Có một được đàn ông được gọi là Grave thuộc tổ chức ngầm phe bóng tối của Vương Quốc Claydale.
Vốn dĩ anh không phải là người của vương quốc này. Anh được sinh ra là con của một gia đình nam tước của Công Quốc Phandora, một quốc gia tôn giáo ở phía bắc của Claydale. Anh được nuôi nấng như là một thành viên trong gia đình có một lòng trung thành sâu sắc, nhưng rồi một ngày nọ, một kẻ thù trên trường chính trị bắt giữ cha anh làm con tin và phế truất ông khỏi vị trí linh mục trưởng. Không chỉ thế, ông ấy cuối cùng đã ra đi trong lao ngục.
Sau đó, mẹ Grave đã rời khỏi đất nước, đưa theo một Grave vẫn còn bé nhỏ. Qua một cuộc hành trình gian truân, họ đã trôi dạt đến Vương Quốc Claydale. Song, do cuộc hành trình khắc nghiệt mà cơ thể người mẹ của Grave đã không chịu nổi, bà vì thế mà cũng ra đi theo chồng. Grave, người bị để lại một mình ở một vùng đất không biết, anh làm bất cứ thứ gì miễn là vì ích lợi của sinh tồn. Anh sống trong sự căm hận thế giới và bọn quý tộc đã khiến gia đình và anh bước đi trên số mệnh này.
Nhưng đã có một người quý tộc đã cứu rỗi Grave trong cuộc đời cam go của anh. Người đó là một người Cruz, được gọi với cái tên Hosu. Có vẻ như cha anh và ông ấy là bạn bè của nhau. Hosu gửi lời xin lỗi đến một Grave bé nhỏ vì sự bất lực khi ông không thể cứu được cha mẹ anh, và ông ấy đón chào anh như là một thành viên trong gia đình kể từ khi anh còn phải toan tính kế sinh nhai như một tên tội phạm trong khu ổ chuột.
Song Grave đã từ chối trở thành con nuôi của Hosu, một quý tộc. Anh chọn con đường chiến đấu như một bầy tôi của Hosu, người cũng là một chiến binh của phe bóng tối.
Các nhà lãnh đạo của Công Quốc Phandora đã suy đồi, dù rằng nó có là quốc gia tôn giáo đi chăng nữa. Chắc chắn rằng cũng tồn tại những tên quý tộc suy đồi như thế ở Vương Quốc Claydale. Nhưng rồi anh cũng học được rằng còn có những quý tộc tử tế như Hosu không đáng bị nguyền rủa. Anh bắt đầu nghĩ rằng sự khác biệt này là đến từ quyền lực của các lãnh đạo của quốc gia──giới hoàng tộc. Nếu hoàng tộc nắm giữ thẩm quyền tuyệt đối của họ, đất nước sẽ không rơi vào hỗn loạn. Grave tự kỉ luật nghiêm khắc với bản thân, anh trau dồi võ nghệ và pháp thuật, và đôi lúc, anh thậm chí còn trừng trị bất kì ‘cái ác’ nào có khả năng gây nhiễu loạn đất nước bằng những hành đồng gần trong giới hạn chấp nhận được.
Grave đặc biệt ghét khi những con người họ có khả năng, nhưng lại không có lai lí lịch rõ ràng tiếp cận hoàng tộc. Khi anh nghe được rằng Sera sẽ dùng một đứa trẻ trong việc bảo an của công chúa, chính anh là người đã chỉ định Castro, một người cực kì ghét những ai đến từ khu ổ chuột đến đảm nhận đứa trẻ đó.
Với Grave, những ai tỏ vẻ kinh thường tới quyền lực của hoàng tộc góp phần củng cố đất nước, tất cả đều là ‘cái ác’, kể cả bản thân người đó có là hoàng tộc đi chăng nữa.
