Trans + Edit: M1NO
----------------------
Sau buổi gặp mặt với bố của Agatsuma, ngày hôm sau tôi đã lên đường để đi đến địa chỉ mà tôi lấy được từ Agatsuma khi cô ấy đang bị thôi miên. Điểm đến của tôi chính là căn nhà nơi ông bà của cô ấy ở, và tất nhiên, mục đích chính là để thông báo cho họ về tình trạng của Agatsuma và hoàn thành mảnh ghép cuối cùng để giải cứu cô nàng.
“……”
Mặc dù vậy, tôi khựng lại một lúc để nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.
Suốt quãng thời gian qua, Agatsuma đã giữ kín chuyện này vì không muốn làm ông bà của mình lo lắng. Chính vì vậy, dù là để giúp cô ấy, nhưng tôi lại cảm thấy hơi băn khoăn.
Vậy tại sao mình lại đến nhà ông bà của Agatsuma nhỉ? Ừm ───── chắc có lẽ đây chỉ là những suy nghĩ chủ quan mà thôi.
"Tớ không muốn khiến mọi người phải lo lắng... Tớ không muốn trở thành gánh nặng đâu... nhưng tớ thực sự cần ai đó giúp đỡ, bất kỳ ai cũng được... xin hãy giúp tớ với..."
Đêm qua, khi tôi đang lướt điện thoại và chuẩn bị kế hoạch cho ngày hôm sau, đột nhiên, tôi nghe thấy giọng nói của một cô gái, là Agatsuma thì phải.
"Nghe thấy giọng nói ư... sao nghe chẳng hợp lý chút nào cả vậy, không lẽ, là do mình tưởng tượng chăng?”
Chà... chuyện này chẳng khác nào một giấc mơ viển vông cả, vậy nên, những gì tôi sắp làm tới đây chỉ là để thỏa mãn bản thân và ngó lơ cảm xúc của Agatsuma mà thôi ───── Nhưng, ừm, tôi vẫn luôn tin vào việc làm theo ý mình. Nên việc quái gì mà mình phải lo lắng nhỉ?
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ thêm một hồi, tôi lấy hết can đảm của mình và bắt đầu bước tiếp.
“Có phải là nơi này không?”
Sau một thoáng do dự, tôi đã đến được địa điểm mong muốn và quan sát xung quanh. Ngay lúc đó, một bà lão đang dắt chó đi dạo chợt chú ý đến tôi.
"Cháu ở đây có việc gì không?"
"À... vâng... Chào buổi sáng ạ."
"Buổi sáng tốt lành. Xin lỗi, vì bà đã lớn tuổi rồi... Nên bà không thể nhớ mặt người khác. Cháu là ai vậy?"
Tôi có hơi lo lắng một chút... Nhưng vì bà ấy đã hỏi tôi như vậy nên chắc hẳn bà ấy cũng là một trong số những người mà tôi đang tìm.
"Cháu xin lỗi vì xuất hiện đột ngột thế này. Cháu là bạn cùng trường với Agatsuma Saika ạ."
"Ồ, vậy ra là cháu học cùng trường với Saika."
Trúng phóc! Có vẻ như người này chính là bà của Agatsuma. Ngoại hình của bà ấy toát lên vẻ nhân hậu chân chất, và cử chỉ nhẹ nhàng của bà cũng khớp với những gì Agatsuma kể với tôi.
Tôi thở phào khi biết đây chính là bà của cô ấy. Khi tôi định bắt đầu nói về Agatsuma thì một giọng nói khác vang lên.
"Ồ, có ai ở đây sao?"
Xét theo tình huống hiện tại, tôi đoán người đàn ông vừa bước ra khỏi cửa ấy chính là ông của Agatsuma.
Mặc dù tôi cảm thấy hơi choáng ngợp vì cuộc gặp gỡ bất ngờ với ông bà của Agatsuma, nhưng đã đến đây rồi thì cứ tiến hành theo mục đích ban đầu của mình thôi ha.
"Hôm nay cháu tới đây là để nói chuyện với ông bà ạ."
"Cháu đến đây vì Saika sao?"
Tôi gật đầu và tiếp tục:
"Cháu đến đây để thông báo rằng cháu gái của ông bà đang bị đối xử tệ bạc đấy ạ."
