

「Dẫu vậy, vẫn phải có phương án khác phòng trường hợp hoàng tử Algard mất quyền kế vị. Trong trường hợp hoàng tử không có đủ tư cách, ngai vàng sau đó sẽ thuộc về công chúa Anisphia」

「Bộ ngài định ép Al-kun đến chết sao!? Mà không không, hành động thúc ép của ngài sẽ khiến phe phái hình thành đấy!? Không được đâu, tôi hứng mũi chịu sào kiểu gì cho nổi!? Chẳng phải trước giờ tôi luôn nỗ lực để chuyện đó không xảy ra sao!?

Đối với Anisphia, cô chú tâm nghiên cứu ma học chỉ vì để có thể dùng được ma thuật. Nhằm không để người ta lợi dụng nghiên cứu của cô, Anisphia không rời khỏi hoàng tộc để tự bảo vệ mình. Chứ nếu như mà không cần phải đề phòng nguy hiểm thì cô đã rời hoàng tộc ngay và luôn rồi.

Nhưng làm vậy thì sẽ chỉ khiến cha mẹ cô lo lắng, vậy nên cuối cùng cô quyết định là không. “Tôi chẳng có bất kỳ hứng thú nào với ngai vàng cả”, cô luôn lặp đi lặp lại điều đó trong khi cố gắng không khiến Algard bị kích động. Nhưng những hành động phản bác của Anisphia hóa ra lại là trái thường thức.

「......A~, nếu nói như vậy thì ta nghĩ không phải là ý tồi đâu, Anis」

「Hả? Bộ phụ vương cũng đã bắt đầu lẩm cẩm rồi sao? Đừng tuyệt vọng như vậy chứ! Người là một phần rất quan trọng đối với Vương quốc đấy! Chẳng may phụ vương có mệnh hệ gì thì mọi người biết phải làm sao!!」

「Kaー~! Bản thân ta đã không hề muốn nghĩ rằng ta được sinh ra chỉ để đập mi rồiー~! Sao mi không tự suy ngẫm về những hành vi trước giờ mà mi vẫn hay làm điー~! 」

Orfans với gương mặt nổi đầy gân xanh đang lắc nắm đấm hướng tới Anisphia tỏ vẻ hoảng loạn. Bản thân ông chỉ muốn thụi thật mạnh vào đầu cho mấy phát, nhưng bạo lực ở đây rồi cũng sẽ chẳng giải quyết được vấn đề gì.

Nhằm hạ hỏa để bình tĩnh lại, ông lắc chuông gọi hầu gái ra chuẩn bị trà mới. Chỉ đến khi đảm bảo rằng mọi người đều đã có trà mới và hầu gái cũng đã rơi đi, Orfans mới quay sang Anisphia.

「Anis, quả nhiên mi đúng là đứa trẻ có vấn đề nhất Vương quốc, đồ ngu, đồ ăn hại như mi chẳng khác gì cặn bẩn khi ninh xương đối với Hoàng tộc cả」

「Con bị vùi dập không thương tiếc quá đấy. Mà, như vậy thì cũng ổn thôi. Xin phụ vương cứ tiếp tục đi ạ」

「Dẫu vậy, bản chất của mi thì đứng đắn và chẳng có vấn đề gì…… Để mà nói thật thì mi còn nổi tiếng hơn cả Algard trong hoàng cung nữa, tồn tại của mi hoàn toàn vượt trên nó」

「Hả?」

Bất thình lình, Anisphia chợt mở căng mắt ra cứ như con thỏ bị tên găm vào người.

Trông thấy Anisphia tỏ ra như thế, Orfans lại tiếp tục vừa ôm trán vừa nói.

「Quả thực mi gây ra quá nhiều vấn đề. Thế nhưng, người ta tin rằng chẳng may nếu Vương quốc có mệnh hệ gì, chỉ có mi mới có đủ dũng khí đề liền nhảy ra cáng đáng nó. Hơn nữa mi cũng không cố tình làm tổn thương bất kỳ ai, mi còn luôn cố gắng phát minh để phục vụ nhân loại, đấy là những gì mà người ta nghĩ về mi. Mặc dù mi đúng là đứa trẻ có vấn đề, nhưng đồng thời mi cũng được ghi nhận ở rất nhiều thứ khác」

「Ấy không, con làm mọi thứ chỉ vì sở thích thôi…… chứ ai mà thèm quan tâm xem người khác nghĩ gì chứ…… Ế~, vâng. Là vì vậy sao? 」

Orfans trừng mắt lườm cô. Anisphia run sợ, cuối cùng cô cũng chịu đọc bầu không khí và đóng miệng lại. Orfans tằng hắng một tiếng rồi lại tiếp tục.