Ngay cả thái tử yếu đuối, người được nuôi nấng bởi đệ nhất nữ hoàng, cũng thiếu tính trách nhiệm. Bởi vì cậu vẫn còn là một đứa trẻ nên anh không màng gì đến việc loại bỏ cậu, nhưng nếu công chúa Elena, người được nuôi dưỡng bởi đệ nhị nữ hoàng loạn trí, và trở thành mầm mống của những xung đột quay quanh di sản thừa kế ngôi vương cố làm bất cứ thứ gì, Grave sẽ không ngần ngại mà loại bỏ cô ấy dù cho việc đó có khiến anh phải chịu tội tử hình.
Có một cô bé hầu gái học việc đã được trở thành người yêu thích của Elena. Mặc dù cô bé là đứa trẻ mồ côi mà Viro đã mang về, song cô bé lại sở hữu một lượng ma lực còn vượt trội hơn cả quý tộc, và cô bé có thể đơn thân tiêu diệt một con hobgoblin. Điều đó khiến Grave phải canh chừng cô bé. Để kiểm tra hầu gái tập sự, anh thậm chí còn cố ý bỏ qua vụ Elena bị bắt cóc để xem xét phản ứng của cô bé, nhưng cô thậm chí đã một mình đả bại một tên cướp hạng 3.
Không thể nào tồn tại một đứa trẻ như thế. Anh không có ý định cho phép một đứa trẻ như vậy được bước chân vào cung điện chỉ vì cô bé là người yêu thích của Elena. Anh sẽ không khoan dung cho mối nguy hiểm như thế.
Anh chưa từng có ý định bỏ qua cho bất kì ai có thể gây hủy hoại đến hòa bình quốc gia, kể cả đó có là một đứa trẻ. Anh dự định đuổi cô bé đến các nước láng giềng bằng cách giao cho cô bé một công việc trong khi chờ đợi thời cơ để bỏ mặt cô bé, nhưng rồi tổ chức phe bóng tối lại đưa ra mệnh lệnh cho anh kiểm tra một 『món đồ đeo』 trong số các đồ dùng của cô bé.
Dù vậy nguyên nhân của nhiệm vụ vẫn còn là bí mật. Anh chỉ được lệnh rằng kiểm tra vật dụng của đứa trẻ và không được phép làm tổn thương cô bé. Từ đó, có khả năng đứa trẻ này là con không chính thức của một quý tộc và điều này không được tiết lộ ra.
(Quá nguy hiểm……)
Sự tồn tại của đứa trẻ này là quá bất thường. Cô bé có thể trở thành một hiểm họa lôi kéo theo giới hoàng tộc và gây chấn động đất nước này.
Nếu cô bé thật sự có món đồ đeo đó và một đứa con không chính thức của một quý tộc, vậy thì không cần quan trọng đến mặt bí ẩn là gì, Grave sẽ ngay lập tức đưa ra phán quyết rằng bé gái này là ‘mối ô nhiễm’ cần phải loại bỏ.
.
“......Anh muốn gì?”
Trên nóc nhà của một thành phố trong đêm không trăng. Quản gia cấp cao Grave, và cũng là người quản lý của tôi đột nhiên xuất hiện rồi chém hạ kẻ thù của tôi. Anh ta chĩa thanh ma kiếm trên tay về phía tôi.
“Trả lời câu hỏi của tôi ngay.”
“......Anh đã thừa biết tôi là ‘ai’ rồi mà, đúng không?”
Với sức mạnh cơ bắp không thể mường tượng được, mũi kiếm được giữ trên một tay không hề lay chuyển. Cơ thể anh ta như một khối tư thế thư giãn bao quanh bởi bầu không khí nguy hiểm bộc lộ rõ rằng anh ta sẽ chém hạ tôi nếu tôi dám làm gì kì lạ.“Aria……Một đứa trẻ vô danh Viro mang về, một đứa nhóc dị thường một thân một mình giết một con hobgoblin và giết một tên cướp mạnh mà không nhân nhượng.”
“............”
