Hôm đó mình cũng tưới nước như thế này - Ayane nhớ lại chuyện cách đây khoảng một năm. Đó là ngày cô được Yoshitaka cho biết một sự thật nhẫn tâm. Vừa nghe anh nói, cô vừa đăm đăm nhìn hoa păng-xê trong bồn. Loài hoa mà người bạn thân của cô, Tsukui Junko, yêu thích. Vì thế cô ấy lấy bút danh là Kocho SUMIRE. Đó là tên khác của hoa păng-xê.
Lần đầu cô gặp Junko là ở một hiệu sách tại London. Ayane đang tìm thiết kế khâu ghép vải. Cô với tay đến một cuốn sách tranh thì một cô gái khác cũng chạm vào nó. Cô ấy là người Nhật, có vẻ hơn Ayane vài tuổi.
Cô và Junko ngay lập tức hợp nhau và hẹn nhất định gặp lại khi về nước. Lời hẹn đó đã được thực hiện. Không bao lâu sau khi Ayane đến thủ đô thì Junko cũng xuất hiện ở Tokyo.
Họ đều có công việc riêng nên không có nhiều thời gian gặp gỡ nhưng đối với Ayane, Junko là người bạn cô có thể tin tưởng. Tương tự, cô tự tin mình cũng là người bạn như vậy đối với Junko. Junko kém giao thiệp hơn so với Ayane.
Ngày nọ, Junko nói muốn cô đi gặp một người.
Đó là giám đốc công ty phát hành phim hoạt hình trực tuyến do cô tạo hình nhân vật chính.
"Sau khi trao đổi về các sản phẩm liên quan đến nhân vật, tớ nói có bạn là chuyên gia khâu ghép vải và anh ấy bảo nhất định muốn gặp cậu. Hơi phiền một chút nhưng cậu đi cùng tớ một lần được không?"
Trên điện thoại, Junko nhờ cô với vẻ ngại ngần. Ayane nhận lời. Cô không có lý do nào để từ chối.
Thế là Ayane và Mashiba Yoshitaka gặp nhau. Yoshitaka là người đàn ông có sức hấp dẫn mãnh liệt. Biểu cảm khi thể hiện suy nghĩ của anh rất phong phú, ánh mắt tràn ngập tự tin. Anh còn thành thạo kỹ thuật khơi gọi để người khác nói chuyện. Đến mức chỉ sau vài phút trò chuyện với anh là có thể ngộ nhận mình cũng giới ăn nói.
Sau khi tạm biệt, Ayane buột miệng nói một người tuyệt vời nhỉ. "Đúng không?" Junko cười vui vẻ đáp lại. Khoảnh khắc nhìn thấy biểu cảm ấy, Ayane đã nhận ra cảm xúc của Junko đối với Yoshitaka.
Lúc đó mình đã không xác nhận, bây giờ Ayane vẫn còn ân hận. Chỉ một lời thôi, "hai người đang hẹn hò à?", nếu cô chịu hỏi thì tốt biết bao. Cô không hỏi nên Junko cũng không nói gì.
Ý tưởng đưa tranh ghép vải vào sản phẩm của nhân vật hoạt hình cuối cùng bị hủy bỏ. Vì vậy Yoshitaka trực tiếp gọi điện cho cô. Nội dung cuộc nói chuyện là xin lỗi vì đã làm cô mất thời gian. Lúc đó, anh nói muốn sớm được mời cô đi ăn.
Cô tưởng đó chỉ là câu nói xã giao nhưng chẳng bao lâu sau anh gọi đến mời cô thật. Hơn thế, dựa vào cách nói của Yoshitaka, có thể đoán anh không gọi cho Junko. Do đó, Ayane nghĩ hai người đó hiện không hẹn hò với nhau.
Cô đi ăn cùng Yoshitaka với tâm lý hết sức vui vẻ. Thời gian chỉ có hai người bên nhau thực sự thú vị đến mức không thể so sánh với lần trước đó.
Tình cảm Ayane dành cho Yoshitaka mau chóng lớn lên. Đồng thời, cô và Junko dần trở nên xa cách. Vì đã biết Junko cũng bị Yoshitaka thu hút nên không hiểu sao Ayane ngại việc liên lạc.
Lần gặp Junko sau đó vài tháng, Ayane ngạc nhiên nhìn bạn. Cô ấy gầy xọp đi, làn da nứt nẻ. Cô lo lắng hỏi thăm sức khỏe có vấn đề gì hay không nhưng Junko chỉ nói mình vẫn ổn.
