Tất Cả Người Chơi Nghĩ Rằng Ta Là Ác Thần

chương 46: tôn trọng số mệnh của mỗi tín đồ và sự hy sinh bản thân để cứu vớt người khác

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Kouji

✫ ✫ ✫

Nghe thấy tiếng bước chân chạy rần rần ngoài hành lang, người chơi lập tức tắt đèn pin, trả lại sự yên tĩnh cho phòng hồ sơ. Vài phút sau, tiếng bàn tán xôn xao vọng tới.

“Thấy ai không?”

“Không. Giáo chủ nói khả năng chúng chạy đến chỗ này rất cao.”

“Lũ nổi loạn chó chết đó…”

“Hay là chúng ở trong phòng hồ sơ nhỉ?”

Người chơi đưa mắt sang Lann. Lann nhìn lại. Hai bên lập tức tìm cách trốn tránh.

Tiếng mở khoá vang lên.

Cánh cửa mở ra. Một bóng người thò đầu vào trong, dùng đèn pin quét qua quét lại: “Trong này không có ai.”

“Tìm cẩn thận vào. Vào trong nhìn xem.”

Hai người khác bước vào phòng hồ sơ, bắt đầu điều tra một cách cẩn thận.

Cứ thế này, nhóm Lann sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.

Phải làm sao đây?

Lann nhìn Archie, người tình cờ nấp cạnh mình trước khi di chuyển tầm mắt sang những kẻ mới đến. Cậu đột nhiên phát hiện ai đó đứng bất động cạnh dãy kệ hồ sơ.

Nơi đó hình như là…

Trái tim Lann nhảy thình thịch. Chẳng lẽ là vị trí mà nhóm Druid đã lục lọi?

“Mấy người xem, tài liệu ở đây đã bị xáo trộn!”

Quả nhiên, kẻ đó đã tìm thấy manh mối và chỉ vào điểm lộn xộn: “Chúng từng tới đây!”

“Có lẽ chúng đã rời khỏi đây. Có lẽ…”

Gã đàn ông không kịp phát biểu hết suy đoán trong đầu.

Không biết từ bao giờ, Archie đã di chuyển vào góc tối. Anh bất ngờ bóp cò, bắn thủng tay chân của kẻ địch trước khi lao đến và giáng một cú đấm vào cơ thể trước mặt mình, mạnh đến mức đối phương ngã lăn ra mặt đất.

Tiếng súng như một tín hiệu. Druid và Black Cat đang núp gần đó lập tức tấn công hai kẻ địch còn lại.

Nhờ việc liên tục nhận nhiệm vụ, người chơi đã đạt tới cấp độ 20, kỹ năng Vật Lộn cũng ở mức thuần thục, người chơi cao cấp nhất cũng gần như đạt tới mức 45 điểm.

Ở giai đoạn sau, việc nâng cấp kỹ năng trở nên khó khăn. Kỹ năng Vật Lộn của Druid bị kẹt ở mức 40 điểm, trong khi Black Cat chỉ đạt tới mức 32 điểm, yếu hơn một chút, nhưng đủ để ứng phó trường hợp này.

Với lợi thế đánh lén và đôi mắt đã quen thuộc với bóng tối, Druid chỉ cần dùng một đòn để hạ gục mục tiêu. Black Cat cũng tương tự. Song tốc độ ra đòn của hắn quá chậm. Điều đó tạo cơ hội cho đối thủ của hắn kịp thời bấm còi báo động. Tiếng chuông inh ỏi lập tức vang lên trong phòng hồ sơ.

Black Cat đánh đối phương ngất xỉu. Chẳng ích gì. Tiếng bước chân nặng nề dần tiếp cận.

“Chạy đi.” Lann hét lên.

Nhóm Lann vụt ra hành lang.

Truy binh đang đuổi tới. Gã bảo vệ cầm đèn pin gầm lên, quần áo sau lưng gã vỡ vụn, để lộ một đôi cánh dơi, cùng cặp sừng nhô lên từ trán, đôi mắt gã trở nên đỏ ngầu như máu.

Vừa mới quay đầu, Black Cat suýt vấp ngã: “Trời ơi!”

【 Kiểm tra SAN: Thành công 】

“Đừng dừng lại, đừng quay đầu, truy binh không chỉ có một hay hai người đâu.”

Những lời Druid nói dường như được đáp lại bằng vô số tiếng bước chân sau lưng họ. Black Cat không dám ngoái đầu. Nếu thất bại trong kiểm tra SAN, hắn chắc chắn sẽ chết.

“Chúng ta nên chạy đi đâu?!”

“Khu nội trú.” Lann nói ngắn gọn nhưng đủ ý, “Nếu bệnh nhân không cho phép thì người ngoài không thể tiến vào phòng bệnh. Đây là một trong những quy định của bệnh viện này.”

Druid và những người khác lập tức hướng về phía khu nội trú. May mắn thay, khu nội trú khá gần khu điều hành bệnh viện, chỉ cần xuống lầu, rẽ phải là đến, tầng một cũng không có bảo vệ chặn đường.

… Bởi tất cả nhân viên bảo vệ hiện đang đuổi theo họ!

Khi đám người sắp tiến vào khu nội trú, một cơn gió mạnh ập đến. Archie dừng lại một cách quyết đoán. Anh xoay người, rút súng bắn vào con quái vật đang bám theo họ.

