Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

chương 28: một đêm kinh hoàng (5)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Pis càng đen mặt hơn, phát vào chân puro cú hơi thấm. Làm puro phải nhảy lò cò, ôm chân mà vội xin lỗi Xin lỗi mà, sao? Mún tớ làm gì tớ làm ngay đây!!!

Pis chỉ về phía góc tối: mau đến phòng của Vir và đem cậu ấy ra đi, nhanh lên nếu ko ko kịp mất.

Puro nhìn về phía cậu: vậy còn cậu?

Pis cười gượng cái: tớ ko sao đâu, ngồi nghỉ chút sẽ khỏe lại ngay. tớ sẽ ra khỏi đây trước cả cậu cho xem.

Mày puro cau lại rất chặt, híp mắt nhìn về phía pis đang ngồi vất vưởng tựa vào tường. Puro dựa vào lợi thế là chiều cao của mình bế pis lên theo kiểu oji sama bồng ojou sama vậy đó.

Nhìn đôi trai tài gái sắc bên nhau mà đẹp hết sức ( pis và puro: bớt đùa đi má , viết tiếp đê)

Pis mặt đỏ như gấc: này, cậu làm gì thế? Thả ra

Puro đầy nam tính: yên nào baby, sao anh lại có thể nhẫn tâm bỏ lại mỉ nữ như em mà chạy đi theo niềm vui mới chứ.

Pis giảy nảy, mún thoát ra vòng tay puro nhưng vô ích, nó mạnh hơn cậu: bỏ ra

Phớt lờ lời của pis, chàng bồng nàng rời đi, mà nàng lại can tâm choàng tay vào cổ chàng thật chặt ( pis: bậy bạ, do tui sợ té thui )

---------------

Lòng vòng bên ngoài hoài cũng cũng đã quyết định cắn răng lao gào, dù gì trên người cậu cũng đã đầy vết sẹo, giờ có thêm vài vết bỏng nữa thù cũng ko sao đâu.

Lao qua đám lửa thì cậu đã nhìn thấy tiểu thiên thần nằm trên giường vẫn ngủ rất say sưa, chỉ có mày là khẽ nhíu vì khó chịu.

Cậu thật muốn phì cười chi cái tính trẻ con của cô đây này, thật vô tư quá đi.

Cất bước đi đến bên cạnh cô, khẽ ngồi xuống giường, tay mềm mịn chi chít sẹo sờ vuốt lấy vài lọn tóc nhỉ của cô. hình như ko đủ thỏa mãn, cậu chuyển qua sờ vuốt lấy gò má hồng hào căng mịn đầy sức sống của cô. cô khè rên lên: ừm....pis, đừng nghịch nữa mà. cho tớ ngủ xíu y.

Ko tự chủ nuốt ực cái, cậu tưởng cô sẽ mở mắt ra chứ, làm hết hồn à, ngón tay lại chuyển qua vỗ về đôi môi, cậu ko tự chủ cúi xuống hôn cái lên chiếc miệng nhỏ nhắn này.

Vội ngẩng đầu, xoay qua xoay lại để lấy lại tỉnh táo, ông trời ơi, cậu như vầy là đang lợi dụng con gái nhà lành đó nha.thiện tai thiện tai.

Chú ý đến mùi khét thì cậu mới lật đật ôm cô đem ra khỏi đây.

Do mặt sàn phòng scor bị đóng băng nên trần nhà của phòng ngủ của Vir có phần ko cháy tới, tạm thời phòng Vir thoát nạn, ko cháy nhiều, Gemi dễ dàng mà đem cô ra khỏi phòng.

-----------

Và đó chính là nguyên nhân mà khi oji và ojou tới thì trong phòng ko còn ai cả.

Puro: làm gì có ai trong này?

Pis: ừm, vậy ta đi thôi.

Puro nhìn xung quang: lửa bao vây hết rùi, ko thể nào chui ra bằng cửa sổ nữa đâu

Pis: vậy ta xuống tầng đi, chắc lửa chưa bén xuống tời đó đâu.

Đi xuống hết cầu thang thì Pis xin rút lại lời mình vừa nói, đợi họ xuống xong thì lửa bao vây tứ phía làm lên ko đc mà xuống cũng ko xong.

