Tate no Yuusha no Nariagari (Web Novel)

hoang tưởng chồng chất hoang tưởng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 366: Hoang tưởng chồng chát hoang tưởng

“Giờ thì…”

Tôi ra ngoài đó thì cảnh Fohl đang bị Atlas giả mạo áp đảo.

“Onii-sama, anh vướng đường quá đó.”

“Ku…” (Fohl)

Fohl hoàn toàn bị Atlas giả mạo lấn lướt và áp đảo. Nói đúng hơn mọi chuyển động của cậu ta đều bị nhìn thấu.

Trôn phiên bản Atlas này trẻ con hơn, nhưng lại quyến rũ hơn. Thêm nữa là hai quả bưởi to một cách bất thường.

Hàng Trung cộng kém chất lượng cài vào à?

Khiên phát ra tiếng ping cho thấy nó muốn tôi ra đó.

Tôi nhảy vào giữa lúc cuộc chiến đang gay go và dùng tay túm lấy đầu Atlas giả mạo.

『Onii-sama, chẳng lẽ anh không phân biệt được em với cái thứ hàng nhái kia ư?』

“!?”

Atlas chui ra từ Khiên và bắt đầu lườm Fohl. Và mắt cậu ta lồi như muốn văng ra ngoài.

Chà, không trách được, đập nhau với người đồng đội vừa đội mồ sống dậy đúng là chả dễ chịu gì cho cam.

『Thật đáng ghê tởm khi anh không phân biệt được em với cái thứ kia đó.』

“Cút xéo mau!” (Fake Atlas)

“Ngươi không phải Atlas! Atlas không bao giờ nói thế với Aniki!” (Fohl)

Atlas giả mạo đang cố tấn công tôi. Và nhân cơ hội đó, Fohl tung thẳng một quyền vào người cô ta.

「Dragon of Ruin Inferno Fist X」,

「Vicious Tiger Piercing Foot X」!

Sau khi tung quyền, cậu ta lại nhanh chóng xoay người bồi thêm một skill để kết thúc.

Đòn kết liễu khiến Atlas giả mạo lùi lại vài bước và lẩm bẩm.

“T-thật ngu ngốc làm sao.”

Oh… cô ta chuyển dần thành màu đen rồi tan biến đi, y hệt cái bóng Á nhân lúc trước vậy.

Cái này chắc chắn là hàng nhái rồi. Nếu là Atlas thì sẽ thừa sức né đòn đó.

『Trời ạ… Onii-sama chả thay đổi gì cả.』

“Atlas… và cả Aniki nữa?” (Fohl)

“Phải.” (Naofumi)

“Hai người… là thật sao?” (Fohl)

“Lúc nãy là Atlas giả mạo đúng không? Chẳng lẽ ả lại đọc tâm trí mọi người à? (Naofumi)

Nhân bản lúc nãy đúng là không bằng một phần bản gốc.

Atlas giả mạo lúc nãy có lẽ là mong ước từ sâu trong thâm tâm của Fohl, dù cái mong ước đó hơi có vấn đề đấy.

“Aniki, chuyện gì đã xảy ra? Cả Atlas nữa.” (Fohl)

“Chuyện nọ chuyện kia. Giải thích để lúc khác. Còn giờ thì…” (Naofumi)

Do đã hợp nhất với Khiên Tinh linh, đồng thời cũng đã hấp thụ cả đống năng lượng từ các Tinh linh thế giới khác nên giờ Atlas có thể thực thể hóa ra dạng hữu hình.

Fohl, mắt ngấn nước, chạy thẳng về phía Atlas ngay khi nhìn thấy con bé.

“Atlas!” (Fohl)

“Ah, Onii-sama.” (Atlas)

Fohl cố để ôm nhưng lại xuyên qua người Atlas.

Giờ con bé là một thực thể dạng bán Tinh linh rồi nên ôm hơi khó đấy.

Hay nói cho đơn giản, Atlas chính là con ma cao cấp nhất thế giới lúc này.

“Em hiện không có cơ thể vật chất đâu.” (Atlas)?

“A-Atlas!” (Fohl)

“Ah, nhưng em vẫn chạm vào Naofumi-sama được đấy.” (Atlas)

Atlas ôm sát vào người tôi.

Đừng có trêu cậu ta nữa…mãi tôi mới được tôn trọng và gọi là Aniki mà.

Đừng có phá cái hình tượng mà mãi tôi mới xây dựng được chứ!

“Gununu…” (Fohl)

“Đừng làm cái vẻ mặt đó. Này, này, đừng có khóc chứ.” (Naofumi)

Chắc cu cậu quá xúc động vì gặp lại em gái quá cố đây mà.

Bình thường thì tỏ ra lạnh lùng các kiểu, có em gái ở bên thì lại khóc nhè.

“Aniki!” (Fohl)

“Sao? Mà nói luôn ta không phải hàng fake đâu đấy.” (Naofumi)

“Aniki!” (Fohl)

Fohl nhảy thẳng vào người tôi.

