Từ trong xe ngựa, hai cô gái cùng độ tuổi với Cain bước ra với sự giúp đỡ của một hầu gái.
Cả hai người họ đều đang run rẩy và ôm lấy nhau. Cô hầu gái cũng chẳng kém là bao.
Khung cảnh xung quanh trông mà tái nhợt đi cả người. Đống xác chết của orc, những hiệp sĩ đã hy sinh, và những người còn sống thì đang thở hổn hển.
Cả hai người họ đều mới chỉ có năm tuổi. Một người mang mái tóc vàng dài ngang vai và ăn mặc giống như một quý cô.
Người còn lại mang mái tóc tím dài ngang ngực, và cũng ăn mặc trông rất quý phái.
Cả hai đều rất xinh đẹp.
Ngay khi thấy khuôn mặt của hai người họ, Garm tỏ ra ngạc nhiên trong giây lát, sau đó liền quỳ một gối xuống trước mặt họ và tạo ra bầu không khí uy nghiêm.
Cain thấy vậy liền bắt chước.
「Thật vinh hạnh khi được gặp người, Công chúa Terestia-sama, Tiểu thư Silk-sama」
Cậu đã tưởng rằng họ là một quý tộc thượng lưu nào đấy, nhưng cậu thực sự ngạc nhiên khi biết rằng họ là công chúa.
「Lãnh chúa Garm-sama, cảm ơn vì sự giúp đỡ」
Công chúa Terestia và tiểu thư Silk có sự giúp đỡ từ cô hầu gái, nên dù vẫn đang run rẩy, nhưng họ vẫn có thể nói một cách quý phái.
Cả hai người họ liên tục liếc nhìn Cain.
Garm để ý đến những cái liếc ấy liền đứng thẳng dậy và giới thiệu.
「Cain, đây là đệ tam công chúa Terestia Terra Esford và người con thứ của công tước vùng Santana, Silk von Santana」
Cain đứng thẳng dậy và tự giới thiệu.
「Thần là con trai thứ ba của Garm von Silfold Gracia, Cain von Silfold. Thần rất vui vì Công chúa Terestia và Tiểu thư Silk vẫn được an toàn. Tuy hơi đột ngột, nhưng xin hãy để thần thi triển ma thuật」
Cain truyền ma lực lên đầu ngón tay và kích hoạt.
『Thư thái』
Ánh sáng bao trùm lấy hai cô gái và nữ hầu rồi tan biến.
「Mình nghĩ mình thấy bình tĩnh hơn rồi」
Đó là quang ma thuật được cậu tạo ra từ ma thuật sáng tạo. Khi trước, lúc tập luyện trong rừng, cậu đã tạo ra ma thuật này vì cậu thấy buồn nôn mỗi khi nhìn vào đống xác quái vật.
Sau khi ánh sáng đó biến mất, nỗi sợ và sự hoảng loạn cũng biến dần theo.
Nhìn vào Cain đang tươi cười, Công chúa Terestia và Tiểu thư Silk đỏ ửng hai má.
「Cain-sama, tớ là Terestia Terra Esford. Cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ bọn tớ ban nãy. Lúc ấy tớ còn tưởng rằng mình sắp chết đến nơi rồi chứ」
Công chúa Terestia nắm lấy tay Cain và nói lời cảm ơn.
「Ah, quên mất! Cain-sama, mình cũng xin được cảm ơn cậu. Mình đã xem qua cửa sổ xe ngựa. Cả ma thuật và kiếm thuật của cậu đều rất ngầu」
Tiểu thư Silk cũng nắm lấy tay kia của cậu và cảm ơn.
Trong khi đó, Garm nở một nụ cười gượng gạo bên cạnh cậu.
Sau đó, cô nữ hầu của công chúa Terestia cũng giới thiệu bản thân và cảm ơn cậu, nhưng lại không nắm lấy tay cậu như hai người kia.
「Khi nhìn những hiệp sĩ kia ngã xuống, tôi đã nghĩ rằng hôm nay chính là ngày cuối cùng của Silk-sama và hai người chúng tôi. Cain-sama thực sự rất mạnh, cậu đã một mình đánh bại ba mươi con orc. Ma thuật và kiếm thuật cũng rất tuyệt」
「Dù sao thì, vì sao mọi người lại ở một nơi như thế này vậy?」
Garm ngừng cười.
