Mấy hôm nay đau đầu vkl :vvv
---------------------------------------------
Đây là lần đầu tiên tôi được phép đi ra khỏi khuôn viên nhà.
Tất nhiên là với sự hộ tống của Mili và Nina.
Ngay khi nghe tin tôi chuẩn bị ra khỏi thành phố, Sarah ngay lập tức chuẩn bị cho tôi một bộ giáp da và áo choàng cỡ trẻ con cùng một thanh đoản kiếm.
Tôi vào trong phòng và mặc đống trang bị ấy lên.
「Cain-sama, ngài trông ngầu quá」
Đó là cô hầu gái Sylvia, người đã luôn ở cùng tôi.
「Vì đây là lần đầu tiên ngài ra ngoài, em phải nhắc lại là phía bên ngoài tường thành rất nguy hiểm, xin ngài hãy cẩn thận」
「Un. Em biết rồi. Nếu em bị thương hay bị xây xát gì thì chắc em sẽ không được ra ngoài nữa mà phải ở nhà」
Tôi giắt thanh kiếm lên hông và bước ra khỏi phòng.
Bên ngoài là mẹ tôi, Sarah, và chị Reine đã đợi sẵn.
「Cain, con trông đẹp lắm. Dù chỉ là luyện tập ma thuật thôi nhưng ngoài đó có rất nhiều quái vật nguy hiểm. Nhớ cẩn thận đấy」
「Cain-kun, lúc về nhớ kể lại cho chị nhé!」
「Thưa mẹ, con đi đây. Đến tối con sẽ về」
Tôi đi theo sau Mili và Nina.
___Đổi POV(Ngôi kể)___
Nhóm của Cain đi qua cánh cổng và tiến vào thành phố. [note14425] [note14855]
Đại lộ được lát đá cuội và quán xá tấp nập hai bên đường.
Hầu hết cư dân đều bận rộn và bạn có thể thấy rằng thành phố đang phát triển rất mạnh mẽ. Trong khi tự thuyết phục với mình rằng cha cậu quả là một lãnh chúa tài ba, cậu không ngừng ngó nghiêng xung quanh.
「Em nhìn ngó xung quanh nhiều quá đấy, trông như một dân quê lên tỉnh vậy. Vì vị thế lãnh chúa của cha em, em nên nghiêm túc thêm một chút đi」
「Không, em chỉ là con trai thứ ba của lãnh chúa thôi. Em sẽ trở thành một mạo hiểm giả khi lớn lên」
「Em mới có năm tuổi mà lại chẳng giống với một đứa trẻ tí nào. Dù sao thì, nếu có cha mẹ là lãnh chúa thì càng phải cải thiện hình ảnh và uy tín của mình」
「Cha mẹ em cũng đã dạy em như vậy vì họ là quý tộc. Nếu chất lượng cuộc sống nhân dân trong vùng được phát triển mạnh, thì doanh thu từ thuế sẽ tăng lên. Và chúng ta có thể trang trải cuộc sống nhờ đó」
「Lãnh chúa vùng này cũng có danh tiếng trong công hội vì chính sách của ngài ấy rất tuyệt vời. Cả hai bọn chị cùng chuyển tới đây từ thành phố khác. Trị an ở đây rất tốt, và vì gần đây có một khu rừng, nhiệm vụ từ công hội cũng rất nhiều」
「Un. Việc sống ở đây rất dễ dàng. Đồ ăn ở đây cũng ngon nữa」
Dường như cả hai người họ đều nghĩ rằng thị trấn này rất tốt. Vậy tức là chính sách của cha cậu đang phát triển thuận lợi.
Cậu bước đi trong khi cảm thấy hài lòng.
「Ah, nếu có ra ngoài tường thành thì hãy ghé qua Công hội nữa. Ở đó có lẽ sẽ có thông tin về tình hình bên ngoài hiện tại」
「Em cũng muốn tới Công hội」
Mắt Cain sáng rực lên và cậu trả lời ngay lập tức.
Cậu rảo bước trên phố và hướng tới một tòa nhà lớn. Trên đó có tấm biển hiệu với biểu tượng là thanh kiếm và tấm khiên.
Nhóm cậu mở cửa và bước vào.
Thẳng tới phía trước là quầy tiếp tân, bên phải chỗ đó là bảng thông báo với những tờ giấy ghi thông tin nhiệm vụ được dán lên.
Còn phía bên trái là khu vực chờ và khu ăn uống.