Trên cánh dơi của con quái vật xuất hiện vài lỗ thủng chảy máu. Lúc này, những bảo vệ khác dần thu hẹp khoảng cách. Black Cat và Druid đã chạy đến cầu thang. Phát hiện Lann và Archie không theo kịp, Druid chửi bậy một tiếng. Khi chuẩn định quay đâu, hắn nghe thấy tiếng bước chân dồn dập vang lên từ phía bên kia cầu thang khu nội trú. Cùng với đó là một nhân viên điều dưỡng có vết sẹo dài trên mặt đang cúi xuống nhìn hai người chơi.

Người chơi: … Chạy!

Nhân viên điều dưỡng thét lên giận dữ và đuổi theo Druid cùng Black Cat.

Vì lẽ đó, nhóm người chơi đã bị tách khỏi nhóm Lann khi chạy theo một hướng khác để né tránh nhân viên điều dưỡng mặt sẹo.

Sau khi nã súng để ngăn cản truy binh trong giây lát, Archie đã bị tấn công bởi những nhân viên bảo vệ còn lại. So với thân hình cao lớn của đối thủ, cơ thể người chuyên gia tâm lý học quá nhỏ bé. Chẳng mấy chốc, cánh tay Archie xuất hiện đầy những vết thương bị gây ra bởi những móng tay sắc nhọn.

Một con quái vật có mõm chó ngoạm mạnh vào vai anh. Archie cảm nhận được cơn đau trên bả vai mình. Gương mặt khủng khiếp của nó hiện rõ trong mắt anh…

Đây… là kết thúc sao?

Đột nhiên, Archie bị kéo mạnh về phía sau. Anh trông thấy Lann đập cùi chỏ vào mặt con quái vật. Cú đánh giáng trời khiến nó phải há miệng. Nhân cơ hội này, Lann kéo mạnh Archie vào một phòng bệnh đang mở cửa.

Ầm!

Cánh cửa đóng sầm lại trước mặt họ. Archie và Lann dựa tường, thở hổn hển.

Tình trạng Archie vô cùng tồi tệ. Ngoài vết cào sâu tới tận xương trên cánh tay, anh còn nhận một vết thương nghiêm trọng ở vai. Con quái vật không nhả miệng hoàn toàn. Một phần da thịt của Archie đã bị xé toạc. Áo anh ướt đẫm máu tươi.

Lũ quái vật bên ngoài vẫn chưa từ bỏ. Chúng liên tục đâm vào cửa một cách điên cuồng.

Lann không biết quy tắc không cho phép quái vật vào phòng vận hành như thế nào. Việc chọn lựa căn phòng bệnh trống này là một quyết định chớp nhoáng. Không ai biết liệu quy tắc có còn hiệu quả hay không.

May thay, cánh cửa mỏng manh vẫn có thể chống đỡ bất chấp sự va chạm mãnh liệt từ bên ngoài. Song họ không biết liệu nó có thể duy trì được bao lâu.

Lấy lại hơi thở của mình, Lann tiếp cận Archie để kiểm tra tình trạng của người bác sĩ. Cậu phát hiện sắc mặt anh tái nhợt như tờ giấy, bờ môi thì tím tái.

Trúng độc?

Lann liếc nhìn vết cào trên tay Archie, phát hiện vết thương bắt đầu chuyển sang màu đen.

Đám quái vật kia có độc?

“Ngài Lann…”

“Đừng nói gì cả.” Lann lặng lẽ quan sát vết thương của Archie, suy nghĩ biện pháp xử lý. Họ đang ở trong bệnh viện, nơi chắc chắn có thuốc đặc trị và băng vải.

Thế nhưng, họ đang bị bao vây bởi lũ quái vật.

“Ngài Lann… Xin hãy nghe tôi.”

Archie giơ tay, run rẩy nắm lấy ngón tay Lann.

Anh biết rõ tình trạng thân thể của bản thân hơn bất cứ ai. Anh biết mình không thể cầm cự được lâu.

Archie những tưởng mình sẽ chết dưới tay lũ quái vật. Thế nhưng, Lann đã không bỏ rơi anh.

Vào khoảnh khắc ấy, việc Lann có thực sự bị phong ấn hay không, việc những con quái vật kia có phải là mối đe dọa hay không đã không còn quan trọng với Archie nữa.

Cán cân trong lòng anh đã nghiêng về một phía.

“Ngài Lann, xin hãy nghe tôi nói… Tôi muốn tiến vào tầng thứ hai của Khe Hở.”

Lann thoáng sửng sốt, ánh mắt nhìn về phía Archie trở nên kỳ quái: “Hẳn anh cũng biết cái giá phải trả khi tiến vào tầng thứ hai chứ?”

“Tôi biết.” Archie trả lời, “Một khi tiến vào tầng thứ hai, tôi sẽ thực sự phát điên nếu không kịp thời lấy lại sự tỉnh táo.

“Sở dĩ, tôi không muốn tiến vào tầng thứ hai là bởi xác suất thất bại quá cao, trong khi việc lấy lại lý trí hoàn toàn dựa vào may mắn. Tôi không bao giờ muốn giao phó tương lai của mình cho cái gọi là số mệnh.”

Thanh âm của Archie càng lúc càng yếu ớt. Thế nhưng, ánh mắt anh càng ngày càng sáng. Sự sắc bén trong đôi mắt ấy chưa bao giờ tắt khi đề cập tới chuyên môn của mình.

“Việc đột phá Khe Hở Của Cõi Mộng liên quan tới trạng thái tinh thần của con người. Nó tình cờ là lĩnh vực của tôi.”

Lann có vẻ ngạc nhiên. Cậu dường như đoán được điều Archie muốn nói.

