Trong một sơn mạch đầy rẫy những nguy hiểm mà không ai dám bước chân vào, một tiểu hài tử tầm tuổi đang hướng ra ngoài mà đi. Mà quan trọng hơn chính là trên người tiểu hài tử lại không có một vết thương nào.
Điều này mà để cho những kẻ ở ngoài kia mà biết được thì nhất định sẽ trật cả quai hàm
Tiểu hài tử tuy còn nhỏ nhưng đã có ngũ quan tinh xảo pha chút tà khí, mái tóc bạch kim đổ dài như thác đang phấp phới bay theo từng nhịp gió, nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy tiểu hài tử trên người luôn tỏa ra một loại khí chất khiến người khác phải cúi đầu phục tùng. Khi tiểu hài tử đang đi loanh quanh thì đột nhiên nghe thấy tiếng nổ "ầm" từ phía trước vọng lại, tiểu hài tử ngước mắt lên nhìn. Lúc này mới nhìn thấy rõ tiểu hài tử sở hữu một đôi mắt màu đỏ như máu, huyết mâu cộng thêm ngân phát và đoá tường vi đỏ rực ngay giữa trán càng làm tăng lên sự tà mị vốn có của tiểu hài tử.
tóc bạch kim
Đúng vậy, tiểu hài tử đó chính là king của thế kỉ XXI đã xuyên qua thành tiểu công chúa bị Hoàng Hậu vứt bỏ năm xưa-Lý Uyển Nhu.
Lý Uyển Nhu đi đến chỗ phát ra tiếng nổ nhưng cũng không quên phóng ra tinh thần lực để dò xét xung quanh.
Tại chỗ đã phát ra tiếng nổ thì ra là đang diễn ra trận chiến, Uyển Nhu đứng đằng sau một cái cây gần đó để quan sát. Đã thấy rõ chuyện gì đang diễn ra Uyển Nhu xoay người bỏ đi vì nàng rất ghét phiền phức, nhưng đột nhiên nàng đứng lại và không tài nào rời mắt khỏi vị thiếu niên đang bị đám hắc y nhân bao vây được.
Vị thiếu niên đó khoảng tầm tuổi, cả người vết thương chi chít. Ngay cả khuôn mặt cũng có vài vết thương nhưng không làm mất đi vẻ lạnh lùng khát máu.
Uyển Nhu không hiểu sao lại không thể rời mắt khỏi người đó được, nàng muốn cứu hắn. Nàng nhìn thấy thân phận và tên tuổi của hắn, biết không nên dây vào hắn nhưng nàng lại không muốn hắn chết.
Vì từ khi sinh ra nàng đã có đôi quỷ nhãn Huyết Âm Quỷ Ẩn Nhãn nên có thể nhìn thấy thân phận, tên tuổi cùng quá khứ và tương lai của một người nếu nàng nhìn vào kẻ đó.
Uyển Nhu thu hồi ánh mắt rồi nhìn sang đám hắc y nhân.
Tổng cộng có năm người.
Nghĩ là làm nàng liền phóng ra uy áp cường đại rồi từ từ bước tới chỗ của những người đó. Đột ngột bị uy áp cường đại tập kích nên toàn bộ hắc y nhân đều bị thổ huyết mà chết, ngay cả thiếu niên kia cũng bị áp chế tới thở không thông.
Sau khi thu uy áp lại Uyển Nhu tiến lại gần vị thiếu niên kia.
Cảm nhận được uy áp đã biến mất như chưa từng tồn tại, vị thiếu niên đó ngẩng đầu lên muốn cảm ơn vị cường giả đã cứu mình nhưng không ngờ vừa nhìn lên thì thấy được gương mặt không cảm xúc của một tiểu nữ hài.
Không đợi hắn lên tiếng Uyển Nhu đã thi triển phong nguyên tố để nhấc bổng hắn lên rồi đưa hắn tiến vào sâu trong trung tâm của Sơn mạch.
Điều này không khỏi làm khóe miệng của thiếu niên co quắp lại.
_ Tiểu.... Tiểu muội muội....
Hắn khó khăn mở miệng nhưng không đợi hắn nói hết câu Uyển Nhu lại tiếp tục cắt ngang với cái giọng điệu lạnh như băng ấy:
_ Cố chịu đi.
