Kỳ Phượng Nhi quay trở lại Tử Hoa điện trong tâm trạng không mấy vui vẻ.
Cũng khó trách nàng lại bực tức như vậy!
Hoàng thượng thế mà không tin nàng. Chỉ tin lời nói phiến diện từ phía Hoàng hậu.
Bỗng nhiên, cánh cửa mở ra, Minh Trạch một mình bước vào bên trong. Ra hiệu cho Hồng Đan ra ngoài.
Kỳ Phượng Nhi không thèm liếc nhìn hắn liền quỳ xuống:
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
Giọng nói của nàng không có tý nhiệt độ nào.
- Đứng dậy đi.
Minh Trạch bước lên ngồi. Hắn nhìn nàng một hồi rồi bắt đầu hỏi:
- Nàng... thực sự đã đẩy Hoàng hậu???
Nữ nhân hậu cung vì tranh sủng chuyện gì cũng có thể làm. Tuệ Lâm Hoàng hậu thời Tiên đế đã từng giả bệnh, đẩy con mình ngã để nhằm vu oan cho thân mẫu hắn là Vương quý phi lúc bấy giờ.
Khi gặp được nàng, hắn đã hy vọng nàng sẽ không giống những người khác, coi hắn như Hoàng đế.
Kỳ Phượng Nhi nghe xong câu hỏi của Hoàng thượng khẽ nhếch môi:
- Vậy.... Hoàng thượng có tin là thần thiếp đẩy Hoàng hậu hay không? Nếu trong lòng Người đã có hoài nghi thì thần thiếp nói gì cũng là vô ích.
- Nàng.....
Minh Trạch bất ngờ. Hắn không nghĩ rằng: nàng ngay cả một cơ hội giải thích cũng không muốn.
- Vậy theo ý nàng là Hoàng hậu cố tình hãm hại nàng sao?
- Trong lòng Hoàng thượng đã có định đoạt cần gì phải hỏi thần thiếp!
Minh Trạch khẽ nhếch môi cười, đứng dậy bước ra ngoài.
Hắn vừa bước ra khỏi Tử Hoa điện, Vương công công liền chạy đến bên cạnh:
- Hoàng thượng. Hà Nam vừa xảy ra lũ lụt. Cây lương thực bị mất trắng nhưng Thủ phủ lại không chịu mở kho lương khiến dân chúng nổi loạn.
Cước bộ của Hoàng thượng khẽ dừng lại:
- Ngày mai Trẫm sẽ di giá đến Hà Nam. Chuẩn bị đi.
Hắn phải một lần dẹp hết tham quan mới được!!!
Sáng sớm lúc phi tần đi thỉnh an mọi người mới biết được việc Hoàng thượng rời cung.
- Chúng thần thiếp biết ngọc thể của nương nương không tốt nên liền đem một ít lễ vật tới.
Các phi tần lần lượt đem những món quà đã chuẩn bị sẵn lên tặng cho Hoàng hậu.
Hiện giờ nàng ta đang mang thai. Nếu sinh ra Hoàng tử thì tương lai ngôi vị Thái tử cũng sẽ về tay nó.
- Bổn cung đa tạ các vị muội muội đã quan tâm.
Dứt lời, Hoàng hậu liền bước xuống nhìn các phi tần một lượt.
- Bổn cung hiện giờ ngọc thể không tốt nên các muội không cần phải ngày nào cũng phải đến thỉnh an. Trong khoảng thời gian này Lệ Phi sẽ giúp bổn cung quản lý các phi tần.
Lệ Phi trong lòng tràn đầy vui sướng:
- Thần thiếp sẽ tận tâm làm việc không phụ lòng nương nương giao phó.
Đến buổi chiều, Kỳ Phượng Nhi đang đọc sách bỗng có cung nữ xông vào điện của nàng.
Kỳ Phượng Nhi nhận ra đó không phải là cung nữ trong Tử Hoa điện mà là cung nữ bên cạnh Hoàng hậu- Liên Hoa.
Hồng Đan tức giận quát:
- Thật vô lễ. Sao các ngươi dám tự tiện xông vào tẩm điện của nương nương.
Kỳ Phượng Nhi khẽ ra hiệu cho Hồng Đan dừng lại.
Liên Hoa tiến lên mấy bước nói:
- Hoàng hậu nương nương có lệnh....
Không để Liên Hoa nói hết câu, Kỳ Phượng Nhi liền ngắt lời:
- Trong cung có quy tắc của trong cung. Tuy ngươi là người trong cung Hoàng hậu cũng không thể bất kính. Tránh để cho người ta nói: chủ nào tớ nấy. Hoàng hậu không biết dạy dỗ hạ nhân.
Liên Hoa xanh mặt lại. Bình thường người trong cung ai cũng phải nể mặt nàng vài phần vì là thân tín của Hoàng hậu.
Các phi tần khác gặp nàng không dám gây sự. Nay chỉ là một Kỳ Tần mới phong lại dám ra oai dạy dỗ nàng.
Liên Hoa nén giận, lặp lại câu nói cũ:
- Hoàng hậu có lệnh: Người muốn Kỳ Tần sao chép lại những cuốn kinh phật này. Mỗi bản sao chép lại mười lần để cầu chúc cho tiểu Hoàng tử sắp ra đời và để cho nương nương ngẫm lại lỗi lầm hôm trước đã phạm phải
Nói rồi Liên Hoa liền đặt một cái khay đầy sách trước mặt nàng. Nhìn qua cũng phải hơn mười quyển.
- Hoàng hậu còn nói: nương nương bận chép sách không cần phải ra ngoài. Sẽ có Cấm vệ quân bên ngoài canh giữ nương nương không cần lo lắng.
Nói xong Liên Hoa nhanh chóng trở về phụng mệnh Hoàng hậu.
.......
Cùng lúc đó ở tại Hà Nam....