Trong lúc cả hai thông báo tình hình gần đây với nhau, Junko dần dần tươi tỉnh hơn. Thế rồi, khi Ayane định nói ra chuyện với Yoshitaka, vẻ mặt Junko bất ngờ thay đổi.
"Cậu sao vậy?" Cô thử hỏi. Junko đáp không có gì rồi đứng dậy luôn. Cô nói mình phải về vì nhớ ra có việc gấp.
Không hiểu lý do nhưng Ayane đành tiễn Junko lên taxi. Rốt cuộc, đó chính là lần vĩnh biệt cô ấy.
Năm ngày sau, một bưu phẩm được chuyển đến chỗ Ayane. Bên trong chiếc hộp nhỏ là túi ni-lông chứa chất bột màu trắng. Bên ngoài túi đề Asen (có độc) bằng bút dạ. Người gửi là Junko.
Cảm thấy kỳ lạ, cô liền gọi điện. Nhưng không kết nối được với điện thoại của Junko. Cô lo lắng nên đến tận chung cư của bạn. Đập vào mắt cô là quang cảnh căn phòng đang bị công an khám xét. Phóng viên tụ tập quanh đó cho biết chủ nhân căn phòng đã uống thuốc độc tự sát.
Quá sốc, Ayane không nhớ nổi sau đó mình đã bước đến đâu, như thế nào. Lúc nhận ra thì cô đã về đến phòng của mình. Một lần nữa, cô nhìn lại món đồ nhận được từ Junko.
Trong khi suy nghĩ về thông điệp của nó, một ý nghĩ chợt lóe lên. Lần cuối cùng gặp Junko, cô ấy đã nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của Ayane. Ayane lấy điện thoại của mình ra xem. Trên đó có dây đeo điện thoại đôi cô mua cùng Yoshitaka.
Phải chăng Junko tự sát vì nhận ra mối quan hệ của Ayane và Yoshitaka? Suy nghĩ chẳng lành ấy lan rộng trong lồng ngực Ayane. Nếu chỉ ở mức tình cảm đơn phương thì không lý nào Junko lại chết. Có nghĩa là cô ấy đã có quan hệ sâu sắc với Yoshitaka.
Ayane không thể đi gặp công an. Cũng không thể xuất hiện trong đám tang của Junko. Cô sợ sự thật sẽ bị phơi bày khi nghĩ rằng mình đã dồn bạn đến việc tự sát.
Cũng với lý do đó, cô không có can đảm hỏi Yoshitaka về chuyện với Junko. Tất nhiên, cô cũng e sợ mối quan hệ với anh sẽ đổ vỡ nếu làm như vậy.
Một thời gian sau, Yoshitaka đề nghị với cô một điều kỳ lạ. Hai người sẽ xuất hiện riêng biệt ở một buổi tiệc xem mặt, làm ra vẻ quen nhau ở đó. Anh nói mục đích là để giải tỏa phiền phức.
"Những người rảnh rang trong thế giới này chắc chắn sẽ hỏi duyên cớ gặp gỡ người yêu đúng không? Anh không muốn bị hỏi han đủ thứ về chuyện đó. Nếu là bữa tiệc xem mặt thì câu chuyện rất đơn giản."
Cô nghĩ, nếu chỉ như vậy thì cứ kể chuyện đó là xong, không cần thiết phải tham gia bữa tiệc trong thực tế, nhưng Yoshitaka thậm chí muốn có nhân chứng là Ikai. Có thể nói hành xử triệt để như vậy đúng là kiểu của anh, nhưng Ayane nghi ngờ anh thực chất muốn xóa sạch hình ảnh của Junko trong quá khứ. Có điều, cô chỉ ngờ vực mà không nói ra. Cô xuất hiện ở bữa tiệc đúng như ý anh, diễn vở cuộc gặp gỡ kịch tính đúng trình tự đã trao đổi.
Sau đó, mối quan hệ của hai người tiến triển thuận lợi. Nửa năm sau bữa tiệc xem mặt, Ayane được Yoshitaka cầu hôn.
Dẫu ngập tràn trong cảm giác hạnh phúc, có một niềm nghi ngờ mỗi ngày một lớn lên trong lòng Ayane. Tất nhiên là chuyện về Junko. Tại sao cô ấy lại tự sát? Mối quan hệ với Yoshitaka diễn ra thế nào?
