Tearmoon Empire

chương 13: nhà già nhất và yếu nhất trong bầy tôi tớ trung thành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans&Edit: BiHT

----------------------------------

[note57202]

Ludwig tận dụng tối đa tất cả các mối quan hệ trong cuộc điều tra của mình. Tiến hành những cuộc ghé thăm bí mật với các “đồng môn” khác, anh đã thu thập mọi mảnh thông tin mà họ có được.

“Tôi đã thấy rằng mình nên bắt đầu với việc xem xét kĩ hơn vai trò mà nhà Yellowmoon và các đồng minh của họ đảm nhiệm. Trong quá trình đó, tôi nhận được thông tin rằng một đồng môn khác của thầy tôi muốn nói chuyện với mình. Cậu ta làm việc trong Lam Nguyệt Bộ.”

“Lại một người nữa à? Biết gì không, tầm cỡ cái bè phái đồng môn này của cậu không bao giờ ngừng khiến tôi ngạc nhiên đấy.” Dion nói.

Ludwig mỉm cười trái với mọi khi.

“Họ là một đám người lập dị, nhưng vào những tình huống như thế này thì họ lại khá hữu dụng đấy.”

Cả hai đang đợi trong một phòng riêng của một quán rượu lớn ở ngoại ô thủ đô. Không lâu sau, vị khách của họ đã tới.

“A, thật hân hạnh khi được gặp lại anh, vị tiền bối thân yêu của thầy chúng ta. Đã quá lâu rồi.”

Một người đàn ông trẻ bước vào, chào hỏi Ludwig với một nụ cười niềm nở.

“Anh có thể thấy là vẫn chưa đủ lâu để chùi đi cái nhìn xấc xược đó trên mặt cậu.” Ludwig nhăn mặt nói. Dĩ nhiên, đó chỉ là nói giỡn thôi. Đa phần là vậy. “Thật mừng khi thấy cậu vẫn hòa động đến ngứa gan như mọi khi.”

“Nó là một lời nguyền mà em hết sức miễn cưỡng dự khi phải hứng chịu, em cam đoan với anh.” Chàng trai trẻ nói, nụ cười còn rộng hơn cả trước đó. “Còn anh, hỡi tiền bối kia ơi, có vẻ như anh vẫn thích chõ mũi vào mấy vấn đề nhớp nháp như mọi khi. Ồ? Có khi nào anh chàng đẹp trai đằng sau anh là thanh kiếm của Công chúa Điện hạ không? Người đã dạo quanh mấy cái ổ tin đồn gần đây?”

Chàng trai trẻ săm soi Dion, anh nhún vai.

“Chẳng biết được bao lâu, nhưng tạm thời thì tôi vẫn treo bên thắt lưng ngài ấy. Tên tôi là Dion Alaia.” Anh bắn ánh nhìn sắc bén, chăm chú về phía chàng trai. “Vẫn đang xem xem liệu tôi có hân hạnh khi được làm quen với cậu không đây.”

“Ha ha ha, anh đúng đáng sợ hệt như mọi người nói! Ludwig, anh làm thế nào để dành chừng ấy thời gian bên cái anh chàng này mà không bĩnh ra quần được hay vậy?”

Hoàn toàn không nao núng trước bầu không khí đe dọa của Dion, chàng trai trẻ đưa tay ra.

“Gilbert Bouquet” anh nói, nhấn mạnh trên chữ g mềm mại. “Xin hãy gọi tôi là Gil, nếu anh thoải mái với chuyện đó. Ít nhất thì nó sẽ khiến tôi vui.”

Dion nắm lấy bàn tay, liếc nhìn Ludwig trong khi làm thế.

“Phải nói là Ludwig có được vài người bạn thú vị đấy. Cậu có phải một tài năng đầy hứa hẹn như những người còn lại không?”

“Ôi, anh quá khen rồi. Tôi chỉ là một viên chức tầm thường của Lam Nguyệt Bộ thôi.”