Vài mạo hiểm giả đang nhậu với nhau, mặc dù trời vẫn còn sáng.
Bọn cậu tiến thẳng tới quầy lễ tân.
「Rudy, cho tớ hỏi chút được không?」
Cô tiếp tân khuyển nhân với đôi tai cún ngẩng mặt lên và đáp lại với một nụ cười.
「Ara, Mili đấy sao? Hôm nay có chuyện gì thế?」
「Tớ đang nghĩ tới việc luyện tập ở bên ngoài tường thành, nên tớ tới đây để kiểm tra xem có quái vật nào ở gần đó không」
「Xem nào, quanh đó chỉ có thỏ một sừng, đôi khi cũng có vài con sói nữa và không có gì mới mẻ cả. Hình như hôm nay hai cậu có mang theo một đứa trẻ hơi bị đáng yêu đấy. Cậu có học trò mới à?」
Mili nghiêng người tới gần sát Rudy và thì thầm với giọng nhỏ.
「Đứa trẻ cậu vừa mới nhắc tới là con trai của lãnh chúa đó. Bọn tớ định ra ngoài và dạy nó」
Rudy đứng thẳng người dậy và cúi đầu trước mặt tôi.
Có vẻ như cô ấy đã cho rằng Cain chỉ là một đứa trẻ ăn mặc giống với mạo hiểm giả mà không ngờ tới việc cậu là con trai của lãnh chúa.
「Ah, thật thô lỗ. Xin thứ lỗi vì đã không biết ngài là con trai của lãnh chúa. Tôi là Rudy, tiếp tân của Công hội」
「Em là Cain von Silfold. Em mới chỉ năm tuổi và chưa thể đăng ký trở thành mạo hiểm giả nhưng em sẽ đăng ký ngay khi lên mười. Dù sao thì, cũng cảm ơn chị ạ」
「Ara, thật là một đứa trẻ lịch sự. Xin hãy tự nhiên gọi tôi là Rudy」
「Vậy thì, chúng tớ đi đây」
Mili đi thẳng tới cửa ra của Công hội.
Một giọng nói phát ra từ người đàn ông đang uống với đồng bạn trong khu ăn uống.
「Oi! Có phải Mili đó không? Nay có chuyện gì mà lại đem theo một thằng nhóc tới đây thế này. Bỏ thằng nhóc ấy đi, lại đây và uống vài chầu với tụi anh nào」
「Phải, phải. Cứ bỏ nó đi và qua đây uống nào! Tụi anh sẽ tiếp cô em tới đêm, đảm bảo sẽ làm cô em thỏa mãn」
Cả Mili và Nina đều trưng ra một khuôn mặt ghê tởm.
「Chúng tôi lúc này đang làm nhiệm vụ. Nếu muốn có bạn nhậu thì ra chỗ khác mà tìm」
Nina đáp trả với giọng điệu vô cảm.
Như thể không để cho sự việc dừng lại ở đây, tên đó nắm lấy cánh tay của Nina.
「Nghe thấy tụi anh nói gì không?」
「Bỏ cái tay ra」
Mili nói.
「Ah? Cô em có ý kiến gì với thằng rank C này à? Cô em lúc này chỉ là một rank D thôi, phải không? Bỏ cuộc và nghe theo lời của các bậc đàn anh đi!」
Lại một kịch bản quen thuộc kìa!! Cain bất ngờ trở nên phấn khích.
Tuy nhiên, nếu cứ thế này thì buổi ra ngoài sẽ đi tong.
「Xin thứ lỗi. Vì chúng em chuẩn bị đi ra ngoài, anh có thể bỏ cái tay ra được không?」
Cain lao lên và táng vào tay người đàn ông đang giữ tay Nina.
Nhờ bảo hộ của Thần Võ thuật, cậu cũng có được kĩ năng thể thuật. Sức mạnh cậu xuất ra dường như không thể thuộc về một đứa trẻ năm tuổi.
「Mày-y-y. Đừng có nghĩ rằng mày là trẻ con mà tao sẽ tha cho mày nhé!! Sám hối đi. Tao sẽ dạy cho mày một bài học!」
Người đàn ông vung nắm đấm lên và nhắm vào Cain.
Cain tận dụng kĩ năng võ thuật của mình, tiến một bước lên và né đòn. Sau đó cậu vòng ra sau và sút vào phía sau đầu gối của tên đó.