Pis chỉ về phía cánh cổ: puro, mau chạy tới cửa chính đi. Sao đứng ngây ra đó vậy

Puro lắng nghe tiếng khóc: pis, có tiếng khóc kìa

Thế là cả nhanh đến chỗ tiếng khóc, Tau ngồi khóc bù lu bù loa, còn con thỏ pyon thì đang điiiiii cơ đấy ko tin nổi.

Tau cứ thút thít: ko....ko đi đâu. pyon đưa Tau ra ngoài cơ......

Pyon điệu bộ bực tức mở miệng nói chuyện: tự tìm cách ra đi đồ đần

Tau nhìn về phía con người đang nghe trộm kia thì nhào tới ôm:

Đưa em ra....ngoài đi...nha

Mắt long lanh, xướt mướt làm mềm lòng bất cứ ai.

Vậy thế là tội cho puro nhất, phải xách cả người mà chạy.

cửa chính quả thật cách rất xa chỗ họ đang đứng, mà căn nhà đang có dấu hiệu ngày sụp xuống, vật rớt xuống từ các lầu trên đã bịt kín lối đi.

Bỗng có gì đó xẹt qua vai puro làm bỏng mảng cực lớn trên làn da của cậu.

Lửa cũng hắc vào vài chỗ trên người pis và tau tạo nên các vết bỏng.puro nằm vật vã lại ko cẩn thận mà chạm vào các mảnh gỗ đã bén lửa.

Pis thể trạng vốn rất yếu, giờ đây mắt cậu đã hoa cả, hít quá nhiều khói độc làm cho hô hấp của cậu thêm nặng nề, cậu đã bất tỉnh.

-------------------

Lờ mờ mở mắt ra, Pis đảo mắt nhìn xung quanh lượt, ko có lửa , tại sao cậu lại ở đây? Cậu thoát ra khi nào?

Vội bật người dậy, cậu vội vã bước xuống giường nhưng vừa mới chạm chân xuống đất thôi thì cậu đã ngã rạp ra sàn rồi.

Nghe đc có tiếng động, Han vội vã chạy lại ngay. Pis đc đỡ dậy lại lên giường.

Pis gấp gáp: còn người ở cùng em đâu rồi.????

Han vừa kiểm tra lại cho pis vừa nói: à, cô bé thì ở giường sát bên nhóc kìa, còn cục bột thì đang dưỡng thương ở phòng bên cạnh ( do phép biến đổi đã hết nên puro đã trở lại thành cục bột trong đám cháy), ừm, nhóc ko khỏe hoàn toàn đâu, cơ thể nhóc còn rất yếu đó.

Pis mở lấy chiếc rèm giường bên thì nhìn thấy Tau vẫn còn ngủ say, hoàn toàn khỏe mạnh thì cũng mừng, trên người cô bé chỉ có vài chỗ cầu băng bó thôi.

Han cốc đầu cậu: cậu khi nãy vội vàng mà làm xức kim truyền dịch dinh dưỡng vào người rồi này, đưa tay cho tôi ghim kim lại mau lên.

Đưa tay mình cho Han, nhìn cái điệu bộ của ông ta thì cậu ko chắc chắn lắm: có đau ko ??

Han chắc nịt nói: ko đau đâu, bậc thầy như ta đang ở đây mà cậu lo xa quá.

Xỏ kim qua cổ tay của cậu cái, nhìn lên thì thấy pis nước mắt lưng tròng.

Han: nam nhi ko đc khóc, chỉ là ta run tay thui, nghỉ ngơi đi, nhớ là đừng tháo ống dịch ra đó.

Đợi khi Han vừa đi rồi thì pis mới bước xuống giường cầm theo cái cây đang dùng để treo túi dịch và đi ko lo té nửa.

Bước vào phòng bên cạnh,dáo dác tìm puro, cậu suýt nữa đã phát khóc bù lu bù loa lên.

Puro đang nằm trong một cái hủ nhỏ, bên trong toàn là dịch xanh, thân thể puro toàn bộ đều chi chít vết thương đang lơ lửng trong dịch xanh.

Pis đã mau nhanh nước mắt: xin lỗi, vì tớ mà cậu mới như thế này. là lỗi do tớ, tớ thật vô dụng.

