Chương 1: Tôi bị trục xuất.
“Oh, Dũng giả, bạn đây rồi!”
“… Hmm?”
Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đứng ở trung tâm một căn phòng trang trọng chả khác nào Cung điện Hoàng gia ở Châu Âu thời trung cổ vậy.
Ông già vừa nói kia có bộ râu màu trắng tinh.
Cái tình huống quái quỷ gì đây.
“Tôi không hiểu, chuyện gì đang xảy ra vậy.”
“Để tôi giải thích.”
Khi tôi dời sự chú ý của mình khỏi ông già kia tôi mới nhận ra, đằng sau tôi còn có bảy người có trai có gái nữa.
Bầu không khí lúc này rất nghiêm trọng vì mọi người đều có vũ khí trên tay.
Hoàng Kiếm, Bạch Thuẫn, Hắc Thương, Hắc Lục Cung, Lam Ma Kiếm [note34372], Song Hồng Kiếm và Bạch Tinh Trúc.
Người muốn đứng ra giải thích là chủ nhân của thanh Hoàng Kiếm kia.
Anh ta cao khoảng 1m8 nhưng lại hơi mảnh khảnh. Khá tiếc nhỉ, không sao, anh ta vẫn còn đẹp trai chán.
“Cậu được triệu hồi đến đây để làm Anh hùng thứ tám, người cuối cùng trong số bọn tôi. Nhiệm vụ của cậu là phải đánh bại Hỗn Quỷ Vương và giành lại hòa bình cho thế giới.”
“…Hah”
Mấy lời này có sáo rỗng quá không vậy? Có khi nào mình đang tham gia vào một chương trình TV nào đó không nhỉ? Tự nhiên bị bắt tham gia vào mấy cái thứ này đúng là khổ ghê luôn á.
Được rồi, cùng trêu họ một chút nào.
“Thế thì chứng minh cho tôi xem đi. Oh, nếu Hỗn Quỷ Vương kia chỉ có thể bị đánh bại bởi những Anh Hùng thì bằng cách nào mà ta biết rằng chúng ta chính là những Anh Hùng.”
“Dễ lắm, chờ tôi một chút.”
Anh chàng với thanh hoàng kiếm dơ tay phải ra.
“Hiển thị bảng trạng thái!”
Pupup!
Tôi vừa buồn cười vừa hơi hơi hơi lo lắng.
Anh chàng trông lớn hơn tôi chút đỉnh nói thế với một biểu cảm rất nghiêm túc.
Cùng chơi tới nào.
“Wow, anh có thể thấy nó… huh? Anh thực sự có thể thấy nó ư!?”
————————————————————————
Tên: Fabrice Joughin Lv.15
Thiên chức: Sword Hero <>
Kĩ năng: Riêng tư
HP: Riêng tư
MP: Riêng tư
————————————————————————
Có vẻ như họ dùng công nghệ AR để hiển thị một cửa sổ chả khác nào trong game.
Anh ta nói rằng anh ta là Sword Hero <>.
Không chắc nữa nhưng những ảo thuật gia không thể làm mấy trò như thế này được.
“Riêng Tư là cái quái gì thế?”
“Những thông tin quan trọng sẽ bị ẩn đi, giữa những anh Hùng với nhau cũng không phải là ngoại lệ.”
“Ra là vậy.”
“Cậu cũng nên thử đi. Cứ bắt chước y như tôi là được.”
“OK, hiển thị bảng trạng thái!”
Oh! Nó xuất hiện thật này!
————————————————————————
Tên: Yuki Matsuzaki Lv.1
Thiên chức: Sage <>
Kĩ năng: “System operation” <> “God’s blessing” <>
HP: 97795/97795
MP: 216987/216987
————————————————————————
Hmmm, Tôi là một <> ư? Chẳng phải đó là chức nghiệp của tôi trong SMO sao.
Nếu đúng thế thật thì tôi mạnh rồi đây.
Nhưng <> là một Dũng giả sao?
“Th-thế này thì……”
Fabrice bối rối nhìn về phía ông chú trông có vẻ giống như vị vua ở đằng kia.
Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán, xì xầm.
“Từ lúc không thấy Thần khí là ta thấy nghi nghi rồi…”
Nhà vua nói trong khi liếc qua tôi với một biểu cảm kinh khủng.
Bầu không khí háo hức khi trước chợt biến mất, thay vào đó là thứ gì đó hơi hung hiểm.
“<> của tôi là một Anh hùng à?”
“Ngươi chẳng phải là Anh Hùng hay gì hết.”
“Hả!? Vậy <> là gì?”
“<>? Ta không biết. Đã không phải là Anh Hùng thì dọn đồ đi ngay! Biến đi cho khuất mắt ta!”
“Hả? Có nhanh quá không vậy. Này, chuyện gì đang xảy ra vậy!”
Tôi nhìn Fabrics trong tuyệt vọng.
“Không việc gì phải giúp đỡ mấy con kiến cả. Sao còn chưa đưa nó đi và để nó tự sinh tự diệt hả?”
“Còn những gì… anh vừa nói thì sao?”
“Đừng có dây dưa với tao nếu mày không phải là một dũng giả, kiến con ạ! Mọi người đều có chung một suy nghĩ với tao đấy.”
………….
Tôi sốc tới cực độ.
Chỉ vì tôi không phải là một Dũng giả mà thái độ của mọi người thay đổi nhiều đến như vậy ư.
“Những Anh Hùng còn lại… hả…”
Đừng nhìn tôi bằng con mắt đó. Cả trai lẫn gái, họ đều nhìn xuống tôi, đều coi thường tôi từ tận đày lòng họ.
Như thể tôi là kẻ lừa đảo vậy.
“Đưa nó đi.”
“Huh!”
Lính gác liền tiến tới và lôi tôi đi. Tôi hoàn toàn có thể phản kháng nhưng làm thế thì có ích gì cơ chứ.
Tại sao… Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này…!
Tôi đâu có làm gì tội lỗi đâu!
Tại sao lại bị đuổi đi thế chứ!
“Okay, đi đi nhóc.”
Sau khi bị lính gác tống cổ ra, giờ tôi đang lạc lõi ngoài cung điện Hoàng gia.
Ước gì đây chỉ là một giấc mơ… Nhưng tôi lại có thể cảm thấy đau đớn.
Nhân tiện, họ có đề cập đến việc triệu hồi dũng giả nhỉ. Đây là dị giới à?
Những thứ được viết trên bảng thông báo khi đánh bại được trùm cuối. ——Tôi không biết tại sao nhưng tất cả đều là thật ư?
Tôi thực sự được trọng sinh tới dị giới ư?
Nhưng lại không có gì á? Không Anh Hùng mà cũng chả có gì ngoài <> cả. (chắc chắn là rất yếu).
Giờ tôi phải làm gì đây?
Thật là vô lý mà. [note34373]