「Teres...... Ah, Công chúa Terestia đã tới thăm lãnh thổ Marvik của gia đình tôi và tôi hiện đang trên đường tới vương đô, để diện kiến nhà vua」
「Là vậy sao. Vậy là người và Cain bằng tuổi nhau rồi, thưa tiểu thư. Chúng thần cũng đang trên đường đến vương đô để diện kiến nhà vua. Nếu có thể, xin hãy cùng đi với chúng thần tới đó」
「Vậy là Cain-sama bằng tuổi tớ sao. Xin hãy đồng hành cùng với tụi tớ nhé」
. ___Đổi POV(Ngôi kể)___
Sau đó, chúng tôi xử lí đống xác của lũ orc, và quấn xác những hiệp sĩ không may mắn vào trong những tấm vải trắng.
Tôi không muốn phải để Công chúa Terestia và Tiểu thư Silk phải thấy cảnh này, nên tôi đã mời họ lên xe ngựa trước.
「Tôi có thể giữ nguyên liệu từ quái vật không? Đổi lại, tôi sẽ mang xác những người này trở về vương đô」
Cain nói với các hiệp sĩ còn lại.
「Chuyện đó không thành vấn đề, nhưng làm sao cậu có thể mang theo hết bọn họ?」
Một hiệp sĩ hỏi tôi.
「Về chuyện đó thì……」
Tôi liếc về phía Cha.
Cha chỉ im lặng gật đầu.
Như được sự cho phép, tôi chạm vào một cái xác, và sau đó, nó biến mất.
「「「Hộp vật phẩm!!」」」
「Vâng. Tôi có thể mang theo nếu làm như vậy」
Trong khi đang nói vậy, tôi cất từng cái xác một vào trong hộp vật phẩm.
Tôi cũng cất những hiệp sĩ trong lớp vải trắng vào trong đó.
Những vị hiệp sĩ còn lại bày tỏ lòng biết ơn.
「Thật may mắn. Chúng tôi đã nghĩ đến việc chôn cất họ ở nơi hoang vu hẻo lánh này. Giờ thì chúng tôi đã có thể gửi họ về với người thân của mình」
「Vậy giờ đi được chưa? Xe của bọn ta sẽ đi trước cho」
Nói vậy xong, cha tôi đi về phía xe ngựa của mình.
Tôi liền theo sau ông ấy về xe ngựa.
「Mọi người có thể đợi một chút được không ạ?」
Công chúa Terestia gọi tôi lại.
「Chỉ có hai người thì có chút không thoải mái, nên ta muốn Cain lên xe ngựa cùng với bọn ta có được không」
「Chuyện đó thì……」
Cha tôi không thể trả lời ngay lập tức được. Dù sao thì, người yêu cầu là Công chúa Terestia, nên hoàn toàn không thể từ chối.
「Thần hiểu rồi. Cain, con lên xe cùng với họ đi」
「――Con hiểu rồi ạ」
Khi tôi nhìn về phía gia đình mình, chị Reine rõ ràng đang rất giận.
Tôi cố gắng vờ như không thấy gì hết và lên xe ngựa.
「Xin hãy ngồi đây」
Tiểu thư Silk dẫn tôi vào.
Không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra như thế này.
Tiểu thư Silk và Công chúa Terestia đang ngồi ở hai phía cạnh tôi.
Phía đối diện vẫn còn ghế trống mà.
「Ba người một băng ghế sẽ chật lắm, nên thần xin phép được ngồi ghế phía đối diện」
Nên tôi đã đề nghị một lí do chính đáng đến vậy.
「Như vậy không tốt chút nào đâu. Mình vẫn còn cảm thấy rất sợ. Sẽ tốt hơn nếu cậu ngồi ở bên cạnh mình」(Trans: do còn lại mỗi ba người với nhau nên đổi tone thành mình-cậu nhé)
Và cũng vì cái lí do đó nên tay tôi bị giữ lại.
Vậy có ổn không đó, Công chúa điện hạ!!
Tôi không thể nói một thứ như vậy được thành tiếng, nên đành hét lên trong lòng mình. Quả thực là y hệt như ở kiếp trước, tinh thần kháng thính với học sinh tiểu học của tôi vẫn còn cao chán. Tôi không hề có ham muốn với đứa trẻ năm tuổi.