Puro có vẻ như nghe đc lời cậu nói, nó mở mắt ra, hai con ngươi đỏ nhìn cậu sau đó lại cứ thế thiếp đi.

Namin vừa đi ngang qua thì thấy pis đứng đó, vỗ vài vai cậu: này nhóc, sao thế?

Pis nhìn Namin thắc mắc: cho hỏi, là ai đã cứu tụi em ra thế ạ???

Namin: à, là ernen, yusa và tui đó

Pis: vậy em xin cảm ơn ạ.

Namin nhìn cậu ko hài lòng: sao mắt sưng đỏ thế? Con trai thì ko nên mau nước mắt, chúng ta cùng đi uống trà nào

Thế là pis đã bị Namin xách đi.

------------------------

Ari cảm thấy có cơn buốt lạnh từ chân trái của cô truyền đến thì phải. Nhanh chóng ngồi dậy trên giường, đôi tay nhẹ nhàng lần mò đến vết thương, hiện tại thì chân cô đã bị quấn băng dày cộm. Trên người thì ko ít vết bỏng nhẹ ko đáng lo.

Lửa và khói làm cho cho cổ họng cô khô rát. Vội quơ tay đến bình nước gần đó thì một cơn ê ẩm truyền đến từ chân làm cơ trượt tay mà làm đổ bình nước xuống đất.

Choang

Tau bị làm cho thức giấc thì vội bừng tỉnh lại đi đến chỗ cô. Tau tay ôm thỏ bông, dụi dụi mắt nhìn cô.

Ari ko biết thì ra còn có người khác ở đây và khi nhìn thấy Tau thì cũng thoáng bất ngờ vì cô bé đã đc người khác cứu: chị....xin lỗi

Xin lỗi vì đã làm em thức giấc, xin lỗi vì đã ko cứu đc em.

Tau cũng ko nói gì , nhìn đến chỗ mảnh thủy tinh vỡ tung tóe, cô cũng lật đật chạy đi và trở lại với ly nước trên tay.

Cô bé đưa cho Ari, Ari cũng nhận và uống hết hơi

Ari nói với giọng có đôi phần nhẹ nhàng hơn thường ngày: thật là cô bé ngoan, cảm ơn em

Có vài người túc trực đến thu dọn mảnh vỡ và Han cũng kiểm tra lại cho cô và Tau:

Ừm, thương tích của cô bé thì có cái chân là bị gãy và bỏng nặng nhất thôi, còn những chỗ còn lại ko sao hết. Cái chân nếu uống thuốc đầy đủ thì sẽ lành lại trong tuần.

Han vừa mới rời đi thì Tau đã chui vào chăn ngủ chung vời cô làm cô thật sự quá ư là bất ngờ. Nhìn cô bé ngủ rất ngon cô cũng ko muốn đánh thức cô bé, cô đắp chân kín lại cho Tau thì chú ý đến cái giường đối diện với mình.

Tóc hồng phiêu dật, bù xù hệt như cái bờm. mắt nhắm nghiền như mèo, thân thể ngủ co lại hệt như con mèo con vậy. Trên người cậu thì cũng có Nona đang thiếp theo cậu, cả ngu rất an nhàn

Khi có y tá đi qua thì Ari cũng tranh thủ hỏi thăm:

Cậu giường đối diện bị gì thế?

Y tá nhìn ari mặt lạnh tanh nên sợ quá mà trả lời ngay tức khắc:

Dạ, dạ, cậu ta do dùng quá nhiều sức nên ngất thôi.

Ari nhìn cô ta sợ mình thì cũng ko ngạc nhiên: vậy còn những người khác thì sao?

Y tá: dạ, chỉ có vài người nghiêm trọng thôi, số còn lại là bị bỏng nhẹ hay kiệt sức ạ. Tiểu thư, cô còn muốn hỏi gì nữa ko ạ?

Ari: ko, cô đi đi.

Y tá nhanh cắm đầu mà chạy

Trong phòng rất im lặng, nhìn họ ngủ như vậy làm cô ngắm nhìn tâm trạng có chút lâng lâng khó tả trong lòng. Có lẽ cô cũng nên ngủ chút nhỉ.

-------------------------------------

Truyện Chữ Hay