「Nếu bản thân mi nghiêm túc hướng tới ngai vàng, không có gì đảm bảo là sẽ không có ai đi theo mi được」

「Hảーーーー~!? Thế có nghĩa là đến cả phụ vương cũng muốn dùng đứa con gái này để làm công cụ khích tướng Al-kun sao!?」

「Nếu thực sự Algard bị khích tướng và trở nên vĩ đại thì đã tốt. Còn nếu thất bại, nó lại trở thành như mi đang tự buộc thòng lọng vào cổ đấy. Bất kể nếu Algard không đủ tư cách để lên làm vua, Vương quốc này sẽ sớm suy tàn vì không có ai kế vị, vậy nên ta sẽ không ngần ngài tính đến những thủ đoạn khác」

「Ý người nói buộc thòng lọng vào cổ tức là con bị giết sao!? A, con là một con rối sao!? Ý người là con chỉ như một con rối thôi chứ gì!?」

Orfans đưa ánh mắt như có thể đâm xuyên qua nhìn về Anisphia. Ở chiều ngược lại, cảm thấy có gì đó không ổn, Anisphia rụt người lại trước biểu hiện như đang đe dọa của Orfans.

「Không đâu, không~chịu~đâu~! Nữ hoàng ư!? Con mà lên làm vua ư!? Con không hiểu phụ vương đang nói gì cả. Con xin cảm ơn nhé, vậy thì con xin phép」

「Ta vẫn còn chưa nói hết」

「Há~! Chỉ cần miễn là tiểu thư Euphyllia từ chối thì làm gì có cuộc nói chuyện này nữa đâu!?」

「Hou~. Công chúa đã nói khá nhiều về khai mở tiềm năng này nọ rồi, để rồi mọi chuyện chuyển xấu là công chúa tính bỏ rơi Euphie luôn à……? 」

「Chết dở, Công tước Grantz đáng sợ q……!?」

Vẻ nghiêm túc toát lên từ đôi mắt Grantz. Ngay cả là Anisphia với kinh nghiệm vô số lần tiêu diệt quái vật cũng thoáng run sợ trước sát khí đằng đằng đó.

「Quả thực, thứ tôi mong muốn vẫn là hạnh phúc của Euphie, nhưng bản thân tôi vẫn là một Công tước. Nếu như kết cục là hoàng tử Algard hóa thành một chú hề, chúng ta buộc phải tính đến bước kế tiếp」

「Đúng đó, chiỉ cần phụ vương có thêm một đứa nữa……!」

「Hoàng hậu lớn tuổi rồi mà người vẫn còn bắt bà sinh con sao?」

「À, không, ý tôi là, bởi vì…… Tôi không thích. Dù sao thì tôi cũng không thích nổi. Chắc chắn là không thể được! Không thể có chuyện tôi lên làm nữ hoàng được!」

「Vì vậy nên chúng ta mới có Euphie ở đây. Vậy nên dù cho công chúa có gục ngã thì cũng không phải vấn đề」

「Aーーーー~! Hóa ra đây chính là cái cảm giác bị hào vây xung quanh sao! Rõ ràng là vậy!! Khó chịu thật!!」

Anisphia tỏ ra đau đớn ôm lấy đầu mình. Cái quyền kế vị mà đáng lẽ có đã vứt đi lâu rồi, giờ đây lại gửi lời chào đến cô. Hơn nữa là nó còn đính kèm theo hàng tá vấn đề. “Trơi ơi, tại sao!” Anisphia chỉ muốn xổ hết suy nghĩ trong lòng ra.

Chẳng thể theo kịp diễn biến câu chuyện, Euphyllia chỉ còn biết im lặng và quan sát tình hình. Sau một lúc rên rỉ, bất chợt, Anisphia dừng hẳn lại và chỉnh lại tư thế của mình.

Thấy vậy khiến Euphyllia bất giác phải mở to mắt. Euphyllia bị hớp hồn

bởi sắc mặt phẳng, lặng băng giá hệt như một con người khác của Anisphia.

