Nhanh chóng các vị tướng đã có mặt tại nơi giao đấu khi nãy, nhìn mấy các xác bê bết thịt, não, nội tạng bị văng tung tóe nhìn mà muốn ói, nhiều người ko nhịn được cơn buồn nôn mà tìm nhanh gốc cây nào đó để ói, thật chí là ngất xỉu lun. nhìn cái bọn đó hành xử thật là ko chì hướng.Namin bụm miệng lại, ráng ko để mất hình tượng: kinh....quá....
Yan he nhanh chóng cho người thu dọn thi thể và cái kết quả bất ngờ cô thu đc là sự xuất hiện của Sagit và Le ở đây.
Yan he: sao đứa nhóc này lại ở đây chứ. mau đến giúp chúng.
Le lồm cồm bò dậy, thân thể thì khá ê ẩm, hình như là chỉ bị xây xát chút ít.
Biết rằng dù cô có nói gù thì thằng nhóc này cũng sẽ ko hiểu đâu nên tạm sẽ hỏi sau
( xiin lỗi mọi người, thật ra ko phải là Le bị điếc mà là người khác, tg bị lộn)
Sagit nhanh chóng đc chuyển đi nơi khác, còn Le thì nhanh chóng phát giác ra điều ko ổn từ khu ktx của mình nên vội vàng đi ngay.
Nhìn theo hướng cậu chạy thì họ phát hiện có cột khói đen rất khó mà nhìn thấy trong đêm, có lẽ đây là trận hỏa hoạn rất to, chĩ có điều là cây cối đã che lấp đám lửa làm họ ko phát giác ra.
Ko ngờ đêm nay nhiều vụ thật, từ vụ cháy khu y tế đến vụ ẩu đả ở khu phía Nam lại đến cháy khu phía Tây.
Yan he: Namin nhanh chân báo cho mọi người nào thuộc hệ thủy đến khu phía Tây kiểm soát đám cháy ngay.
Nhanh chóng cô cũng chạy theo Le đến khu phía Tây.
-----------
Cách xa khu ktx chừng m mà họ vẫn còn cảm nhận đc sức nóng phát ra từ đám cháy, sau đó họ lại liếc mắt nhìn qua cái con người đang nằm vật vả bên kia.
Thậm chí đã cho cậu ta đốt cả khu rồi mà vẫn chưa ngừng lại sao, ma lực cứ phát ra từ scor làm cho bọn họ nuốt nước bọt cái ực. Thật hết cách rồi.
Can đành nhanh tay tạo lập cái kết giới bao quanh người scor như chiếc áo giáp vô hình làm chi ma lực của cô ko thoát ra ngoài nữa. Cậ có thể làm điều này từ lâu nhưng cậu lại ko làm vì cậu ko đk đc khả năng tạo lập kết với của mình. Cậu vốn định để scor mặc sức tuôn ra ma lực xong rồi thiếp đi nhưng ko ngờ đốt cháy cả khu ktx thì cậu đành phải dùng cách này để cậu ta ko bén lửa vào cây cối xung quanh, ko nữa là cả đế đô sẽ bắt lửa. Thật sự thì khi sử dụng kết giới này thì hậu quả rất khó lường, phản phệ sẽ xuất hiện trong người dùng và người bị tác dụng, cậu buộc phải xin lỗi Scor thôi, dẫu biết cô sẽ chịu nhiều đau đớn nhưng cậu cũng ko khá hơn khi mà hình thức phản phệ cộng sinh đã bắt đầu xuất hiện trên người của cậu.
Cậu sẽ phải gánh chịu cái nỗi đau tương tự mà scor dang gánh chịu. cái đau mà mọi pháp lực phát ra thì bị rào cản đẩy vào bên trong ngăn ko cho ra ngoài.
Ari mặt lạnh tanh nhìn về phía Can: cậu đã làm gì cậu ấy?
Can cười cười, chỉ là chút thủ thuật nhỏ thôi mà. ari ko ngu mà tin cái lời bài thích nực cười ấy .
Nhanh chóng tiến đến capri đang ko ngừng thở dốc như kẻ sắp chết, cởi bỏ đi chiếc áo choàng đn ra, tỉ mỉ quan sát từng vết thương , lựa nơi có các vết nứt sâu nhất do bị độc tố hủy hoại chưa lành hẳn, cô dùng ít pháp lực tạo ra đạo ánh sáng làm từng vết đứt của thịt khép lại, cô chỉ có thể làm nhỏ lại các thương lớn mà thôi chứ i hải là chữa trị hoàn toàn. Ari dùng các mảnh vải thừa còn sót lại của chiếc mềm quấn quanh scor nhưng đã bị cô thiêu rụi đi, dùng nó quấn lại các vết thương thương nhỉ còn sót lại trên người capri.
Can nhìn cô mà khen: thù ra cậu còn có phép lợi hại như thế náy, thật ko nên coi thường nha.
Cậu cười như gả nham nhở.
Ari giọng điệu điềm nhiên bắt bài: cậu cũng vậy thôi và cả bọn họ cũng vậy.
Cô liếc nhìn về căn nhà đang rực cháy trong lửa đỏ thì ko khỏi thở dài.
Ko biết họ có ra ngoài đc ko, mong họ an toàn.
