Chương : Không Tiêu Đề
{Góc nhìn của Hoàng Vĩ}
"Ớ....!Thoải mái quớ!" (Nói ngọng do ngái ngủ)
Tôi ưỡn ngực vươn vai một cách lười biếng khi đang nằm trên giường bệnh.
Tôi đã hôn mê suốt nửa ngày trời rồi, người ta đã đưa tôi vào trạm xá trong doanh trại để tiện theo dõi.
Tới sáng hôm nay mới tỉnh lại.
"Tình trạng của cậu không có gì quá nguy hiểm, chỉ cần nằm dưỡng sức thêm mấy hôm nữa là có thể xuất viện rồi." Một cô y tá đã nói với tôi như vậy.
Mặc dù nói là phải nằm vài hôm nữa nhưng tôi hiện giờ đang khoẻ như vâm vậy.
Nếu không phải do đống băng trắng quấn đầy trên người làm cử động khó khăn thì tôi đã rời khỏi đây từ lâu rồi!
Nghe cô y tá nói thì tôi bị gãy cả hai tay, xương đùi bên trái và nứt khoảng cái xương sườn.
Thật may là nó chưa gãy hẳn!
Tôi đã từng bị gãy xương chân một lần rồi nên biết, cơn đau nhức do vết thương để lại quả thật chẳng dễ chịu gì cho cam.
Lần này tuy bị nặng hơn lần trước nhưng ngặt nỗi tôi lại không cảm thấy đau đớn gì nhiều.
Phải chăng là do cấp độ của tôi càng cao thì khả năng hồi phục càng nhanh?
Nghĩ lại cũng tiếc thật, nếu tôi có thể tự tay hạ Thiểm Vong thì có lẽ tôi sẽ nhận được một đống exp (kinh nghiệm) khổng lồ đó!
Bỏ qua chuyện đó, do bây giờ Roland và các thành viên ngoại trừ Melina đều đã đi diện kiến hoàng đế - riêng tôi bị thương nặng nhất nên được miễn - rồi.
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] thì không biết lặn đâu mất tăm nên tôi chỉ nằm đây có mỗi một mình.
Đúng là chán thật!
Tôi quyết định giết thời gian bằng cách cày nát con game "Battle Card" của mình trên giao diện nhóm chat.
Vì đây là đứa con tinh thần của tôi nên dĩ nhiên, mấy cái màn chơi này không thể nào mà làm khó tôi được.
Nhưng cũng chính vì thế mà tôi đâm ra chán bởi kết thúc game quá nhanh.
Đáng lẽ ra tôi có thể chơi vài game offline trên điện thoại, khổ nỗi hơn một tuần không cắm sạc thì pin đâu ra nữa mà chơi chứ.
Dùng để xem giờ là quá hao rồi!
Nếu như có thể mang thêm vài tựa game đình đám khác của trái đất lên nhóm chat được thì tôi vừa có thêm công cụ để giải trí, vừa xem như tôi cống hiến một chút công sức nhỏ cho group.
Một mũi tên trúng hai con chim!
Tôi hỏi Thông Tuệ:
"Này Thông Tuệ, tao có thể mang mấy tựa game khác không phải của mình lên đây được không?"
[ Đáp: Có thể, nhưng nếu bạn làm vậy thì phải bỏ ra một khoản điểm giao dịch được gọi là phí bản quyền của tác giả trò chơi đó.
]
Phí bản quyền à, Thông Tuệ coi vậy mà tôn trọng chất xám của người khác ghê!
Cơ mà một điểm giao dịch bằng bao nhiêu nhỉ?
Như đọc được suy nghĩ của tôi Thông Tuệ liền nói:
[ Mỗi một điểm giao dịch có thể đội ra được .. đô la (hơn tỷ VNĐ).
]
"Ặc..."
Tôi mém nữa sặc ngụm nước trong miệng.
Đùa hay gì thế ? Một điểm giao dịch bằng triệu đô la! Hiện giờ tôi đang có tổng cộng điểm giao dịch, nếu quy ra thì hiện tôi đang sở hữu một khối tài sản khổng lồ lên đến...!Nhiều số không phía sau quá tôi đếm không hết nổi! Nhưng sẽ không thua bất kỳ một tỷ phú nào trên thế giới!
Thế giới mà tôi nói là trái đất, còn thế giới này có ai khác giàu hơn không thì tôi không biết!
[ Ngoài ra, hiện tại tôi đang thu thập ý kiến của người dùng cho đợt cập nhập kế tiếp.
Nếu có ý tưởng gì xin bạn hãy cho tôi biết.
]
"Còn có thêm chuyện tốt như này!"
Tuy hiện nay nhóm chat có rất nhiều chức năng tiện lợi nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ!
Là một người sống ở thời đại mà internet bùng nổ, tôi có rất nhiều ý tưởng cho việc này.
"Được rồi, vểnh cái tai lên nghe bố nói đây..."
Tôi cho Thông Tuệ rất nhiều lời khuyên, có thể làm một bản tóm tắt như sau:
Tính năng đặt biệt danh: Cái này chắc ai cũng biết, người dùng có thể đặt biệt danh cho bản thân hoặc các thành viên khác trong nhóm.
Dĩ nhiên là ai cũng có thể sửa lại.
Tin nhắn ghi âm: Ghi âm tin nhắn bằng giọng nói rồi gửi lên nhóm.
Chụp ảnh màn hình: Phòng khi có đoạn tin nhắn vui vui nào đó trôi mất.
Thả cảm xúc cho tin nhắn: Cái này không quan trọng lắm nên có hay không cũng được.
Emoji: Số lượng emoji trong nhóm quá ít, cần bổ sung thêm vài emoji khác như cánh cụt, nhếch mép,...!Vân vân.
Tính sơ qua thì là vậy, còn lại Thông Tuệ muốn thêm cái gì thì tùy ý.
Dù sao thì...
"Đã tới rồi sao không xuất hiện đi mà còn nấp đó, hiện giờ ở đây không có ai đâu nên cứ an tâm đi!"
Tôi vừa dứt lời thì có một bóng người xuất hiện và ngồi ở giường kế bên tay trái của tôi.
Người đó không ai khác chính là Melina!
Cô ấy nói:
"Bất ngờ đấy, cậu nhận ra tôi tới từ khi nào vậy?"
"Mới vừa nãy thôi, tại cô chế giấu khí tệ quá!"
Tôi nói đùa là khí cho vui thôi chứ thật ra là do khả năng cảm nhận năng lượng của tôi đã tăng vọt sau trận chiến với Thiểm Vong.
Đây không hẳn là một kỹ năng, gọi nó giống như một giác quan khác của tôi thì có lẽ đúng hơn!
"Thế...!cô đã gây ra chuyện gì vào ngày hôm qua để rồi bị phát hiện vậy?"
Melina nhìn tôi và nở nụ cười đầy ẩn ý:
"Cậu muốn biết những gì đã xảy ra lắm hả?"
Tôi gật đầu, làm gì có chuyện tôi sẽ bỏ qua một việc vui như thế này chứ!
Không hóng drama không phải người Việt mà!
"Vậy để tôi kể lại cho mà nghe!"
Hết chương