Chương 367: Mục tiêu thứ ba
Chúng tôi đến thẳng lâu đài sau khi về thị trấn.
“Ara~ không phải Naofumi-chan đây sao?”
Sadina nhào thẳng tới chỗ tôi.
Cô nàng này giờ đã trở nên cực kì mạnh mẽ. Đến mức đủ đánh tay bo với các Anh hùng.
Quanh người cô có khá nhiều sẹo, cho thấy mức độ khốc liệt của trận chiến.
Trông cũng khá ngầu, như kiểu mấy chiến binh kì cựu trong novel ấy.
Biết là không để ý rồi nhưng cũng đừng cố quá chứ.
Nhưng cũng nhờ thế mà tôi mới chắc chắn cô là công dân chân chính của thế giới này, không phải chuyển sinh.
“Niichan quay lại thật sao!?”
Kiel hào hứng chạy đến. Nhưng không hiểu sao lại không đến gần tôi.
“…Raphtalia-chan đâu?” (Kiel)
“Ta vừa mới giải thích với những người khác rồi, đi mà hỏi họ.” (Naofumi)
“Naofumi…!”
Glass tỏ ra ngạc nhiên khi thấy tôi, sau đó thì lấy vũ khí ra và thủ tấn cảnh giác.
Có vẻ cô đã đánh cặp với Sadina suốt thời gian vừa qua.
“Gượm đã nào. Tôi không bị cái con ả kia thao túng, cũng không phải được hồi sinh đâu!” (Naofumi)
“Chưa biết được. Người ta thường nói cẩn thận không bao giờ thừa mà.” (Glass)
Cảnh giác quá vậy!
Sao kiểu gì cũng thành như này dù là bất cứ đâu vậy?
Tôi giải thích thêm lần nữa.
Chuyện này chuyện kia xảy ra và giờ tôi có sức mạnh sánh ngang thần.
Tôi cũng đã kích hoạt một màng chắn ma pháp để Medea không nhận ra.
“Vậy nên, Sadina.” (Naofumi)
“Sao vậy~?” (Sadina)
“Tôi biết cô đang cảnh giác nhưng làm ơn hãy tin tôi đi.” (Naofumi)
Giả bộ ngây thơ nai tơ trong khi thực sự vẫn đang ngấm ngầm nghi ngờ.
Đúng chuẩn phong cách Sadina.
Tôi điên quá. Chỉ vì cái con thần khốn nạn kia mà giờ đến cả đồng đội cũng không tin tôi.
Giờ tôi chỉ muốn đi đạp nhau thẳng mặt với ả nhưng tôi không thể làm thế được.
Muốn chắc chắn thắng thì còn cần chuẩn bị thêm vài thứ nữa.
Tôi không toàn năng đến mức đánh đâu thắng đó đâu.
“Ara~? Oneesan tin cậu mà. Naofumi-chan này là thật đấy.” (Sadina)
“Bỏ ngay cái trò giả nai đấy đi nhé. Chẳng lẽ tôi lại không nhận ra cô đang nghĩ gì à?” (Naofumi)
“Naofumi-chan mới là người đang đa nghi đấy nhé.” (Sadina)
“Fumu… vậy thì Sadina, đi với tôi một lát.” (Naofumi)
“Ara? Cuối cùng cũng muốn ‘ấy ấy’ rồi sao? (Sadina)”
“Ờ ờ gì cũng được. Cứ theo tôi đi.” (Naofumi)
“Naofumi-sama, em cũng muốn theo.” (Atlas)
Không hiểu sao Atlas lại bám theo.
Nói đùa chứ bọn này không ‘ấy ấy’ với nhau đâu.