Lam Nguyệt Bộ là một trong năm chi nhánh chính của chính quyền Tearmoon và chủ yếu lo liệu việc quản lý thủ đô hoàng gia. Như mọi người có thể đoán từ một lời mô tả mục đích khái quát như thế, các nhiệm vụ của bộ này khá đa dạng. Một trong số chúng là thương lượng với giới quý tộc trung tâm. Có một thường thức là nếu muốn nhận thông tin về các quý tộc quyền lực của đế quốc, hỏi ai đó từ Lam Nguyệt Bộ sẽ là con đường chắc chắn nhất.

“Trời, cơ mà vẫn phải nói chuyện em không ngờ tới nhất là đích thân Quý Ngài Ghê Tởm Mọi Thứ Liên Quan Đến Hoàng Tộc lại đi làm việc cho Công chúa Điện hạ đấy. Điều gì đã gây nên sự thay đổi tâm can này vậy, Ludwig?”

“Ha. Cậu rồi sẽ hiểu một khi gặp ngài ấy thôi. Công chúa Điện hạ là người có thể khiến cậu cảm thấy mọi chuyện đều xứng đáng để có thể tiếp tục phục vụ người. Ngay cả thầy chúng ta cũng đã cam kết tận tụy với công việc ngài ấy giao.”

“Phải, đó chính là phần điên nhất đó. Không chỉ anh, mà cả cái tảng đá già đó nữa. Em vốn không nghĩ rằng ông ta vẫn còn khả năng thay đổi quan điểm cơ.”

Gilbert mím môi suy nghĩ và gật đầu, rõ là thích thú với chủ đề này. Và thế là Chiến Dịch Truyền Bá Đại Hiền Giả lại đâm móng vuốt của nó vào nạn nhân tiếp theo. Với tư cách là thành viên sôi nổi nhất của chiến dịch, Ludwig không biết nghỉ ngơi là gì. Anh làm việc bất cứ lúc nào và ở bất cứ đâu. Ngày trong tuần hay cuối tuần, trong hay ngoài giờ làm việc, miễn là có một tâm trí cần được biến đổi thì anh sẽ ở đó để biến đổi nó.

“Dù sao thì, quay lại chủ đề chính thôi. Anh muốn biết thêm về nhà Yellowmoon đúng không?” Gilbert nói, như một người phục vụ vừa đến với chầu rượu.

“Đúng vậy. Nếu cậu có thông tin nào thú vị thì anh muốn nghe nó.”

“Chà, đúng là em có vài thứ, nhưng nó không giống thông tin lắm mà giống...một lời cảnh báo hơn.” Gilbert ngừng lại để xem xét căn phòng rồi hạ giọng thì thầm. “Nhân tiện này, đem anh chàng Dion đó cùng anh là một nước đi khôn ngoan đấy. Nếu anh đang đánh hơi quanh Công tước Yellowmoon thì cẩn trọng không bao giờ là thừa cả.”

“Tệ đến mức đó cơ à? Anh đoán mình cần phải đề phòng hơn dựa trên những gì đã tìm được cho tới giờ, nhưng...”

“....Để làm rõ thì em biết định nghĩa ‘hơn’ của anh là số mũ của người khác, nhưng dù là vậy đi nữa, tăng thêm một mức nữa chắc cũng không hại gì đâu.” Gilbert dựa lưng ra sau và lắc đầu. “Nói thật thì cả đời em cũng chẳng tưởng tượng nỗi lý do anh muốn gây chuyện với đám người đó nữa.... Mà kệ đi, em nên bắt đầu từ đâu đây? Để xem nào... Nhân tiện, anh có biết cách mà Công tước Yellowmoon được biết đến như quý tộc ‘yếu nhất’ không?”

“Dĩ nhiên rồi. Cuộc nổi dậy của Công tước Georgia. Chuyện đã như thế kể từ lúc đó.”

Sự kiện anh nói diễn ra gần hai trăm năm trước. Có thể tranh cãi rằng đây là cuộc nổi dậy lớn nhất trong lịch sử Đế quốc Tearmoon. Khi đó, người đứng đầu gia tộc là Công tước Georgia Etoile Yellowmoon. Sau khi cấu kết với một số quý tộc quyền lực, ông ta đã đứng lên chống lại hoàng tộc. Tầm cỡ và động lực của cuộc khởi nghĩa này đáng gờm tới độ nó đe dọa chia đế quốc làm hai và nhấn chìm đất nước trong cuộc nội chiến. Tuy nhiên, mặc cho khởi đầu vang vọng như sấm rền của nó, cuộc nổi dậy đã kết thúc với một tiếng thút thít thảm hại đến lạ.

