Sự trỗi dậy của sĩ quan gốc dân thường: Nghiền nát mấy thằng quý tộc bất tài!

chương 4: tiệc chào mừng(1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Tất cả đều là trung sĩ, như Chomo đây đúng không?” Hazen hỏi, quét mắt qua 4 tên giám sát viên. Rồi, một tên thấp gầy bước tới.

“Vâng, chúng tôi đều là trung sĩ thưa ngài.”

“Tên cậu là gì?”

“Dikett thưa ngài,”

“Mục đích của tập luyện là gì?”

“Thưa ngài, là để chuẩn bị cho chiến trận ạ” Trung sĩ Dikett hờ hững đáp lại.

“Ra vậy. Thế thì, thay đổi một số thứ nào. Tất cả chạy cho đến hoàng hôn.”

“...Đã rõ. Được rồi, cả lũ nghe lời thiếu úy rồi đấy. Nhấc cái chân lên.”

“Có vẻ cậu hiểu lầm ý tôi rồi. Tôi nói ‘tất cả’. Nghĩa là gồm cả cậu và các trung sĩ khác.”

“...Hử?”

“Nếu khả năng thực chiến mấy người thấp đến vậy, tốt nhất là cải thiện thể chất qua tập chạy. Nếu chỉ là chạy, một mình tôi giám sát là đủ rồi.”

“...” Sự thù hằn lóe lên trong ánh mắt Dikett và các trung sĩ khác. Nhưng Hazen chẳng buồn để tâm.

“Trả lời?”

“...Đã rõ thưa ngài.”

“Mấy người thì sao?” Hazen quay qua nhìn mấy tên còn lại. Dù trông bực tức, họ vẫn gượng ép đáp lại.

“Chạy 30 vòng giữa hai cái cây đằng kia. Mấy người có 1 tiếng. Ai không hoàn thành đúng hạn thì chạy thêm 30 vòng nữa. Không được ăn gian. Nếu tôi phát hiện gian lận, thì no đòn như trung sĩ Chomo.”

“....”

Hazen đưa ra điều luật hà khắc hết cái này đến cái khác. Tất cả, từ trung sĩ tới binh nhì, đều lườm cậu, nhưng Hazen vẫn thản nhiên như không. Rồi, cậu ra hiệu bắt đầu chạy.

Mặt trời lặn, buổi tập kết thúc. Hầu hết các hạ sĩ quan đều hoàn thành bài tập trong một giờ, họ đã quen với việc đẩy thể lực đến giới hạn. Tuy vậy, đám trung sĩ thường lười biếng với chức vụ giám sát viên làm cái cớ và vài binh sĩ bỏ lơ việc luyện tập, phải chạy thêm 30 vòng nữa.

“Cốt lõi của bộ binh là chạy. Tất cả sẽ phải lặp lại bài tập này cho đến khi tăng cường được thể chất. Thế thôi. Giải tán.”

Nói rồi, Hazen rời sân tập. Kaku’zu đi ngay sau cậu, nói trong khi quan sát đám hạ sĩ quan.

“Họ đều lườm cậu. Nhất là cái tên Chomo.”

“Không có quân luật nào cấm lườm cả. Kệ chúng đi.”

“.... Hình như cậu không hiểu ý tôi rồi.”

Nói là vậy, gã cự binh- biết rõ tính cách của Hazen- quyết định không nói thêm lời nào.

Quay về phòng, Hazen đặt những vật dụng sinh hoạt được cấp xuống: bàn trải, cốc và lược. Cậu không mang gì khác ngoài pháp trượng, nên nội thất trong phòng cực kì đơn giản. Nằm trên chiếc giường đơn cứng, cậu đọc danh sách các thành viên của trung đội, rồi tiếng gõ cửa vang lên.

“Ai đó?” Hazen hỏi Kaku’zu ngoài hành lang.

“Là trung sĩ Chomo.”

“...Cho ông ta vào.”

Cửa mở, gã trung niên mập mạp bước vào, cười nhạt.

“Thưa ngài, chúng tôi có một bữa tiệc chào mừng cho ngài. Mong là ngài đến chung vui với chúng tôi.”

“Tiệc chào mừng sao? Dù mấy người trông không có vẻ gì là ‘chào mừng’ lắm nhỉ?” Hazen đáp, mắt vẫn nhìn vào danh sách thành viên trung đội.

“Chỉ là hiểu lầm thôi thưa ngài. Chúng tôi không hề có ý thù địch. Chúng tôi mong rằng sau khi ăn no rượu say thì hai bên có thể hiểu nhau hơn.”

“....”

Tốn thời gian vồn, Hazen suýt thì buột miệng nói ra, nhưng cậu chọn im lặng. Dù Chomo trông thì có vẻ thân thiện mời mọc, Hazen vẫn thấy rõ ác ý trong mắt hắn ta. Thở dài, Hazen đứng dậy.”