Nghe vậy khóe miệng hắn không khỏi giật giật. Như nhớ tới chuyện gì hắn cứng nhắc hỏi nàng:
_ Này... Tiểu muội muội.... Người cứu ta là... Là muội
_ Ừ!
Uyển Nhu luôn trả lời hắn với cái giọng không có tí cảm xúc nào khiến hắn không khỏi đen mặt.
Rốt cuộc tiểu nữ hài trước mắt này đã trải qua những gì mà tính cách lại.... Mà quan trọng hơn nữa là.... tiểu nữ hài này chắc chắn là một yêu nghiệt, mới chừng này tuổi mà lại mạnh đến như vậy. Chắc chắn thân phận không đơn giản.....
Chưa đợi hắn nghĩ xong thì tiếng nói lạnh băng của Uyển Nhu đã kéo hồn hắn về:
_ Đến rồi.
Nói xong nàng đi thẳng vào bên trong rồi để hắn xuống giường gỗ trước sự Kinh ngạc của hắn.
Lúc này hắn mới hồi thần lại mà nói:
_ Nơi này là.....
_ Nơi ta sống
_ Muội sống ở đây? Vậy phụ mẫu muội đâu? Hắn khá ngạc nhiên khi một tiểu nữ hài sống một mình ở đây.
Dừng lại một chút hắn lại tiếp tục nói:
_ AK, ta quên mất! Ta tên Lý Thanh Phong, còn muội tên gì.
_..... Uyển Nhu không trả lời mà tiếp tục vận thủy nguyên tố chữa trị cho thiếu niên tự xưng là Thanh Phong.
Sau khi chữa trị xong vết thương cho Thanh Phong thì Uyển Nhu mới trả lời câu hỏi của hắn:
_ Ta bị mẫu thân vứt vào đây, còn phụ thân... chưa gặp bao giờ..... Ta tên Lý Uyển Nhu.
_ Cái gì??? Muội họ Lý? Nghe được câu trả lời của Uyển Nhu Thanh Phong đã gào ầm lên.
Có lẽ vì không thể tin nổi những gì mình nghe được. Vả lại ở Huyền Linh quốc này chỉ có Hoàng thất là họ Lý, vậy....
Thanh Phong không dám chắc chắn mà hỏi lại:
_ Muội họ Lý, vậy muội là người của Hoàng thất Huyền Linh quốc?
_...Không phải huynh cũng vậy sao? Nàng khẽ nhíu mày rồi cũng trả lời câu hỏi của hắn.
_ Muội biết? Hắn rất ngạc nhiên khi nàng nói vậy
_..... Hỏi vậy cũng hỏi? Đầu nàng không khỏi hiện lên vài đường hắc tuyến với Thanh Phong
Tên này không phải bị thương ở đầu rồi chứ.
Có vẻ Thanh Phong cũng cảm thấy mình ngốc thật, cả Huyền Linh quốc chỉ có hoàng thất Huyền Linh quốc nên nàng biết được cũng không có gì là lạ.
Sau khi suy nghĩ kĩ giọng hắn có chút run mà nàng như sực nhớ tới chuyện gì:
_ Vậy... mẫu thân của muội là...
_ Là hoàng hậu Huyền Linh quốc.
_ Cái... Cái gì? Thanh Phong không thể tin vào tai mình được.
Hắn không nghĩ những gì mình suy đoán là đúng, tiểu nữ hài trước mắt mình thật sự là muội muội đã chết...
_ Khoan đã! Lúc nãy muội nói chính hoàng hậu đã vứt.. vứt bỏ muội vào đây? Hắn hỏi lại nàng với giọng điệu run rẩy không thể tin được.
Bà ta... Người đàn bà đó...
__ Ừ! Nàng trả lời bâng quơ như không liên quan đến mình
Giọng điệu cùng thái độ của Uyển Nhu làm hắn cảm thấy chua xót, hắn bế nàng lên ôm vào lòng rồi nói:
_ Được rồi! Nhu nhi muội quay về với đại ca đi. Huynh và phụ hoàng sẽ không để muội chịu khổ nữa.