“Ra chơi với Fohl kìa.” (Naofumi)
“Em không muốn.” (Atlas)
“Atlas! Niichan đã rất lo cho em đấy!” (Fohl)
“Đúng đấy! Fohl-niichan tuyệt lắm! Cậu không biết sao, Atlas-chan?” (Kiel)
“Tôi biết. Nhưng cái bản chất siscon khiến phẩm giá anh ấy tụt không phanh rồi.” (Atlas)
“Ehh… vậy thì, Fohl-niichan! Hãy thể hiện cho Atlas thấy đi!” (Kiel)
Kiel, mắt chứa đầy sự ngây thơ, ôm hông Fohl.
Đúng là thân với nhau thật, nhưng không phải ‘hơi quá’ thân à?
“Vậy ra anh là kiểu loại người như vậy hả? Onii-sama, em có nên ủng hộ mối quan hệ này không?” (Atlas)
“Cô ấy nói gì vậy Fohl-niichan? Anh có tin vui gì à?” (Kiel)
“K-không! Anh… anh…” (Fohl)
Ah, Fohl trông có vẻ vui đấy.
Bị hiểu nhầm mà vẫn cười là hơi biến thái rồi đó nhé.
Mà thôi, vui cũng đúng. Cậu ta vừa gặp lại người em bảo bối đáng lẽ đã chết của mình mà.
“Ren, Atlas, hai người giải thích thay tôi được không?” (Naofumi)
“Rõ! Tôi sẽ giải thích thật cặn kẽ.” (Ren)
“Cứ để cho em.” (Atlas)
Để việc giải thích cho Ren và Atlas, tôi lôi Sadina ra chỗ khác. Và ngay khi vừa tách khỏi mọi người, cô nàng lại nâng cao cảnh giác.
“… Và? Naofumi-chan, những điều cậu vừa nói có phải là thật không?” (Sadina)
“Tôi nói dối làm cái gì? Có vẻ mọi người hơi mụ mẫm vì con thần đó rồi.” (Naofumi)
“Thì vì có kẻ phản bội… à mà không. Có người bị giết và thao túng mà. Ở làng đã có vài đứa bị như thế rồi đấy.” (Sadina)
“Rắc rồi thật.” (Naofumi)
Hồi sinh người chết à…
Chưa nhìn thì tôi cũng chả biết ả đã làm gì bọn trẻ, nhưng dù có biết thì tôi cũng chả làm gì được.
Nếu có linh hồn thì tôi cũng làm được, nhưng tôi sẽ không thử đâu.
Tôi biết là làm thế sẽ khiến linh hồn bị ô uế. Đó vốn là quy luật thế giới này rồi.
Ả chỉ hồi sinh họ một cách tạm bợ cho mục đích của mình. Lại còn tẩy não để điều khiển họ nữa chứ.
Ả là cái thể loại người sẵn sàng hủy diệt cả thế giới vì chán mà. Mấy gã chuyển sinh kể ra ngu nhưng vẫn còn hơn ả.
.
“… Tôi phải kết thúc chuyện này một lần và mãi mãi.” (Sadina)
“Um…” (Naofumi)
Sadina rất kiên định với mục tiêu của mình.
“Hah… Sadina, lại đây một lát.” (Naofumi)
“Ara? Định vui vẻ một chút à?” (Sadina)
“Nếu cô muốn thì tôi sẵn sàng tiếp. Nhưng giờ hãy để tôi chữa thương cho đã.” (Naofumi)
Tôi niệm ma pháp hồi phục lên.
Đáng lẽ ma pháp thông thường không thể hồi phục mấy vết thương kiểu này, nhưng với tôi bây giờ thì không thành vấn đề.
“Tôi đã nói rồi đúng không? Sadina, đừng có cố quá. Tôi không muốn nhìn làn da đẹp đẽ này có đầy sẹo đâu.” (Naofumi)
“Da tôi đẹp thế cơ à ?” (Sadina)
“Đúng. Và đứng yên xem nào.” (Naofumi)
… Khi nhìn kỹ hơn thì tôi cũng nhận ra chân (hay cũng có thể coi là đuôi) của cô nàng là chân giả.
