Tất Cả Người Chơi Nghĩ Rằng Ta Là Ác Thần

chương 39: may mà mình có một diễn đàn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Kouji

✫ ✫ ✫

“Cậu Lann!” Mary cố gắng không hét lên, nhưng sự phấn khích trong giọng nói của cô ta đã đánh thức Lann cùng Druid.

Lann: …?

Đây là đâu? Cậu nhớ rằng, lúc ở phòng khám tâm lý, đầu óc bản thân từng cảm thấy mơ màng và hơi buồn ngủ nên quyết định chợp mắt một chốc. Ấy vậy mà khi mở mắt ra, thế giới đã thay đổi!

Lann cố gắng giơ tay nhấc chân. Thất bại. Tứ chi hoàn toàn bị hạn chế. Cậu chỉ có thể cử động miệng và đôi mắt mình.

Cậu nheo mắt nhìn hai bóng người có vẻ rất quen thuộc đang đứng bên cửa sổ.

Y tá trưởng tóc đỏ và Druid?

Cô ta vẫn còn sống? Chuyện này là sao? Cậu đang nằm mơ ư? Chẳng lẽ những gì diễn ra trong mấy tháng qua chỉ là một giấc mơ, chứ cậu chưa bao giờ rời khỏi bệnh viện? Lann hoang mang nghĩ.

“Cậu Lann, tôi nhớ cậu nhiều ‘lứm’ ~ “

Âm thanh làm Druid nổi da gà khắp người. Lann cũng rùng mình khi nhớ đến bộ dáng có tám cái chân của cô y tá trưởng tóc đỏ.

“Cuối cùng thì cậu cũng về rồi. Cậu không biết chúng tôi…”

Ai đó húng hắng ho, cắt ngang những lời bày tỏ tình yêu cùng lòng khát khao của y tá trưởng.

Cô ta ngoái lại, phát hiện một bác sĩ trông giống Frankenstein có sắc mặt u ám: “Y tá trưởng Mary, cô phụ trách khu vực bên ngoài cơ mà? Sao cô lại đến đây? Chẳng lẽ cô đã tự ý bỏ bê công việc?”

Nói đến đây, những sợi chỉ trên mặt bác sĩ bắt đầu vặn vẹo chẳng khác nào vật còn sống, nét mặt dữ tợn như thể muốn động thủ.

“Không phải thế! Tôi là người dẫn đường cho anh ta.” Mary túm lấy Druid có vẻ mặt bối rối, “Anh ta là hộ công mới. Tôi nhớ anh từng nói khu này thiếu người nên mới dẫn anh ta đến đây!”

Druid lập tức hiểu rằng mình chỉ là một cái cớ. Nhưng hắn hiện tại đang quan tâm tới một vấn đề khác. Lũ quái vật có vẻ rất coi trọng cái gọi là “nguyên tắc làm việc”, thậm chí không dám tự ý rời khỏi cương vị. Rốt cuộc thì nơi này đã xảy ra chuyện gì?

“Dù thế thì cô…”

“Được rồi, bác sĩ Dawson. Cô Mary đây đã có lý do rõ ràng. Chúng ta nên bỏ qua cho cô ấy lần này.”

Một giọng nói dịu dàng truyền đến từ sau lưng Dawson. Bấy giờ, Druid mới phát hiện người thứ tư ở hiện trường. Thân hình quá khổ của bác sĩ Frankenstein đã che khuất đối phương. Khi nhìn thấy ông ta, Druid không khỏi kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn gặp được một con người có bộ dáng bình thường ở phó bản.

Không, đối phương cũng không bình thường cho lắm. Người đàn ông trung niên có sắc mặt tái nhợt này sở hữu mái tóc bạc trắng như người già. Cử chỉ lịch sự cùng dáng vẻ hiền lành giống như một giáo sư hoặc một học giả. Điểm đặc biệt nhất là một cánh tay mất tích. Tay áo trống rỗng hơi phất phơ. Nhưng tất thảy sự bình thường đó khiến ông ta có phần không hợp với phó bản kinh khủng này.

Druid chắc chắn ông ta là một NPC đặc biệt hoặc Final Boss của phó bản. Nếu không phải, hắn sẵn sàng biểu diễn trò chổng ngược đớp ****

Hắn thực hiện kỹ năng điều tra theo bản năng.

【 Điều tra: Thành Công 】

【 Bạn chú ý đến bảng tên trên ngực người đàn ông trước mặt mình. Trên đó ghi Saron Hogger - Giám đốc Bệnh viện Arkham. 】

Ông ta là giám đốc bệnh viện?

Người đàn ông trung niên dường như cảm nhận được điều gì đó, bèn mỉm cười với Druid, một nụ cười không đạt đáy mắt.

Trước những lời của giám đốc bệnh viện, bác sĩ Frankenstein đã trở lại bình thường, miễn cưỡng nói: “Được thôi. Nếu giám đốc đã nói vậy thì tôi sẽ bỏ qua cho cô lần này. Cô nên quay về chỗ mình đi. Mary.”

Trong khi y tá trưởng tóc đỏ bịn rịn rời khỏi nơi đây, Druid đã đánh hơi được cái mùi của một âm mưu quan trọng. Hắn lập tức bật camera.

Giám đốc bệnh viện hỏi: “Bệnh nhân bên trong sao rồi?”

Người bác sĩ trả lời bằng giọng tận tình: “Chúng tôi cần quan sát thêm một thời gian, sau đó mới kê đơn căn cứ vào tình trạng người bệnh.”

“Ừm, mấy người hãy đi đi. Tôi muốn trao đổi riêng với bệnh nhân.”

Bác sĩ không nhúc nhích, chần chờ nói: “Điều này trái với quy định của bệnh viện.”

Giám đốc bệnh viện sầm mặt, gằn giọng: “Tôi là giám đốc.”