「Thế, mọi người định cho thằng bé bao nhiêu thời gian để sửa sai?」

「Cho phép hoàng tử Algard sửa sai, ý công chúa là vậy sao?」

「Vâng. Công tước Grantz, phụ vương. Điều mà con muốn hỏi là mọi người định cho Algard bao nhiêu thời gian để có thể sửa sai」

「......Tối đa là hai năm. Còn trong vòng một năm, nếu nó lại gây ra chuyện gì, ta sẽ danh chính ngôn thuận tước quyền kế vị của nó」

「Thế có nghĩa là thời gian cho phép rơi vào khoảng một năm đúng không? Chỉ là con muốn đảm bảo rằng, phụ vương không có ý định chủ động phá vỡ các quy tắc mang tính truyền thống phải không?」

「Tất nhiên là vậy. Nếu Algard đã tự đứng vững thì mi có hoàn toàn có thể im lặng lui về phía sau được rồi」

「Con hiểu rồi. Bản thân con không hề muốn sóng gió nổi lên giữa lòng Vương quốc. Dẫu vậy, nếu thực sự cần thiết, con sẽ là người tự đặt dấu chấm hết cho Algard. Vậy nên là phụ vương đã chắn chắn chưa? Chắc chắn con sẽ cai trị Vương quốc này như một bạo chúa đấy. Chỉ có như vậy thì mới có thể phá vỡ các quy tắc truyền thống được. Bản thân con không có đủ sự nhân từ đâu. Con luôn sẵn sàng tắm máu bất kỳ kẻ nào có ý định ngáng đường mình. Chỉ đơn giản là từ con người chuyển thành quái vật mà thôi」

Đôi mắt lạnh băng không thể nhìn thấu được cảm xúc hệt như một viên pha lê trong suốt, Euphyllia hoàn toàn kinh hãi trước chiếc mặt nạ vô cảm của công chúa.

Còn ngôi bên cạnh Euphyllia đang tỏ ra run rẩy là Grantz thì lại cười thầm như thể mình đang cảm thấy rất vui.

「Vẻ mặt đó của cậu, đã lâu lắm rồi ta mới được thấy」

「Công tước Grantz, trông ngài vui quá nhỉ」

「Cứ mỗi khi máu dồn lên não là lại thế này đây. Rắc rối lại tới theo một cách chẳng hề giống với đứa trẻ có vấn đề mà người ta vẫn hay thường thấy. Thậm chí năng lực ở trạng thái này lại còn tỏ ra ghê gớm hơn nữa…..! Tại sao người……! Câng bằng quá tệ đó!?」

「Hảーーーー! Vì thế nên tôi mới từ chối đó, để chuyện này xảy ra thì nó sẽ đánh thẳng vào con tim tôi mất! Không được~! Tôi đã cố để tách khỏi xã hội rồi~! Tôi đã tự cô lập mình trong suốt hơn một năm qua rồi đó!? Trừ những dự án phiền phức ra thì không phải tôi sẽ được làm mọi thứ tùy ý mình sao, mà cả ngân sách nữa!」

Anisphia giờ đây lại vùng vằng như một đứa trẻ, cô buông thõng người ra rồi hét lên. Dang rộng hai chân, cô tựa lưng ra sau ghế và đưa hai tay lên che mặt.

「Đã có roi có vọt rồi. Thì cũng phải có ngọt có ngào nữa chứ」

「Euphie, con đừng lo. Công chúa Anisphia. Không phải lúc nào công chúa Anisphia cũng tỏ ra quá khích như vậy đâu. Tuy nhiên, một khi rơi vào trạng thái này là công chúa sẽ hoàn toàn trở nên vô dụng. Để kiểm soát được công chúa, con phải nhớ thật kỹ chuyện này」

「Ha, hả~……?」

「Mà hóa ra những gì công chúa yêu cầu lại là ngân sách sao. Công chúa chẳng hề đòi váy mới hay trang sức giống như thông thường nhỉ. Nếu so sánh với những công chúa thời trước thì dường như cũng khá tiết kiệm đó chứ? Phải không Orfans」

「Và nó cũng chính là công chúa rắc rối nhất lịch sử luôn đấy!...... Nó chỉ tử tế với mỗi túi tiền của ta thôi. Nếu mà nó chịu quan tâm tới cái dạ dày của người khác thì đã tốt hơn rồi, ~!?」

「Phụ vương nói vậy là đang xé toạc tâm hồn của đứa con gái này đấy!?」

「Ta chỉ trả đũa theo cách thông thường thôi, con đần này!」

Chứng kiến hình ảnh nhà vua và công chúa bắt đầu lao vào cuộc chiến vật lộn với nhau, miệng của Euphyllia trở nên giật giật.