Vừa muốn biết sự thật lại vừa không muốn, hai chiều suy nghĩ ấy thay nhau bủa vây cô. Trong khi đó, ngày cưới của cô và Yoshitaka cũng đến gần.
Một ngày nọ, Yoshitaka thông báo một điều gây sốc. Không, phía anh có lẽ không nghĩ mình đang nói điều gì khinh suất đến vậy. Anh nói điều này bằng giọng nhẹ tênh.
"Sau khi kết hôn, anh sẽ chia tay nếu chúng ta không có con trong vòng một năm."
Ayane không tin vào tai mình. Cô không ngờ lại được nghe về chuyện ly hôn trong khi họ còn chưa lấy nhau.
Cô nghĩ đó là một kiểu nói đùa nhưng có vẻ không phải như vậy.
"Từ xưa anh đã nghĩ như vậy. Thời hạn là một năm. Nếu không tránh thai thì hầu hết các cặp vợ chồng đều có con. Nếu không thì nhiều khả năng là một trong hai người có vấn đề. Anh đã kiểm tra rồi và không có vấn đề gì hết."
Nghe anh nói, Ayane sởn gai ốc toàn thân. Cô đăm đăm nhìn anh và hỏi.
"Anh cũng nói như vậy với Junko à?"
"Hả?" Ánh mắt Yoshitaka lạc vào khoảng không. Hiếm khi thấy anh lộ vẻ bối rối.
"Xin anh trả lời thật. Anh cũng đã hẹn hò với Junko phải không?"
Yoshitaka nhíu mày vẻ khó chịu. Nhưng anh không lảng tránh. Tuy tỏ vẻ rất khó chịu nhưng anh vẫn đáp, "Đúng vậy."
"Anh cứ tưởng sẽ bị lộ sớm hơn. Vì anh đoán trước, em hoặc Junko, một trong hai sẽ nói về chuyện này với anh."
"Anh bắt cá hai tay?"
"Không phải vậy. Lúc bắt đầu hẹn hò với em thì anh đã chia tay với Junko. Anh không nói dối."
"Anh đã nói gì trước khi chia tay?" Ayane đăm đăm nhìn người chồng tương lai. "Không thể kết hôn với người phụ nữ không sinh được con... anh có nói thế không?"
Yoshitaka nhún vai.
"Từ ngữ thì khác nhưng ý thì đúng đấy. Anh nói về thời gian giới hạn."
"Thời gian giới hạn..."
"Cô ấy đã tuổi rồi. Không tránh thai nhưng chẳng có vẻ gì là sẽ mang thai. Đó là lúc từ bỏ."
"Vì thế anh chọn em?"
"Không được sao? Hẹn hò với người không có khả năng thì chẳng ý nghĩa gì. Anh chủ trương không làm những việc vô ích như vậy."
"Tại sao anh giấu em đến tận bây giờ?"
"Vì anh nghĩ không cần thiết. Lúc nãy anh đã nói rồi, anh biết kiểu gì cũng lộ ra. Anh định lúc đó sẽ giải thích với em. Anh không phản bội em hay lừa dối em."
Ayane quay lưng lại phía Yoshitaka, cô nhìn xuống luống hoa. Những bông păng-xê lọt vào mắt cô. Loài păng-xê mà Junko yêu thích. Vừa nhìn chúng cô vừa nhớ đến Junko. Nghĩ đến sự thất vọng của bạn, Ayane suýt rơi nước mắt.
Sau khi bị Yoshitaka bỏ rơi, chắc chắn Junko luôn có cảm giác không thể chấp nhận. Cô gặp Ayane với tâm trạng ấy và nhận ra mối quan hệ của cô với Yoshitaka nhờ móc treo điện thoại. Cô quyết định tự vẫn vì quá sốc nhưng trước khi chết vẫn muốn chuyển lời nhắn đến Ayane. Chính là chỗ thạch tín ấy. Nhưng không phải cô hận vì bị cướp mất người yêu. Đó là một lời cảnh báo.
Với Ayane, Junko là người duy nhất biết rõ tất cả mọi nỗi muộn phiền. Chuyện không có hy vọng có con do bất thường về di truyền cô cũng chỉ nói với Junko. Vì vậy, cô thấy trước Ayane cũng sẽ bị Yoshitaka vứt bỏ trong tương lai gần.
"Em có nghe anh nói không đấy?" Yoshitaka nói.
Cô quay lại.
"Em đang nghe mà. Em vẫn nghe suốt đấy thôi."
"Vậy mà em phản ứng chậm nhỉ?"