Người chuyên gia tâm lý học tiếp tục: “Tôi có một ý tưởng sơ bộ để lấy lại sự tỉnh táo sau khi bản thân hoàn toàn lâm vào tình trạng điên cuồng. Trước khi tiến vào tầng thứ hai, tôi sẽ tìm một ‘điểm neo’, một ‘điểm neo’ sẽ níu giữ sự tỉnh táo cuối cùng của tôi, một ‘điểm neo’ sẽ dẫn đường cho lý trí của tôi trở về hiện thực. Thế nhưng, tôi không thể quyết định được ứng cử viên cho ‘điểm neo’ của mình.”

“Xem ra... tôi bây giờ không còn lựa chọn nào khác.”

Lann nhìn vào đôi mắt nhắm hờ của Archie. Đột nhiên, bài luận văn trên trang web chuyên nghiệp xoẹt qua tâm lý cậu. Lann buột miệng: “Anh là tác giả của bài luận văn đó?”

Cậu vẫn nhớ mình đã ngạc nhiên và vui mừng như thế nào khi nhìn thấy bài luận văn ấy. Bởi cậu biết một bác sĩ tâm lý có thiên phú tầm thường như cậu không bao giờ có thể viết được những dòng chữ đặc sắc đến vậy.

Cậu luôn tò mò về tác giả của bài luận văn đó. Không ngờ, người đó lại ở ngay trước mắt cậu.

“Bài viết đó…” Nghe Lann nhắc tới diễn đàn, Archie cong môi: “Tôi đã viết dựa trên những ghi chép mà cha tôi đã lại. Ban đầu, ông ấy cũng cân nhắc tới khía cạnh này… Có điều, ông ấy thiếu kiến thức cơ bản, nên không kịp hoàn thiện nó.”

Anh thều thào nói.

Âm thành lũ quái vật liên tục tông cửa nhắc nhở Lann rằng họ không còn nhiều thời gian. Cậu lập tức nói: “Tôi phải làm gì?”

“Ngài có thể… luôn nắm lấy tay tôi không?”

Chỉ cần như vậy? Lann nắm tay Archie không ngần ngại.

Tầm mắt Archie trở nên mơ hồ đến nỗi anh không thể nhìn thấy rõ gương mặt Lann nữa. Dẫu vậy, anh biết rằng cậu đang ở ngay trước mặt mình.

Trên thực tế, anh đã giấu diếm một điều quan trọng.

Lý do thực sự khiến anh trở nên do dự trong việc tiến vào tầng thứ hai.

Một khi ‘điểm neo’ được lựa chọn, anh chắc chắn sẽ trở nên phụ thuộc vào nó trong một khoảng thời gian nhất định.

Archie tự tin rằng anh có đủ khả năng để thoát khỏi sự phụ thuộc này bằng các biện pháp trị liệu. Thế nhưng, cảm giác mất kiểm soát là điều không thể chấp nhận được với một người lãnh đạm như anh.

Hiện tại, anh dường như không còn lựa chọn nào khác.

Archie nhắm mắt, tiến vào Khe Hở Của Cõi Mộng, dọc theo cầu thang với ngọn nến chập chờn trong tay. Khi anh đặt chân tới tầng thứ hai, ánh nến hoàn toàn biến mất.

Tất cả những người bước vào Khe Hở Của Cõi Mộng đều biết tới cảnh báo: một khi vật phẩm chiếu sáng sương mù tắt ngúm, họ nhất định phải thoát khỏi nơi này.

Nếu không, điều khủng khiếp sẽ phát sinh.

Song khảo nghiệm ở tầng thứ hai lại bắt đầu bằng việc dập tắt nguồn sáng lý trí.

Làn sương mù quỷ dị dần bao phủ cơ thể người bác sĩ trẻ.

Đoạn, anh mở bừng mắt.

Các nhân viên an ninh vẫn tiếp tục tông cửa. Trông chúng giống hệt linh vật Gargoyle trong truyền thuyết. Những con quái vật có cặp sừng nhọn, cánh dơi, bộ mặt gớm ghiếc không ngừng dùng thân thể va đập vào cánh cửa.

Đột nhiên, cánh cửa mở ra từ bên trong.

Những nhân viên bảo vệ biến thành Gargoyle sững sờ trong giây lát.

Một bàn tay thò ra từ bên trong cánh cửa, túm lấy cánh và cơ thể của một bảo vệ mất cảnh giác.

Giữa âm thanh gầm rú đau đớn, cơ thể bảo vệ bị bàn tay xé làm đôi!

Máu Gargoyle tuôn ra như vòi nước, bắn tung tóe khắp nơi, phun đầy lên cửa phòng bệnh và cơ thể của những bảo vệ còn lại. Đám quái thú Gargoyle hăng máu không khỏi sửng sốt. Con mồi chỉ có thể chạy trốn khỏi nanh vuốt của chúng hiện đang nở nụ cười của ma quỷ cùng ánh mắt đầy điên cuồng.

Vị trí thợ săn và con mối bị hoán đổi. Archie giống như con hổ tiến vào đàn cừu, còn lũ Gargoyle thì thành lũ cừu non không có sức phản kháng. Những kẻ định chạy trốn đều bị Archie sẽ tóm lấy, bị đập mạnh xuống đất trước khi bị xé toạc thành từng mảnh.

Mức độ máu me ở hiện trường đạt tới ngưỡng đáng báo động.

Lann mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt, cậu không khỏi kêu lên “Wow!” đầy kinh ngạc.