Đột nhiên Can sực nhớ ra gì đó, lao nhanh về ktx nhưng vừa chập chững đc vài bước thì đã ngã gục xuống.
Ari nhìn hành động của cậu mà lòng đầy nghi vấn: chuyện gì thế?
Can vội vàng gượng người đứng lên: mau....mau lên Tau....cô bé còn ở trong đó.
Nghe cậu nó mà Ari thoáng bất ngờ, cô ko có ý định đở Can đứng dậy. cô vội vàng lao nhanh vào cửa chính đang đc nhịn lửa phủ qua , các mảng gỗ cứ như thế mà rơi xuống, lửa đốt cháy da thịt, như muốn cắt xén cô ra thì mới vừa lòng, khói mù dày đặc quá nhiều làm cô phải cúi người xuống mà lần mò tìm đường đến phòng cửa Tau. Cô cứ ho khù khụ, mặt trắng bệch, mắt rất cay nhưng nước mắt vẫn ko hề chảy ra
Nếu đc thì cô muốn chết, ngọn lửa này làm cô nhớ lại hình ảnh kinh hùng ngày hôm đó, nếu đc thì hãy để cô kết thúc sinh mạng này để đền tội với họ, cô muốn đc làm gì đó để vơi đi tội ác của mình đã gây ra và có lẽ trời đã định là cô sẽ ko bao giờ cứu đc ai nữa rồi, nhìn xuống dưới chân mình là thanh gỗ bóc cháy đang đè lên chân cô. quả nhiên cô chỉ thích hợp để giết người thôi.
Ari thở phào nhẹ nhõm, ko nuối tiếc điều gì, có lẽ điều cô nuối tiếc là đã ko cứu đc cô bé đó: mọi người, xin lỗi đã để mọi người chờ lâu rồi, đêm nay Ari sẽ về bên mọi người ngay thôi.
Nhắm mắt mà hưởng thụ sức tàn phá từ lửa, ari có cảm giác cơ thể của mình đang bị nhấc bổng lên thì phải.
Ai đây?, cô đang dựa vào lòng của ai vậy? Ấm quá!!!
Xung quanh là lửa nhưng cô vẫn thấy thật lạnh lẽo trong lòng nhưng cơ thể người này ấm quá. Ari thật an tâm mà ngủ trong lòng cậu.
Cậu bao bọc cô thật chặt vào lòng, ko cho bất cứ ngọn lửa nào có thể chạm vào cô nữa.
Trao cô cho đội cứu trợ của triều đình chăm lo.
Can thì nằm vật ra để cho cơn đau hành hạ cậu, miệng chung thủy thều thào kêu lên cái tên: Tau...Tau....
Yan he điều động: nhanh chân mà dập tắt lửa đi.
North và swam từ đầu đi tới và còn có Li đang bất tỉnh đc họ vác trên vai.
Aqua cũng hết sức mà thản nhiên từ khu cây cối chui ra, bình thản nhìn đám lửa mà ko muốn hỏi điều gì.
Ymer thở hổn hển, nhanh nhảu hỏi:trong đó còn ai ko?
Swam nhìn qua lượt rồi kết luận: còn Tau, Gemi, Vir và pis.
Yusa gấp rút tới đây khi nghe xong còn tận đứa thì xông vào đám cháy ngay.
Ernen thì đằng xa cũng ko nói hay hỏi gì, chạy nhanh theo yusa luôn. namin cũng cà lết theo con người quái vật kia, chạy hơn km mà ko biết mệt.
--------------------
Pis đã tìm khắp phòng trên lầu nhưng ko còn ai nữa, cậu ko biết từ đâu mà lửa lại bắt nhanh khủng khiếp, nhớ đến Vir vẫn còn đang ngủ ở nhà dưới, cậu vội vàng chạy xuống cầu thang, căn biệt thự rất to, cậu phải chạy mệt lả người thì mới đi đc / quãng đường. nhìn thấy đc vài đốm cháy nhỏ bay trước mắt mình thì.
Ôi mẹ ơi!!!
Trần trên đang cháy tật cuồng nhiệt, nhớ lại là phòng của scor nằm trên phòng của vir ko quá xa.
Chỉ còn cách này thôi, môi trong túi áo ra cục bột màu hồng.
Pis vỗ vào mặt puro cho nó tỉnh ngủ: puro puro...tỉnh đi
Bóp chặt nó cái cho đã tức, trong giờ khắc này mà còn ngủ đc .
Puro bị đánh thức nên nổi cáu: cậu làm gì thế hảaaaaaa???
Pis dùng khuôn mặt nổi vạch đen của mình dí sát vào mặt nó: mau biến thành người nhanh đi
Puro sợ xanh mặt: ừ...ừm pis à, bình tĩnh...có gì từ từ nói
Gấp rút, puro đã biến lớn lên còn cao hơn cả pis, puro biến thảnh một cậu trai cao ráo cực soái, tóc hồng phấn bồng bền, mắt đỏ sắc sảo. Có vẻ puro rất tự hào về vẻ ngoài này của mình nên vuốt vuốt tóc ra vẻ.
Ngón tay trắng thon dài nâng lên chiếc cằm của pis: cưng à, sao lại nóng giận thế hả?