Trong căn phòng chỉ còn lại tiếng thút thít của Ninh Như đang núp trong lòng của Tô Vũ và tiếng gặm nhấm của những con chột trên những xác chết.
Với những việc Bier đã gây ra, Tô Vũ đã nghĩ đến việc sẽ để cho hắn nếm trải cảm giác bị những phương pháp của mình tra tấn sẽ như thế nào.
Nhưng vì có Ninh Như ở đây, hắn không muốn cô bé có thêm bất cứ tổn thương tâm lý nào nữa.
Sau khi tra hỏi tất cả mọi chuyện hắn tiễn ba người đi cực kỳ dứt khoát, mà đám chuột như thói quen, lao về phía những cái xác bắt đầu bữa ăn của mình.
Theo những gì hắn nghe được, thì nơi đây chính là một "Trại chăn nuôi".
Trong lòng có một số là những con thú cưng do những quý tộc nuôi, một số bị gửi về sau khi bị hỏng mất, một số khác thì đang đợi huấn luyện sau đó đem bán.
Lúc trong rừng rậm hắn thấy ba người Rhine, thì có một người đang liên hệ với quý tộc để hỏi bán hắn, hai tên còn lại phụ trách canh chừng.
Còn Bier phụ trách huấn luyện và tạo hình cho những con thú trở nên đặc biệt.
Theo như bọn hắn nói, thú nào càng đặc biệt, càng kỳ dị giá bán sẽ càng cao.
Có rất nhiều "Trại chăn nuôi" trải dài trên địa phận phía Đông, những nơi đó hoàn cảnh cũng không khác nơi đây là mấy.
Theo những gì bọn hắn kể thì khi người Rhine khi mới tới đây định cư đã có ý định từ trước.
Bọn họ ban đầu không có bất kỳ động thái gì, nhưng trong một đêm rất nhiều thành phố ở khu vực phía Đông đã bị phá hủy, người dân thì bị bắt đi làm nô lệ để quý tộc tiêu khiển.
Bọn họ thậm chí còn tổ chức một lễ hội cho những thú cưng của mình, thú cưng nào càng độc đáo điểm số cùng càng cao.
Tô Vũ là một trong rất nhiều người chỉ quan tâm đến tin tức về chiến sự mà không để ý đến những người dân ở đây sống cuộc sống như thế nào.
Nơi này như vậy thì những nơi khác thì sao, đặc biệt là khu vực phía Tây nơi người Lind đang chiếm đóng, chắc cuộc sống của người Frank ở đó cũng không khác đây là bao.
Tô Vũ xoa đầu Ninh Như: " Em có biết gia đình em đang bị nhốt ở đâu không? "
Ninh Như ngẩng đầu nhìn Tô Vũ, đôi mắt đã sưng lên vì khóc quá nhiều: " Anh không giận em sao? "
Hắn cười trả lời: " Giận làm gì, anh cũng biết em lừa anh rồi mà "
Ninh Như cúi đầu xuống: " Cảm ơn anh "
Hắn tiếp tục nói: " Nói cho anh chỗ giam gia đình em đi, anh sẽ cứu tất cả mọi người ở đây "
Ninh Như suy tư một lúc: " Nó nằm ở cuối hành lang, cách đây không xa, anh đi theo em "
Tô Vũ đạp văng cánh cửa sắt, theo hướng chỉ của Ninh Như đi tìm căn phòng chứa những người bị giam giữ.
Tiếp đạp cửa của hắn cũng đã gây ra sự chú ý của đám lính canh, tất cả bọn họ lao vào phía Tô Vũ, nhưng hành động đó của họ không khác gì yêu thiêu thân.
Tô Vũ vừa mới giết ba người trong phòng nhưng vẫn chưa tiêu cơ giận trong người hắn.
Tô Vũ lao lên như một sát thần, một hành lang nhỏ hẹp càng thích hợp để hắn giết người.
Không hề có bất cứ một động tác thừa nào, mỗi kiếm qua đi lại một người chết.
Xác chết nằm la liệt, từng bộ phận cơ thể vẫn đang co giật, những tia máu bắn ra nhuôm đỏ cả hành lang.
Hắn đạp lên tất cả các cửa ở cuối hành lang để kiểm tra tất cả các phòng xem có phòng nào còn giam giữ người Frank nữa hay không.
" A a a "
Tô Vũ vừa mới đạp cửa căn phòng đã nghe được tiếng hét chói tai vang lên.
Trong phòng có hơn một trăm người Frank đang ôm nhau, ánh mắt nhìn hắn cực kỳ sợ hãi.
Hình tượng của hắn lúc này cực kỳ đáng sợ, lớp Emeraline bao phủ cơ thể đã đổi sang màu đỏ sậm, những giọt máu vẫn đang từ trên người hắn rơi tí tách trên mặt đất.
Tô Vũ thu lại lớp Emeraline trên mặt rồi nói: " Đường sợ, ta đến cứu các ngươi.
Các ngươi cứ đợi ở đây khi nào ta gọi thì chúng ta cùng đi "
Hắn không quan tâm những người này có nghe hắn nói hay không, tiếp tục tìm kiếm thêm những người sống sót khác.