Bác sĩ Frankenstein cũng thay đổi sắc mặt. Đôi mắt nó chứa đầy sự bất mãn cùng bất đắc dĩ của người nhân viên khi nhìn sếp mình. Nó chậm rãi trả lời: “Tốt thôi.”

Nó quyết định rời khỏi nơi này một thời gian, còn thuận tay kéo theo Druid đang cố hóng hớt. Không muốn bỏ lỡ khung cảnh nào, Druid liên tục quay đầu.

Cách một cánh cổng sắt, Lann đối mặt với giám đốc bệnh viện. Cậu nháy mắt khi thấy Druid bị kéo đi.

Thái độ thư giãn cùng vẻ nghịch ngợm đó bắn trúng trái tim Druid. Mặt hắn đỏ bừng. Hắn miễn cưỡng lê bước giữa tiếng thúc giục của bác sĩ Frankenstein.

.

Liệu Druid có hiểu được nhắc nhở của cậu không?

Lann nghĩ bụng, lòng thầm bất an. Khi nhìn thấy bảng tên trên ngực người đàn ông trung niên, cậu lập tức biết ông ta chính là thủ lĩnh của Người Tha Hương.

… Điều đó đủ để người chơi lập nhóm với nhau chưa?

Lann đã suy nghĩ cẩn thận. Dẫu không biết tại sao Final Boss lại xuất hiện ở đây thay vì địa điểm diễn ra cuộc chiến cuối cùng, người chơi vẫn có cơ hội xử lý BOSS miễn là họ liên tục tiến vào phó bản.

Cậu đành hy vọng Druid sẽ hiểu được những điều mà mình muốn gửi gắm và nhanh chóng liên hệ với diễn đàn.

“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.” Saron lẳng lặng quan sát bộ dáng bị trói buộc của Lann, “Tôi là Saron Hogger, cũng là thủ lĩnh tổ chức Người Tha Hương.”

Ông đột nhiên dừng lại và cười khẽ: “Không, với chúng ta mà nói, đây là lần gặp thứ hai.”

Lann không hiểu ông ta đang nói gì. Cậu cau mày không đáp.

Saron tựa hồ không để ý đến phản ứng đó, ông ta lẩm bẩm: “Tôi nên căm hận cậu mới đúng. Kế hoạch đã được trù bị lâu như vậy. Nhưng vì cậu, cơ hội ngàn năm có một ấy đã thất bại. Nói cho tôi biết đi… tôi có nên hận cậu không?”

Lann không trả lời. Đôi mắt không cảm xúc nhìn Saron. Cho đến nay, cậu vẫn không biết tại sao Saron lại nhắm vào mình. Theo như cậu nhớ, kiếp trước không hề có NPC nào tên Lann.

“Kỳ lạ thay, vào thời điểm chúng ta thực sự gặp gỡ, trái tim mà tôi cứ ngỡ sẽ chứa đầy hận ý lại tràn ngập một cảm xúc kỳ lạ.” Saron nhìn thẳng vào Lann, “Rốt cuộc thì cậu là thứ gì?”

“Tà Thần chắc chắn sẽ không mang lại cảm giác thân thiện như vậy. Nhìn cậu, tôi có cảm giác như đang nhìn thấy cố hương mà tôi hằng ngóng trông…”

Đến đây, ông ta tự giễu: “Thôi. Không còn quan trọng nữa. Kế hoạch cũng sắp thành công rồi.”

“Cậu từng sử dụng kế hoạch của tôi làm bàn đạp để buông xuống. Bây giờ, cậu sẽ trở thành nấc thang giúp tôi đạt tới mục tiêu. Thật công bằng, đúng không?”

Saron không trông mong vào phản ứng của Lann. Có lẽ ông ta biết Lann sẽ không thể hiện cảm xúc nào với mình.

“Hãy ở lại chỗ này, chờ đợi đến giây phút cuối cùng đi.”

Dứt lời, Saron xoay người. Lann dõi theo bóng dáng ông ta khuất sau góc ngoặt.

Sự im lặng kéo đến.

Lann lập tức nhắm mắt, cố gắng tiến vào Khe Hở Của Cõi Mộng. Lúc này, cậu mới phát hiện mình không thể tiến vào bởi một lý do nào đó. Đáng nhẽ ấy là nơi luôn mở cửa cho cậu mới đúng.

Lann:...

Đợi đã. Chẳng lẽ cậu sẽ quay về bộ dáng yếu đuối ban đầu hay sao?

Không thể tiến vào Khe Hở cũng đồng nghĩa với việc cậu không thể liên lạc với Edmund.

Lann ráng di chuyển phần đầu. Quả nhiên, Phệ Hồn Điệp không có mặt ở đây.

Chà. Chẳng lẽ là do sợi xích trên người cậu?

Lann thử giãy giụa. Cậu thực sự hốt hoảng khi phát hiện mình không thể động đậy. May mà diễn đàn người chơi có thể mở ra bằng suy nghĩ. Lann nhanh chóng mở diễn đàn, hy vọng Druid có thể tiếp thu được tín hiệu và tìm ra biện pháp đưa người chơi vào phó bản để đánh BOSS.

Cùng lúc đó, diễn đàn người chơi cũng vô cùng nhộn nhịp.

« Tường thuật trực tiếp phó bản bệnh viện. »

Druid: Không phụ sự mong đợi của các anh em, tôi rốt cuộc đã tiến vào phó bản!

Druid: Đừng nói gì cả. Hãy nhìn những hình ảnh này đã. Screenshot1.jpg; Sceenshot2.jpg

2L: !!! Báo động !!! Ảnh kinh dị phía trước !!!