Nghe nói sau khi bước vào giai đoạn “điên cuồng” ở tầng thứ hai, sức chiến đấu của NPC sẽ tăng mạnh, nhưng việc xé xác những quái dị cấp D bằng tay không là bước tiến mà cậu không thể ngờ tới.

Dựa theo hệ thống sức chiến đấu ở kiếp trước, 5 con quái dị cấp D trở lên có thể đe dọa quái dị cấp C. Căn cứ vào phân cấp này, Archie hiện tại hoàn toàn có khả năng đánh bại những con quái dị cấp C yếu, thậm chí có thể chiến đấu với những quái dị cấp C tương đối mạnh mẽ.

Người tiến vào tầng thứ hai trong Khe Hở Của Cõi Mộng sẽ được tăng cường mạnh mẽ đến vậy sao? Hay đây chỉ là sự tăng cường tạm thời khi rơi vào trạng thái điên cuồng?

Trong lúc Lann suy nghĩ miên man thì Archie đã tiêu diệt toàn bộ lũ Gargoyle. Hành lang biến thành khung cảnh địa ngục.

Hành lang ngắn ngủi gần như nhuốm đỏ. Archie đứng giữa thi thể của Gargoyle, ngơ ngác trong vài giây trước khi xoay người nhìn chằm chằm vào Lann.

Người anh bê bết máu. Những mầm thịt ngọ nguậy trên bả vai.

Trông anh chẳng khác nào ác quỷ trong luyện ngục.

Lann suýt ngừng thở, suy nghĩ chạy trốn gần như thành hình.

Thế nhưng, cậu gạt phăng nó sang một bên khi nhớ đến những lời mà Archie từng nói.

Giữa ánh mắt chăm chú từ Archie, Lann cất bước.

Từng bước, từng bước.

Đi về phía ác quỷ đứng giữa địa ngục.

Đôi mắt hoàn toàn không còn chút lý trí nào sót lại, thay thế vào đó là sự điên cuồng. Cơ bắp căng cứng. Tiếng gầm gừ thoát ra từ cổ họng như một con thú thực sự. Những ngón tay run rẩy như thể anh sẵn sàng xé xác người thiếu niên nếu cậu tiếp tục tới gần.

Bước chân Lann chỉ dừng lại trong khoảnh khắc. Giây tiếp theo, cậu sải bước đến chỗ Archie và nắm lấy tay anh.

Sự bất an trên gương mặt Archie biến mất. Anh giống như một con thú trở nên dịu ngoan khi nhìn thấy người chăm sóc của mình, những móng vuốt cùng răng nanh được thu gọn, mặc cho Lann dẫn dắt.

Lann lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Cậu không khỏi khâm phục Archie.

Anh thực sự thành công.

Việc kiểm soát được trạng thái điên cuồng chứng tỏ anh đã vượt xa hơn Cục Điều Tra và các điều tra viên khác.

Bây giờ, tất cả những gì anh cần làm là lấy lại sự tỉnh táo.

Khoan.

Chờ chút.

Lann bỗng nhớ đến việc BOSS hiện đang không có mặt tại bệnh viện. Quái dị mạnh nhất ở đây chỉ có cấp C.

Nhờ tiến vào tầng thứ hai, sức chiến đấu của Archie đã được tăng cường đáng kể. Anh hoàn toàn đủ sức để trấn áp quái dị của bệnh viện, đúng không?

Lann nghĩ thầm.

“Chi bằng, thử xem sao?”

Ở phía người chơi.

Black Cat và Druid rất muốn quay lại để hỗ trợ Archie. Có điều, sự bám riết của nhân viên điều dưỡng buộc họ phải rẽ sang một ngả đường khác. Cuối cùng, họ đã trốn vào một phòng bệnh không khóa theo lời dặn của Lann.

Tin tốt là nhân viên điều dưỡng không thể vào trong.

Tin xấu là người chơi không thể ra ngoài.

Nhân viên điều dưỡng vô cùng thông minh. Sau khi người chơi trốn vào phòng bệnh, nó lập tức thông báo cho nhân viên bảo vệ canh giữ dưới cửa sổ. Hiện tại, quái vật bên ngoài không thể vào trong còn người chơi cũng không thể ra ngoài.

Trong quá trình chạy trốn, hai người chơi đều bị thương. Druid và Black Cat cố gắng cầm máu cho nhau bằng kỹ năng Cấp Cứu chẳng mấy khi sử dụng. Rồi, Druid hỏi: “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Ông hỏi tui? Tui cũng chịu chết.” Black Cat thở dài, “Chúng ta không thể tiếp tục ở lại đây được. Tui nghĩ nhiệm vụ chính sẽ có thời hạn tương tự như nhiệm vụ quỹ tiền thưởng lần trước. Một khi quá thời gian thì nhiệm vụ sẽ thất bại.”

Druid: “Tui nghĩ không nghiêm trọng như ông nói đâu. Dù sao bây giờ mới là Closed Beta mà. Chẳng lẽ MAP này sẽ biến mất khi nhiệm vụ thất bại hay sao? Lập trình viên sẽ phát điên mất!”

【 Đúng thế. Tôi nghĩ họ sẽ tái sử dụng MAP này thôi. Chẳng lẽ nguyên một MAP to như vậy chỉ dành cho phiên bản Closed Beta hay sao? Haha. 】

【 Kế hoạch: Nhiệm vụ thất bại, MAP tế thiên! 】

【 Lập trình viên/hoạ tiết/mô hình NPC: Mày nói gì cơ? Tao bắt mày tế thiên bây giờ! 】

【 Tôi cười vỡ bụng mất. 】

Song Black Cat nói: “Ông quên rằng đây là một trò chơi cực kỳ tự do hay sao? Việc tuyên truyền hoàn toàn dựa vào người chơi. NPC thông minh đến mức đáng sợ. Họ thậm chí còn không tuyên truyền yếu tố Cthulhu Mythos một cách công khai. Đa số yếu tố trong trò chơi này đều khác biệt với những trò chơi Cthulhu Mythos RPG được lưu hành trên thị trường.”