「Công chúa Anisphia. Quả thực nếu chỉ có mỗi ngân sách thôi, chẳng phải tham vọng của công chúa là quá nhỏ sao?」

Grantz trưng ra phong thái điềm tĩnh thường thấy đặt câu hỏi về phía hai cha con hoàng tộc hiện vẫn đang véo chặt má nhau. Hai người quay sang nhìn nhau và dừng gây sự, Anisphia sau đó quay sang nhìn Grantz rồi lắc đầu.

「Công tước Grantz, ngân sách mà Vương quốc có được là từ xương máu nhân dân. Bản chất của nó vốn là để làm phồn thịnh cho Vương quốc. Đó không phải là thứ mà tôi có thể lạm dụng được」

「Vậy thì nếu trong trường hợp công chúa mong muốn bất cứ điều gì bên cạnh ngân sách thì sao?」

「Bên cạnh ngân sách á? Ờ~, như kiểu nguyên liệu ấy hả? Cái đó thì tôi có thể tự đi săn được mà……」

Anisphia luôn luôn phải cân nhắc rất kỹ khi nói đến bất cứ điều gì nằm ngoài ngân sách. Cô có suy nghĩ tự mình thu thập gần như toàn bộ những thứ mình cần.

Rằng, tôi không muốn Vương quốc phải dành bất cứ điều gì đặc biệt cho tôi. Và nếu được thì tốt nhất là đừng khôi phục quyền kế vị cho tôi để làm gì, đó là cách mà Anisphia nghĩ. Cô chẳng hề nói với ai bởi vì cô cũng không tin rằng nó sẽ trở thành thật.

「Mà nhân tiện, những tin đồn ngoài kia đều là đúng sao?」

「Tin đồn?」

「Rằng công chúa nhắm đến tình yêu đồng giới」

「À~. Mà không, tôi cũng không chắc nữa. Tất nhiên cũng đúng là tôi thà yêu và nguyện hy sinh vì nữ giới còn hơn. Còn nam giới thì, kiểu như, nếu họ chỉ là một người bạn thì có lẽ là tôi cũng không phản đối đâu. Còn kiểu như, hẹn hò với người khác giới ấy à, nghe mà đã thấy nổi hết cả da gà lên rồi. Ý định thật sự khi tôi nói rằng bản thân muốn hạn chế tiếp xúc tối đa cũng là vì sợ cái cảm giác đó đấy……」

「Mi đúng là biết làm điên đầu người khác quá nhỉ……」

Anisphia giải thích một cách miễn cưỡng, Orfans nghe xong lại phải ôm đầu vì đau.

Từ câu trả lời của Anisphia, Grantz vuốt cằm tỏ vẻ suy ngẫm rồi nheo mắt lại

「Hừm. Tôi hiểu rồi…… Cũng phải nhỉ, chuyện này âu chẳng thể vội được. Phương thức tốt nhất hiện tại vẫn là đáp ứng những mong muốn của công chúa đã」

「Ngài nói vậy là giúp ích cho tôi lắm đó. Phụ vương nữa, người thấy vậy có được không?」

「Ta không để ý đâu…… Xin lỗi, Anis. Việc mi thực sự ghét chuyện đó, ta là người hiểu rất rõ」

「......Tức quá mà, Al-kun! A~, không~! Đừng có quẳng rắc rối xuống cho chị mày hứng chứ!!」

Trước cái cảnh tượng dị hợm khi mà hoàng tộc đang thi nhau ôm đầu, Euphyllia bóp lấy sống mũi, cảm giác đang như sắp mất tỉnh táo tới nơi.

