Vì vậy mỗi lần Thẩm Dao Chu đến đều sẽ khám cho bọn họ, về cơ bản nếu linh mạch có vấn đề nhỏ gì, nàng thuận tay sẽ chữa luôn.
Đợi kiểm tra xong cho tất cả mọi người, cuối cùng mới đến Thiệu Khâm.
Thiệu Khâm trông già hơn so với trước đây.
Tuổi thọ của phàm nhân ngắn ngủi, Thiệu Khâm phải trải qua sinh lão bệnh tử, là lĩnh vực mà Thẩm Dao Chu không thể với tới.
Điều duy nhất nàng có thể làm chính là giúp kiểm tra một chút, giảm bớt bệnh tật, để Thiệu Khâm có thể sống thoải mái hơn.
May mắn thay, cơ thể Thiệu Khâm vẫn ổn.
Thẩm Dao Chu nói xong, Ninh Tuyết Miên và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm.Thiệu Khâm cười nói: "Ta đã nói ta vẫn ổn mà."
Ninh Tuyết Miên: "Lời này người nói ta không tin, phải để Dao Chu nói mới được tính.”
Thiệu Khâm: "Ta đã nói rồi, lúc trước linh căn của ta bị đào mất, vậy mà ta vẫn không chết, mạng ta cứng lắm..."
Thẩm Dao Chu nhìn bọn họ cãi nhau âmĩ, ngược lại cảm thấy rất ấm áp, là một bác sĩ, mặc dù luôn phải chứng kiến cảnh sinh ly tử biệt nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy cảnh khói lửa nhân gian như thế này, đã là rất hạnh phúc rồi.
Ninh Tuyết Miên vẫn đang cãi nhau với Thiệu Khâm: "Phỉ phỉ phỉ, bớt nói mấy câu đi, đây lại không phải là chuyện gì đáng tự hào, đan điền chẳng có gì, giống như phàm nhân vậy..." Thiệu Khâm: "Phàm nhân thì sao..."
Thẩm Dao Chu vốn còn đang cười nghe hai người bọn họ cãi nhau, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
"Ta biết rồi!"
"Ta biết đan điền trâm tịch là gì rồi!"
Từ ngày Hạ Tông Minh và Mộ Thiên Hồ ngất xỉu, Thẩm Dao Chu vẫn luôn tìm cách tìm ra nguyên nhân, nhưng dù nàng có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, càng không tìm ra nguyên nhân.
Vì nghe đến bốn chữ "đan điền trâm tịch", vô thức sẽ cho rằng là vấn đề ở đan điền, hơn nữa linh căn của Hạ Tông Minh và Mộ Thiên Hồ nhìn qua đều rất tốt nên Thẩm Dao Chu cũng không nghĩ theo hướng này.
Nhưng nếu đổi một hướng khác, nguyên nhân gây ra đan điền trâm tịch chính là linh căn có vấn đề thì sao?
Thẩm Dao Chu đột nhiên cảm thấy như được khai sáng.
Trở về, nàng trước tiên đi kiểm tra linh căn của Hạ Tông Minh và Mộ Thiên Hồ, quả nhiên phát hiện ra vấn đề, linh căn và đan điền của hai người bọn họ giống như bị cắt đứt hoàn toàn liên hệ, có linh căn tương đương với không có linh căn, chẳng phải giống như phàm nhân, biến thành một vùng đất sao?
Chỉ cần xác định được nguyên nhân bệnh, những việc còn lại sẽ dễ dàng.
Thẩm Dao Chu tìm được kỹ năng thích hợp trong cây kỹ năng, chỉ là khi làm phẫu thuật đã xảy ra một chút ngoài ý muốn, người của Chử Sơn Kiếm Tông tương đối bảo thủ, muốn để Mộ Thiên Hồ làm vật thí nghiệm trước.
Thực ra đối với Thẩm Dao Chu mà nói, làm trước hay làm sau đều không có ảnh hưởng gì, nhưng vì Chử Sơn Kiếm Tông đã yêu cầu như vậy, nàng liền làm phẫu thuật cho Mộ Thiên Hồ trước.
Mặc dù bệnh chứng này nhìn qua có vẻ phức tạp và nghiêm trọng, nhưng thực ra sau khi giải được bí ẩn, độ khó của ca phẫu thuật không tính là cao.
Ca phẫu thuật chưa đến một canh giờ đã hoàn thành, không ngoài dự đoán, nàng nghe thấy âm thanh của hệ thống.
[Nhiệm vụ chính tuyến tám: Giải đáp bí ẩn đan điền trâm tịch hoàn thành, phần thưởng phát phóng: Điểm kỹ năng +10, Điểm thành tựu +10]
Cho dù biết rõ phương hướng của mình không sai, nhưng nàng vẫn phải nghe hệ thống khẳng định xong mới hoàn toàn yên tâm.