“Theo ông, một nhà phát hành “buông thả” như vậy có khả năng phá huỷ Arkham khi nhiệm vụ thất bại hay không?”

Druid há hốc, không nói nên lời.

Ngay cả những người chơi theo dõi livestream cũng bị dao động.

【 Chà. Xét tới bản chất của trò chơi này, tôi cho rằng khả năng đó rất cao. 】

【 Không! Tôi còn chưa được vào trò chơi mà! Chẳng lẽ đến khi tôi có cơ hội vào trò chơi thì thánh địa Arkham trong Cthulhu Mythos sẽ không tồn tại hay sao?! 】

【 Hợp lý đấy. Xem, trò chơi chó chết này còn xóa sổ cả đại học Miskatonic từ trước mà! 】

【 Tôi bắt đầu thấy e ngại rồi đấy. Tôi sẽ tiến vào trò chơi để cứu thế giới ngay bây giờ! 】

“Chúng ta sẽ…” Black Cat do dự một chút trước khi mím môi nói, “Chúng ta sẽ lao ra ngoài, bị vây công thì cũng đành chấp nhận, hãy cố gắng chạy theo hướng khác nhau. Miễn là có một người trốn thoát thì chúng ta vẫn còn hy vọng! Người bị bắt sẽ cố gắng hết sức để kéo dài thời gian.”

“Được rồi.” Druid nhìn chằm chằm Black Cat và đáp.

Hai người chơi tiếp cận cửa phòng bệnh, lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Không có âm thanh.

Black Cat tự hỏi: “Chẳng lẽ nó đã đi rồi?”

Druid giàu kinh nghiệm lập tức lắc đầu: “Không, không đơn giản như vậy đâu. Quái vật trong phó bản này rất thông minh. Nó chắc chắn đang chờ chúng ta ở đằng sau cánh cửa.”

Dứt lời, họ bỗng nghe thấy một thanh âm truyền tới từ cửa, Druid nói: “Ông xem, tui bảo rồi mà.”

“Đợi đã, âm thanh này…” Black Cat phát hiện có động tĩnh bên ngoài có chút dị thường. Dường như ai đó đang chiến đấu. Hắn nghe thấy thanh âm cơ thể đâm sầm vào vách tường, tiếng người ngã trên mặt đất cùng tiếng rên rỉ đau đớn của quái vật.

“Hình như bên ngoài đang đánh nhau!”

“Đây chắc chắn là một cái bẫy!” Druid lập tức nói. Rõ ràng, chuyến thám hiểm bệnh viện lần trước đã để lại nỗi ám ảnh trong lòng hắn.

“Không, thực sự là đang có đánh nhau.” Black Cat ngồi xổm xuống, cố gắng nhìn ra ngoài qua khe cửa. Hắn không nhìn thấy gì cả. Cuối cùng, Black Cat đứng lên, bặm môi, vặn tay nắm cửa trong ánh mắt khiếp sợ từ Druid.

“Ông làm cái quái gì vậy?”

Druid vội vàng lao tới. Quá muộn. Black Cat đã nhìn ra bên ngoài cánh cửa với đôi mắt trợn to.

Druid lập tức nhận thấy có điều gì đó không ổn. Sau vài giây chần chừ, hắn tới gần Black Cat và nhìn ra bên ngoài.

Quả thực, bên ngoài không có nhân viên bảo vệ hay y tá rình rập nào.

Bởi chúng đang bị tấn công bởi một con quái vật khủng khiếp hơn.

Vì lý do nào đó… con quái vật kia trông rất quen thuộc.

Hiện lên trong Druid và Black Cat là hình ảnh một nhân viên điều dưỡng có dáng vẻ của một con sói, với cái miệng giống chó, mắt đỏ hoe, cao gần ba mét và sở hữu bộ răng nanh cùng móng vuốt sắc nhọn có khả năng xé xác con mồi thành từng mảnh đang bị đè xuống và bị một con người thấp bé đánh đập. Cách chiến đấu của con người đó giống hệt như một kẻ man rợ. Không, anh ta là một con thú. Không có dấu vết con người nào. Hoàn toàn dựa vào sức mạnh, tốc độ và phản ứng của một con quái vật. Thậm chí sẵn sàng ném bản thân vào hiểm cảnh để đổi lấy vết thương trên người đối thủ của mình.

Con thú ấy dường như không cảm nhận được đau đớn hay sợ hãi. Anh ta liên tục tấn công y tá người sói bất chấp hình thể chênh lệch giữa đôi bên. Thậm chí anh còn chộp lấy cái mõm chó và cố gắng xé toạc miệng nó bằng tay không!

“A… Archie?!”

Druid và Black Cat không khỏi khiếp sợ. Họ không thể tưởng tượng được người bác sĩ Archie độc miệng và lạnh lùng thường ngày sẽ có gương mặt điên cuồng như vậy.

Điều gì đã xảy ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi này? Mọi người đều chạy trốn một cách chật vật mới đúng? Tại sao Archie lại trở nên hung dữ và mạnh mẽ như vậy???