Không thể để như thế được.
Tôi liền dùng ma pháp hồi phục cao cấp…không, ma pháp tái tạo để chữa cho cô.
Tất cả các vết thương đều lành lại và Sadina trở về lành lặn như lúc trước.
Kể ra quãng thời gian tưởng như vô tận ở ‘Vực không gian’ cũng không lãng phí lắm.
Ngay khi vết thương được chữa lành hết, tôi ngừng ma pháp.
“Vậy tôi sẽ trở thành con rối của Naofumi-chan sao?” (Sadina)
“Này…” (Naofumi)
“Onee-san biết mà.” (Sadina)
“Thật á?” (Naofumi)
“Tôi có thể cảm nhận được dựa vào mạch ma pháp của từng người mà. Ít nhất giờ tôi có thể phân biệt đến một mức nào đó.” (Sadina)
Sadina vẫy vẫy cái đuôi vừa mới được phục hồi của mình.
“Cái tôi tò mò là về sự thay đổi trong ma pháp của Naofumi-chan kìa.” (Sadina)
“Thay đổi cái gì cơ?” (Naofumi)
“Trong người Naofumi-chan có một nguồn ma lực kinh khủng khiếp đến mức tôi cũng không cảm nhận hết được. Nhưng khi cậu niệm ma pháp thì cảm giác lại không giống ả thần đó. Tuy rất giống nhau nhưng bao dung hơn, vị tha hơn. Cứ như là Địa mạch đang chảy trong tôi ấy.” (Sadina)
“Giác quan của cô đúng là kì lạ thật đấy.” (Naofumi)
“Có lẽ là do những thí nghiệm của Naofumi-chan với tôi đấy. Hơi khó giải thích nhưng đại khái là tôi phân biệt được cậu là thật hay giả.” (Sadina)
“Fumu…” (Naofumi)
Cô nàng, nghe có vẻ xàm nhưng lại nói đúng hết mới chết chứ.
Ngoài sức mạnh của tôi ra còn có thêm cả sức mạnh từ các Tinh linh từ các thế giới đã tận diệt nữa.
“Naofumi-chan có thể đúng. Nhưng cho đến khi chắc chắn con thần kia không còn chiêu trò gì bẩn thỉu nữa, thì tôi vẫn sẽ nghi ngờ.” (Sadina)
“Vậy cô cứ định thế này mãi à?” (Naofumi)
Có cách nào chứng minh tôi không phải rối của ả không?
Dù Sadina có phân biệt được, nhưng con thần lại làm ra được một nhân bản đủ giống để đánh lừa cả cô nàng thì lúc đấy bó chiếu rồi.
“Tôi sẽ nói mọi người cậu đang trong quá trình xem xét.” (Sadina)
“Cứ nói tôi là thật đi.” (Naofumi)
“Đúng rồi. Lỗi tôi, lỗi tôi.” (Sadina)
Sadina là cái bản mặt ‘Tehe’ và tôi gõ nhẹ vào đầu cô ấy.
“Ngay khi Raphtalia đến đây, chúng ta sẽ kết thúc cuộc chiến vô nghĩa này. Cho đến lúc đó, tuy là vất vả nhưng hãy cố hết sức nhé.” (Naofumi)
“Ổn mà… có Naofumi-chan bảo kê còn lo gì nữa?” (Sadina)
“Thì tôi cũng chỉ làm được mỗi việc đó thôi mà. Với từng này sức mạnh nhưng tôi vẫn không thể đả thương kẻ địch được nữa là.” (Naofumi)
Và để chúng minh, tôi gồng hết sức đấm một phát vào bụng Sadina.
“Ara… thậm chí còn không thấy ngứa. Đúng là Naofumi-chan mà.” (Sadina)
“Nói luôn là phát vừa rôi là tôi đấm hết sức đấy.” (Naofumi)
Đúng là căn nguyên của tôi là ‘bảo vệ’, nhưng không gây được tí sát thương nào không phải là hơi quá à?