「Mà Euphie, con cảm thấy sao về việc theo sau công chúa Anisphia nghiên cứu ma học?」

「Ế? Dạ, vâng. Mới hôm qua con cũng đã được tiếp xúc một phần với các công trình nghiên cứu của công chúa, bản thân con cũng có phần hứng thú ạ」

「Người ta có nói rằng nếu không phải vì có chuyện gì, công chúa Anisphia sẽ không xuất hiện trên sân khấu suốt cả năm trời. Tạm thời con hãy tự chăm lo cho bản thân tại đó để hồi phục lại đi」

「Vâng. Xin cảm ơn phụ thân vì đã quan tâm đến con」

Mỉm cười từ tận đáy lòng, Euphyllia nói lời cảm ơn đến cha mình. Trông thấy Euphyllia đang tỏ ra như vậy, Grantz cũng thả lỏng đôi mắt và khẽ gật đầu đáp lại.

* * *

Buổi hội kiến cuối cùng cũng đã kết thúc, Euphyllia theo Grantz lên xe ngựa quay về nhà Công tước.

Thưa chuyện với cha đã xong. Tiếp theo là cô còn phải thưa chuyện với mẹ mình, nghĩ đến người mẹ luôn luôn quan tâm và lo lắng cho bản thân cô, miệng Euphyllia khẽ chùng xuống.

「......Euphie. Nghe ta nói」

「Vâng? Phụ thân có chuyện gì muốn nói ạ」

「Con nghĩ thế nào về công chúa Anisphia. Con cứ thành thật trả lời đi ta không để ý đâu. Bất luận rằng con có chỉ trích ra sao, ta hứa là sẽ chỉ giữ lại nó trong lòng mình」

「......Nếu có từ nào để nói về công chúa, thì ngài ấy là một người rất có cá tính ạ. Dẫu vậy nhưng con lại không nghĩ rằng công chúa là xấu đâu. Theo con, chỉ là, công chúa có hơi rắc rối thôi……」

「Vậy thì liệu rằng con có thể hợp được với người ấy không? Gắng gượng trong một mối quan hệ vốn đã không phù hợp sẽ không thể bền lâu được đâu」

「Cái đó thì, vâng. Mặc dù công chúa mang lại cảm giác có một cá tính quá mạnh. Thế nhưng chính cái lúc mà con không có ai cạnh bên làm chỗ dựa, ngài ấy đã chẳng hề ngần ngại đưa tay ra. Dẫu cho nếu con bảo rằng không hề cảm thấy nguy hiểm thì chắc chắn sẽ là nói dối……」

Chỉ mới hôm qua thôi, mối quan hệ giữa Euphyllia và Anisphia đã trở nên vững vàng hơn trước. Dẫu vậy, việc công chúa cứ quanh quẩn với đủ thứ hành động và biểu cảm, dù có không muốn thì cô cũng không thể lờ chúng đi được. Biết rằng nguy hiểm như vậy, nhưng đối với người đầu tiên đã cho cô mượn bàn tay, cảm xúc của cô dành cho Anisphia lại chẳng hề xấu chút nào.

「Công chúa Anisphia, đã luôn như vậy từ lâu rồi」

Grantz gắng sức nén không phá lên cười với cái cổ họng đang run bần bật lên. Còn Euphyllia nghiêng đầu nhìn lại về phía cha mình.

「Trước đó phụ thân cũng đã từng tiếp xúc với công chúa Anisphia sao?」

「Xét bề ngoài thì gia tộc Công tước Magenta không có bất kỳ mối liên hệ tích cực nào đối với công chúa. Dẫu vậy, dù cho không muốn thì ta vẫn bị buộc phải tham gia vào các buổi tư vấn bí mật của bệ hạ. Công chúa xưa giờ vẫn cứ như vậy, vẫn luôn ngây thơ, trong trắng và chẳng thể lường trước. Công chúa tựa như một cơn cuồng phong không hẹn điểm dừng vậy」

Đến ngay cả chính cha cô còn phải nhận xét công chúa là một tồn tại rắc rối, Euphyllia đang cảm thấy có chút lo lắng cho tương lai bản thân.