"Cái gì...?"
"Hả... ?"
Tôi kể lại chi tiết tình trạng của Agatsuma cùng với đoạn video mà tôi đã quay được. Mặc dù tôi có bằng chứng xác đáng là đoạn ghi âm, nhưng tôi đoán là ông bà của Agatsuma sẽ không tin vào chúng ngay đâu... Quả thật, cả hai đều tỏ ra rất bối rối, nhưng điều thực sự thuyết phục được họ chính là đoạn ghi âm giọng nói của Agatsuma mà tôi cũng đã thu lại được trước đó.
Cả hai bọn họ đều hứa với tôi rằng sẽ làm tất cả mọi thứ có thể để giúp đỡ Agatsuma. Họ cũng hối hận vì đã không nhận ra điều này sớm hơn và rơi nước mắt.
"Hiện tại Agatsuma đang ở nhà của một người bạn cùng lớp với cháu, nên ông bà cứ yên tâm. Cháu cũng sẽ giao lại đoạn ghi âm này cho ông bà, ông bà có thể sử dụng nó theo ý mình ───── Xin ông bà hãy đưa bạn ấy ra khỏi ngôi nhà đó."
Kết thúc câu chuyện, tôi cố tình đề cập đến bạn cùng lớp để đánh giá phản ứng thực sự của bọn họ. Mặc dù bọn họ dường như thể hiện sự quan tâm của mình dành cho cả Agatsuma, con trai và con dâu, nhưng họ lại đặc biệt lo lắng cho Agatsuma hơn tất thảy. Nói tóm lại, rõ ràng, ông bà của Agatsuma sẽ không ngần ngại hành động vì cháu gái của mình.
Một lúc sau, tôi rời khỏi nơi đó và mua nước ép từ một máy bán hàng tự động gần đấy.
"Thật may là ông bà hiểu được."
Mọi chuyện tạm thời cứ như vậy đi.
Sau tất cả những lo lắng khi trò chuyện với Agatsuma, phối hợp cùng Aisaka và chuẩn bị mọi thứ, tôi cảm thấy hơi thất vọng vì mọi chuyện khép lại quá chóng vánh.
Nhưng khi nhìn nhận từ một góc độ khác, tôi đã đạt được tương lai mong muốn của mình theo cách trực tiếp nhất có thể. Tất nhiên, kể cả khi đây vẫn chưa hẳn là kết thúc, nếu cần thiết, tôi sẽ không ngần ngại trừng phạt nghiêm khắc bố của Agatsuma.
"Ahh... Làm sao mà mình lại thành ra thế này vậy?"
Vừa dứt lời thì một sự cố nhỏ xảy ra. Do vừa uống hết lon soda có ga trong một ngụm nên tôi cảm thấy trong người hơi khó chịu. Mặc dù vậy, tôi vẫn tiếp tục kích hoạt cộng sự của mình.
"Có lẽ mình chỉ muốn... làm những chuyện biến thái và được thỏa mãn bản thân. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại giúp đỡ mọi người bằng ứng dụng thôi miên này."
Có lẽ tôi nên bớt tự mãn lại... Chà, viễn cảnh về thiên đường dục vọng của mình hóa ra lại xa rời thực tế đến vậy sao... Nhưng kỳ lạ thay, cứ mỗi lần tôi đạt được mục tiêu của mình, tôi lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Cho dù là Agatsuma ở hiện tại hay là Aisaka trong quá khứ, thì cảm xúc của tôi vẫn không hề thay đổi.
"Có lẽ từ nay về sau, ông bà của Agatsuma sẽ chăm sóc cho cô ấy... Sau tất cả, Agatsuma thật may mắn khi vẫn có ông bà ở kế bên. Sự việc này đã diễn ra kể từ khi cô ấy bắt đầu học cấp ba. Người cha ấy sẽ không bao giờ có thể thay đổi được, điều này đã quá rõ ràng rồi."
Người này thậm chí còn dọa hiếp dâm con gái mình.
Tất nhiên, tôi cũng đã ghi âm lại những lời nói đó và đưa cho ông bà của Agatsuma. Vì vậy, dù cho tương lai có thế nào, tôi tin chắc rằng họ sẽ không bao giờ để cho Agatsuma gặp lại bố mình nữa.