3L: Hay đấy. Phó bản như vậy, quái vật như vậy… Mức độ nguy hiểm đột phá! Newbie chúng ta có thể khám phá phó bản như thế sao?! (sợ hãi)

4L: Tôi từng nghĩ rằng trò chơi này không có mùi Cthulhu. Tôi xin lỗi. Tôi sai rồi. Nó cực kỳ bốc mùi, thậm chí còn vượt quá khả năng chịu đựng của con người luôn…

5L: Hey @Druid. Cậu tiến vào phó bản bằng cách nào vậy? Nhanh chóng khai thật đê. Đừng để tôi quỳ xuống cầu xin cậu chớ.

Druid: Tui chịu à (emoji: hoang mang).

Druid: Thật đấy, tôi vốn định đến phòng y tá để điều tra manh mối, mới chân trước chân sau ra khỏi phòng thì đã bị y tá tóc vàng bắt gặp rồi. Khi tôi quay đầu thì phát hiện cô ta vừa tiếp cận tôi vừa biến thành đồ tể núi thịt (emoji: khoa tay múa chân).

Druid: Cảnh đó… cực kỳ đáng sợ. Tôi cứ tưởng mình sẽ bị nuốt sống.

Back Cat: Tui buồn đấy. Chúng ta làm nhiệm vụ cùng nhau cơ mà. Tại sao ông có thể tiến vào phó bản còn tui thì không?

5L: Có khi Druid vào được phó bản là nhờ Lann cũng nên? Có thể là do chiếc chìa khóa hoặc Lann đã làm gì đó để Druid có thể tiến vào.

6L: Tôi cũng nghĩ như thế.

Người chơi trên diễn đàn theo dõi những gì Druid nghe được và thấy được. Họ thảo luận với nhau bằng những lời lẽ thân thiện và lành mạnh. Nó chủ yếu xoay quanh những manh mối mà Druid đã đạt được từ nhật ký Anita cùng biện pháp tiến vào phó bản.

Cho đến khi Druid đăng tải bức ảnh của Lann trong phòng bệnh trên tầng ba khu Điều dưỡng Tâm thần.

Lann vốn nổi tiếng trên mọi nền tảng nhờ ngoại hình nổi bật. Những người chơi đóng vai Paparazzi thường xuyên đăng tải ảnh chụp lén Lann lên diễn đàn cho mọi người thưởng thức. Thành thật mà nói, áo blouse trắng cùng đồ hàng ngày rất đẹp. Thế nhưng, các “The Cloud Gamer” (1) sẽ sớm cả thèm chóng chán nếu không bị ảnh hưởng bởi mị lực của Lann trong trò chơi.

Lần này thì khác… Lần này là Straitjacket (2)!

Dưới ánh sáng mờ, da Lann trắng đến mức trong suốt. Cậu mặc straitjacket, nằm ngửa trên giường bệnh được đặt ở góc 45 độ. Đôi mắt nhắm hờ, hàng mi dài cong cong rung rinh như cánh bướm cùng khí chất gợi tình khiến con người ta phải suy nghĩ miên man.

Khoảnh khắc tiếp theo, Lann mở mắt. Đôi mắt xanh lục bảo xinh đẹp ánh viền vàng. Trông cậu có vẻ từ bi và thờ ơ hơn hẳn ngày thường. Sợi xích vàng quấn chặt cơ thể đã biến cậu thành một vị Thần bị phong ấn hoặc một con quái vật cấm kỵ.

17L: Chao ôi, Lann hỡi… Bộ straitjacket này thật gợi cảm! Tôi sắp b*n.

18L: Chảy dãi, vợ ơi, chảy dãi, bỏng chết tôi rồi.

19L: Tsk tsk! Chơi hẳn áo bó cơ đấy. Nhà phát hành thật am hiểu.

20L: Nhà phát hành kém cỏi nhất mà tôi từng biết. Ảnh quảng bá chính thức đâu? Gối ôm hình người đâu? Mô hình Figure đâu? Đồ đi kèm đâu? Kênh nạp tiền đâu? Chỗ để tôi cúng tiền nó nằm ở đâu?

21L: Let me in.

Let me in.

Let me in.

Let me in.

Let me in… (meme.gif) Hu hu hu. Tại sao Closed Beta chỉ có 500 slot chứ? Tại sao? Why ???

22L: Mơ hả? Ngay cả người đang ở trong trò chơi như chúng tôi cũng không vào được phó bản đây này!

23L: Ôi, ảnh đẹp thế. Ai chơi rồi chắc cũng biết Lann trong trò chơi còn đẹp hơn nhiều. Nhất là những người có Linh cảm cao. Cảm giác hoa mắt, chóng mặt, mê mẩn tới rớt SAN đó… Ôi, nhìn trực tiếp thì còn đẹp cơ nào? (nói năng không mạch lạc.jpg)

24L: Độ quấy rối tình dục với biến thái trong diễn đàn này có vẻ cao đấy. Fan boy với fan girl của Lann nhiều đến vậy sao? Không ai quan tâm tới tình hình hiện tại của Lann sao?

25L: Xem ra cậu ta lại bị bắt cóc (gãi đầu).

26L: Hả? Lann chưa bao giờ rời khỏi phòng khám cả. Ngày nào tôi cũng túc trực ở đó mà.

27L: Theo event lần trước, Lann đã bị tấn công vài lần bởi thế lực bí ẩn. Xem ra họ đã thành công. Ác Thần gì mà yếu nhớt (cười).

29L: Có lẽ Nó thực sự đã bị phong ấn. Thành thật mà nói thì tôi cũng thấy Nó chẳng xứng tầm Ác Thần chút nào.

30L: Đúng vậy. Phong ấn thì phong ấn. Có điều, Ác Thần lại luôn bị người thường mưu hại. Chậc chậc.

Những lời gây chiến bắt đầu xuất hiện trên diễn đàn. Điều đó là không thể tránh khỏi. Suy cho cùng, không phải ai cũng tiến vào trò chơi vì Lann. Càng không phải ai cũng thích gương mặt cậu. Những “The Cloud Gamer” đang chờ hạn ngạch Closed Beta tất nhiên sẽ không vui khi thấy fan hâm mộ của Lann ăn mừng trên diễn đàn.