Thường thì tôi không thích bị đụng chạm kiểu này đâu, nhưng thôi hôm nay phá lệ vậy. Trông cậu ta vui quá nên tôi không nỡ phá.

Nhưng sau chừng ấy thì Firo và Melty vẫn không ôm tôi.

Thậm chí hai đứa còn coi tôi là gián điệp nữa cơ.

Tôi sẽ ghim vụ này lại.

“Anh vẫn còn sống!” (Fohl)

“Ờ ờ. Nhưng giờ ta sắp trụy tim vì mấy người rồi nè.” (Naofumi)

Trong khi chúng tôi vẫn đang nói…

“Ara ara, hình như ta có khách từ địa ngục mới lên thăm?”

Medea, không biết từ đâu ra, ngay lập tức bay trên đầu chúng tôi.

Vẫn là cái thái độ nhàn nhã chết tiệt đó.

“Thứ rác rưởi nhà ngươi sống dai hơn ta tưởng đấy.” (Medea)

“Ăn hên cả. Bằng một cách nào đó, ta đã sống sót sau khi dính cái đòn tấn công chết tiệt của ngươi.” (Naofumi)

“…”

Mặt thì cười nhưng mắt ả thì lại đăm chiêu tợn.

Chắc ả cũng đã đoán ra thứ đã giúp tôi sống sót rồi.

Nhưng có tài thánh ả cũng không nhận ra tôi cũng đã trở thành một thực thể giống ả. Nếu phát hiện ra thì giờ ả đã dùng vài đòn tấn công khái niệm để xóa sổ tôi rồi.

Nhưng có làm được không mới là vấn đề.

Tôi đã có cách để chống lại nó.

Tôi, sau một thời gian dài chiêm nghiệm, đã nghĩ ra cách để bón hành cho ả. Nhưng tôi cần thêm chút thời gian để thực hiện việc đó.

Tôi nhất quyết sẽ không động thủ cho đến khi Raphtalia quay lại.

“Không vấn đề. Giờ ta sẽ rút lui. Cứ biết ơn cái vận may bé tí ti của ngươi đi. Đằng nào ta cũng đang dần chán rồi nên chơi thêm tí nữa cũng không hại gì.” (Medea)

Medea búng tay đánh tách một cái.

Và toàn bộ quân địch, bao gồm những kẻ chuyển sinh cùng quân đội của chúng, biến mất không dấu vết.

“Vậy hãy chơi thêm tí nữa nhé. Giờ thì tạm biệt.” (Medea)

Ả biến mất cũng nhanh như lúc ả xuất hiện vậy.

Chơi à… vậy ra ngươi chỉ coi trận chiến này chỉ là một trò chơi à.

Mẹ nó! Thôi được, mai quay lại đây và ta sẽ chơi với ngươi. Chơi đến chết luôn ấy.

“Nào, giờ thì… hai đứa thôi được chưa?” (Naofumi)

Chả dễ chịu gì khi bị cả Melty và Firo thù địch như vậy.

“Firo? Em không nhận ra anh sao?” (Naofumi)

“Um, có vẻ đúng là Goshujin-sama. Nhưng Goshujin-sama cũng có thể bị thần xấu xa thao túng như Nữ hoàng.” (Firo)

Tôi thở dài chán nản.

Ah… khốn nạn thật đấy. Mọi việc chả bao giờ đúng ý tôi cả.

Lần thứ hai quay lại, Iwatani Naofumi đã bị cự tuyệt và chối bỏ.

Thế giới này chết đi được chưa? Mà thôi tôi cũng không cho phép đâu.

“N-Naofumi-san!?”

Itsuki và Rishia chạy về phía này. Họ quay về hội quân sau khi quân địch đã rút hết.

“Yo, Itsuki. Vất vả cho cậu rồi. Nhưng nói luôn, tôi không phải hàng nhái, hãy tin tôi đi.” (Naofumi)

Itsuki trông có vẻ nửa tin nửa ngờ. Đúng là cậu ta rất đáng tin, nhưng cái cách cậu ta chĩa cung vào tôi chả vui gì cả.

“Itsuki! Lâu quá rồi!”

“Um… ai kia? Nhìn anh ta giống Ren quá.” (Itsuki)

“À, đấy là Ren đấy. Cậu ta đã trải qua hai năm ở thế giới cũ trước khi về đây.” (Naofumi)

“Eh!?” (Itsuki)

Itsuki trông rất ngạc nhiên. Đến cả tôi còn thấy shock nữa là.

“Đúng là việc này rất khó tin.” (Naofumi)

Nữ hiệp sĩ vẫn nhìn Ren bằng ánh mắt ngờ vực. Ren trông có vẻ khá buồn. Đúng là con ả thần đó chả làm được gì ngoài phá hoại mà.

“Rafu~.”