Nhớ lại cái hồi tôi vẫn miệt mài đi đánh Baloon, mỗi phát đánh lúc đó đều chỉ gây ra 1 dame. Nhưng giờ thì là số 0 tròn trĩnh.
Tuy có hơi bực nhưng thôi. Đằng nào 0 với 1 cũng chả khác nhau mấy.
“Vậy có nghĩa là giờ tôi có thể đè Naofumi-chan xuống rồi hả?” (Sadina)
“Thế quái nào lại thành như này!?” (Naofumi)
“Cưỡng hiếp một Naofumi-chan không thể phản kháng không phải rất vui sao?” (Sadina)
“Với tôi thì đéo! Mà không thể tấn công không có nghĩa là không thể phản kháng đâu nhá.” (Naofumi)
“à, xin của Naofumi-chan là của Raphtalia-chan mà nhỉ? Và người tiếp theo là Atlas-chan? Sau đó… rồi mới đến tôi chứ không phải Firo-chan đâu nhỉ?” (Sadina)
“Cái WTF!?” (Naofumi)
Cô nàng này chả thay đổi gì cả. Nhưng thôi, ít nhất Sadina cũng đã giải thích với mọi người thay tôi, thế là được rồi.
Dù Melty có hơi lưỡng lự nhưng cuối cùng vẫn tin lời Sadina.
“Sadina-san. Thời gian vừa rồi cô ấy đã thúc ép bản thân hơi quá. Nhưng từ khi anh quay lại thì cô ấy đã vui vẻ trở lại. Chính vì thế tôi cũng sẽ tin anh.” (Melty)
Sadina có cái aura kì lạ thật. Chưa bao giờ tôi nghĩ Melty lại tin tưởng cô ấy đến vậy.
Melty lúc hành xử với tôi và với mọi người đúng là một trời một vực.
“Cảm ơn vì đã hiểu. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ bị nghi ngờ kiểu vậy.” (Naofumi)
“Tôi vô cùng xin lỗi nhưng anh cũng phải hiểu tình hình hiện tại như nào chứ.” (Melty)
Dù đã nghe Sadina nói qua nhưng tôi vẫn chờ Melty giải thích.
Thời gian vừa qua, các đồng đội đáng lẽ đã chết cứ liên tục xuất hiện một cách thần kì, nhưng sau đó vài ngày họ lại trở mặt phản bội.
Ví dụ tiêu biểu là Babaa, và cả Atlas giả mạo nữa.
Ban đầu họ tưởng Babaa, bằng cách nào đó đã sống sót sau khi bị Tact tấn công và giờ đến trợ lực cho quân ta… nhưng ngay khi quân của những kẻ chuyển sinh có lợi thế, bà ấy lại quay ra tấn công Firo và Trash.
Nhờ Sadina đã nghi ngờ ngay từ đầu nên không có hậu quả gì nghiêm trọng ngoại trừ việc cô ấy phải hi sinh đuôi của mình
Atlas cũng tiếp cận Fohl theo cách tương tự.
Cô ta nói Khiên Tinh linh đã hồi sinh bản thân để tiếp bước ý chí của tôi. Nghe cũng khá hợp lí…
Và sau một thời gian đóng kịch, cô ta cũng trở mặt phản bội nốt.
“Đúng là Goshujin-sama rồi~.” (Firo)
Giờ Firo mới thực sự tin tôi.
Con bé nựng đầu vào người tôi. Cái chỏm Ahoge trên đỉnh đầu cứ cù cù làm tôi thấy nhột quá.
“Rafu~!”
Raph-chan cũng không kém cạnh, cọ người vào tôi.
Chính là nó. Cái cảm giác thoải mái mà đáng lẽ tôi phải được nhận lúc cứu mọi người khỏi thảm họa…
Hahh, thỏa mãn thật. Được quay lại đúng là thoải mái mà.