“...Được rồi. Bữa tiệc ở phòng ăn sao?”

“Không ạ, ở phòng mà trung sĩ chúng tôi hay tập trung.”

“Hiểu. Vậy đi luôn chứ?”

“Hehe. Rõ thưa ngài.”

“Hazen, cần tôi đi với cậu không?” Kaku’zu đề nghị, mặt tên trung sĩ tối mịt.

“Không cần vệ sĩ đâu. Chúng ta đều là thành viên trung đội 8 mà. Phải tin tưởng đồng đội mình chứ, đúng không thưa ngài?”

“...Haa.” Hazen buột miệng thở dài. Thật sự lồ lộ thế luôn à? Sao mà thằng đần này lên được trung sĩ vậy? Hazen cho rằng hắn đã trở nên tự mãn sau thời gian dài áp bức cấp dưới.

“Không sao cả. Cậu cứ ở đây.”

“Không, không thừa ngài. Xin ngài để cả thứ nguy hiểm đó lại nữa.”

Chomo ngăn cản Hazen cầm theo cây pháp trượng.

“Đây là tuyền tuyến, không thể biết chuyện gì có thể xảy ra được. Chúng ta phải luôn chủ động.”

“Ngài không cần lo đâu ạ. Ở đó còn trung sĩ chúng tôi nữa mà, kể cả nếu có địch, chúng tôi cũng sẽ bảo vệ ngài. Ngài cũng đâu nhát gan đến vậy đúng không ạ?”

“...Được rồi. Vậy thì đi thôi.”

Vờ như bản thân cuốn theo lời khiêu khích, Hazen để lại cậy pháp trượng rồi rời khỏi phòng.

Bước vào phòng theo chỉ dẫn của Chomo, Hazen thấy những trung sĩ còn lại đã ngồi sẵn. Cả đám đều mang khuôn mặt cười giả tạo.

“....”

Xem xét trên bàn, Hazen thấy 6 chai rượu cùng với hàng loạt thức ăn xa xỉ, cả cá và thịt. Trung sĩ Chomo tự đắc cầm một chai lên.

“Hehe, ngài xem này. Trông ngon miệng lắm đúng không? Chúng tôi đã yêu cầu đầu bếp chuẩn bị cho ngài đó.”

“...Ra vậy.”

Chúng hẳn đã ép buộc người đầu bếp. Phí cả đồ ăn, Hazen thầm nghĩ. Mà, cậu không định để miếng mồi tự dâng vào miệng đi mất, nên cậu ngồi vào chỗ.

“Được rồi. Xin mời nhân vật chính hôm nay là ngài đây uống trước.” gã trung sĩ khui chai rượu và rót vào cộc Hazen.

“....”

“Ngài chờ gì vậy ạ? Không lẽ ngài sợ chúng bị bỏ độc sao?” Chomo nhìn Hazen đầy khiêu khích. Vẫn bị tên trung sĩ nhìn chằm chằm, Hazen cầm lấy chai rượu khác và khui. Tức thì, bất ngờ hiện rõ trên mặt đám còn lại.

“Không, chỉ là tôi nghĩ tất cả cùng nâng cốc thì hay hơn. Tất cả đều uống chứ nhỉ? Để tôi rót.”

“Hử!? Ờ, không, c-chúng tôi sẽ uống sau, thưa ngài.”

“Không cần khách sáo. Đây là tiệc chào mừng cơ mà. Cùng nhau nâng ly những dịp như này cũng là lẽ thường thôi.”

“Hazen lấy cốc của Chomo và rót rượu, tương tự với các trung sĩ khác.

“Được rồi, cạn ly!” Hazen nâng cốc.

“Ahh, quả là rượu ngon.... Hử, chuyện gì vậy? Sao mặt nghệt hết ra thế. Mấy người không uống à? Tôi đã hạ mình rót rượu rồi mà.”

“.....”

“Đừng lo. Không có độc đâu. Ý là, làm sao mà có được đúng không? Mấy người đặc biệt chuẩn bị chỗ rượu này mà nhỉ?”

“....”

Hazen nhìn Chomo bằng cặp mắt đen tuyền. Mấy tên trung sĩ khác mặt tái mét, tay cầm cốc run run.

“...Mấy người biết không, đã có lúc, tôi miệt mài nghiên cứu độc dược đấy. Chỉ cần nhìn qua là biết trong rượu có độc hay không rồi.”

“Eek!”

“Đùa thôi mà. Mấy người vui chứ?” Hazen cười lớn.

----------------------------

Sủi vài ngày chạy dl + chơi cờ *Tehe*

Truyện Chữ Hay