Chương
Tạ Minh Thành, là nhân vật mà cô hiểu nhầm thành phản diện, trái tim dẫn dần thay đổi vào khoảnh khắc mà cô không ngờ tới nhất.
Rất nhanh, tin tức về cuộc hôn nhân tan vỡ của Tạ Minh Thành và Diệp Mai Nhung được truyền ra ngoài, khiến rất nhiều người bàng hoàng.
Sáu năm trước, Tạ Minh Thành chọn một người sống trong gia đình bình thường làm vị hôn thê của mình, liên quan đến việc sáu năm không tổ chứ hôn lễ cũng đủ khiến người khác hoang mang rồi.
Lúc này, trực tiếp từ hôn.
Nhiều người bắt đầu suy đoán nguyên nhân, nhưng một bộ phận tiểu thư thế gia khác bắt đầu lên kế hoạch rồi.
Hơn thế, công ty nhà họ Diệp vì đứt vòng lưu động vốn nên thị trường chứng khoán cũng bị ảnh hưởng, giá cổ phần sụt mạnh. Công ty mất gần hết tài sản, cũng chính vì hôn ước bị bác bỏ nên đến những đối tác kinh doanh cũ cũng không đồng ý giúp đỡ, chỉ sợ đắc tội Long Đẳng.
Diệp Mai Hoa từ tờ báo mới nhất biết được tin như vậy, Công ty nhà họ Diệp đang trên bờ vực phá sản, cô biết tâm quan trọng của công ty này đối với bố mình, chẳng trách ông ấy mới bỏ mặt mũi tìm đến cửa như vậy.
Nếu vòng lưu động vốn bị đứt đoạn, vẫn có thể đăng ký khoản vay với ngân hàng bằng thế chấp tài sản hay một số các hình thức khác, nhưng rất phức tạp và các kế hoạch tài chính phải thật sự được đảm bảo. Diệp Mai Hoa cố gắng nén xuống ý định muốn giúp đỡ của mình.
Cô ấy hiện tại, chỉ là bảo mẫu của nhà họ Tạ.
“Mẹ, cô giáo nói, tác phẩm của con đoạt giải! Con, con có thể đi dự lễ trao giải được không?”
Trúc Nhã chạy đến, vẻ mặt thích thú, nắm lấy cánh tay của Mẹ lắc lắc.
Diệp Mai Hoa ngạc nhiên liền nói: “Thật sao?”
“Thật mà! Mẹ, con muốn tham gia trao giải, được không?”
Diệp Mai Hoa không kìm được mà chạm vào đầu con bé, hôn và nói: “Tất nhiên là được. Lúc nào vậy?”
Tạ Bách An vội vàng nói: “Ba ngày nữa, em gái giành vị trí thứ nhất, giải nhất cuộc thi nghệ thuật thiếu nhi toàn quốc”
Mặc dù Diệp Mai Hoa vốn cũng đã biết về thiên phú hội họa của Trúc Nhã nhưng đến giờ phút này cô vẫn rất bất ngờ.
Trúc Nhã tự hào đứng ra, nói: “Mẹ, Trúc Nhã có phải rất lợi hại không?”
Diệp Mai Hoa cười nói: “Đúng vậy, Trúc Nhã rất lợi hại”
Trúc Nhã háo hức nói: “Mẹ, con và bố có thể tham gia cùng nhau không?”
Diệp Mai Hoa không lập tức đưa ra câu trả lời, cô do dự một chút, mới nói: “Tối nay con hãy hỏi thử xem”
Trúc Nhã đột nhiên cười nói: “Bố nhất định sẽ đồng ý!”
Diệp Mai Hoa có chút lơ đễnh, cô nghĩ răng sau ngày hôm đó, cô không thể cư xử bình thường với Tạ Minh Thành, luôn luôn vô tình tránh né ánh mắt của anh.
Cũng may Tạ Minh Thành không phải lúc nào cũng ở nhà, anh rất bận, có khi cả ngày không thấy bóng dáng.
Thật bất ngờ, Tạ Minh Thành lại xuất hiện trong bữa tối.
Hai đứa trẻ vui mừng chạy đông chạy bắc, vây quanh anh.
“Trao giải?”
“Đúng thế! Bố, bố có thể cùng với mẹ tham gia không?”
Đôi mắt to của Trúc Nhã đầy mong đợi.