「Tuyệt đối không thể tha thứ được! Chết đi!!」
Tên đó tuốt thanh kiếm ra khỏi vỏ và định lao tới chém.
「Nguy hiểm!!!!」
Mili hét lên, nhưng có lẽ vì tên này chưa tỉnh rượu, nên đường kiếm trông quá tệ và quá dễ né.
Cậu rút thanh kiếm ra và đánh thẳng vào hàm tên đó bằng cán kiếm.
Tên đó mắt trắng dã và gục xuống.
Xung quanh gian phòng như đóng băng, kể cả những người say xỉn cũng không nói nổi thành lời. Một mạo hiểm giả rank C lại bị đánh bại bởi một thằng-nhóc-năm-tuổi.
「Các người đang làm trò gì vậy!!!」
Một tiếng nói bất chợt vang lên, mọi người đều nhìn về phía chủ nhân của giọng nói ấy.
Đó là một người đàn ông đầu trọc khoảng độ bốn mươi, nhưng mang phong thái hoàn toàn khác với cái tên trọc đang nằm đo ván trên sàn.
「Guild Master!」
Cô tiếp tân Rudy lên tiếng.
「Rudy, chuyện gì đã xảy ra vậy? Hãy giải thích đi」
Rudy giải thích hết tất cả mọi việc vừa xảy ra.
「Chà, hãy mang tên đang nằm sàn đó đi luôn đi. Lát nữa ta sẽ đào tạo lại hắn」
Nói rồi, ông quay mặt lại đối diện với cậu và cười toe toét.
「Ta rất chào đón nếu nhóc muốn trở thành mạo hiểm giả trong tương lai. Mới có năm tuổi mà đã mạnh thế này, chắc sau này lên rank S là được nhỉ」
Nói xong, ông ấy lẳng lặng bỏ đi.
「Cain-sama, xin thứ lỗi. Guild Master lúc nào cũng như vậy」
Rudy cúi đầu xin lỗi vì sự bất tiện.
「Không sao đâu. Guild Master rất thân thiện. Và em cũng không bị thương. Em cũng muốn sớm được ra ngoài thành phố nữa」
「Cain. Cảm ơn em」
Nina ôm chầm lấy cậu.
Bất ngờ vì được ôm, và vì chút hương thơm nhè nhẹ, khuôn mặt của Cain ửng đỏ.
Chỉ tiếc là cơ thể của tộc elf khá mảnh khảnh và bộ ngực không được lớn cho lắm.[note14862]
「Nói chuyện xong rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi」
___Đổi POV(Ngôi kể)___
Ba người chúng tôi nhanh chóng rời khỏi công hội và hướng thẳng tới cổng thành.
「Dù sao thì, Cain, em còn có thể sử dụng thể thuật ngoài kiếm thuật và ma thuật sao?」
「Cain, mạnh」
「Em học được nhờ việc đọc sách ở nhà!」
「Một mạo hiểm giả rank C lại dễ dàng bị hạ bởi đứa trẻ học kiến thức từ trong sách vở sao? Dù sao thì, nhớ cẩn thận nhé vì chúng ta không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra ở bên ngoài đâu」
「Em hiểu rồi, Mili-san」
「Chị sẽ bảo vệ Cain. Cứ thoải mái」
Có vẻ như tôi sẽ được Nina bảo vệ. Không như Mili, cô ấy không nói gì nhiều, nhưng cô ấy lại rất tử tế.
「Cảm ơn chị, Nina-san」
Tôi tiếp tục bước đi với nụ cười trên môi.
Trong khi đang nói chuyện, chúng tôi đã đến cổng thành từ lúc nào không hay. Ở đó có một người gác cổng, Mili tiến lên nói chuyện với anh ấy.
Như một lẽ tự nhiên, anh ấy không thể nào chắn đường con trai của lãnh chúa được, nên chúng tôi nhanh chóng được đi qua.
Dù sao thì, thành phố này chỉ có duy nhất một cánh cổng, và nó khá lớn. Bức tường thành kéo dài bao quanh khắp thành phố và cao khoảng năm mét.
Tôi cuối cùng cũng được ra ngoài.
Bước qua cánh cổng, khung cảnh cao lộ thẳng tắp và đồng cỏ trải rộng hiện ra.
Năm năm kể từ khi được sinh ra, và hai năm kể từ khi lấy lại được kí ức, đây là lần đầu tiên tôi được phiêu lưu.
Tôi đang cảm thấy cực kì phấn chấn.