- Bàng Kiếm Phong này không tầm thường đâu, nghe nói tuy hắn chỉ có tu vi bán bộ Tiên Vương, nhưng đã có thể đối chiến với cường giả Tiên Vương, Thông Thiên Kiếm kinh đã được hắn tham ngộ đến cảnh giới cực kỳ cao thâm, không ngờ lần này hắn cũng tới!
- Hắc hắc, lần này thiên kiêu vân tập, xem ra sẽ có nhiều trò hay để nhìn! Trên một trăm tòa tế đàn kia, chỉ riêng thiên tài bán bộ Tiên Vương đã có mười mấy người, mà ít nhất cũng là tu vi Đại La Kim Tiên viên mãn.
- Không sai! Lần này cạnh tranh quá kịch liệt, sợ rằng bốn danh ngạch chỉ có thể sản sinh từ mười mấy bán bộ Tiên Vương kia, những người khác rốt cục vẫn yếu hơn một chút!
- Cái đó thì chưa chắc, ngươi nhìn Lôi Hồng xem, hắn có mang cực phẩm tiên thiên linh bảo Cửu Thiên Lôi Thần Kiếm, chiến lực còn mạnh hơn cả bán bộ Tiên Vương bình thường, ta thấy hắn cũng có cơ hội rất lớn!
Lúc chúng nhân trò chuyện, Khương Tư Nam cũng tranh thủ quan sát một trăm tòa tế đàn kia một lần.
Quả nhiên, trong chín tầng trời Tiên giới thiên tài đời nào cũng có, lấy thực lực hiện nay của hắn có lẽ có thể thắng được cường giả Đại La Kim Tiên viên mãn đích, nhưng với những kẻ thực lực đã đạp chân tới cảnh giới bán bộ Tiên Vương kia, chỉ sợ hắn rất khó chiến thắng.
Trong đó khiến hắn kiêng sợ nhất, cảm giác sâu không lường được nhất có năm người.
Người thứ nhất chính là Thông Thiên kiếm phái đích Bàng Kiếm Phong, phảng phất đã tham ngộ thấu triệt đại đạo, đạt tới cảnh giới thần diệu kiếm sinh tùy tâm, niệm động thiên địa cũng động.
Người thứ hai là một thanh niên toàn thân ẩn tàng trong hắc vụ, thấy không rõ nét mặt, nhưng sát cơ trên người cực kỳ nồng liệt, hắc vụ quanh thân phảng phất là do sát khí ngưng tụ mà thành.
Hắn là đệ tử thân truyền của Thất Sát thần điện, cũng là Địa Sát trong thất sát thần tử, xếp hàng thứ hai, gần thứ ở đệ nhất thần tử sâu không lường được nức danh Tiên giới, Thiên Sát.
Người thứ ba là đệ tử chân truyền Huyền Không Sơn Thánh Địa Yêu Không Dạ, tu vi bán bộ Tiên Vương, một đầu tóc trắng, vóc người thon dài, nhưng con ngươi lại có màu trắng đục, tuy nhìn có vẻ rất bình thường, song Khương Tư Nam cảm thấy trên người hắn ẩn tàng một cỗ sát khí sâu đậm.
Người thứ tư là một thanh niên khô gầy, thiên tài Ám Hồn của Ám Ma tộc, quanh thân tán phát ra khí tức vô cùng âm lãnh, đặc biệt là sâu trong đôi mắt có vòng tuyền qua xoay tít, khiến người vừa nhìn liền nhịn không được muốn trầm luân vào trong đó.
Còn người thứ năm là một đệ tử Thái Sơ Thánh Địa, Liễu Côn Lôi, thân mặc Âm Dương đạo bào rộng rãi, búi tóc cao vót, mặt như quan ngọc, hai mắt khép hờ, quanh thân có một đồ án Âm Dương trải ra, khiến cả người hắn tán phát một loại khí tức như thiên địa vừa khai mở.
Năm người này cánh nhiên toàn đều có tu vi bán bộ Tiên Vương, ở trong cảm giác nhạy bén của Khương Tư Nam, bọn họ là năm người cường đại nhất.
Khương Tư Nam cảm giác được, bất kỳ ai trong năm người bọn họ, dù mình ra hết bài tẩy, đều không dám nắm chắc chiến thắng.
Trừ bọn họ ra, Khương Tư Nam cánh nhiên cũng nhìn thấy một ít thế lực quen thuộc.
- Tổ Long cung, Thiên Đế Sơn, Trung Châu Vương gia không ngờ cũng đều xuất hiện? Tại sao lại như vậy?
Trong lòng Khương Tư Nam đột nhiên xuất hiện một dự cảm không hay.
Hắn cảm giác được năm người cường đại nhất kia, cánh nhiên đều tới từ thế lực đối địch với mình.
Đặc biệt là Thái Sơ Thánh Địa, bọn họ càng hận không thể đày đọa hắn sâu trong nghiệp chướng, giữa hai bên có thể nói đã không còn chút dư địa nào để cùng nhau tồn tại trên cõi đời này.
- Chẳng lẽ đây là một bẫy rập?
Nội tâm Khương Tư Nam khẽ chấn, đột nhiên bị cách nghĩ này của mình hù cho nhảy dựng.
Đến lúc này, hắn mới lần nữa chăm chú quan sát phiến đại lục kia, đột nhiên cảm thấy trong thiên địa pháp tắc nơi đây có rất nhiều ba động mịt mờ thần bí, cảm giác hệt như là tù lung.