【 Chết tiệt. Chết tiệt. Tôi bỏ lỡ chuyện gì à? 】

【 Archie? Đó thực sự là Archie sao? Anh ta là bác sĩ tâm lý, là Caster với kỹ năng BUFF tinh thần mà! Anh ta biến thành Berserker từ bao giờ vậy?!】

Y tá người sói hiển nhiên không phải là đối thủ của Archie phiên bản Berserker, sau khi tay chân bị giật đứt, nó chỉ kịp rên rỉ vài tiếng trước khi chết.

Archie thở hổn hển, đôi mắt đỏ ngầu chứa đầy ý định giết chóc chuyển sang hai cá thể sống sót duy nhất trong tầm mắt: Black Cat và Druid.

Hai người chơi cảm thấy không ổn, họ phát hiện Archie chuẩn bị tấn công.

“Được rồi.”

Đúng lúc này, tiếng thở dài vang lên từ sau lưng Archie. Bàn tay buông thõng được nắm chặt.

Giữa ánh mắt kinh ngạc từ hai người chơi, Archie trở nên yên tĩnh một cách rõ rệt, sự hung dữ và điên cuồng biến mất trên gương mặt người chuyên gia tâm lý học, giống như một con thú trở về chuồng.

Đương nhiên, chỉ có một người có khả năng thuần hóa được anh ta.

Lann xuất hiện sau lưng Archie và nắm lấy tay anh. Cậu hoàn toàn không có vẻ nhếch nhác như những người khác. Druid và Black Cat đều bị thương. Archie giống như tắm trong máu tươi. Riêng Lann vẫn sạch sẽ và ngăn nắp như ban đầu. Cậu thoải mái bước đi trong bệnh viện giống như người đang dắt một chú chó con đi dạo ở sân sau nhà mình.

Cậu nhìn thoáng qua hai người chơi và mỉm cười: “May mà hai người vẫn bình an. Xem ra chúng tôi đã đến kịp thời.”

Black Cat và Druid không biết nên nói gì. Cuối cùng, Druid lấy lại sự tỉnh táo và hỏi bằng giọng bối rối: “Archie bị sao vậy…”

“Anh ấy đã tiến vào tầng thứ hai của Khe Hở. Đây là… một tác dụng phụ của nó.” Lann trả lời, “Một vấn đề nhỏ.”

Tác dụng phụ?

Black Cat và Archie nhìn Archie. Người đàn ông này dường như hoàn toàn mất trí, đôi mắt chỉ có sự điên cuồng, cơ thể đẫm máu và đầy thương tích. Mọc quanh vết thương là những mầm thịt nhỏ li ti, ghê tởm, giống như những lũ giòi màu hồng đang nhúc nhích.

“Nuốt vào.” Black Cat chuẩn bị nôn khan thì bị Druid bịt miệng.

Đồng thời, Druid nở nụ cười với âm thanh nức nở: “Đúng vậy, quả thực, là một vấn đề nhỏ.”

【 MAD. Điên mất thôi. Tôi chưa bao giờ nhận thấy rõ ràng hơn như lúc này. Lann là Tà Thần. 】

【 Xin lỗi Lann. Tôi từng nghĩ em là một người dịu dàng và tốt bụng. Lỗi của tôi. 】

【 Thật tàn nhẫn. Cậu ta đã biến Archie thành thứ gì đó giống như quyến thuộc sao? 】

【 Cái này cần phải hỏi nữa sao? Ông nghĩ mà xem. Trước đó, Archie hoàn toàn bình thường, vừa tách ra thì biến thành bộ dáng này. 】

【 Tôi không dám tưởng tượng về những gì đã xảy ra. 】

【 Tôi từng ngây thơ cho rằng Lann thực sự không có sức mạnh nào. Tôi đã nhầm. Cậu ta có thể không có sức mạnh. Nhưng Ác Thần còn có vô số thủ đoạn khác nhau…

【 Phiên bản tiến hoá tối thượng của Meo Meo! Meo Meo phiên bản côn trùng của Ác Thần! 】

【 Ôi không…. Archie của mẹ!!! 】

“Hừm?” Nhận thấy sự sợ hãi và kinh hãi trong đôi mắt hai người chơi, nụ cười trên mặt Lann dần biến mất. “Đợi chút. Mấy người đừng hiểu nhầm nhé. Archie đã tự mình lựa chọn con đường này.”

Druid gật đầu lia lịa: “Chúng tôi hiểu. Chúng tôi hiểu. Chúng tôi tôn, tôn trọng số mệnh và sự hy sinh bản thân để cứu vớt người khác của anh ấy.”

Black Cat né tránh bàn tay của Druid, để lộ nụ cười méo xệch: “Đúng vậy, chúng tôi không có dư thừa lòng cảm thông đâu.”

Lann: ???

Lann mở miệng định giải thích, nhưng kinh nghiệm quá khứ nói với cậu rằng nói dài, nói dai thành ra nói dại. Cuối cùng, cậu quyết định im lặng và mỉm cười.

Nụ cười ẩn ý trên mặt Lann khiến Black Cat và Druid run lẩy bẩy. Họ sợ bản thân sẽ biến thành Archie.

Lann xoay người, không muốn nhìn thấy vẻ nhát gừng của hai người chơi: “Chúng ta nên trở về thôi.”

“Vâng, vâng ạ.”

Black Cat và Druid nhanh chóng theo sau.

Họ tiến thẳng đến khu vực Điều dưỡng Tâm thần. Không cần phải che giấu nữa. Thỉnh thoảng, họ sẽ chạm mặt những nhân viên bảo vệ và nhân viên điều dưỡng đang tuần tra. Những lúc như thế này, Lann sẽ bình tĩnh buông tay Archie.

