Đêm trước ngày nhập học, Diệp Lạc lấy cớ thu âm thô không tìm được cảm giác, bèn lôi kéo Từ Dịch Nhiên đến cùng anh phối.
“Nếu không thì hôm nay đến đây đi, đã khuya rồi. Nghỉ ngơi sớm đi.”Diệp Lạc nhận ra vẻ ủ rũ của Từ Dịch Nhiên.
“Ân, được.”
“Ngày mai gặp .”
“A A A A !!”
“Làm sao vậy ??”
“Mẹ nó, tôi quên bật ghi âm rồi !”
A, người này thật đúng là qua loa. Nhờ thế, Diệp Lạc lại đối với Từ Dịch Nhiên có thêm một cái ấn tượng mới.
“Không sao, khi nào cậu rảnh, tôi sẽ cùng cậu thu lại.” Như vậy là lại có cơ hội gặp nhau rồi ~~
Ngày hôm sau là tiết dạy đầu tiên của Diệp Lạc. Bởi vì khá hợp với các sinh viên, anh cũng không có khẩn trương như trong tưởng tượng.
Sau khi trở về, theo thói quen mở máy tình nhìn Weibo của Từ Dịch Nhiên. A, hóa ra cậu ta cũng háo sắc. Vì vậy, Diệp Lạc lại có thêm một ấn tượng mới về Từ Dịch Nhiên.
Vào ban đêm, Từ Dịch Nhiên quả nhiên gõ tìm anh. Ngay sau đó, hai người lại ở trên YY thu âm thô.
Sáng hôm sau, Diệp Lạc còn có một tiết Tiếng Anh. Anh lại để cho những ai chưa giới thiệu tự tiếp tục. Lỡ đãng nhìn qua toàn bộ lớp, phát hiện một người mang kính mắt màu đen vừa dày vừa nặng đang cố dùng sách che mặt, mà nam sinh ngồi bên cậu ta tựa hồ chưa hề lên lớp qua.
Cũng không nghĩ nhiều, Diệp Lạc bắt đầu bài giảng. Anh đối với trình độ tiếng Anh của mình vẫn là rất tự tin.
Buổi tối, Diệp Lạc chủ động tìm Từ Dịch Nhiên, qua thật lâu cậu ta mới trả lời. Rồi hai người lại ghi âm nốt kỳ một. Nhận được lời mời đi YY mở ca hội của Từ Dịch Nhiên, Diệp Lạc hiển nhiên sẽ không cự tuyệt.
Nhìn Từ Dịch Nhiên xù lông, Diệp Lạc nhịn không được TX một phen. Anh yêu mến bộ dạng Từ Dịch Nhiên xù lông, rất manh. Trông phản ứng của Từ Dịch Nhiên, anh ở đầu máy tính bên này khẽ mỉm cười.
Diệp Lạc cũng không nghĩ anh sẽ đối với một người trên Internet lưu tâm, chỉ bằng giọng nói mà đối với một người sinh ra hảo cảm sao?
Diệp Lạc dạy tiếng Anh đích thực rất thuận lợi, đám sinh viên kia đặc biệt nghe lời.
Có một lần lên lớp, chợt nghe thấy có tiếng di động vang lên. Nam sinh ngồi phía sau đứng lên nhận lỗi, đồng thời lấy điện thoại ra làm chứng. Diệp Lạc nhìn thoáng qua, là nam sinh bên cạnh nam sinh đeo kính gọng đen vừa dày vừa nặng đó. Anh cười cười, tiếp tục giảng bài.
Trở lại văn phòng, Diệp Lạc theo thói quen sờ trong túi lấy cái bút, nhưng phát hiện trong túi trống không. Cái bút kia là ba Diệp tặng anh làm quà trưởng thành, anh vẫn giữ gìn từ đó đến nay.
Nghĩ rằng có lẽ là rơi tại giảng đường, anh bèn tính quay lại phòng học tìm.
Tới giảng đường mới biết bên trong còn có người, đang gục trên mặt bàn. Sau khi Diệp Lạc tìm được bút, không biết làm sao thì ý thức đã đi xuống chỗ nam sinh kia.
Anh suy nghĩ một chút, liền hỏi một câu : “ Cậu sao còn ở đây ?”
Từ Dịch Nhiên mở miệng đã khiến Diệp Lạc ngẩn người, thanh âm này rất quen thuộc. Nhưng là nghe qua mạng nên Diệp Lạc cũng không thể khẳng định Từ Dịch Nhiên chính là XXOO. Chỉ là vẫn muốn cùng cậu hàn huyên một chút.
Diệp Lạc đi đến, Từ Dịch Nhiên là đang khóc.
Sau khi trở về, anh nghĩ một chút về Weibo của XXOO, so sánh ngày giờ đăng tin, nghĩ thầm XXOO sẽ không thực sự là Từ Dịch Nhiên đó đi.
Tối đó, anh cùng bạn bè đi chợ đem uống rượu, nói chuyện phiếm. Trên đường về bắt gặp Từ Dịch Nhiên đang say rượu, bèn cùng bạn cậu bắt chuyện, rồi đem Từ Dịch Nhiên về ký túc xá của mình.
Đó là lần đầu tiên Diệp Lạc cõng một người. Hơi thở nhẹ nhàng mang theo mùi rượu phả vào cổ gây tê ngứa.
Anh đem Từ Dịch Nhiên thả lên giường của chính mình, ma men Từ Dịch Nhiên rất an ổn say ngủ, chỉ là trong miệng nói mớ vài câu, nghe không rõ ràng lắm, nhưng anh nghe rõ ràng nhất hai chữ “kết hôn”.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Lạc vừa thức dậy liền đi nấu cháo. Bới vì Diệp Lạc cũng yêu thích uống rượu, lúc nào cũng có thể say, nên đó là lý do vì sao Diệp Lạc học được cách nấu cháo. Ngoài trừ Từ Dịch Nhiên cũng chỉ có duy nhất Diệp Thanh là người được thưởng thức cháo đích thân anh làm.
Sau đó Từ Dịch Nhiên nói muốn mời Diệp Lạc đi ăn cơm, Diệp Lạc không chút suy nghĩ đáp ứng.
Sau lần đó, Diệp Lạc lại xem Weibo của Từ Dịch Nhiên, càng khẳng định Từ Dịch Nhiên chính là XXOO. A, trong hiện thực cũng thật đáng yêu mà.
Càng về sau, Diệp Lạc đối với Từ Dịch Nhiên càng lưu tâm, nếu nói dựa vào giọng nói, nhiều nhất cũng chỉ phát sinh hảo cảm, nhưng Diệp Lạc cảm thấy từ khi xác định Từ Dịch Nhiên là XXOO, anh càng thêm yêu thích cậu.
Thích một Từ Dịch Nhiên cười chân thành như vậy, cũng thích một XXOO xù lông đáng yêu, còn khi cậu khổ sở, chính mình trong ngực cũng rất khó chịu, bực bội không nói được.
Mãi cho đến khi được Từ Dịch Nhiên mời tham dự lễ cưới, Diệp Lạc càng khẳng định tâm ý của bản thân. Anh chính là đã yêu Từ Dịch Nhiên, chính là muốn bảo vệ cậu, không muốn cậu lại uống rượu say, không muốn nhìn cậu thương tâm thêm nữa.
Hoàn chương .