Chưa kể, người chơi vốn vô tình, cả thèm chóng chán và ngưỡng mộ kẻ mạnh. Lý do mọi việc luôn diễn ra êm xuôi là bởi Lann chưa bao giờ vấp phải thất bại. Thế nhưng hướng gió trên diễn đàn sẽ lập tức thay đổi khi họ phát hiện ra điều gì đó không ổn.

Suy cho cùng, Ác Thần luôn được cho là những thực thể cao vời vợi và đối xử với con người như con sâu cái kiến.

Đúng lúc này, Druid xuất hiện. Hắn không khỏi giật mình trước sự kỳ lạ trên diễn đàn.

Druid: Này, tôi mới thất thần một lát thôi mà? Sao mọi người lại ‘đánh nhau’ trong mục bình luận thế?

Black Cat: Druid-chan. Cuối cùng thì ông cũng quay lại. Mọi chuyện sao rồi?

Thân là một fan hâm mộ bình thường, Black Cat rất lo lắng trước xu hướng trên diễn đàn. Nhờ Lann, những bài phân tích của hắn mới được nhiều người quan tâm đến vậy. Thế nên hắn rất thích NPC xinh đẹp, bí ẩn và đáng khám phá này.

Druid: Phức tạp đấy. Tui sẽ gửi ảnh cho ông. Ông hãy mở topic khác đi.

Nói xong, hai người nhanh chóng thoát khỏi bài đăng cũ trước khi anti-fan xuất hiện.

Vào thời điểm tiến vào diễn đàn, Lann đã gặp đúng bài do Black Cat đăng tải.

Cậu còn chưa biết những gì đã diễn ra trong bài đăng cũ, lòng vẫn hy vọng rằng Druid có thể dẫn người chơi tới phó bản. Dù sao thì người chơi luôn như vậy. Một khi biết đây là phó bản giới hạn, họ sẽ lập tức xông vào bằng mọi giá.

Thế nhưng, khi bấm vào bài viết, cậu đã phát hiện hướng gió không thích hợp.

« Phân tích Phó bản bệnh viện »

Black Cat: Hỡi fan hâm mộ của Lann. Tôi biết mọi người đang rất sốt ruột. Có điều, xin các bạn hãy bình tĩnh lại.

Black Cat: Kẻ hèn bất tài tôi đây xin phép được sắp xếp các quy tắc của phó bản này.

Black Cat: Đầu tiên, chúng ta hãy phân tích các quy tắc trong phó bản bệnh viện. Nó giống hệt phỏng đoán trước đó của tôi. Quả thực, có hai thế giới khác nhau trong phó bản. Ban đầu, tôi nghĩ rằng nó được phân chia theo thời gian “ngày” và đêm”. Thế nhưng thời điểm mà Druid xâm nhập thế giới bên trong là vào buổi trưa. Có lẽ là do quy định đặc biệt nào mà mà chúng ta còn chưa nắm được.

Xét tới nhật ký của y tá tiếp tân mà Druid đã tìm thấy trong phòng y tá, cơ thể vật lý của “đồ tể núi thịt”, cũng chính là y tá tóc vàng vào ban ngày, có hình thể không béo, thậm chí còn hơi gầy, mắc chứng kén ăn và thích giảm béo.

Nhưng ban đêm thì trái ngược, tôi tin rằng mọi người đều đã thấy ảnh chụp của đồ tể núi thịt rồi nhỉ?

Druid: Screenshot.jpg

5L: Cảm ơn, không cần đăng lại ảnh đâu (che miệng).

6L: Chụp cận cảnh à? May mà tôi còn chưa ăn cơm.

Black Cat: Nhật ký cũng cho thấy y tá trưởng Mary thực tế là một người rất sợ nhện. Tuy nhiên, cô ta lại biến thành nhện trong video của Druid. Các bạn có nghĩ đến điều gì không?

7L: Đó đều là những điều họ sợ hãi?

Black Cat: Đúng vậy. Khi màn đêm buông xuống phó bản, người trong bệnh viện sẽ biến thành thứ mà họ sợ hãi nhất. Y tá tóc vàng sợ béo phì. Còn y tá trưởng Mary lại sợ nhện. Mọi người hãy xem video quay lại những con quái vật mà Druid đã gặp trên đường đi. Phải chăng chúng đều mang ý nghĩa nào đó?

Black Cat: Con quái vật có nội tạng treo lơ lửng trên cây truyền dịch. Con quái vật ôm trái tim và lẩm bẩm một mình. Con quái vật đuổi theo đôi chân của chính mình. Đứa trẻ không có gương mặt. Kết hợp với thân phận bệnh nhân, chúng đều tương ứng với một điều.

Đúng vậy. Lann cảm thán. Cậu từng sử dụng thuốc Hồi tưởng để lấy lại những manh mối về sự kiện Thảm hoạ Arkham. Bao gồm cả những manh mối liên quan tới phó bản này.

Phó bản bệnh viện là khởi đầu cho sự huỷ diệt của Arkham. Nó dường như là nơi thử nghiệm của tổ chức Người Tha Hương, những quy tắc đặc biệt cũng được hình thành bởi tay chúng.

Lann còn biết rất nhiều thông tin khác. Khi mới tiếp xúc với quy tắc bệnh viện, cậu đã không suy nghĩ cẩn thận. Còn bây giờ… cậu phát hiện quy tắc ấy có vẻ khá giống với tầng đầu tiên của Khe Hở. Xét tới mục đích của Người Tha Hương cùng tính đặc thù của Khe Hở, cậu cho rằng đây hẳn là cốt lõi trong kế hoạch mở cánh cửa tới “Chốn Thiên Thai”. Và bệnh viện, chính là mở màn cho âm mưu cuối cùng.