Công tước Georgia đã bị giết bởi em trai mình, Gardier, và quân nổi loạn sụp đổ không lâu sau đó. Các quý tộc dính líu tới cuộc nổi dậy đều bị tử hình, và danh tiếng gia tộc của bọn họ đều bị hủy hoại. Có một điểm đáng chú ý là người em trai, Gardier, mặc cho sự đóng góp quyết định để xoay chuyển cuộc nổi loạn đắt giá, lại không được đặt dưới ánh hào quang rực rỡ mà là trên chiếc giường gai. Nhiều người bắt đầu nói về ông với sự khinh bỉ, chỉ ra rằng vốn nhà Yellowmoon chính là những kẻ đã gây ra thảm họa này, và ông chỉ đơn thuần là ngăn chặn gia tộc phản nghịch của chính mình gây thêm thiệt hại. Thứ thêm dầu vào lửa chính là lời thỉnh cầu tha mạng cho những kẻ có gia đình dính dáng tới âm mưu này, mặc dù cái giá phải trả cho việc mưu phản được quần chúng đồng tình là cái chết của cả nhà và gia tộc.

Với việc che chở cho những kẻ có tội do liên đới đó, Gardier đã nhận lấy lượng chỉ trích không hề nhỏ. Sau cùng, ý kiến của công chúng về hai anh em phân nhánh. Người anh được xem như một nhân vật đáng gờm, tham vọng với trái tim và ý chí dám thách thức đế quốc vì mục tiêu của mình. Người em thì lại bị gièm pha như một tên hèn phản bội, bán đứng đất nước và sau đó là gia tộc của chính mình.

Dù là thế, lời thỉnh cầu của Gardier đã cứu mạng rất nhiều người, và những người sống sót biết ơn từ những gia tộc liên đới đó tập hợp dưới lá cờ của nhà Yellowmoon. Toàn bộ phe phái Yellowmoon sau đó được biết đến như tập hợp những kẻ thua cuộc với địa vị là của những người bị đánh bại trong cuộc tranh đấu quyền lực. Theo thời gian, họ dần được gia nhập bởi các quý tộc khác có vị thế bị xa lánh tương tự, như các bá tước vùng biên ải phải chịu sự khinh miệt thường xuyên từ giới quý tộc trung tâm. Và thế là, một phe phái của những kẻ lạc loài đã được sinh ra, dẫn đến việc nhà Yellowmoon được gọi là “nhà già nhất và yếu nhất trong tất cả.”

“Và đó là ý chính của câu chuyện, điều mà mọi người đều biết. Nhưng nếu em nói với anh rằng tất cả đều đã được lên kế hoạch thì sao? Rằng toàn bộ cuộc nổi loạn là một nước đi đã được tính toán trước? Khi đó thì anh nghĩ thế nào?” Gilbert hỏi với tông giọng khôi hài của một người phụ huynh đang thách đố đứa con.

“Ý cậu là, nếu cuộc nổi loạn không chỉ đơn thuần là một cuộc nổi loạn mà là một hành động nhằm mục đích nào khác...” Ludwig nói, khoanh tay lại trầm ngâm. “Vậy thì đó là một mồi nhử... Một cái đèn cho lũ bướm đêm...”

Gilbert búng tay khi nghe câu trả lời của Ludwig.

“Bính boong. Em biết anh sẽ nhận ra mà. Đào lên cái thông tin này cũng không khó lắm, nhưng một vài quý tộc trong phe phái nhà Yellowmoon lúc này...sợi dây liên kết của họ với công tước kéo dài từ trước đó nữa kìa. Trước cả khi họ thua trong cuộc đấu tranh quyền lực đó. Ví dụ, vào khoảng thời gian cuộc nổi dậy, đã có một hầu tước với sức mạnh và tầm ảnh hưởng gần như sánh ngang với hoàng đế, nhưng vì lý do nào đó, hắn bắt đầu mất đi người thừa kế hết người này đến người khác. Cụ thể thì những đứa con trai của ông ta cứ lần lượt đổ bệnh. Các quý tộc khác bắt đầu nhìn ông ta với ánh mắt ngờ vực, xem ông ta như một nguồn cơn của vận rủi, và sau cùng thì ông ta đã bị tẩy chay khỏi giới thượng lưu. Đó chính là lúc một người bạn cũ của ông ta, Công tước Yellowmoon, tình cờ xuất hiện và mời ông ta vào phe phái của mình.” Gilbert nhấp một ngụm rượu và cười mỉa. “Giờ thì chẳng phải chuyện đó có hơi bốc mùi mờ ám sao?”