Vì vậy, người chơi nhận ra rằng mỗi khi Lann buông tay Archie, người chuyên gia tâm lý học lập tức biến thành một con chó dại chỉ biết đuổi giết quái vật. Sau khi quái vật bị giải quyết, Lann sẽ bước đến nắm tay Archie, khiến con thú hung ác trở nên ngoan ngoãn.

Trong quá trình này, những bình luận liên tục xuất hiện.

【 Cảnh một con mèo biến thành con hổ này khiến tôi cảm thấy Deja vu. Song nó thật tuyệt vời.

【 Tôi nhớ Archie từng chống chọi với đối thủ một cách vất vả. Bây giờ, sức chiến đấu của anh ấy tăng vọt. Thật kinh khủng. 】

【 Không biết Lann đã cải tạo Archie như thế nào. Điều này thật đau lòng. Nhưng cũng “ngon” thật đấy. Anh ấy sẽ trở nên ngoan ngoãn mỗi khi được Lann dắt tay. A a a…

【 “Ngon”? Bà nên đi khám đi. 】

Bất chấp những bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, chúng ta vẫn có thể thấy khán giả thích tình tiết này như thế nào qua số lượng người xem ngày càng tăng. Cách chiến đấu đổi thương tích lấy thương tích của Archie vô cùng đẫm máu và tàn bạo, mang theo vẻ đẹp

đủ để khơi dậy lòng nhiệt huyết trong mỗi người.

Sau trận chiến, Lann sẽ chậm rãi bước đến chỗ Archie và nắm tay anh như thể ghìm cương một con thú mất trí.

Nói chung, đó là một cảnh tượng kỳ diệu.

Những người bảo vệ và nhân viên điều dưỡng mà nhóm người chơi gặp trên đường đều không phải là đối thủ của Archie. Lann dẫn đầu. Black Cat và Druid theo sau. Người chơi mạnh bạo tiến bước về phía trước hệt như những kẻ “cáo mượn oai hùm”. Họ từng phải chật vật chạy trốn khỏi khu Điều dưỡng Tâm thần. Bây giờ, họ có thể bước qua cổng chính một cách quang minh chính đại và không cần kiêng dè bất cứ ai.

Chợt, họ rùng mình.

Hai người chơi cuối cùng cũng biết lý do các điều dưỡng viên không tổ chức bao vây họ bất chấp sự náo loạn ở khu nội trú.

Lý do rất đơn giản.

Bởi cuộc nổi loạn ở khu Điều dưỡng Tâm thần lớn hơn rất nhiều.

Vừa đến gần, họ có thể thấy toàn bộ khu vực đã trở nên hỗn loạn.

Những con quái vật bị nhốt ở tầng ba đã được giải phóng. Chúng đang chiến đấu với đội ngũ nhân viên y tế ở đây. Druid vừa nhìn thoáng qua khung cảnh ấy, hệ thống đã hiện lên thông báo.

【 Kiểm tra SAN: Thành công 】

Druid:...

Nhờ đó, Druid đã trông thấy hình dáng thực sự của những con quái vật đó. Hắn vốn tưởng bệnh nhân tâm thần sẽ có bộ dáng bình thường giống như những người bệnh khác ở tầng hai.

Hoá ra hắn đã nhầm.

Những con quái vật ở tầng ba vô cùng độc đáo. Một con có cơ thể được cấu thành từ máu tươi. Những con mắt mọc đầy trên những dải màu đỏ sẫm đến mức khó chịu và bốc mùi thối rữa. Một con có cái bụng trống rỗng nhưng vẫn cố gắng nhét thứ gì đó vào bụng mình. Một con khác chỉ có một con mắt duy nhất, to bằng người trưởng thành, vừa tấn công các bác sĩ vừa phát ra tiếng kêu the thé như tiếng trẻ con kêu khóc.

Còn bệnh nhân tâm thần thực sự thì đang vỗ tay cổ vũ ở gần đó. Giống như thể họ đang theo dõi một buổi biểu diễn hiếm có. Họ thậm chí còn di chuyển ghế đến khu vực quan sát, chỉ thiếu cầm túi hạt dưa trong tay.

Lann nhìn lướt qua những người coi bản thân là khán giả. Quả nhiên, “giám đốc bệnh viện” không xuất hiện. Cuối cùng, cậu hít một hơi thật sâu và nói: “Nào. Hãy ngăn cản họ.”

“Hả? Sao chúng ta không chờ đến khi hai bên lưỡng bại câu thương sao?” Druid thắc mắc.

“Xét theo tình hình này thì các bác sĩ chắc chắn sẽ thua.” Lann trả lời.

Sau khi quan sát tình hình, cậu phát hiện một điều kỳ lạ. Các bác sĩ trong khu Điều dưỡng Tâm thần, đặc biệt là vị bác sĩ chủ nhiệm Frankenstein chỉ chống cự và né tránh chứ không đánh trả. Còn các bác sĩ ở khu nội trú thì không kiêng tránh hay e dè như vậy. Có điều, họ không đủ mạnh để chống lại những quái dị đoàn kết.

Thái độ ấy đã nói lên tất cả.

Trong đầu Lann, suy đoán mơ hồ dần trở nên rõ ràng.

Sự xuất hiện của Archie và Lann giống như việc một con hổ lao vào giữa bầy dê. Khác với những bác sĩ ở bệnh viện, anh không hề kiêng dè bất cứ điều gì. Nhận thấy Lann buông tay, anh lập tức hoá thành một con thú hăng máu và sẵn sàng giết bất cứ ai!