Black Cat: Tôi từng thắc mắc về lý do y tá trưởng Mary cứu Druid… Thế nhưng cuộc gặp gỡ với bác sĩ Frankenstein đã cho thấy đám “quái dị” cũng bị phó bản hạn chế. Chúng buộc phải tuân theo quy chế làm việc vào ban ngày. Y tá trưởng Mary chẳng hạn. Cô ta phải mượn thân phận “hộ công” của Druid để lên tầng ba khu Điều dưỡng Tâm thần và gặp Lann.

Black Cat: Lời răn dạy từ bác sĩ Frankenstein cũng cho thấy Mary thường không được phép tới đây.

Black Cat: Thấy không? Khi giám đốc bệnh viện tỏ ý muốn ở lại, bác sĩ Frankenstein đã có vẻ bất đắc dĩ. Tôi đoán vị giám đốc này không được lòng người cho lắm. Thứ khiến bác sĩ phải đồng ý là chức “giám đốc bệnh viện”.

Black Cat: Qua đó, tôi cho rằng “giám đốc bệnh viện” là vị trí quan trọng trong phó bản. Có lẽ Lann đã bị phong ấn và bị trấn áp bởi năng lực của “giám đốc” hoặc quyền hạn của ông ta trong bệnh viện.

10L: Logic đấy. Nói một đơn giản thì đây là “lãnh địa” của “giám đốc bệnh viện”?

11L: Giám đốc bệnh viện đưa Lann tới lãnh địa của mình. Hì hì, bondege, cầm tù hở?

12L: Đừng lái chủ đề như vậy. Gã giám đốc chắc chắn là người thuộc thế lực đối địch với Lann. Ông ta rất có thể là thủ lĩnh của tổ chức đó.

Lann suýt khóc. Cuối cùng thì cũng có người đề cập tới vấn đề quan trọng nhất. Final Boss đang ở đây. Tại sao người chơi còn chưa hành động?

13L: Gương mặt giám đốc… khá đẹp trai. Mạnh mẽ và cẩn thận. Chà, tôi thích ông ta. Tôi tuyên bố, người ngưỡng mộ kẻ mạnh đây sẽ nhảy thuyền.

14L: Vậy là Lann đã bị phong ấn. Ôi, chạy thôi chúng bay ơi.

Black Cat: Đừng vội. Bây giờ mới đến trọng điểm này. Hãy xem đoạn clip này nhé.

Black Cat: video.mp4

Black Cat đã tung ra video ghi lại quá trình Mary dẫn Druid lên tầng ba khu Điều dưỡng Tâm thần, gặp gỡ bác sĩ Frankenstein và giám đốc bệnh viện. Cảnh cuối là hình ảnh Lann nháy mắt.

Black Cat: Bạn có nghĩ đây là biểu hiện của người bị dồn đến đường cùng và bị phong ấn không?

Lann bỗng có linh cảm chẳng lành.

Đợi đã. Cái nháy mắt đó là lời nhắc nhở thôi mà. Tôi muốn nói với Dunn rằng hãy mau chóng kêu gọi mọi người trên diễn đàn tham gia phó bản. Mấy người nghĩ…

Black Cat: Đây rõ ràng là kế hoạch của Lann! Cậu ta đã cố tình rơi vào bẫy của giám đốc bệnh viện!

Lann: …

Black Cat: Nghĩ mà xem. Chúng ta đã thử vô số biện pháp nhưng vẫn không tìm thấy lối vào. Còn Druid thì bị mắc kẹt ở bên trong. Tại sao người duy nhất tiến vào phó bản lại là người đầu tiên nhận nhiệm vụ từ Lann chứ không phải ai khác? Mọi người nhớ Lann đã giao chìa khóa cho ai không? Nhớ sự ưu đãi mà Lann dành cho thằng nhãi này không?

Black Cat: Rõ ràng, sự thật cuối cùng luôn luôn chỉ có một. Giờ đây, Druid đã biến thành quân cờ của Ác Thần!

Druid: Chà. Hợp lý.

Black Cat: Lann thực ra đã cố tình để bản thân bị tóm. Chỗ này chắc chắn có vấn đề. Mọi người thử nghĩ mà xem. Đây chính là nơi Lann từng bị “phong ấn”. Tôi dám chắc cậu ta đã lên kế hoạch đầy đủ trước khi xuất hiện ở bệnh viện một lần nữa!

Lann: ? ? ?

20L: Sư phụ, con hiểu rồi!

21L: Thì ra là thế.

22L: Có lý đấy. Chẳng trách Lann đã không phản kháng khi bị bắt cóc. Có khi mấy lần trước, cậu ta đều cố tình tỏ ra không mạnh mẽ nhưng khó giải quyết để ép đối thủ phải đưa mình vào viện.

23L: Buồn cười quá. Ông cứ nói là Lann đã giả vờ hèn nhát đi.

24L: Kế hoạch phản kích sẽ bắt đầu bây giờ! Tôi hoài nghi Lann muốn phá huỷ phong ấn!

25L: Kudos! Hợp lý đấy.

26L: Tôi cảm thấy giả thuyết này có chút gượng ép. Nhưng tôi sẽ tiếp tục theo dõi.

27L: Tiếp tục theo dõi. Black Cat luôn dự đoán chính xác. Chúng ta hãy chờ xem.

Lann:...

Đợi đã. Sao mấy người không đoán rằng tôi thực sự bị bắt cóc chứ? Tại sao tất cả mọi người đều cho rằng đây là kế hoạch của tôi? Thiên tai thứ Tư rất thích đối đầu với BOSS mà? Cứu tôi với. Help Me!

Lann ngẩn ngơ.

Trong khi vô số thuyết âm mưu, suy đoán, thông tin sai lệch được đăng tải lên diễn đàn. Druid đi theo bác sĩ Frankenstein đến phòng bệnh để chăm sóc bệnh nhân tại đây. Do không có thời gian nên hắn đã nhờ Black Cat đăng bài hộ. Thỉnh thoảng, hắn mới có cơ hội nghỉ ngơi và nhìn thoáng qua diễn đàn.