“Không đời nào mà một đứa nhóc như thế có thể tồn tại. Làm sao mà em sở hữu được sức mạnh đó? Làm sao mà em có thể giết người mà không do dự ở cái tuổi đó? Em đã giết tên trộm đó để ngăn chặn cô ta khỏi tiết lộ sao? Em đang che giấu thứ gì? Tại sao một quý tộc lại dành sự hứng thú với em? Tôi hỏi một lần nữa……”
Ánh mắt sắc bén của Grave đâm thẳng vào tôi.
“Em, là ai?”
Sát khí chấn động bầu không khí. Tôi chèn ép lại trái tim dần sợ hãi của mình.
“......Ai biết.”
Gã này đã biết được bao nhiêu rồi? Lẽ ra phải không có ai biết về dòng máu hoàng gia đang chảy trong người tôi. Phải chăng đơn giản là vì anh ta mang sự nghi ngờ về sức mạnh của tôi? Nhưng để giải thích thì sẽ thành bất thường khi tôi phải loại trừ phần gốc gác của mình. Nếu sự tồn tại của 『chiếc nhẫn』 bên trong túi đựng bùa hộ mệnh bị phát hiện ra, tôi sẽ bị kéo vào bánh răng của số phận một lần nữa. Chiếc nhẫn mà mẹ tôi dành cho tôi chính là thứ mà người phụ nữ đó đã dùng để xác nhận rằng tôi chính là 『tôi』.
Tôi cố giữ bình tĩnh phân tích tình hình, dù vậy tôi vẫn cảm thấy hơi khó chịu, tôi đã vô thức chạm vào túi bùa hộ mệnh treo trên cổ nhét trong áo. Grave đã để ý đến hành động của tôi.
“Quả nhiên là em đang giấu thứ gì đó. Giao nó ra đây. Nếu em có quan hệ với quý tộc──”
“──Pain──”
Grave đã khựng lại trong giây lát do Pain mà tôi đã tức khắc niệm. Tôi đạp vào mái nhà lợi dụng sơ hở đó để chạy. Cơ hội chiến thắng của tôi là cực kì mỏng manh nếu tôi chiến đấu với Grave, một người với sức chiến đấu hơn tôi gấp mười lần. Đối với tôi hiện tại, hơn việc chiến thắng, ngay cả bỏ trốn cũng đã là khó khăn, nhưng nếu anh ta đã trúng bài tẩy Pain, vậy thì sẽ có sở hở tạo ra dù chỉ là ngay tức khắc.
“Tsu!”
Một sát khí chết người, hay đúng hơn là một linh cảm xấu khiến tôi phải nhảy sang một bên. Một con dao bóng đêm cắt ngang vai tôi trước khi nó vỡ tan trên nóc. Cùng lúc đó, tôi nghe thấy một âm thanh xé gió của một thứ gì đó cắt ngang nên tôi đã không dừng lại mà lăn đến trước để né. Grave tiếp cận với một cước nghiền nát nóc nhà gạch thành từng mảnh.
“Quả nhiên là nhóc có liên quan đến giới quý tộc. Không quan trong nhóc là ai, ta sẽ không đời nào để một tồn tại nguy hiểm như nhóc đến gần hoàng tộc. Ta sẽ xử nhóc ở đây.”
“......Tại sao anh lại giết tôi?”
Grave chịu đựng cơn đau tức thời từ Pain và ngay lập tức đuổi theo tôi. Tôi đã đoán là những chiến binh cấp cao sẽ có thể chịu đựng được nó, nhưng anh ta thì bình tĩnh lại quá nhanh. Khi tôi nói chuyện với anh ta để câu thời gian cho hình thành kế hoạch, Grave tận tình giải đáp.
“Chỉ để phòng ngừa. Ta sẽ nghiền nát bất kì khả năng nào có thể gây náo loạn đến hòa bình đất nước. Cũng như mối quan hệ giữa nhóc và công chúa.”
“............”
Elena……ra đó là lí do tại sao, tôi đã nghĩ rằng là do sự thiếu bảo an xung quanh cô ấy……
“Chết đi.”