"Em chỉ hơi lơ đễnh một chút."
"Lơ đễnh? Không giống em lắm nhỉ."
"Bởi vì em đang ngạc nhiên."
"Thế sao? Chẳng phải em biết rõ những kế hoạch trong cuộc đời của anh à?"
Yoshitaka nói về quan điểm hôn nhân của mình. Đại khái là nếu không có con thì cuộc hôn nhân không có ý nghĩa.
"Này Ayane, tóm lại em còn gì bất mãn nào? Em đã có mọi thứ mà em muốn. Tất nhiên, nếu em vẫn còn nguyện vọng gì thì cứ nói. Việc gì làm được anh sẽ làm. Đừng lo lắng không đâu nữa, nghĩ về cuộc sống mới đi. Hay là em có lựa chọn nào khác?"
Anh hoàn toàn không hiểu mình đã làm tổn thương tình cảm của người yêu đến mức nào. Đúng là nhờ có sự hỗ trợ của anh, Ayane đã thực hiện được rất nhiều mơ ước. Nhưng xác định sẽ ly hôn sau một năm thì sao còn có thể nghĩ về cuộc sống hôn nhân trước mắt nữa?
"Này, em xác nhận một điều thôi được không? Dù với anh có thể là chuyện vớ vẩn." Ayane hỏi Mashiba. "Tình yêu dành cho em? Thế nào rồi?"
Câu hỏi đó có nghĩa là, phải chăng anh vứt bỏ Junko để chọn cô đơn giản chỉ vì muốn có con chứ không phải vì tình yêu?
Anh trả lời ngay dù lộ vẻ bối rối. "Không có gì thay đổi." Hơn nữa, anh còn tiếp tục. "Anh có thể khẳng định điều đó. Tình cảm đối với em không có gì thay đổi."
Ayane đã hạ quyết tâm khi nghe những lời này. Cô sẽ lấy anh. Nhưng không đơn giản vì muốn sống cùng anh. Cô muốn cân bằng tâm lý lẫn lộn hai thứ tình cảm tương phản của mình là tình yêu và lòng thù hận.
Em sẽ ở bên anh với tư cách người vợ. Hơn nữa, người nắm giữ vận mệnh của anh là em. Cô đã xác định một cuộc sống hôn nhân như thế. Đó là cuộc sống trì hoãn sự trừng phạt dành cho anh.
Cô rất căng thẳng khi cho thạch tín vào thiết bị lọc nước. Thế này thì không ai được lại gần căn bếp. Đồng thời, cô lại thấy vui vì đã chi phối được Yoshitaka.
Cô sẽ thường xuyên ngồi ở sô-pha những lúc anh ở nhà. Muốn đi vệ sinh hoặc vào nhà tắm cũng cẩn thận chọn đúng lúc anh không thể lại gần căn bếp.
Sau khi kết hôn anh vẫn rất dịu dàng. Là một người chồng không có gì phải phàn nàn. Chỉ cần tình cảm của anh không thay đổi, Ayane sẽ không để ai có thể đến gần thiết bị lọc. Những gì anh làm với Junko là không thể tha thứ nhưng nếu anh không đối xử với mình như vậy thì mãi mãi sống thế này cũng được. Đối với Ayane, cuộc sống hôn nhân là chuỗi ngày liên tục cứu mạng người chồng đứng trên giá treo cổ.
Nhưng tất nhiên, cô không kỳ vọng Yoshitaka chịu từ bỏ mong muốn có con. Vào lúc nhận ra quan hệ của anh với Wakayama Hiromi, cô biết thời điểm phải đến đã đến.
Tối hôm tổ chức bữa tiệc tại nhà có mặt vợ chồng Ikai, Yoshitaka đã tuyên bố chia tay. Giọng điệu hết sức thực tế.
"Anh nghĩ em cũng biết, sắp đến thời hạn rồi. Anh muốn em chuẩn bị rời khỏi đây."
Ayane hơi mỉm cười. Cô trả lời anh.
"Trước đó, em có một nguyện vọng duy nhất."
"Gì vậy?" Anh hỏi. Cô vừa nói vừa nhìn sâu vào mắt chồng:
"Từ mai, em muốn vắng nhà khoảng hai, ba ngày. Em hơi lo lắng nếu để anh ở nhà một mình."
"Em nói gì thế?" Anh cười. "Không sao đâu. Anh ở một mình cũng được."
"Vậy à," Ayane gật đầu. Đó là khoảnh khắc việc giải cứu anh kết thúc.