Sau khi đọc phân tích của Black Cat, Druid bừng tỉnh đại ngộ.

Hoá ra việc hắn tiến vào phó bản không phải một sự trùng hợp.

Hắn đã rơi vào âm mưu của Lann và trở thành quân cờ trong tay đối phương.

May mắn thay. Druid nghĩ. Hắn có một diễn đàn.

Black Cat: Druid-chan. Ông hãy mở livestream đi. Tui biết ông không thích giữ vai trò MC. Có điều, phó bản có độ khó cực cao này chỉ có mình ông là người chơi thôi ( mèo đi hia cầu xin.gif ). Lượng thông tin truyền tải qua văn bản, hình ảnh hay video sẽ không đầy đủ như livestream được.

Druid: Tui chưa bao giờ livestream.

Black Cat: Không sao. Ông cứ chơi theo cách của ông. Chúng tôi sẽ giúp ông phân tích phó bản. Rõ ràng, dungeon này có cơ chế đặc biệt, yêu cầu trí tuệ để giải mã, phân tích kỹ lưỡng. Hiện ông là người chơi duy nhất ở đó. Tất cả mọi người sẽ trở thành hậu phương của ông!

Druid cảm thấy những lời đó rất thuyết phục. Tuy vẫn còn chút xấu hổ, hắn quyết định mở chức năng phát sóng trực tiếp trong trò chơi.

Vô số người chơi tràn vào phòng livestream. Rõ ràng, bài viết trước đó của Druid đã phát huy được tác dụng thu hút người xem. Phần lớn người chơi đều chú ý đến phó bản bệnh viện đặc thù và nhất trí rằng nó ẩn chứa manh mối mấu chốt của nhiệm vụ chính.

Đây là lần đầu tiên Druid mở livestream. Hắn có vẻ bỡ ngỡ, tự hỏi có nên chào hỏi hay không. Đúng lúc này, hắn nghe thấy tiếng hét từ sau lưng: “Này, người mới, nhanh cái tay lên!”

“Vâng, tôi làm ngay đây!” Druid những tưởng bác sĩ Frankenstein đã quay lại, bèn vội vã cầm lấy mảnh giẻ để lau lan can.

Chờ mãi mà không thấy tiếng trách móc, Druid bèn xoay người, bắt gặp một ông già ngồi xe lăn. Ông ta mở miệng cười toe toét, để lộ hàm răng bị mất hai chiếc. Bất chấp bộ dáng già nua, ông chẳng khác nào một đứa con nít nghịch ngợm.

Druid bất đắc dĩ nói: “Ông là ai?”

Rồi hắn nhìn bảng tên thêu trên áo bệnh nhân và hỏi: “Luke? Hôm nay ông đã uống thuốc chưa?”

“Hì hì. Thuốc thang gì chứ? Tôi đâu có bệnh.”

“Thật hả? Luke? Thế giới sắp bị huỷ diệt rồi sao?” Bệnh nhân bên cạnh hét lên.

Lão Luke nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy! Lời tiên tri sẽ trở thành sự thật! Thế giới này sớm muộn gì cũng sẽ bị huỷ diệt! Tà Thần sẽ xâm lược thế giới thực!

Nghe đến đây, Druid căng thẳng hỏi: “Ông nói gì? Tà Thần xâm lược?”

“Đúng vậy. Những Tà Thần ngoại lai muốn huỷ diệt Trái Đất. Chúng luôn muốn thực hiện điều đó. Chúng đã tìm kiếm tín đồ, chôn mỏ neo, thiết lập điểm triệu hồi. Một ngày nào đó, chúng sẽ đột phá hạn chế và giáng xuống Trái đất. Đến lúc đó, bầu trời sẽ bị bao phủ bởi đêm trường vĩnh cửu; mực nước biển sẽ dâng cao; người cá sẽ lên bờ; hồng thuỷ, địa chấn, núi lửa sẽ bộc phát; nhân loại sẽ bị huỷ diệt, và thế giới sẽ nghênh đón chủ nhân mới của mình.”

Lão Luke nhìn Druid bằng con mắt đục ngầu, giọng ông khô khốc như tiếng cành cây khô cọ xát với mặt đất: “Vào thời điểm này năm sau, ngày giao ước sẽ đến, những hành tinh sẽ quay về quỹ đạo chính xác, thế giới không còn là mái nhà của con người nữa. Nhân loại phải tìm một nơi ở mới.”

Druid cảm thấy mình đã nghe thấy một thông tin khó lường nào đó, hắn bèn vội vã hỏi lại: “Ông… Ngài nói thật sao?”

“Đương nhiên…”

“Này người mới, đừng nghe lão già chết bầm này nói nhảm.” Người “giám đốc” nằm ở giường bệnh bên cạnh Luke trợn mắt, “Lão ta đã ở đây mười năm rồi. Đoán xem tại sao lão ta không được xuất viện?”

“Vì… vì sao?”

“Bởi ông ta năm nào cũng nói thế giới sẽ bị huỷ diệt vào năm sau!” “Giám đốc bệnh viện” tức giận nói, “Ông ta nói vậy với người mới suốt.”

“Im đi. Đồ “giám đốc” giả!” Lão Luke mỉa mai, không chịu kém cạnh.

“Tôi không phải là “giám đốc” giả!” Kẻ tự gọi mình là

“Giám đốc bệnh viện” tức đến nỗi quơ chân múa tay, “Tôi mới là hàng thật. Kẻ ở ngoài là giả. Tôi mới thực sự là “giám đốc bệnh viện” Arkham!”

“Ồ? Thật sao? Tôi đây có thể hỏi lý do ngài giám đốc bệnh viện mặc áo bệnh nhân và xuất hiện trong phòng bệnh không?”