Tôi rút ra con dao bằng tay phải và ném nó đi, đồng thời dùng tay trái vung pendulum. Grave điềm tĩnh lùi lại một bước để né lưỡi dao pendulum đồng thời đánh phản con dao bằng thanh kiếm trên tay.
“Nuu?”
Tôi đã ném một con dao thứ hai nên nó đã được khuất sau tầm nhìn của con dao thứ nhất. Nó sượt qua Grave. Trong lúc đó, tôi lấy ra từ trong túi áo một cái túi nhỏ và ném nó đi. Bột phủ mù mịt xung quanh.
“Độc hở-”
Grave ngay lập tức nhận ra và che miệng lại trong lúc đang đuổi theo. Quả nhiên là anh ta có kháng độc. Dù vậy, tôi ném thêm một cái túi nhỏ nữa, Grave cuối cùng cũng dừng di chuyển.
“Trò rẻ tiền-!”
Cái túi đầu tiên được chất đầy bởi bột từ cỏ độc và có thể phòng được bằng kháng độc, nhưng túi thứ hai thì không phải là độc. Nó là một chất kích thích mà tôi đã làm ra bằng cách nghiền hạt giống mù tạc mà tôi đã tìm thấy trong rừng. Grave đã né nó cũng lúc ném đi một con dao. Tôi đánh bật lại nó bằng con dao đen và bắt đầu niệm chú trong khi nhảy xuống từ nóc của căn nhà ba tầng.
“Nhóc không thoát được đâu.”
Grave cũng ngay lập tức nhảy xuống để bám theo. Tôi đã rơi trong khi niệm Weight để thay đổi hướng rơi. Ngay trước khi tôi rơi xuống đất, tôi đã xung xoắn pendulum vào lan can của cửa sổ và tận dụng lực ly tâm chạy trên tường. Tôi đã vượt qua Grave đang nhảy từ mái nhà tôi vừa ở.
Tôi không tự tin rằng mình sẽ phải thể hiện những bước nhào lộn này ra một lần nữa, dù vậy, tôi đã tận dụng hiệu quả khoảng thời gian đã câu.
Tôi quăng đi mớ bột mù tạc cuối cùng ở nơi mà tôi nghĩ là Grave sẽ leo để câu thời gian nhiều nhất có thể. Rồi không dừng lại, tôi bắt đầu chạy trên các nóc nhà mà không hề nhìn lại ngay cả khi có một con dao bay đến từ đằng sau đã sượt qua vai của tôi.
Anh ta đã leo lên. Nhưng với khoảng cách này, tôi sẽ không phải chịu những vết thương nghiêm trọng dù cho anh ta ném dao trúng người tôi. Tất nhiên, cũng có thể anh ta sẽ đánh vào những điểm trọng yếu của tôi, nhưng tôi sẽ để lại chuyện đó cho may mắn quyết định.
Tôi ném đi những món vũ khí mà tôi có trong tay nhưng những vật dùng dùng một lần để giữ chân Grave lại trong khi chạy qua những mái nhà tăm tối.
Tôi đã hết thuốc độc và con dao cuối cùng của tôi cũng đã bị né.
Sợi dây trên pendulum của tôi cũng đã bị đứt và lưỡi dao của nó cũng đã bay đi đâu đó rồi. Khi vũ khí còn lại duy nhất của tôi chỉ còn lại con dao đen, tôi đã bị dồn đến một cái đê lớn ở dọc dòng sông.
.
“Chạy tới chạy lui khắp nơi như thế, nhóc phiền phức thật đấy.”
Grave cuối cùng cũng dồn chân được đứa nhóc đáng ngờ mang tên Aria đến được dòng sông.
Những chuyển động nhào lộn và các loại chất độc gây ra những triệu chứng bất thường. Ném dao và vung một loại vũ khí kì lạ, một lưỡi dao được cột với sợi dây. Và rồi, cả pháp thuật gây ra cơn đau tức thời, đứa trẻ này đã học được nhiều kĩ năng kì lạ.
