Sau khoảng một tháng kể từ ngày tôi được bố trí vào đây, ban thư viện đã tổ chức một cuộc họp ban.
Thấy mọi người đã có mặt tập trung đông đủ, Noguchi-san liền bắt đầu giải thích.
"Xin lỗi mấy đứa về chuyện đến họp vào giờ nghỉ trưa. Nhưng không may, tháng nào ta cũng phải họp như này một lần. Thời gian tới vẫn không thay đổi, nên hãy nhớ lấy."
Tôi đã quen với kiểu nói khoa trương này. Còn với những người khác, nhìn qua mức độ phản ứng của họ thì có lẽ cũng có một chút.
Người ngồi đối diện với tôi, là một nam sinh có vẻ ngoài giống riajuu đã giơ tay lên xin ý kiến.
“Noguchi-san. Em thấy có ngày giờ cụ thể luôn thì sẽ tốt hơn ạ."
Noguchi-san gật đầu dứt khoát.
"Không phải lo. Dù lần này có hơi đột xuất thật, nhưng cuối buổi cô sẽ chốt lịch ngay. Bên cạnh đó, cô cũng không định kéo dài buổi họp. Nên xem nào, không quá nửa tiếng đâu."
"Em hiểu rồi ạ."
Thấy xung quanh không còn xôn xao nữa, Noguchi-san một lần nữa nhìn quanh chúng tôi một lượt.
"Như trước đã từng giải thích đại khái, cuộc họp này sẽ thảo luận về các vấn đề cần được tất cả đồng thuận. Có 3 chủ đề chính. Thứ nhất, phải làm gì với những cuốn sách mới mua và cách bày trí chúng thế nào. Thứ hai, chia sẻ về các vấn đề phát sinh trong những ngày qua. Thứ ba, nếu có ý kiến bày tỏ quan điểm, tất cả sẽ cùng bàn luận để thống nhất và từ đó có những hướng giải pháp chỉ dẫn."
Tôi vừa nghe cuộc thảo luận vừa cầm chặt hộp cơm trưa trong tay. Ngồi phía bên cạnh là Fujisaki cũng đang y chang vậy.
"Cho đến giờ, mua sách vẫn luôn là thứ đau đầu nhất. Vì đa số những đứa sôi nổi đều khăng khăng muốn mua một vài cuốn sách mà bản thân cho là khá thú vị. Những chuyện về bày trí hay các vấn đề khác, chủ yếu sẽ là cô xem xét. Và chủ đề này thì thường xong ngay luôn."
Mà, chắc sẽ không bày trí lại thường xuyên đâu nhỉ? Di chuyển sách về từng nơi rất nặng nhọc, chưa kể cũng không chắc làm nhiều như thế sẽ có lợi ích. Theo tôi nghĩ, cứ như bình thường sẽ chẳng gặp phải nhiều vấn đề gì to tát.
Cánh tay giơ lên vẫn là của cậu nam sinh trước đó.
"Sách mới nào cũng được ạ? Thậm chí là cả manga?"
Tôi cũng đang thắc mắc chuyện này. Hiện tại, trong thư viện chỉ có mỗi manga về tiểu sử danh nhân mà thôi.
"Nói thật thì không có giới hạn điều gì. Thế nhưng, để được đặt hàng ta phải có sự chấp thuận của hiệu trưởng, mà chuyện bị từ chối là thường ngày ở huyện luôn rồi. Kết cục chỉ có thể mua những quyển sách nghiêm chỉnh mà thôi."
"A, vậy ạ?"
Nghe đâu ở thư viện của một vài trường khác, kệ sách luôn đầy ắp shounen manga và light novel. Nhưng có vẻ để mang được chúng về ngôi trường này quả là một việc rất khó.
"Giả như thuyết phục được thầy hiệu trưởng thì tốt thôi, miễn là sau đó còn thỏa mãn với điều kiện ngân sách đang có."
Trong thư viện không có nổi bóng dáng của một quyển, nên chắc trước đây cũng chẳng học sinh nào sẵn sàng đến và làm vậy.
Noguchi-san tiếp tục.
"Trở về chủ đề chính. Cô muốn đi sâu vào cụ thể từng vấn đề một. Trước tiên là về chuyện sách mới. Mấy đứa có muốn mua quyển gì không?"
Không một cánh tay nào giơ lên cả. Chắc chưa ai nghĩ đến chuyện này.
"Tháng sau cũng là câu hỏi đó thôi, nên giờ hãy suy nghĩ luôn đi. Cô sẽ cố gắng đáp ứng nguyện vọng của mấy đứa trong khả năng của bản thân. Được rồi, tiếp đến ---"
Không có một ý kiến nào về thay đổi cách bố trí hay thắc mắc.
"Tốt. Tạm thời theo như cô thấy thì không có vấn đề gì cả. Nếu như vướng bận bất kỳ điều gì trong cuộc họp này, mấy đứa cứ thoải mái trao đổi cá nhân với cô. Về cơ bản, cô luôn sẵn sàng giải đáp."
Cuộc họp ban được giải tán mà không phải thảo luận thêm điều gì.
Khi đang thầm nghĩ cuộc thảo luận này thực chất chẳng đâu vào đâu, thì phía bên cạnh, Fujisaki đã quay sang bắt chuyện.
"Ookusu-kun."
"Hmm? Sao thế?"
Dù có thể ở lại đây ăn trưa, nhưng tôi vẫn cất bữa trưa của mình vào túi để sau đó tới chỗ của thằng Saito cùng với mấy đứa bạn khác.
"Cậu đã nghĩ đến chuyện mua loại sách nào chưa?"
"Hmmm, lúc này thực sự là chưa. Thế còn Fujisaki?"
"Tớ cũng vậy. Hôm đầu tớ đã nói tương tự đó."
Thật lòng tôi không có nhớ. Nhưng nếu là một cuốn sách mà cô ấy thấy nó tệ tới mức phê bình thì sẽ không thể nào quên được.
"Với tớ, đằng nào cũng là thành viên, nên tớ muốn có một đề xuất gì đó. Để khi đã tốt nghiệp ra trường thì cứ nghĩ đến chuyện bản thân đang để lại một cuốn sách do tự tay chọn ở thư viện trường cảm giác sẽ vui lắm."
"Đúng rồi! Thế nên tớ mới suy nghĩ nghiêm túc hơn một chút đó."
"Trăm hay không bằng mắt thấy. Có lẽ lần tới tớ sẽ tới hiệu sách."
"Oh. Tớ cũng đang nghĩ giống cậu đó."
Chúng tôi nhìn nhau rồi bật cười. Khi tới đây, tôi thừa biết mình phải nói gì sau đó.
"Vậy thì, sao bọn mình không đi ... chung nhỉ?"
Vừa dứt lời, tôi đã thấy Fujisaki gật đầu ngay tắp lự.
"Ừ, cùng đi nhé."
Sau đó, cả hai đã trao đổi ID line và đây cũng chính là lần đầu tiên tôi có được địa chỉ liên lạc của một cô gái.
Hơn nữa, chẳng phải đây là hẹn hò sao? Hoặc gì đấy kiểu như vậy mà. Tôi thầm nghĩ.
"Tớ sẽ liên lạc với cậu sau nhé."
Fujisaki đã nói như vậy khi thấy tôi đứng dậy cùng với hộp cơm trên tay.
"Ừ. Gặp cậu sau nhé."
".... Gặp cậu sau."
... Bí mật này khiến tôi thấy có chút ngượng ngùng.