Sau khi kiểm tra một lượt tất cả các phòng, cũm tìm ra được năm phòng giam giữ người sống, còn lại đều là phòng tra tấn hoặc chứa xác.
May mắn trong những người còn sống này vẫn còn gia đình của Ninh Như, bọn họ cũng đã trải qua tra tấn, trên người có rất nhiều vết cắt, một vài ngón tay cũng bị cắt đứt, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với những người ở trong căn phòng " Địa Ngục " kia.
Tô Vũ đứng trước tất cả mọi người nói: " Các ngươi phải đồng tâm hiệp lực thì mới có thể an toàn bước ra khỏi đây "
Sau đó hắn chỉ bên trên những xác chết " Lột áo giáp, kiếm trên người bọn chúng ra.
Ai là đàn ông thì đi trước "
" Phụ nữ, trẻ em, người già nếu có tình huống bất ngờ thì yểm trợ phía sau "
" Ngoài hành lang kia chính là đám binh lính Rhine đang chờ chúng ta.
Mọi người chuẩn bị theo ta xong ra ngoài "
Tô Vũ đi tiên phong phía trước mở đường, dọc theo hành lang có rất nhiều tháp canh nhưng đa số chúng đều đã chạy vào trong sau đó bị hắn giết.
Ở lại trên tháp canh cũng chỉ còn lại một vài người, hắn để cho những người Frank ở sau giải quyết.
Hắn cần chạy phía trước để hấp thu hết hỏa lực từ những người bên ngoài.
Phía trước hành lang là nhiều lớp binh sĩ nối tiếp nhau, bọn chúng đang đứng trước cửa hành lang chờ đợi những người từ bên trong đi ra.
Tô Vũ đã không còn nhiều lựa chọn, hắn nhảy thẳng vào đám binh lính để đội hình của bọn chúng trở nên hỗn loạn.
Khả năng phối hợp của bọn chúng tuy không thể sánh bằng một đội quân tinh nhuệ nhưng cũng khá tốt, bọn hắn tách ra một vòng tròn dựng lên khiên chắn vây quanh hắn.
Hắn vung lưỡi kiếm, sử dụng kỹ năng " Thiểm ảnh kiếm " tấn công về phía những tấm chắn.
Tấm chắn như một tờ giấy mỏng bị hắn chặt đứt cực kỳ dễ dàng, nhưng khi tấm chắn vừa vỡ lại có một đội quân dùng giáo, đâm về phía hắn.
Tô Vũ chỉ có thể thu lại thế công, đưa kiếm lên đón đỡ.
Khi hắn vung lưỡi kiếm hắn dùng để phòng ngự thì một loạt tấm khiên khác được dựng lên.
Tô Vũ thử lại nhiều lần nhưng kết quả vẫn như nhau, bọn họ nhờ vào kinh nghiệm nhiều thế kỷ chiến đấu với quái vật biển Egmon, nay phương pháp đó lại được sử dụng trên người hắn.
Nhưng con người vẫn là con người không thể dùng tay thì hắn dùng miệng.
Tô Vũ lấy ra bình dược tế mà hắn vừa thu được trên người của Bier.
【 Chưa được đặt tên】
Loại hình: Tiêu hao phẩm
Trang bị nhu cầu: Không
Thuộc tính: Không thể điều khiển được bản thân, bị một loại giòi tên Myiasis điều khiển.
Nói rõ: Muốn chết thì thử uống xem.
Đánh giá: + (Nói rõ: Trang bị màu vàng đánh giá từ - điểm)
....!
" Emeraline hóa " toàn bộ nước có trong bình dược tế, ngăn cản những con giòi chuyển động, rồi tách từng miếng ra bỏ vào miệng.
Vung kiếm chém mạnh về phía tấm lá chắn, lúc hai tay hắn đang đón đỡ những lưỡi giáo thì sử dụng một kỹ năng đã lâu không sử dụng " Phi tiêu ", bắn ra những khối dịch tế trong miệng ra.
Với loại dược tế này, hắn không cần bắn vào miệng.
Những con giòi Myiasis sẽ tự động tìm kiếm đường vào giúp hắn.
Các binh lính lúc ban đầu còn chưa để ý đến, nhưng rất nhanh đã có người tấn công về phía đồng đội bên cạnh.
Loại thuốc này quá kinh khủng, các binh lính đã không còn có cảm giác đau đớn, bọn chúng như những con dã thú há miệng cắn những đồng đội bên cạnh.
Tô Vũ cũng nhân lúc hỗn loạn này, liên tục bắn những mẩu dược tế tiếp theo vào những binh lính vẫn đang dựng đội hình.
Người dân Frank vừa bước ra khỏi hành lang đã thấy đám hỗn loạn ở bên ngoài, đôi mắt bọn họ nhìn Tô Vũ tràn ngập sợ hãi.
Tô Vũ hướng về phía họ hét lớn: " Còn đứng đó làm gì, nhanh dựng đội hình "
" Nam vòng ngoài, còn lại ở phía trong yểm trợ.
Đi theo ta xong ra ngoài.
"
Tất cả nhanh chóng làm theo lời của Tô Vũ.
Tô Vũ hét: " Theo ta, xông lênnn ".