Ầm ầm!
Khương Tư Nam đột nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện thông đạo hư không mà mình vừa tiến vào đột nhiên nổ vang một tiếng, đóng sầm lại.
Phiến đại lục trôi nổi này tức thì biến thành một mảnh tiểu thế giới phong bế.
Nội tâm Khương Tư Nam bắt đầu trầm xuống.
- Chư vị, hoan nghênh mọi người đi tới Hùng Thiên Đô!
Vừa lúc đó, một đạo thanh âm trong trẻo vang lên trên đại lục.
Một trận quang mang chớp động, tiên âm tràn ngập trong hư không, tiên vụ mờ mịt, xuất hiện một quần thân ảnh khí tức cường đại.
Cầm đầu là một thanh niên thân mặc long bào vàng óng, đầu đội bình thiên quan, nhìn chẳng qua chỉ hơn hai mươi tuổi, phong thần như ngọc, cơ thể trong suốt, cả người tán phát ra một loại khí tức đạo pháp tự nhiên, ánh mắt uy nghiêm mà không mất đi vẻ bình hòa.
Hắn chính là thái tử Đại Hạ vương triều, Hạ Hạo.
Mà sau lưng hắn có mấy lão giả khí tức mịt mờ, tướng mạo xấu xí, nhưng nếu ai đó nhìn kỹ, liền là nhịn không được run lên trong lòng, bởi vì mấy lão giả này cánh nhiên toàn là tuyệt thế Tiên Vương.
Bởi vậy, có thể thấy được để uẩn thực sự của Thiên Đình Nhân tộc sâu đậm cỡ nào.
Chẳng qua, khiến người ánh mắt sáng ngời phải là bốn nữ tử bên người Hạ Hạo.
Bốn nữ tử này, hai người mặc váy dài trắng, hai người mặc váy dài hồng, tuy mặt che lụa mỏng, nhưng dáng người tha thướt, da thịt trắng hơn tuyết, tán phát ra một cỗ khí chất tuyệt đại phong hoa.
Gần gần chỉ với nét mặt như ẩn như hiện lập tức đã khiến đám đệ tử thiên tài nhịn không được suýt xoa, càng không cần nói tới dung nhan tuyệt thế ẩn tàng dưới lớp lụa mỏng kia.
Tất cả mọi người đều biết, bốn vị này chắc là bốn đại công chúa của Thiên Đình Nhân tộc.
Đệ tử của vị bán bộ Tiên Đế, tu vi cao nhất Thiên Đình Nhân tộc, thân có thượng cổ tiên thể, thiên tư siêu phàm, dung nhan tuyệt thế, vô luận điểm nào đều đủ khiến chúng nhân điên cuồng.
Càng không muốn nói, Nhân tộc Thiên Đình vì tiễn bốn vị công chúa này xuất giá, còn tặng ra bốn kiện cực phẩm tiên thiên linh bảo.
Mà Khương Tư Nam vừa nhìn thấy bốn nữ tử kia, lập tức hô hấp như ngưng lại, toàn thân khẽ chấn.
- Quả nhiên là các nàng!
Khương Tư Nam cố đè nén tâm tình kích động, nhẹ giọng thầm nói.
Tuy bị lụa mỏng che khuất dung nhan, nhưng Khương Tư Nam vừa nhìn đã nhận ra, bốn nữ tử này chính là Phương Tình Tuyết, Diệp Tích Quân, Long Ngưng Tuyết và Long Thu Nguyệt.
Chỉ là lúc này bộ dạng các nàng đều có vẻ khá là tiều tụy, trong con ngươi mang theo từng tia ảm đạm.
Nghĩ tới đây, Khương Tư Nam lập tức nổi giận trong lòng.
Hắn nhìn lên hư không, nhìn tên thái tử Hạ Hạo giống như đế vương giữa quần tiên kia, ánh mắt dần trở nên cực kỳ băng lãnh.
Khương Tư Nam có thể khẳng định, lần đọ võ chiêu thân này tuyệt đối không phải ý nguyện của bốn người Tình Tuyết, nhất định là bị bức bách.
- Xem ra, ta không thể không tham gia lần đọ võ chiêu thân này!
Ánh mắt Khương Tư Nam thoáng chớp động, bên trong lộ ra một mạt kiên quyết.
Cho dù hắn biết, lần đọ võ chiêu thân này rất có khả năng ẩn chứa âm mưu nào đó, nhưng hắn vẫn nghĩa vô phản cố quyết định tham dự.
- Bốn vị này lần lượt là Tình Tuyết công chúa, Tích Quân công chúa, Ngưng Tuyết công chúa và Thu Nguyệt công chúa của Thiên Đình Nhân tộc chúng ta, các nàng là chưởng thượng minh châu của Thiên Đình Nhân tộc, cũng là đệ tử thân truyền của lão tổ tông, luận về bối phận, các nàng hẳn là cô cô của bản cung.
Hạ Hạo ánh mắt ôn hòa cười nói
- Thế nên, hôm nay chúng ta chuẩn bị trường đọ võ chiêu thân này, chỉ có thanh niên thiên tài nhất trong chín tầng trời Tiên giới mới có khả năng thắng được phương tâm của bốn vị công chúa, hơn nữa chúng ta còn chuẩn bị bốn kiện cực phẩm tiên thiên linh bảo làm của hồi môn!&