Liếc mắt thì những kĩ thuật của cô ấy trông kì lạ, nhưng tất cả chúng dường như đều là những kĩ năng đã học được với mục đích đơn thân chiến đấu với đối thủ mạnh hơn. Đặc biệt là pháp thuật đó, ngay cả Grave, bản thân anh đã quen với việc chịu đau thông qua quá trình rèn luyện nghiêm khắc cũng đã dừng di chuyển trong giây lát. Nếu Aria có sức mạnh của hạng 4 trở lên, cả Grave cũng có thể sẽ bị giết nếu nó được sử dụng lên anh trong khi anh đang không tỉnh táo.
(Quả nhiên, đứa trẻ này quá sức nguy hiểm……mình sẽ giết nó trước khi nó có thể trở mặt lại với quốc gia.)
Cô ấy đã tạo cho anh một lúc khó khăn hơn dự định, nhưng thế này là chấm dứt. Aria không còn vũ khí. Cô ấy thủ thế với thứ vũ khí cuối cùng, con dao đen, trong lúc dần dần bị dồn ép đến góc của đê.
“Nhóc sẽ một lần cuối thách thức ta dù biết rằng việc đó vô dụng sao? Hay nhóc sẽ kết liễu mạng sống của mình bằng con dao đó?”
“............”
Aria không trả lời. Ánh mắt sắc bén của cô xuyên thẳng vào Grave trong khi tìm kiếm dù là con đường gian nan nhất để sống sót.
Anh không ghét ánh mắt ấy. Anh cảm giác như anh đã hiểu được một chút, rằng tại sao Sera và Viro lại dành sự chú ý đến cô bé và đính thân huấn luyện như đệ tử yêu thích.
“Tôi……không hề có ý định chết dưới tay anh.”
Aria đạp chân vào góc đê. Thân thể bé nhỏ của cô bé trôi trong không khí.
Grave có thể ném một con dao vào cô bé trong khoảng khắc đó. Song, anh đã bị cuốn hút bởi đôi mắt kiên cường cũng đang tuyệt vọng giãy giụa để bám víu cuộc sống. Anh nhìn thấy hình bóng của Aria biến mất trong dòng nước chảy xiết của con sông đen kịt.
“Vậy là cuối cùng, cô bé đã chọn tự kết thúc đời mình hở……”
Nếu có thể, anh muốn đi thu thập những thứ cô bé đang giấu và tìm ra danh tính thật sự của cô, nhưng với anh, như thế đã là đủ miễn là anh đã loại bỏ được mối hiểm họa cho tương lai. Trong ánh mắt mà anh đã nhìn thấy, cho đến tận cuối cùng, cô bé vẫn thể hiện ra một khí thế kiên cường để sống, song lại không thể nghĩ đến chuyện cô ấy sẽ có thể sống sót bằng cách nhảy xuống dòng sông đang chảy xiết như thế này, nơi đầy ắp những con quái vật sống trong đêm tối, nơi không gì có thể được nhìn thấy.
Bằng dạ thị, nhìn vào sự phản xạ của ma tố, nó sẽ là thứ kém hiệu quả nhất trong dòng nước chảy xiết. Aria không thể sử dụng pháp thuật thở dưới nước. Trong dòng nước, nơi cô ấy sẽ không thể biết được thậm chí là mình đang đi lên hay xuống, khả năng để cô ấy sống sót được là còn thấp hơn cả việc chiến đấu với Grave và bỏ trốn.
Grave tự hỏi rằng hành động của cô ấy có phải là sự quấy rối cuối cùng của cô hay không. Anh đã ép nhiều người đến với cái chết cho đến giờ, nhưng sau cùng, đã có nhiều kẻ thông minh lựa chọn hành động đó để xóa sổ sự tồn tại của mình.
Rất có thể, cơ hội để anh ta có thể thu thập lại được xác của của cô ấy là thấp một cách tuyệt vọng. Anh ấy sẽ không biết được liệu cô bé sẽ cuốn đi bao xa trên dòng sông, và nếu cô bé có bị cuốn đến tận hạ lưu thì xác của cô bé cũng sẽ bị hủy hoại bởi bị đám quái vật ăn thịt.