「Euphie. Điều này, con hãy chỉ coi nó như một khả năng thôi」

「Vâng? Là chuyện gì ạ」

「Bất luận công chúa Anisphia có trở thành thế nào, tới lúc đó liệu con có dám sát cánh cạnh bên công chúa không?」

「......? Con xin lỗi, ý mà người đang muốn hỏi là……?」

「Công chúa mang sức mạnh của một cơn cuồng phong, nhưng đôi lúc lại chỉ như những cơn gió yếu ớt khẽ thổi thoáng quá. Hiện tại, ngoài những hầu gái độc quyền ra, con tim đó chẳng còn bất kỳ ai làm chỗ dựa nữa. Thậm chí công chúa còn chẳng thể thực sự mở lòng ngay cả với chính cha mẹ mình」

「......Công chúa Anisphia, kiểu như, lay lắt đúng không ạ?」

Mặc dù không phải là không thể thay đổi ấn tượng liên quan đến Anisphia. Thế nhưng dẫu cho là với sức mạnh có thể nghiền nát mọi thứ để tiến lên phía trước, không ai có thể lường trước nổi Anisphia.

Ý nghĩa của câu hỏi dường như cũng đã bắt đầu lên trên gương mặt Euphyllia. Grantz trông thấy thế lắc đầu nguầy nguậy.

「Một khi cơn cuồng đã tắt,

vẻ rực rỡ ban đầu của công chúa Anisphia cũng theo đó mà tan biến. Con cũng thấy rồi đấy? Công chúa Anisphia đã dám tuyên bố tự mình kết thúc hoàng tử Algard và sau đó bản thân sẽ trở thành một bạo chúa đấy. Đó chính là một bộ mặt khác của công chúa. Chỉ là, nó không thường hay xuất hiện thôi」

「......Thực sự thì, con đã rất sốc」

「Một khi trở thành nữ hoàng, cơn cuồng phong bên trong trái tim công chúa rồi cũng sẽ tắt. Vì người dân và vương quốc, công chúa chắc chắn sẽ vắt kiệt tài lực bản thân để gồng gánh vương quốc này đi lên. Vốn dĩ hoàng tộc là như vậy, ngay cả bản thân ta cũng không thể phủ nhận được. Tuy nhiên, công chúa Anisphia lại gần như không thể thực sự mở lòng được với người khác. Cũng giống như ta có mẹ con, bên cạnh Orfans còn có hoàng hậu. Thế nhưng công chúa Anisphia thì lại chẳng có ai như vậy」

「......Ý cha là, một vị vua cô độc?」

「Chính bản thân công chúa cũng đã nhận ra vấn đề, vậy nên người ấy mới đe dọa về việc trở thành bạo chúa. Sẽ không có bất kỳ ai mong muốn một vị vua đội lốt quái vật cả. Thế nhưng công chúa lại có thừa tài năng để ngồi lên chiếc ngai vàng đó. Phải hiểu rõ tới cỡ nào thì Orfans mới phải ôm đầu như vậy」

「Vậy nên, cha muốn con trở thành chỗ dựa, là một cái dây cương để kìm công chúa Anisphia lại sao?」

「Bắt con lại phải trở thành một thứ gì đó thêm lần nữa, ta sẽ không làm chuyện đó. Dẫu vậy, công chúa Anisphia thực sự đang quá bất ổn. Ta nghĩ rằng nếu công chúa cứ tiếp tục bị xung đột bủa vây, rồi cũng sẽ có ngày mà những gông cùm đó để bị phá vỡ cả thôi」

Bất ổn. Quả nhiên, Euphyllia không thể hoàn toàn phủ nhận được, nhất là sau khi chứng kiến những hành vi hệt như một con búp bê của Anisphia.

Anisphia là một người luôn tỏ ra vui tươi và lao đầu về phía trước theo cái cách không tưởng. Nhưng đồng thời cô ấy cũng có một cái đầu lạnh, sẵn sàng hy sinh mọi thứ chỉ để theo đuổi lý tưởng bản thân. Để mà nói bất ổn là gì, có lẽ sẽ chính là đây.

「Để mà bị gọi là đứa trẻ có vấn đề…… Mà không, vốn dĩ đó đã là bản tính của công chúa rồi. Dẫu sao thì, vì cần một ai đó khuyên nhủ và cũng như hỗ trợ về mặt tinh thần gần bên, lâu nay ta đã luôn là người bầu chuyện với Orfans. Như con thấy đó, dù cho có gả đi làm dâu hay kén rẻ thì công chúa cũng kiên quyết từ chối hết」

「Tại sao, mặc dù họ biết là công chúa đều sẽ từ chối……」

「Dù cho có là Orfans hay thậm chí là cả hoàng hậu, họ đều không thể chạm tới công chúa được. May ra chỉ có hầu gái độc quyền là con hiểu được phần nào. Mà nói chung là vậy đấy, Euphie. Giờ ta sẽ đi thẳng vào vấn đề chính. Ta sẽ không trách cứ con bất kỳ lời nào, ngay cả khi con có làm theo những gì mà người ta đang đồn về công chúa Anisphia」

「Vâng?」

Người cha của cô mới vừa đang nói gì vậy? Những lời nói được cha cô bất ngờ tuôn ra đó khiến Euphyllia phải nghiêng đầu và cố gắng tiêu hóa từng chữ.

