Đám người giật mình, còn muốn nói gì đó nhưng Phó Sinh Hàn lại vung kiếm, không ai dám đấu với tên điên này, đành nhịn nhục rời khỏi phòng bệnh.
Thẩm Dao Chu tỉ mỉ kiểm tra lại cho từng bệnh nhân, đi ra khỏi phòng, bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Mấy người không khỏi nhìn về phía vị chưởng môn đứng đầu.
Ông ta đành phải bước ra, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Thẩm Dao Chu, ngươi muốn khai tông lập phái, thời gian sắp đến rồi, nếu không đủ môn phái đồng ý, e là không có cơ hội tế cáo trời đất."
"Nếu lập phái không thành, lần sau phải đợi thêm một năm, theo quy củ của Y Tu Minh Hội, ngươi phải dâng y thuật cho chúng ta, nếu không chúng ta chỉ có thể theo luật mà phế bỏ tu vi của ngươi."
Thẩm Dao Chu lúc này mới hiểu là bọn họ ủ mưu toan tính, nhưng nàng không hề kinh hoảng, chỉ khẽ phẩy tay: "Chẳng phải còn hai ngày nữa sao?"
Đối phương cười lạnh: "Hai ngày, một trăm môn phái, thử hỏi ngươi tìm đâu ra cho đủ?"Lời ông ta còn chưa dứt, bỗng nghe phía sau truyền đến tiếng cười trong trẻo: "Vân Trạch Châu, Chử Sơn Kiếm Tông, Sở Dịch, kính chúc Thẩm y tu lập phái thuận buồm xuôi gió!"
Tiếp đó là giọng nói êm như nước: "Vân Trạch Châu, Hồng Diệm Kiếm Tông, Lâm Tư Hà, kính chúc Thẩm y tu lập phái vạn sự như ý!"
"Vân Trạch Châu, Bách Luyện Kiếm Tông, Ô Triệt, kính chúc Thẩm y tu lập phái thành công viên mãn!" "Vân Trạch Châu, Phi Tinh Phái, kính chúc Thẩm y tu lập phái mọi sự hanh thông!"
"Vân Trạch Châu, Ngọc Hàm Phái, kính chúc Thẩm y tu lập phái cát tường như ý!"
Theo từng lời chúc vang lên, sắc mặt đám người Y Tu Minh Hội càng thêm phần u ám.
Ngũ Đại Kiếm Tông trứ danh Vân Trạch Châu đã đến ba, thêm cả Phá Nhạc Kiếm Tông xem như nhà mẹ đẻ của Thẩm Dao Chu, lại cộng thêm những môn phái lớn nhỏ khác, gần như có thể xem như được cả Vân Trạch Châu công nhận.
Song để bọn họ cam tâm tình nguyện nhìn Thẩm Dao Chu lập phái như thế, quả là chuyện không thể.
Bọn họ chỉ có thể viện cớ danh tiếng cùng thực lực môn phái không đủ, nhân cơ hội loại bỏ một số môn phái nhỏ.
Còn chưa đợi đám kiếm tu kia phẫn nộ rút kiếm, lại có một đoàn người tiến vào, dẫn đầu là một nữ tử, mà nàng ta lại là người quen của Thẩm Dao Chu.
"Tuyết Miên!"
Ninh Tuyết Miên mỉm cười dịu dàng: "Trường Yển Châu, Thanh Hồng Phái, Ninh Tuyết Miên, kính chúc Thẩm y tu lập phái vạn sự hanh thông!"
Đứng sau nàng ta là Hạng Diễm vận một thân cẩm y: "Trường Yển Châu, Thiên Hải Phái, Hạng Diễm, kính chúc Thẩm y tu lập phái thuận buồm xuôi gió!"
Tiếp theo là một lão luyện khí sư ăn vận giản dị, đôi tay thô ráp: "Toàn thể luyện khí sư cùng các môn phái trực thuộc Trường Yển Châu, kính chúc Thẩm y tu lập phái thành công tốt đẹp!"
Đẳng sau bọn họ là vô số tu sĩ đến từ Trường Yển Châu.
Trước đây, Thẩm Dao Chu từng ra tay cứu chữa cho những tu sĩ bị Linh Xu khống chế, sau đó lại tìm cách giúp bọn họ thoát khỏi ma chưởng của Hứa Tinh Dạ, có thể nói là cứu cả Trường Yển Châu một mạng.
Đám người Y Tu Minh Hội hoàn toàn ngơ ngác.
Hai châu cùng nhau ủng hộ Thẩm Dao Chu, đây là vinh hạnh lớn đến nhường nào?!
Kể từ xưa đến nay, y tu nào mà chẳng mong muốn danh tiếng lẫy lừng thiên hạ, đặc biệt là những kẻ làm minh chủ Y Tu Minh Hội như bọn họ, càng khát khao danh vọng hơn người thường gấp bội.