“Anh hiểu rồi. Vậy cậu đang cho rằng nhà Yellowmoon đã ám sát những đứa con của tên hầu tước để làm suy yếu sức ảnh hưởng của ông ta. Hừm... Họ tiếp cận những kẻ ngáng đường đế quốc, dành lấy sự tin tưởng, và rồi khiến quyền lực của chúng vỡ vụn. Việc không nhắm trực tiếp vào tên hầu tước mà vào những đứa con trai của ông ta che chắn họ khỏi bất cứ sự nghi ngờ đáng kể nào.”

“Và trên hết, nhà Yellowmoon là các chuyên gia về thực vật học và thảo mộc học. Nó thật sự khiến chúng ta phải thắc mắc nhỉ?”

“Họ có một sự hứng thú lâu đời với nghề canh tác thảo mộc...sẽ là một lời giải thích ôn hòa. Nhưng không. Đây rõ ràng là một trường hợp của thuốc và chất độc là hai mặt của một đồng xu.”

“Chính xác. Nhà Yellowmoon là một gia tộc sát thủ sử dụng chất độc để loại bỏ những kẻ là mối đe dọa với đế quốc. Đó là giả thuyết của em.” Gilbert tuyên bố với giọng nhàn nhã, hoàn toàn trái ngược với sức nặng của vấn đề.

Sự thất sủng của họ chỉ là lớp ngụy trang. Bị gán cho cái danh “yếu nhất” che giấu việc họ thực hiện vai trò đặc biệt cho hoàng đế. Đồng thời, họ vẫn tồn tại như một phe phái, khiến phạm vi ảnh hưởng của họ trở thành một nơi thu hút cho những kẻ âm mưu chống lại đế quốc tụ họp. Vai trò của nhà Yellowmoon...là một mồi nhử. Họ vừa là cái đèn mời gọi lũ bướm đêm gây hại đế quốc, vừa là ngọn lửa diệt trừ chúng.

Mỗi vị hoàng đế đều cần ai đó làm những công việc bẩn thỉu cho mình. Không có vinh quang nào cho việc đó cả, nhưng nó là một vai trò quan trọng cần có người nắm giữ. Điều đó là hoàn toàn hợp lý...với một đế quốc thông thường. Nhưng Ludwig biết Tearmoon nào phải một đế quốc bình thường. Khi xem xét những gì anh đã biết được từ ý định của vị hoàng đế đầu tiên...

“Là gia tộc yếu nhất và bị xa lánh nhất trong giới quý tộc trung tâm khiến nhà Yellowmoon trở thành một đồng minh hấp dẫn...với các quý tộc mới. Những người không bị ảnh hưởng bởi tư tưởng phản nông nghiệp. Hay có thể nói, việc đó sẽ giúp các quý tộc vùng biên ải dễ tiếp cận chúng hơn. Và rồi, nếu người mới đến đó lại là một kẻ rắc rối, ám sát họ. Có phải đó là mục đích của chúng không?”

Nếu toàn bộ mạng lưới mưu đồ này là một sự sắp xếp có tính toán để giúp đế quốc lan truyền tư tưởng phản nông nghiệp, vậy thì nhà Yellowmoon hẳn đã đóng một vai trò cực kì chủ chốt. Và với việc thành công trong chuyện đó...

“Anh hiểu rồi. Và đó chính là nguồn gốc của phiên bản khác. Nhà già nhất và yếu nhất trong bầy tôi tớ trung thành...”

“Điểm chính là, hãy coi chừng đi. Anh biết gì không, có vẻ nhà Yellowmoon đã thấy rằng anh, có đôi chút phù hợp để ám sát rồi đấy.” Gilbert nói với nụ cười mỉa thoái mái không đổi.

Truyện Chữ Hay