Nội dung từ chương có chút sai sót, nên bọn mình đã điều chỉnh lại. Cảm ơn bạn đọc đã nhắn cho chúng mình.
Xin lỗi bạn đọc về sự bất tiện này. Mong rằng các bạn sẽ tiếp tục đọc truyện tại nhayho.com để ủng hộ nhóm dịch nhé!
Giang Hân Yên không hiểu mình muốn kết hôn với Hạ Vũ Hào là vì thích anh hay là sự bướng bỉnh khắc sâu trong lòng.
Chẳng qua không sao, cho dù thế nào thì mọi chuyện cũng sẽ kết thúc.
Cô ta cười cười, lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Vũ Hào. Số điện thoại của cô ta bị kéo vào danh sách đen, cô ta mới đổi số.
Nhưng ngoài dự đoán của cô ta, anh không nghe số lạ.
Khóe miệng Giang Hân Yên hiện lên sự chua xót, cô ta gọi cho báo chí: “Được rồi, mấy người đăng video lên đi.”
Sau khi cô ta cúp điện thoại thì xem tin tức, video của cô ta đứng ở trang đầu.
Cô chủ nhà giàu ngày xưa lại biến thành tội phạm giết người, Giang Hân Yên sẽ đi con đường nào
Mối tình ba tay nhà giàu đã gây ra mạng người, Giang Hân Yên ghen tỵ nên giết chết Hướng Thu Vân
Giang Hân Yên nói có âm mưu động trời sau vụ án giết người Phía dưới tin tức đều thương tiếc cho Hướng Thu Vân, thương cảm Hướng Thu Vân, còn mắng cô ta và nhà họ Giang. Cô ta chỉ nhíu mày nhìn mấy lần rồi tắt đi. Chuyện này ồn ào như vậy, Anh Vũ Hào nhất định có thể nhìn thấy.
Anh yêu Hướng Thu Vân như thế, chắc chắn muốn biết ai đứng sau, cô ta chỉ cần chờ anh liên lạc là được.
Yêu cầu của cô ta không cao, chỉ cần anh ta nhìn mình một cái, cùng cô ta hoàn thành quá trình hôn lễ. Cô ta sẽ nói hết mọi chuyện liên quan đến Diêu Thục Phân cho anh biết.
Bíp —
Bíp —
Điện thoại vang lên.
Là Hạ Vũ Hào gọi tới.
Giang Hân Yên cong môi cười, mọi chuyện nằm trong dự đoán của cô ta.
“Cô ở đâu?” Giọng lạnh băng của Hạ Vũ Hào truyền đến, mang theo lạnh lẽo thấu xương.
Giang Hân Yên đè xuống sự chua xót, dịu dàng nói: “Anh Vũ Hào, tôi gửi vị trí của em cho anh qua Wechat, anh đến tìm em đi. Đến lúc đó anh hỏi gì thì em cũng trả lời, tuyệt đối sẽ không giấu diếm.” Cô ta không thể nói nhiều trong điện thoại, nếu cô ta nói muốn anh hoàn thành quá trình hôn lễ với mình, chỉ sợ anh sẽ cúp điện thoại.
Chờ anh đến đây rồi nói cũng giống như, cô ta tin anh sẽ đồng ý.
Bên kia không trả lời, Giang Hân Yên nhẹ nhàng nói: “Em thề có người phối hợp với em làm chuyện này, nếu em nói dối thì sẽ không chết tử tế.”
“Trong miệng cô còn có thể nói thật sao?” Hạ Vũ Hào cười lạnh châm chọc nói.
“Em chưa từn nói dối anh Vũ Hào.” Giang Hân Yên nói: “Anh Vũ Hào không muốn biết ai sai khiến em làm như vậy sao?”
Bên kia im lặng, sau đó anh lạnh lùng nói: “Gửi cho tôi vị trí của cô.” Giống như cô ta dự đoán, Giang Hân Yên cười cười: “Được, em sẽ.
. .”
Cô ta còn chưa nói xong thì anh đã cúp máy.
Giang Hân Yên nhìn màn hình điện thoại, không biết là chua xót, thất vọng hay là chết lặng. Trước kia cô ta và Vũ Hào chưa đâm thủng lớp giấy mỏng, anh còn nể mặt cô ta.