“......Mình đoán là cũng đã đến lúc rồi.”
Đến giờ, anh đã hành động cẩn trọng để anh không bị nghi ngờ, nhưng giờ, anh đã lờ đi mệnh lệnh của phe bóng tối và giết một mục tiêu không được chỉ định, nên anh đã không thể trở về tổ chức được nữa.
Có lẽ anh sẽ đưa ra một lời biện hộ nói rằng Aria đã rơi xuống sông và chết trong một vụ tai nạn, song anh vốn liên kết mình với tổ chức phe bóng tối chỉ nhận được thông tin từ họ, và cảm giác như gần đây, anh cũng bắt đầu bị nghi ngờ bởi Sera và những người khác, nên anh đánh giá rằng đã không còn lợi ích gì cho anh khi ở trong tổ chức nữa. Sâu xa hơn, bởi vì hiện tại anh đang đứng ở đó, anh đã không thể xử lí được mục tiêu mà mình muốn. Grave có cảm giác rắc rối.
“............”
Vi lí do gì đó, anh cảm thấy khó chịu và nhìn về hướng con sông chảy xiết một lần nữa.
Không cách nào cô bé có thể sống sót, nhưng lỡ như cô có thể……
“Đến lúc ấy……ta sẽ công nhận nỗ lực của nhóc.”
Cứ như thế, Grave hòa vào bóng tối dưới bóng tối của đêm không trăng và biến mất. Anh biến mất khỏi mặt ngoài của xã hội.
Mối hiểm họa con quái nhân đã tấn công vào lãnh thổ Nam Tước Seylace đã lặng đi, và cô hầu gái, người trở thành nạn nhân cuối cùng cũng đã biết mất. Sự việc đã được giải quyết với quan điểm đó.
.
Và rồi—
Bên trong dòng nước ở hạ nguồn, nơi dòng chảy của sông dần dịu đi, có một con quái vật hạng 1, một con rắn lớn đang ngự trị khu vực này như là tổ trú cảm nhận được sự hiện diện của một khối thịt trên dòng sông.
Bình thường, nó đã có cá và những thứ tựa như thế làm đồ ăn, nhưng xác động vật và con người hiếm khi trôi ở đây là bữa ăn tuyệt nhất cho con rắn nước.
Cơ thể dài ngoằng đạt tới vài mét của nó đánh nước và bơi đi trong nước. Hàm của nó mở rộng hết mức để có thể nuốt trọn thứ gì đó ở kích cỡ của một con cừu non đang nằm dưới đất như chờ đợi. Rồi đột nhiên một âm thanh tựa như một ‘giọng nói’ cố gượng từ sự tồn tại tưởng chừng như một tảng thịt. Lượng ma lực dân trào xé đầu con rắn nước.
Nếu vẫn còn đâu đó ý thức trong đầu của con rắn nước đã bị cuốn trôi đi trên dòng sông, nó chắc chắn sẽ nhận ra những cái xác không đầu của vài con rắn nước đang trôi đằng sau sự tồn tại đó.
Thứ đó nắm lấy đuôi của con rắn nước đã mất đầu và lết lên bờ ở chỗ cạn. Khuôn mặt của một cô gái với mái tóc hồng vàng trồi lên từ mặt nước với một con dao đen được gặm giữa hàm.
Cứ như vậy, cô gái bơi đến bờ sông và giải trừ Hard khỏi lớp bùn phủ trên hầu phục mà cô ấy đã sử dụng thay cho chiếc phao cứu sinh. Cô sử dụng những ngón tay cóng lạnh của mình để giữ con dao trên miệng và đánh mắt về hướng thành phố.
Mạng sống của cô bị đe dọa chỉ vì một mối nghi ngờ không rõ ràng. Và kể cả thế, lưỡi dao găm của sát thủ đã chuẩn bị để chĩa vào Elena—
.
“Grave……tôi nhất định sẽ giết anh.”