“Bởi tên đó đã ám hại tôi. Hắn ăn trộm thân phận của tôi. Tôi là giám đốc thật, tôi mới là giám đốc bệnh viện!”

Bị lão Luke châm chọc, “giám đốc bệnh viện” đột nhiên nhảy bổ vào người lão Luke và bóp cổ ông ta, “Tao mới là giám đốc bệnh viện Arkham. Đây là bệnh viện của tao!”

Lão Luke bị siết cổ đến mức mắt trợn trắng. Ông ta thọc thẳng hai ngón tay vào mũi giám đốc bệnh viện, buộc y phải ngửa đầu ra sau, máu mũi lập tức chảy ròng ròng.

Hai người bắt đầu đánh nhau trên giường. Những bệnh nhân vừa nhìn vừa vỗ tay. Thậm chí còn có người gầm rú. Trông chẳng khác nào một bầy quỷ múa loạn.

Druid há hốc mồm.

【 Hey bro. Bệnh viện tâm thần Arkham đây sao? Thật đáng sợ. 】

【 Tôi cứ tưởng lão Luke nói thật cơ. Giờ thì tôi không dám khẳng định điều đó. Tôi sẽ tua lại xem sao. 】

【 Tuyệt quá. Đây là lần đầu tiên tôi xem livestream về bệnh viện tâm thần. Ha ha. 】

【 Đợi chút. Tôi tưởng ông nói chỗ này toàn quái vật và “quái dị” mà? Họ bình thường đấy chứ? 】

【 Đúng vậy. Druid, ông đặt tiêu đề lừa đảo đấy à? 】

Druid vặn lại: “Đương nhiên là không. Tôi cũng không biết tại sao bệnh nhân ở đây lại có bộ dáng bình thường. Tôi cũng bị sốc như mọi người thôi. Về phần tiêu đề có lừa đảo hay không thì mấy người sẽ sớm biết thôi.”

Hắn vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng bước chân dồn dập bên ngoài phòng bệnh. Cửa phòng bệnh mở ra. Bác sĩ chủ nhiệm khoa giận dữ bước vào phòng: “Im lặng! Mau tách hai người kia ra!”

Ông ta chỉ vào hai người đang đánh nhau. Đám hộ công lập tức thực hiện mệnh lệnh và xua đuổi người xem. Trong đám hộ công, người thì có đầu heo mọc sau lưng, người thì có đầu hình ống súng, người có đầu hình lưỡi đao, thậm chí có cả một con gián cao hai mét.

【 ? ? ? Đây chính là bác sĩ và hộ công á? 】

【 Mẹ ơi. Con gián cao hai mét (té xỉu). 】

【 Tsk. Tay bác sĩ Frankenstein đây mà? 】

【 Tôi nghĩ Black Cat đã đoán đúng. Bác sĩ và y tá sẽ biến thành những thứ mà họ sợ hãi nhất trong phó bản. Lạ thế? Tại sao bệnh nhân ở đây không bị thay đổi? 】

Druid cũng cảm thấy kỳ lạ. Khi được chủ nhiệm khoa đưa đến phòng bệnh, hắn thực sự rất kinh ngạc. So với bầy quỷ nhảy múa bên ngoài thì nơi đây chẳng khác nào một khu điều dưỡng tâm thần bình thường.

Một trò đùa quái đản. Ở đây, người bình thường là quái vật, “quái dị” lại trở thành người bình thường.

Nhất là khi hắn nhìn thấy hộ công gián trói “giám đốc bệnh viện” vào giường bệnh và tiêm thuốc an thần, còn “giám đốc” thì kêu to là “đừng chạm vào tao, tao là người bình thường!”. Sự điên đảo ấy khiến Druid càng cảm thấy buồn cười hơn.

Chủ nhiệm khoa hừ lạnh: “Xem ra chứng ảo tưởng đã trở nên nặng hơn rồi. Ông ta còn nói mình không có bệnh nữa chứ. Y tá, hãy tiêm gấp đôi liều thuốc cho ông ta.”

Y tá không mặt đứng gần đó gật đầu.

“Còn anh!” Bác sĩ Frankenstein nhìn thẳng vào Druid, “Mặc dù anh là người mới, nhưng bàng quan nhìn bệnh nhân đánh nhau thì còn ra thể thống gì!? Bệnh nhân trở nặng là do sự bất cẩn của anh đó!”

“Sao…” Trước những vết khâu ngoằn ngoèo như rết trên da bác sĩ Frankenstein, hắn ngoan ngoãn từ bỏ ý định cãi lời và thành thật nói, “Xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý hơn.”

“Hừ, nếu có lần sau thì anh sẽ bị phạt đấy.” Bác sĩ lạnh lùng đáp. Sau khi kiểm tra qua căn phòng, ông ta yêu cầu Druid thay băng cho bệnh nhân rồi mới dẫn y tá rời khỏi phòng.

Khi trò hề kết thúc, những bệnh nhân khác có gương mặt mất mát bắt đầu giải tán và tiếp tục những công việc thường ngày như cầu nguyện, thẫn thờ, khiêu vũ, quấy rối những người khác.

Thân là người bình thường duy nhất ở đây, Druid không biết nói sao cho phải. Xem chừng những người có vẻ bình thường thực ra cũng không bình thường cho lắm.

【 Đây là bệnh viện tâm thần sao? Cảm ơn anh đã thoả mãn trí tưởng tượng của tôi về nơi này. 】

【 Ắt hẳn những người bệnh này mang theo một manh mối nào đó. Trong phó bản, chỉ có người điên mới giữ nguyên bộ dạng ban ngày. Tôi cá đây là manh mối mấu chốt. 】

Druid cũng có suy nghĩ tương tự. Không cần ai nhắc nhở, hắn vừa thay băng vừa bắt chuyện với bệnh nhân bằng kỹ năng Nghệ thuật nói chuyện thuần thục.