「Teres chơi xấu. Cả mình nữa!」
Trong khi nói vậy, Tiểu thư Silk cũng bám vào cánh tay còn lại của tôi.
Thế đấy, tôi đã đến vương đô mà không thể làm gì, nhờ vào việc hai cánh tay của tôi cứ bị níu giữ như vậy.
Lúc đầu, tôi còn tự hỏi liệu họ có bị ám ảnh bởi những ký ức về trận chiến không, nên tôi hơi lo lắng, nhưng vào ngày hôm sau, và vào ngày hôm sau nữa, cả hai đều không sao cả.
Tuy tôi cảm thấy khá bối rối, nhưng hai cô gái xinh đẹp này lại rất hào hứng trên đường đến vương đô.
「Cain-sama, xin hãy gọi mình là Teres」
「Cậu cũng có thể gọi mình là Silk nữa」
「Nhưng mà, vì người thuộc hoàng tộc nên……」
「Te, res! Được không?」
「……Vâng. Teres-sama」
「Không cần kính ngữ」
「……Thần hiểu rồi. Teres」
「Mình nữa! Hãy gọi mình là Silk」
「Vâng…… Silk」
Cả hai người đều có vẻ hài lòng.
Mặc dù tuổi của tôi về mặt lí trí lớn hơn họ nhiều, nhưng tôi vẫn không thể phản kháng lại được. Tôi ước gì mình được sinh ra sớm hơn chị mình một chút.
Ba ngày trôi qua và chúng tôi đã an toàn đến được vương đô.
Trên đường đi, không hề có quái vật tấn công và mọi chuyện đều diễn ra êm ả. Tuy nhiên, thật khó khăn khi phải ngồi kè kè với hai cô gái xinh đẹp ở hai bên. [note14967]
Chúng tôi hoàn thành thủ tục nhập cảnh vào vương đô ở lối vào dành riêng cho quý tộc.
「Thần đã vào vương đô, nên thần phải sớm phải quay về xe của mình」
Cain kiếm cớ để chạy thoát và nói với hai người kia.
「Cậu đang nói gì vậy, Cain-sama sẽ tới thẳng lâu đài cùng với bọn mình. Khu vực của hiệp sĩ cũng ở gần đó nữa. Mình sẽ nhờ hiệp sĩ của mình nói lại với cha cậu」
Hiện tại, hộp vật phẩm của tôi vẫn còn đang mang thi hài của những vị hiệp sĩ đã mất kia. Chuyện đó để lâu sẽ không tốt chút nào, nên tôi đành đi theo họ.
Ở lối vào của lâu đài, một hiệp sĩ mặc bộ giáp ánh bạc tiến tới và dẫn tôi đi, để lại Terestia và Silk phía sau. Người ấy là một người đàn ông tóc đỏ tầm gần 30 tuổi.
「Tôi đã được nghe từ đội trưởng đoàn hộ tống. Cảm ơn cậu vì đã cứu hai người họ. Và cũng xin lỗi vì đã khiến cậu phải mang thi thể đồng đội của chúng tôi về đây. Tôi tên là Dime von Gazat, Đội phó của Hiệp sĩ đoàn」
「Cháu là Cain von Silfold, con trai thứ ba của lãnh chúa vùng Gracia. Những hiệp sĩ đã chiến đấu với gần năm mươi con orc để bảo vệ hai người họ. Họ đã chiến đấu rất dũng cảm」
「Họ sẽ rất biết ơn nếu cậu nói vậy. Hãy đặt họ tại đây」
Tôi đặt thi thể những hiệp sĩ được quấn trong vải trắng tại chỗ được chỉ định.
Bình thường, nếu ai đó chết ở bên ngoài, người ta sẽ chỉ đem di vật của họ về và thiêu hoặc chôn cất xác của họ ở đó.
Sau khi dành ra chút thời gian im lặng để mặc niệm những người đã chết, tôi quyết định quay về phía dinh thự nhà Silfold ở vương đô.
「Vậy thì, xin lỗi vì đã làm phiền ngài」
「Đợi chút đã. Lúc này, tôi được lệnh đưa Cain diện kiến nhà vua. Tất nhiên, lãnh chúa Garm hiện cũng đang hướng tới đó」
Và tôi sẽ phải diện kiến nhà vua vào ngay ngày hôm nay luôn.