Bước ra khỏi Tử Hoa điện, Minh Trạch liền nói với Vương Công công:
- Tối nay truyền Hoàng hậu đến Cam Lộ điện một chuyến.
Vương Ngụy nghe xong vô cùng ngạc nhiên. Chả lẽ Hoàng thượng lại không trách chuyện Hoàng hậu đã làm với Kỳ Tần sao?
Nhận được tin Hoàng thượng gọi đến Cam Lộ điện hầu hạ, Hoàng hậu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Còn Liên Hoa vừa trang điểm cho Hoàng hậu vừa hỏi:
- Nương nương chả lẽ Hoàng thượng lại không hề hay biết chuyện Người làm với Kỳ Tần sao?
- Người vừa mới về cung chắc chưa biết đâu? Nếu biết Hoàng thượng đã chẳng truyền Bổn cung đến Cam Lộ điện.
Hoàng hậu trang điểm diễm lệ đi đến Cam Lộ điện thì Vương công công liền chạy lại hành lễ:
- Nô tài thỉnh an Hoàng hậu. Hiện giờ Hoàng Thượng đang ở trong Dục cung. Người mau vào hầu hạ đi ạ.
( Cấm rds nào nghĩ bậy.
Dục cung: phòng tắm)
Bạch Trân Ly một mình bước vào bên trong. Nước từ trong bể bốc hơi nghi ngút khiến người ta dễ động tình.
Minh Trạch đang ngâm mình trong hồ. Tấm lưng trần màu đồng quay về phía Hoàng hậu.
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
Bạch Trân Ly cảm thấy rất kỳ lạ. Đáng lẽ Hoàng thượng phải cho nàng đứng dậy rồi chứ. Sao người lại im lặng không nói gì? Điều này làm Hoàng hậu có chút chột dạ.
Đến lúc chân bắt đầu tê, Minh Trạch mới lạnh giọng nói:
- Sao còn chưa đến đây hầu hạ Trẫm?
Bạch Trân Ly bừng tỉnh, tiến đến gần chỗ Hoàng thượng, cầm lấy cái khăn rồi bắt đầu chà lưng cho hắn.
- Hoàng thượng chắc hẳn đã mệt mỏi sau chuyến đi?
- Hoàng hậu không có gì muốn nói với Trẫm sao?
Bạch Trân Ly ngơ ngác:
- Thần thiếp vẫn chưa hiểu Hoàng thượng muốn nói đến chuyện gì?
Minh Trạch không chịu nổi nữa, lớn giọng:
- Hoàng hậu nhân lúc Trẫm không có ở trong cung tự ý giam giữ Kỳ Tần, bắt phạt vô cớ. Đây là muốn giá họa cho nàng ấy sao?
Cái khăn trên tay Hoàng hậu rơi xuống. Toàn thân ớn lạnh nhưng không hề có ý hối lỗi:
- Kỳ Tần không hiểu cung quy, làm hại long thai. Thân thiếp là chủ của lục cung, phạt một phi tần có gì là sai.
- Không phải Trẫm đã nói rồi sao? Chưa điều tra rõ ràng sao có thể nhận định là Kỳ Tần đẩy nàng. Dù nàng ấy thực sự có lỗi thì cắt trừ bổng lộc là được rồi. Vậy mà nàng lại dám không cho người cung cấp nhu phẩm cho Tử Hoa điện. Vậy có khác gì giết nàng ấy.
Hoàng hậu thấy hắn tức giận liền quỳ xuống. Chưa bao giờ Hoàng thượng lại lớn tiếng với nàng như vậy. Hơn nữa lại chỉ vì tiện nhân kia.
( Ê! Hoàng hậu tương lai mà ăn nói thế à?)
Ngay khi Hoàng hậu trở về Khôn Ninh cung, có cung nữ dâng lên cho Hoàng hậu một khay sách:
- Đây là sách do Kỳ Tần chép xong dâng lên Hoàng hậu.
Bạch Trân Ly vừa nhìn đã cảm thấy không thuận mắt liền hất mấy bộ sách đi. Nhưng cảm thấy như thế vẫn còn chưa đủ nàng ta còn cầm tách trà ném vỡ toang.
- Tại sao? Tại sao Hoàng thượng lại đối xử với Bổn cung như vậy?
Liên Hoa thấy Hoàng hậu phát hỏa liền đứng bên cạnh dỗ ngọt:
- Nương nương cần gì phải tức giận. Chẳng phải cũng chỉ là một phi tần nhỏ nhoi thôi hay sao?
- Một phi tần nhỏ nhoi mà Hoàng thượng còn để tâm như vậy thì liệu có đáng gờm không?Sáng sớm hôm sau, đến ngày phi tần đi thỉnh an Hoàng hậu. Tin tức đêm qua Hoàng hậu được truyền đến Cam Lộ điện hầu hạ đã sớm loan đi.
Phi tần có mấy ai dễ chịu. Hoàng thượng xưa nay không hề sủng ái Hoàng hậu nay lại gọi đi hầu hạ. Là vì đứa bé trong bụng hay vì.... thế lực của đại thừa tướng đang bành trướng trong triều.
- Thần thiếp có chuyện muốn thưa với Hoàng hậu nương nương.
- Lệ Phi có chuyện gì muốn nói với Bổn cung?
-Thần thiếp đã tra ra vụ việc Trần Quý nhân bị hạ thuốc độc.
Lệ Phi dứt lời những người ngồi xung quanh đều cảm thấy nghi hoặc cùng tò mò. Nếu Trần Quý nhân sinh ra đứa bé thì đó chẳng phải là con đầu lòng của Hoàng thượng hay sao?
Chuyện này nghiêm trọng như vậy tất nhiên không chỉ xử lý qua loa.
Hoàng hậu nghi hoặc liền cho các phi tần khác lui ra chỉ để Lệ Phi ở lại.
Không hiểu sao hôm nay vị Lý Quý nhân lại lẽo đẽo theo sau hỏi chuyện nàng. Giống như Kỳ Phượng Nhi và nàng ta là tỷ muội thân thiết.
- Hôm trước, phụ thân ta có gửi một ít trà Lục An đến. Nếu Kỳ Tần không chê có thể di giá đến Lan Tâm các thưởng trà với ta.
- Lý Quý nhân có tâm rồi. Nhưng Tử Hoa điện còn có việc phải giải quyết nên để lúc khác.
Nhưng Lý Tiêu Dao kia lại không phải người an phận vẫn cố bám theo nàng.
- Kìa! Kỳ Tần cần gì phải khách sáo. Chúng ta cùng nhập cung với nhau, chung sống hòa hợp. Tất nhiên là có phước cùng hưởng, có họa cùng chịu. Nay ta có trà tốt sao lại không chia sẻ cùng Kỳ Tần chứ!