“Oh? Là Raph-chan này.” (Naofumi)

Nếu đến cả Raph-chan mà cũng cự tuyệt tôi thì đúng là đau khổ, nhưng giờ nó lại đang cọ người vào tôi.

Oh… có vẻ những người duy nhất tin tôi là Raph-chan và Fohl.

Tí nữa tôi sẽ chải lông cho nó vậy.

“Aniki là thật đấy. Anh ấy không bị thao túng đâu.” (Fohl)

“Đúng vậy. Nhìn mọi người đối xử vậy với Naofumi-sama đúng là khó chịu.” (Atlas)

“Và còn có cả Atlas-chan nữa. Mà cô ấy không có cơ thể à?”

“Tôi đã hợp nhất với Khiên Tinh linh. Và tôi là hàng thật, không giống cái thứ giả mạo được tạo ra từ kí ức cuar ai đó đúng không?” (Atlas)

Ngay khi thấy Atlas tỏ ra xa lánh Fohl, Melty và Firo vứt ngay sự cảnh giác thường trực.

Mấy người tính giỡn với tôi à?

“Tôi vẫn chưa tin anh đâu, hiểu chưa hả!?” (Melty)

“Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.” (Naofumi)

Bị hoang tưởng nặng do stress rồi.

“Tuy đã biết đại khái tình hình rồi, nhưng tôi vẫn cần giải thích chi tiết.” (Naofumi)

“Um, này Naofumi. Còn Raphtalia-san …” (Melty)

Melty gượng gạo hỏi tôi.

Thắc mắc là đúng vì ai cũng nghĩ em ấy chết rồi.

“Cô ấy đang đi đón Motoyasu rồi.” (Naofumi)

“Thật á!?”

Hmm? Giờ thì mấy người chịu nghe rồi hả?

Midori và hai con còn lại tiến sát lại. Đám này đúng là rất thích Motoyasu nhỉ.

“Motoyasu-san vẫn còn sống?” (Midori)

“Đúng. Hắn được gửi đến một thế giới song song với nơi này nên tìm hắn cũng khá khó đấy.” (Naofumi)

“Mokkun không ở thế giới gốc của anh ấy ư?” (Kuu)

“Có vẻ là thế. Ban đầu ta định tìm thế giới của hắn cơ nhưng thế bất nào hắn lại ở ngay gần đây.” (Naofumi)

“Thế giới song song đó ở đây? Mou-chan ở đó đúng không?” (Marin)

“Khó giải thích lắm. Nói đơn giản thì đó là một thế giới gần như giống hệt thế giới này.” (Naofumi)

“Vừa giống vừa khác ư?”

“Vào lúc đó… khoan, hắn vẫn còn nỗi vấn vương với nơi này? Nếu lúc chết hắn vẫn còn mong muốn chưa thực hiện hoặc muốn sám hối thì Thương sẽ đưa hắn đến thế giới song song nơi việc đó xảy ra.” (Naofumi)

Midori, Firo và những con Filo Rial nghiêng đầu sang một bên.

Nhìn là biết không hiểu rồi.

Nhưng Midori thì thông minh hơn đa số các Filo Rial, bao gồm cả Firo. Nó tự lẩm bẩm một mình rồi suy luận ra vấn đề.

“Vậy đó sẽ là một thế giới mà Nữ hoàng Filo Rial kế nhiệm, Firo, chưa từng gặp Naofumi-sama và làm một con Filo Rial bình thường.” (Midori)

“Thật sao?” (Firo)

“Đại khái là thế đấy.” (Naofumi)

“Hmm?” (Firo)

Firo nghiêng đầu ngoẹo về ben còn lại.

Với cái đầu đá của con bé thì dù có giải thích thêm cũng chả có tác dụng gì.

Mà thôi, cứ thế này là được rồi. Nếu phải gặp một phiên bản Firo thông minh chắc tôi chết mất.

“Mà thôi, sao phải đứng đây nói chuyện chứ? Quay về nơi căn cứ đi.” (Naofumi)

Chúng tôi cũng đã chặn được quân địch rồi mà.

“… Được rồi. Muốn biết đây là Naofumi hàng thật hay không thì hãy để cho người có chuyên môn giám định. Còn từ giờ cứ để việc đó sang một bên đã.” (Melty)

“Ai có chuyên môn cơ?” (Naofumi)

Chuyên môn kì lạ thật. Có kẻ chuyển sinh nằm vùng ở phe này à?

“Hỏi gì lạ vậy? Tất nhiên là Sadina-san rồi.” (Melty)

Ah, Sadina. Cô ấy mà là người có khả năng phân biệt nhân dạng của tôi á?

Không… có khi là được thật vì Sadina đã sát cánh cùng tôi rất lâu rồi mà.

Mà thôi, nếu chứng minh được là mình trong sạch thì nhờ cô ấy cũng không sao.

Sau khi ba hoa xong, chúng tôi rời khỏi chiến trường và tiến về phía Hoàng Thành.

Truyện Chữ Hay