Mặc dù có thể có những thay đổi như chuyển nhà hay những việc khác, nhưng chắc chắn sẽ không quá xa nơi này, vậy nên Agatsuma sẽ không phải đối mặt với sự thay đổi môi trường quá lớn. Điều đó cũng là một niềm an ủi đối với cô nàng.
"Đợi đã... Sao mình không đến đó xem thử nhỉ?"
Đã một ngày trôi qua, tuy tôi có lo lắng cho Aisaka đấy, nhưng tôi vẫn không khỏi băn khoăn về tình trạng của Agatsuma lúc này sau khi ở cùng với Aisaka. Có lẽ nếu đến gần nhà Aisaka, thì mình có thể nhìn thấy gì đó chăng?
Nghĩ vậy, tôi lập tức nhảy lên xe đạp và bắt đầu đạp xe.
"Ừ thì, dù không có số liên lạc của Aisaka, nhưng ít nhất thì mình cũng biết nhà cô ấy."
Nói thật, tôi chỉ hơi lo lắng một chút thôi, ô-kê...? Nếu có thể tranh thủ ngó qua nhà Aisaka trên đường tới thì tốt rồi... Bằng không, tôi sẽ mất ngủ với hàng tá câu hỏi trong đầu khi tới trường mất.
Mang theo những suy nghĩ đó, tôi đến nhà của Aisaka thì vừa lúc cô ấy và gia đình đang ra khỏi cửa.
"Masakii-kun!"
"...Aisaka. Thật trùng hợp nhỉ? Mình cũng vừa đi ngang qua thôi."
Diễn giỏi ghê, cứ như mình đang đóng phim vậy!
Bỏ qua lời chào vụng về ấy, Aisaka vẫn nở một nụ cười rạng rỡ và chạy về phía tôi. Sau đó, cô ấy thì thầm vào tai tôi.
"Thực ra, Saika vừa nhận được tin nhắn trên điện thoại từ ông bà. Mọi chuyện có vẻ ổn thỏa, Masaki-kun."
Ra vậy...
"Vì lâu rồi mình không đi xe đạp nên chắc họ có đủ thời gian để liên lạc với nhau."
"Nhân tiện, Saika đã biết người đó là cậu rồi. Ông bà của cô ấy có nói qua điện thoại về người đã cung cấp thông tin cho họ."
Có vẻ như Agatsuma đã biết mọi chuyện.
...Phải làm sao bây giờ? Chắc chắn Agatsuma sẽ thắc mắc tại sao tôi lại biết đến chuyện đó, và làm sao tôi lại có thể sắp xếp được mọi chuyện như vậy...
Mình nên nói gì bây giờ? Mình thậm chí còn chẳng có lý do chính đáng...
"Ước gì họ không nói cho Saika biết rằng mình là người cung cấp thông tin, giống như cậu vậy... Thôi, chuyện đã rồi."
"Tớ nghĩ là không sao đâu."
"Nhưng... Nếu Saika biết mình biết tất cả mọi chuyện, liệu cô ấy có nghĩ mình là kẻ bám đuôi không?"
"Cậu đừng lo lắng về điều đó, Masaki-kun. Saika đã rất bình tĩnh khi nghe tin và còn muốn cảm ơn cậu nữa là.”
Ah, là thế sao? May quá đi...
"Phải rồi, trước khi Saika hỏi mình tại sao lại biết chuyện này, mình cần phải nghĩ ra một lý do hợp lý đã... Nhưng trước hết, tớ cần phải gặp Agatsuma."
"A, đúng rồi! Thực ra bọn mình đang định đi mua sắm... nhưng đúng lúc ấy thì gặp cậu, Masaki-kun, tớ nghĩ là bọn mình sẽ hoãn lại."
"Hả? Thật á? Nếu vậy thì cứ đi mua sắm đi. Mình chỉ đến đây một lát để xem tình hình thôi."
Vừa dứt lời, Aisaka ngay lập tức nắm lấy tay tôi.
"Đừng nói thế chứ~. Thôi nào, chắc hẳn cậu phải có nhiều điều muốn nói với Saika lắm. Để tớ dắt cậu vào trong!"
"Chờ đã, đợi một lát!"
Và thế rồi, tôi không thể kháng cự lại Aisaka và bị kéo lê vào nhà của cô nàng. [note60057]