Chiến trường vốn bị chia thành hai phía lập tức trở nên hỗn loạn. Các điều dưỡng viên và y tá trừng mắt nhìn kẻ xáo trộn hiện trạng. Thế nhưng họ hoàn toàn bất lực trước đối phương.

Lann vốn lo lắng rằng Archie sẽ trở thành nguyên nhân khiến các phe thù địch đoàn kết lại. Ngay sau đó, cậu nhận ra đó là một lo lắng dư thừa.

Bởi bệnh nhân ở tầng ba có vẻ rất sợ cậu.

Để kiểm tra điều đó, cậu chủ động tiến về phía các bệnh nhân.

Những quái dị có bề ngoài đáng sợ lập tức lùi về phía sau.

Lann: ???

Lann giống như phát hiện được điều gì đó. Cậu bước đến gần đám quái dị ở tầng ba và dùng ánh mắt để ngăn cản chúng.

“Dám di chuyển xem?”

Các quái dị ở tầng ba ngoan ngoãn đứng yên, không dám cử động. Trong lúc Lann tiến về phía quái dị, Archie quay sang chiến đấu với các nhân viên y tế.

Với sự trợ giúp từ quái dị khác, Archie, người vốn mạnh mẽ hơn tất cả các quái dị ở đây như được tiếp thêm sức mạnh, làm cho anh càng trở nên bất khả chiến bại. Vào khoảnh khắc anh sắp giết bác sĩ chủ nhiệm khoa, Lann kịp thời níu lấy tay anh và nói: “Được rồi. Đến đây thôi.”

Cuộc chiến chấm dứt. Kết quả là hai phe đều bị thương nặng. Các nhân viên y tế đặc biệt thê thảm.

Có điều, Lann chỉ muốn nói chuyện chứ không định giết họ.

Hơn nữa, với sự xuất hiện của y tá trưởng tóc đỏ, Lann đoán rằng các bác sĩ và y tá có lẽ sẽ không chết ở bệnh viện ban đêm. Họ có thể sống lại sau khi chết. Nếu không, bệnh viện ban ngày sẽ trở nên hỗn loạn. Vì lẽ đó nên chủ nhiệm khoa mới để mặc các bệnh nhân tấn công mình như vậy.

… Bởi ông cảm thấy áy náy.

Sau khi Archie được Lann nắm tay, anh đã trở nên ngoan ngoãn và dừng lại bất chấp cơn kích động. Những bác sĩ và y tá bị thương nặng đương nhiên không còn định tiếp tục chiến đấu. Họ nhìn nhóm Lann bằng đôi mắt hoài nghi.

Nhận thấy cuộc vui đã tàn, những bệnh nhân tâm thần ở tầng hai thất vọng la ó, thậm chí có người kêu la đòi hoàn tiền.

Lann hỏi: “Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao mọi người lại đánh nhau?”

Trước khi bác sĩ chủ nhiệm khoa kịp trả lời, điều dưỡng viên đứng cạnh ông đã mở miệng: “Chúng tôi có muốn đánh nhau đâu. Tại các bệnh nhân ở tầng ba đột nhiên bị thả ra và gây rắc rối ấy chứ. Vì thế nên chúng tôi mới phải ra tay với họ.”

Bác sĩ chủ nhiệm khoa trừng mắt với điều dưỡng viên: Mi nói nhiều quá.

Điều dưỡng viên rụt đầu rụt cổ khi nhìn trộm Lann, không dám nói thẳng.

Ai bảo cậu ta đẹp như vậy.

Nghe vậy, Lann đã đoán được phần nào tình hình. Để xác nhận, cậu hỏi: “Lão Luke và ‘giám đốc bệnh viện’ đâu?”

Cậu không tìm thấy hai người ở đâu cả. Điều đó khiến Lann cảm thấy kỳ lạ. Đúng lúc này, cậu nghe thấy tiếng động đằng sau lưng mình.

Lann xoay người, ngạc nhiên khi thấy Black Cat đang bị một ông già hom hem đè xuống mặt đất. Tất nhiên, người chơi sẽ phản kháng.

Ấy vậy mà, ngay cả người chơi có kỹ năng Vật lộn gần 40 điểm cũng không thể chống ông già hơn năm mươi tuổi này.

Chẳng mấy chốc, Black Cat bị khuất phục.

“Đừng cử động!” Lão Luke hét lên, “Trừ phi các người muốn hắn thiếu mất thứ gì đó.”

Lão kề một mảnh thuỷ tinh sắc nhọn vào cổ Black Cat, động tác vô cùng gọn gàng và dứt khoát, hoàn toàn trái ngược với bề ngoài lề mề.

Lann nhìn chằm chằm lão Luke. Đương nhiên, cậu không quên vị điều tra viên thần bí đã xuất hiện trong cốt truyện ban đầu để đưa lời khuyên và giúp đỡ người chơi. Sau khi lão Luke đột nhiên giúp đỡ họ, cậu cũng nhớ tới người từng được nhắc đến trong ghi chép của cha Archie.

Đúng như dự đoán, lão Luke chính là người đã thôi miên Archie.

#Lời tác giả:

Lann: Anh ấy tự làm đấy. Tôi không liên quan gì trong chuyện này cả.

Archie: Đúng vậy.

Druid: Tôi hiểu, tôi hiểu vận mệnh của những tín đồ và tôn trọng những người sẵn sàng hy sinh để giúp đỡ người khác.

Archie: ?

Lann: ?

Truyện Chữ Hay