「Một đứa trẻ sẽ không còn cần thiết nếu hoàng tử Algard có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình. Tuy nhiên, nếu trường hợp nếu công chúa Anisphia lên làm nữ hoàng thực sự xảy ra, hoàng tộc sẽ buộc phải nhận con của Algard làm con nuôi để duy trì huyết thống」

「Phụ thân, đang muốn nói về, chuyện gì vậy」

「Tất nhiên đây cũng chỉ là một khả năng thôi. Ta cũng không chắc rằng con với công chúa Anisphia có thể yêu nhau không nữa」

「Chuyện đó! chính chuyện đó! Không phải trước giờ nó cũng chỉ là lời đồn thổi hay sao, đến ngay cả bản thân công chúa cũng cảm thấy mông lung nữa!」

「Chắc ta hơi thô lỗ rồi nhỉ, xin lỗi nhé Euphie. Tuy nhiên, ta cũng rất lo lắng, bởi vì con đã bị đàn ông gây cho một vết thương lòng quá lớn」

Grantz nhướn mày tỏ vẻ bối rối rồi đảo ánh nhìn xuống dưới. Chưa từng chứng kiến gương mặt người cha mình lại tỏ ra yếu đuối đến vậy, Euphyllia không còn cảm thấy sốc về những lời nói trước đó nữa và hướng ánh nhìn về ông.

「Dẫu sao, ta chỉ mong cho con được hạnh phúc. Không cần con thì ta cũng tự chăm lo cho cái nhà Công tước này được. Vậy nên ít nhất là trong một năm tới, con hãy cố gắng kết thân với công chúa đi, không phải dưới tư cách là tiểu thư nhà Công tước mà chỉ là Euphie thôi. Làm bạn thôi cũng tốt mà. Mặc dù nếu mối quan hệ có bị chuyển khác thì cũng không sao đâu. Nếu là công chúa, chắc chắn con sẽ không bị đối xử tệ bạc đâu」

「...... Thấy phụ thân tỏ ra lo lắng như vậy, con thực sự biết ơn từ tận đáy lòng. Thực sự thì, chuyện đó, con cũng không thể phủ nhận rằng mình dần cảm thấy chán ghét đàn ông được. Ở bên hoàng tử đối với con, trước nay chỉ như là một nghĩa vụ, còn về tình cảm, tình cảm, cái đó, con luôn coi nó như là một thứ không quá cần thiết để trở thành một hoàng hậu」

「Chính ta là người đã nuôi dạy con theo cách đó. Để rồi chính bản thân con giờ đây đang trở nên méo mó về mặt cảm xúc. Chính vì vậy nên ta mới rất lo」

「......Người nghĩ rằng con sẽ phải lòng công chúa Anisphia sao?」

「Bởi vì công chúa là một người như vậy cơ mà?」

Quả thực, Euphyllia nghĩ công chúa tựa như một làn gió thẳng tắp ập tới mà chẳng hề có chút ác ý nào.

Mối quan hệ giữa hai người họ rồi sẽ ra sao. Tương lai là một thứ mà cô không đoán trước được. Cô còn không biết Anisphia thực sự mong muốn ở cô điều gì.

Dẫu vậy, mọi chuyện chắc chắn sẽ yên ả được. Và dù rằng có muốn hay không, cô cũng không thể tưởng tượng ra cái cảnh Anisphia sẽ không còn trở nên náo động nữa.

* * *

「ÁCH XÌII~!!...... U~, hình nhưcó ai đó đang nhắc đến mình thì phải?」

「Công chúa cố gắng đứng thẳng để cho tôi còn tháo y phục nữa! Nhanh thay y phục đi nào!」

「A đau đau đau! Đừn cóa béo moá iem thé trứ~!?」

Truyện Chữ Hay