“Chú ơi, chú đã nằm viện được bao lâu rồi? Chú có thấy bệnh viện chúng ta gần đây đã thay đổi gì không?”

“Aba… Aba…”

“Đại ca, hôm nay anh thấy thế nào? Nhìn được gì không? Gần đây có chuyện gì lạ xảy ra không?”

“...@#$#@.”

“Cô ơi, cô thấy bác sĩ hôm nay thế nào? Khác hơn bình thường không?”

“Khác chứ.” Một bà cô già gật đầu. Druid mừng rỡ. Cuối cùng hắn cũng tìm được ai đó nói chuyện một cách bình thường. Hắn còn chưa kịp hỏi chuyện thì bà cô đã phá lên cười, “Anh ta đẹp trai hơn hồi trẻ… Quạc quạc!”

“Ừm, ngoài ra thì sao…”

“Nói mới nhớ, chàng trai trẻ, cậu là hộ công mới?” Bà cô già háo hức nhìn Druid. Từ gương mặt đẹp trai mà Druid đã tốn nửa tiếng để nhào lặn đến thân hình cao một mét tám của hắn ta.

Druid ớn lạnh, vội vã xua tay: “Cô tiếp tục chữa bệnh đi. Cháu phải tiếp tục làm việc đây.”

“Đừng đi, cậu bé, tôi có hai căn nhà ở Arkham đấy!”

Druid vội vã chạy trốn. Mục bình luận tràn ngập tiếng cười.

【 Druid-chan. Được lắm. Nhanh tay ôm lấy phú bà đi kìa! 】

【 Phú bà không thể tìm thấy trong thực tế đã xuất hiện trong bệnh viện tâm thần! (trầm tư) 】

【 Ha ha ha! Cậu thực sự có tài làm MC đấy. Chương trình hấp dẫn lắm. 】

【 Tại sao điều tra viên lại lùi bước trước chuyện như vậy!? Trinh tiết là thứ có thể vứt bỏ mà! 】

Druid lang thang khắp các phòng bệnh, cố gắng dùng cái lưỡi không xương để tìm kiếm manh mối. Đáng tiếc, bệnh nhân có thể giao tiếp bình thường rất hiếm. Hầu hết đều phớt lờ câu hỏi. Những người có thể trả lời thường đáp bằng những điều không liên quan hoặc nói được một nửa thì phân tâm. Tất cả khiến Druid khá mệt mỏi.

Sau khi kiểm tra tất cả phòng bệnh, Druid quay về phòng bệnh đầu tiên với tâm trạng chán nản.

Hắn không tìm thấy manh mối quan trọng nào. Cuộc điều tra lâm vào bế tắc.

Người xem vội vã bày mưu đặt kế.

【 Hmm! Vì lý do nào đó, chỉ có bệnh nhân tâm thần mới có bộ dáng bình thường. Còn những người khác thì hệt như quái vật đội lốt người. Nhưng “người bình thường” lại không thể giao tiếp. Tình huống hiện tại là như vậy.

【 Có lẽ vấn đề nằm ở bệnh viện chứ không nằm ở bệnh nhân? Biết đâu khu Điều dưỡng Tâm thần có một vật phẩm đặc biệt hoặc một vòng tròn ma thuật nào đó. Mấy cánh cửa bị khoá chặt có vẻ đáng ngờ. Druid, anh tính tới chuyện kiểm tra chúng chưa? 】

“Có lẽ là vậy. Tôi nhớ trung tâm bệnh viện có một nơi bị khoá.” Druid chần chờ, “Hay là tôi sẽ đến đó xem sao?”

【 Đừng làm như vậy. Bác sĩ đã cảnh báo ông chỉ được phép hoạt động ở tầng này và không được đi lung tung mà? Nhỡ ông nghẻo thì sao? Hiện ông là người chơi duy nhất vào được phó bản. Tình báo rất quan trọng đối với những người chơi sau… Khụ, đối với ông. 】

Bình luận ấy khiến Druid sầm mặt. Hoá ra các người vội vã bày mưu đặt kế như thế là nhằm kiếm manh mối phục vụ bản thân à?

【 Tui nghĩ ông nên đến gặp Lann. Cậu ta dính líu tới tất cả mọi thứ. Dù sao ông cũng là người duy nhất có thể tiến vào phó bản. Tôi dám chắc là cậu ta sẽ yêu cầu ông thực hiện một số chuyện. 】

【 Tui nghĩ ông nên đến gặp Lann. Cậu ta dính líu tới tất cả mọi thứ. Nếu ông là người duy nhất có thể tiến vào phó bản thì chắc chắn cậu ta sẽ cần ông thực hiện một số chuyện. 】

【 Đúng vậy. Ông là quân cờ. Còn thủ lĩnh Người Tha Hương và Lann đều là kỳ thủ. 】Một bình luận khác tiếp lời, 【 Sau khi kỳ thủ ra lệnh, quân cờ mới có thể hành động. 】

#Chú thích:

1) The Cloud Gamer hay Cloud Player là thuật ngữ trên mạng Internet Trung quốc. The Cloud Gamer có ba nghĩa. Nghĩa đầu tiên chỉ những người chơi thích trò chơi miễn phí hoặc trò chơi giá rẻ. Nghĩa thứ hai chỉ những người theo dõi người khác chơi trò chơi qua livestream. Nghĩa thứ ba chỉ những người chỉ có chút kiến thức về trò chơi chứ chưa bao giờ chơi, nhóm này thường thích ra vẻ và hay chỉ trích những người chơi kinh nghiệm thực sự. Hầu hết nhóm ba là kẻ lừa đảo.

2) Straitjacket: Áo bó (áo mặc cho người điên có hai ống tay thật dài để có thể buộc tay lại).

Truyện Chữ Hay